Đọc truyện Trường Sinh Bất Tử (Vạn Kiếp Yêu) – Chương 13: Sát Khí (1)
“Tôi muốn làm một vụ làm ăn với anh!”.
Lang Ca tiếu ý càng sâu, có chút hứng thú nói : “Nói nghe một chút xem!?”.
“Tôi muốn vị trí lão đại bang Tàng Long, còn Lang Bang các anh sẽ được ba phần thu vào hàng tháng của Tàng Long.” Bang Tàng Long là một bang lớn,một thành tiền thu vào hàng tháng cũng đã là một con số khổng lồ khiến nhiều người thèm chảy rớt chứ đừng nói là ba thành.
Lang Ca ngược lại không lộ ra vui mừng, chỉ nhàn nhạt bâng quơ nói : “Việc giúp ông có vị trí lão đại Tàng Long không phải là không thể, nhưng tôi cũng không phải là người thiếu tiền.”.
Nghe vậy lão già trong lòng thầm rủa ‘tên quỷ quyệt’, lại cười nịnh nọt nói : “Như vậy đi, ba thành cùng với khi nào Lang Bang cần trợ giúp gì, Tàng Long sẽ không nói hai lời lập tức đáp ứng, thế nào ?”.
Lang Ca ra vẻ suy nghĩ một chút , hồi lâu mới đáp ứng : “Vậy cũng tạm được.”.
Ánh mắt lão già bỗng hiện lên tia ác độc, nói : “Lang Ca, cô gái kia bản lãnh rất lớn, có lẽ anh cần phải mượn sự trợ giúp của người kia mới có thể tiêu diệt được cô ta.”.
Lang Ca có chút tức giận, hừ lạnh : “Ông nói vậy là có ý coi thường bang của tôi ?”.
“Không không, tôi đâu dám có ý đó, anh cứ xem thứ này rồi sẽ rõ vì sao tôi lại nói như vậy.”.
Nói rồi lão già cúp máy. Một lúc sau, điện thoại Lang Ca vang lên tin nhắn. Mở ra xem thì thấy hai đoạn video.
Càng xem nụ cười trên mặt Lang Ca càng sâu, nhưng không hề lan tới khóe mắt, ngược lại ánh mắt hắn lại càng lạnh lẽo, tràn đầy sát khí, bàn tay vuốt ve thân thể mĩ nữ không khỏi dùng thêm lực khiến cô ta không ngừng run rẩy.
Hai đoạn video này, một đoạn chính là cảnh Bích Giao Linh đánh với bang Ngọa Hổ, lão già đã phải tốn chút công phu mới lấy được từ camera giám sát ở căn cứ bang Ngọa Hổ. Còn video còn lại chính là đoạn ghi của ngày hôm nay lúc Bích Giao Linh đánh những người phản đối cô ta làm đại tỷ.
Một lúc sau, Lang Ca nhấc điện thoại lên bấm một dãy số, rất nhanh trong điện thoại vang lên giọng nói ồm ồm của một người đàn ông : “Lang, có chuyện gì mà gọi cho anh vậy ?”.
“Anh Lâm, em muốn nhờ anh giúp một chuyện !”.
“Có chuyện gì thế ?”.
“Anh trước hết xem hai thứ này, xem xong thì gọi lại cho em!”.
…
Nửa tiếng sau, hồi chuông điện thoại lại vang lên, Lang Ca rất nhanh bắt máy, trong điện thoại vang lên tiếng của người đàn ông kia : “Cậu muốn anh giúp chuyện gì ?”.
“Anh Lâm, khoảng ngày kia cô ta sẽ đến chỗ em, anh xem cũng thấy rồi đấy, em không nắm chắc có thể tiêu diệt được cô ta hay không, em cần người của anh giúp.”.
Người bên kia điện thoại thoáng trầm ngâm, có vẻ đang suy nghĩ, một lúc sau nói : “Được, ngày mai anh sẽ đưa khoảng một ngàn người qua bên đó giúp cậu.”.
Lang Ca không mừng rỡ ngay, ngược lại lộ ra chút khó xử : “Anh Lâm, anh cũng thấy cô ta nguy hiểm như thế nào rồi đấy, em cần nắm chắc.”.
Đầu dây bên kia lại im lặng, gần mười phút trôi qua, trong điện thoại vang lên giọng nói quyết tuyệt : “Được rồi, vậy anh cho cậu mượn ba ngàn người, đó là con số nhiều nhất anh có thể xuất ra cho cậu mượn, nếu nhiều hơn nữa, anh khó mà nói chuyện với cấp trên.”.
“Dạ dạ, vậy là đủ rồi, cảm ơn anh Lâm.”.
Cúp điện thoại, đáy mắt Lang Ca tràn ngập sát khí, vẻ mặt dữ tợn đến vặn vẹo.
Nếu cô thật dám tới, tôi cho cô không đường trở về !
…
Căn cứ Lang Bang nằm trên một hòn đảo rộng lớn tách biệt với đất liền. Nghe nói Lang Ca bỏ ra mấy chục tỉ kim mới mua được hòn đảo đó làm nơi căn cứ của Lang Bang.
Sau một ngày một đêm đi xe, hiện giờ Bích Giao Linh cùng Long Ca đang đứng trước bờ biển, chuẩn bị đi tàu sang bên đảo. Điện thoại Long Ca bỗng vang lên hồi chuông, nhìn thấy người gọi là Hạo, hắn nhanh chóng bắt máy vì chỉ khi có việc gấp cậu ta mới gọi cho hắn bằng số này.
Vừa ấn nút nghe chưa kịp lên tiếng, trong điện thoại đã vang lên giọng nói gấp gáp của Dương Thiên Hạo.
“Long Ca, mau cản đại tỷ lại, có chuyện rồi!”.