Trường Học Phù Thủy

Chương 73Ngoại Truyện (P4)


Đọc truyện Trường Học Phù Thủy – Chương 73: Ngoại Truyện (P4)

Tì nữ thi nhau mang trái cây đồ uống mời nhà vua dùng. Đáp lại sự nhiệt tình của bọn họ, Riuzo chỉ im lặng, chống cằm và quan sát nhất cử nhất động nơi cô gái xinh đẹp đang điềm tĩnh chiến đấu dưới sân. Tình hình có vẻ vẫn ổn, Libra đã ổn định hơn trong việc sử dụng đòn đánh kết hợp với thần chú tấn công. Bỗng chốc quyền trượng nữ hoàng hóa về hình dạng ban đầu, Riuzo đứng bật dậy nhìn Libra chằm chằm, khóe môi gì giọng lẩm bẩm.
– Tập trung. Tập trung vào Libra. Tập trung vào …
Bùm ….
Tiếng nổ lớn đem theo làn khói mỏng phủ kín thân ảnh hai đấu sĩ. Libra bị đánh văng ra giữa sân, ngã khụy và chảy máu.
Cuộn tay thành nắm đấm, Riuzo ghìm bước chân không được chạy về phía cô, thầm cắn răng rủa.
– Chết tiệt.
Itachi không nương nể, tiếp tục vận sức bắn hàng loạt mũi tên độc nhằm vào Libra. Cô lăn vòng vòng dưới đất né đòn, tay cầm cây đũa vô dụng chỉ muốn quẳng đi. Lần nào cũng vậy, đến lúc khai triển phép thuật tận sức, pháp bảo đáng ghét này lại dở chứng khiến cô không kịp trở tay, nếu ban nãy không nhờ kết giới nữ hoàng bảo vệ, có lẽ Libra đã bị ngòi nổ của Itachi làm cho tan xác.
Nhân cơ hội Itachi dừng một giây niệm chú mới, Libra mau chóng bật dậy, cùng lúc đoàn tấn công kế tiếp ập tới, nhanh như cắt, cô hét lớn kẻ một đường dài giữa không trung, bất ngờ một lớp màn chắn xanh lục xuất hiện kịp thời, vô hiệu hóa toàn bộ ám khí phóng tới.
Cả khán đài ồ ạt thở phào, vuốt ngực thót tim. Thật may mắn làm sao, nữ hoàng bọn họ chưa chết. Trận đấu diễn ra hơn nửa tiếng, hai bên đã thấm mệt. Libra mặt mày đỏ gay, mồ hôi lấm tấm chảy dọc gò má rớt xuống nền cỏ xanh ngọc mướt mát, tóc tai và cơ thể có chút lấm lem tàn tạ. Itachi cũng chẳng khá khẩm hơn gì, tuy chưa xuất hết chiêu thức quan trọng nhưng phần lớn các đòn tấn công của ông đều bị nữ hoàng loại bỏ. Quệt mồ hôi trên chán, Itachi chống mạnh pháp trượng đen tuyền, sử dụng câu thần chú gia truyền dòng tộc Atsushiko.
Một lỗ tím rực sâu hoắm hình thành giữa khí quyển, sắc trời bỗng ngã tối, một vài đường chớp học hằn xé nát mấy cụm mây xinh đẹp hồi sớm.
Khán giả đồng loạt bật dậy nhìn cái lỗ Itachi tạo ra với vẻ tò mò. Riuzo nhíu mày nắm chặt quả đấm hơn, đồng tử xanh cỏ đột ngột tối sầm. Thần chú thôi miên. Là mê hồn trận trong truyền thuyết hoàng kim gia tộc. Chiêu thức này là bí kíp gia truyền của tộc Atsushiko do nữ hoàng Selena Angela The Fence I ban tặng. Sức mạnh của thần chú thôi miên không gây thương tích hoặc đau đớn, ngược lại nó còn khiến người ta cảm thấy hạnh phúc và mãn nguyện tới tuột cùng, đến khi niềm thỏa mãn của người đó đạt mức đỉnh cao, hố tham vọng màu tím ấy sẽ nuốt chửng mạng sống kẻ dính thuật.
Nhìn Libra bằng đôi mắt sầu thăm thẳm, Riuzo chợt ngồi phịch xuống thì thầm.
Libra sẽ chết vì cậu. Cô yêu cậu. Niềm hạnh phúc của cô chính là được yêu cậu mãi mãi. Nếu Libra không thể kiểm soát tình yêu cô dành cho cậu, cô sẽ bị hút vào cái hố đó, mỉm cười trong mộng tưởng và chết một cách nhẹ nhàng. Càng ngày càng Riuzo càng sợ hãi, cậu ôm đầu cắn môi tới bật máu. Bất chợt, một bàn tay nhẹ nhàng đặt trên vai cậu. Honso lạnh lùng nhìn Libra kiên định, đôi mắt tím ánh lên tia nể phục vô hạn.

– Nữ hoàng sẽ làm được. Nhất định người sẽ vượt qua.
Một chút hy vọng nứt nẻ trong nền tảng niềm tin Riuzo khẽ liền miệng. Cậu ngẩng mặt nhìn cô, trái tim nhói buốt. Dáng vẻ gan lì gai góc của cô học viên ngày ấy chẳng hề thay đổi ở Libra. Libra vẫn vậy, vẫn là Nanami kiên trì quả cảm, không ngại nguy hiểm mà lo âu chùn bước. Lo lắng cho cô, hình như là một điều thừa thải, Riuzo cần tin cô, tin cô nhất định sẽ vượt qua gian khó cuối cùng.
***
Ngơ ngác nhìn chiếc hố méo mó trước mặt, thâm tâm Libra tự nhủ phải tránh xa nó, cô không biết Itachi lại dở chiêu gì nhưng cái hố kỳ lạ mà ông tạo ra rõ ràng là có vấn đề. Niệm thần chú hóa giải phong ấn đũa thần, cô bực bội vì cây đũa vẫn trỏng trơ hình dáng cũ. Chết tiệt, cô cần làm gì đó hữu dụng hơn là trông chờ cái đũa ăn cơm trong tay mình phát huy sức mạnh ứng cứu cô. Đáng ra mẹ Maria nên mua một cây đũa mới thay cho thứ cũ kỹ này.
Lập màn ngăn quang thuật tự phòng vệ mình, Libra đan chéo các ngón tay, đáy mắt trào lên tia nhìn kiên quyết. Thần chú của cô phát huy tác dụng ngoài mong đợi, những quả cầu sáng lắt léo tìm đúng kẻ thù phản công, Libra cười nhẹ thay cho sự nhẹ nhõm, may quá, cuối cùng cô cũng giữ kiểm soát được nguồn sức mạnh mình sử dụng, nhưng còn thần chú giải ấn đũa thần nó vẫn không hiệu nghiệm. Chắc chắn có gì đó không ổn.
Ông trời nổi sấm sung mãn. Chiếc hố tím do phép thuật Itachi tạo ngày càng di chuyển mạnh hơn, nó xoay vòng, nhả gió và tỏa ra thứ ánh sáng mê hoặc lòng người. Itachi rung pháp trượng đập xuống đất, phút chốc tứ phía bỗng lóe sáng chói lọi, khán giả đưa tay che mắt, Riuzo hơi nhíu mi tâm.
Thôi miên thuật bắt đầu dàn trận. Đấu trường hoàng gia bỗng trở nên tối sầm trong mắt Libra, cô trợn mày mím môi, cấu vào sự tỉnh táo một cái đau điếng. Là ảo giác. Itachi đã thiết lập một trận pháp ảo giác để đánh lừa màn phòng thủ của cô, các loại trận pháp cao cường cô đọc qua không ít, nhưng loại trận pháp này là lần đầu tiên cô thấy. Cố gắng để bản thân không gục ngã, Libra nắm chặt các đầu ngón tay vào đũa thần tới ướt đẫm mồ hôi. Hóa giải trận pháp là điều vô cùng khó, hơn hết trận pháp cô gặp lại do một trong những phù thủy hùng mạnh ấn chú, theo kinh nghiệm chiến đấu với Suria trước đây nếu cứ ngông cuồng đánh loạn xạ Libra sẽ kiệt sức và bại trận, thở nhẹ nhàng bó gối ngồi xuống, cô đặt hai tay lên gối, nhắm mắt và lắng nghe sự chuyển động của phép thuật Itachi trong gió.
Mọi người toát mồ hôi hột nhìn trận đấu căng thẳng chưa có hồi kết. Ban đầu là mãnh liệt tấn công, bây giờ thì bất động một chỗ, ai ai cũng thắc mắc họ đang làm gì.
Ngắm vẻ yêu kiều tĩnh lặng như mặt nước mùa thu nơi Libra, Riuzo buông nắm đấm, đồng tử dán chặt vào cô chằm chằm không chớp.
Bất chợt, bên tai Libra văng vẳng giọng nói ai đó vô cùng quen thuộc.
“Nami.”
Là giọng Riuzo. Libra nhận ra âm thanh ngọt ngào luôn quấn quít bên mình mỗi ngày. Đúng là Riuzo thật rồi.
“Đừng nghĩ về anh nữa. Hãy để tình yêu của chúng ta nghỉ ngơi. Nhìn vào thực tế, em phải là chính em, Nami ạ.”

“Tập trung. Tập trung vào Nami. Tập trung vào.”
Giọng Riuzo ngân dài, hơi rối rồi tắt hẳn trong không gian đen ngòm. Libra bàng hoàng mở mắt. Trước mặt cô giờ đây không còn đấu trường hoàng gia nữa mà là một cánh đồng hoa oải hương thơm ngào ngạt. Mặt trời chiếu sáng, ong bướm thi nhau bay lượn đùa giỡn, Libra bỗng thấy đầu óc đột ngột thư thái hơn, cái ấm áp từ nắng khiến cô dễ chịu vô cùng. Ngồi bệt xuống tận hưởng cảm giác thư giãn hiếm có trong suốt một năm mệt mỏi, trên chán Libra chợt xuất hiện một làn môi dịu dàng ngọt xớt. Cô giật mình ngồi bật dậy, ngay lập tức ánh mắt chạm vào khuôn mặt mỹ nam thân thương đối diện. Riuzo mỉm cười vòng tay ôm cô vào lòng, trái tim Libra khẽ nhói lên một nhịp, vòng tay Riuzo có gì đó lạ lẫm, cảm giác bồi hồi mỗi khi bên cạnh cậu cũng biến mất, một sự xa lạ tới lạnh lùng bủa vây lấy cô, thế nhưng Libra vẫn không kiền lòng mà ngã vào lòng “Riuzo” lạ lẫm.
Itachi gật gù hài lòng với thôi miên thuật truyền thuyết. Không hổ danh là thần chú lợi hại nhất của dòng tộc Atsushiko, đến nữ hoàng pháp thuật còn lọt lưới huống chi là chiến thắng, sao có thể thoát khỏi tay ông.
Khắp khán đài rộn tiếng xì xầm. Riuzo nhăn nhó tới khó chịu, chưa bao giờ nhà vua để lộ cảm xúc qua khuôn mặt nhưng lần này, có vẻ ngài đang rất tức giận.
***
Khẽ vuốt mái tóc vàng óc mềm mại của Libra, “Riuzo” thì thầm nhỏ bên tai cô, lãng mạn và ngọt ngào.
– Anh yêu em.
Ba chữ “Anh yêu em” thoáng qua tâm thức, Libra hơi mơ hồ, tưởng như mình vừa quên mất điều gì đó rất quan trọng. Một lần nữa “Riuzo” lặp lại.
– Anh yêu em, Libra.
Giọng nói càng nhẹ nhàng, tâm hồn Libra càng xáo động. Bất giác dưới chân cô sáng lấp lánh, chiếc đũa thủy tinh bị nắng mặt trời làm cho khuyếch quang rực rỡ. Libra buông vòng tay “Riuzo” nhoài người lượm cây đũa về, trí nhớ bỗng xoay đảo điên cuồng. Một tia chớp xoẹt ngang trong chốc lát.
“Riuzo” khẽ nắm lấy tay Libra. Đầu óc cô bất chợt tối sầm lại. Tiếng nói khi cô còn nhắm mắt ùa về, thuật tẩy não của Itachi trong phút cuối bị ý thức cô đập tan.
“Đừng nghĩ về anh nữa. Hãy để tình yêu của chúng ta nghỉ ngơi. Nhìn vào thực tế, em phải là chính em, Nami ạ.”

Riuzo nói, cô phải là chính cô. Libra là nữ hoàng, từ lúc ra đời đến khi chết đi, cô sẽ mãi mãi làm nữ hoàng.
– Libra, em không sao chứ? – Bàn tay lạnh lẽo của “Riuzo” ảo ảnh chạm lên vai Libra. Cô quay mình, nhìn thẳng vào mắt cậu, nhẹ tênh buông từng chữ.
– Ngươi …không phải là Riuzo.
Lời vừa dứt, một tiếng “Choang” lớn như thanh âm gương vỡ vang to. Khung cảnh xinh đẹp xung quanh Libra bỗng dưng hóa thành đục ngầu, đen kịt. Cây đũa trong tay Libra rung lắc dữ dội, cô mỉm cười ném nó về trước, niệm chú giải ấn thuật, chiếc đũa phát quang, mọc dài lấp lánh, hai đĩa cân công lí thăng bằng xuất hiện, nhưng lần này trông nó sáng và lung linh hơn. Nắm quyền trượng nữ hoàng trong tay, Libra dọng mạnh nó xuống đất, nhủ thầm.
“Cuối cùng cũng chịu nghe lời. Coi như chưa phải phế vật.”
Itachi hoảng hốt nhìn trận pháp bị phá vỡ một cách nhẹ nhàng, trong ánh mắt lửa đỏ hiện ra một tầng nể phục vị nữ hoàng mới kế nhiện. Còn chưa kịp chuẩn bị đòn phản tiếp theo, phía dưới chân Itachi bỗng bị thứ gì đó cuốn chặt, lôi mạnh xuống. Ông ngã khụy, dùng pháp trượng chặt đứt dây ánh sáng. Không để Itachi trở người thêm, Libra khai triển thuật dịch chuyển, kề mũi quyền trượng óng ánh lên cổ ông ta. Ngẩng đầu nhìn vị nữ hoàng tỏa sáng dưới ánh nắng mặt trời đang dần dần ló dạng, Itachi cười to buông vũ khí chịu hàng.
Toàn bộ khán giả đồng loạt đứng dậy quỳ gập một gối, hô vang.
– NỮ HOÀNG MUÔN NĂM.
Ngoài cổng thành, dân chúng nghe tin tốt cũng nhất loạt khom lưng kính trọng.
Ngắm cô gái lộng lẫy dưới ban mai ngời ngợi sáng, Riuzo thả lỏng người, mỉm cười hài lòng nhìn Libra.
***
Kết thúc trận đấu trong chiến thắng huy hoàng, Libra ngày một được người dân và các cận thần tín nhiệm hơn.
Ung dung bó gối trên giường ngắm nghía chiếc khuyên tai do phu nhân Miyano tặng, Libra nhẹ lòng cất nó cẩn thận vào hộp báu.
Cửa điện linh lung hé mở, Riuzo mặc hoàng phục oai phong tiến về phía cô, trong tay cậu cầm cái gì đó. Libra nhích người xa cậu một chút. Riuzo cau mày lầm bầm, ghé sát cô hơn.
– Em sợ cái gì chứ. Tôi đâu phải quái vật hay người ngoài hành tinh. – Anh vào đây làm gì? – Libra thật thà hỏi, đồng tử bắn ra tia dè chừng.

Riuzo thầm cười trong lòng, cô nhóc này đúng là ngốc nghếch không thay đổi, trong đầu cô nghĩ gì cậu biết hết, nhưng những điều cô nghĩ đến ấy về cậu hoàn toàn sai bét. Nhoài mình sát mặt Libra, Riuzo cười cười nham hiểm. Bất giác Libra khẽ rét run. Cậu đưa cao tay, lấy ra miếng băng dán giấu nãy giờ, nhẹ nhàng dán lên vết thương nhỏ ở mép cổ Libra.
Một phút ngơ ngác cộng hụt hẫng, cô tròn mắt nhìn cậu không cả chớp.
Riuzo toan trở về chỗ ngồi của mình để Libra cảm thấy an toàn, nhưng lại bị đôi mắt trong veo đỏ thẳm của ai đó chi phối, như sợi xích lấn át lí trí và nhường chỗ cho bản năng, Riuzo cúi thấp hơn, bàn tay đã đặt ngang eo cô tự lúc nào không hay biết.
Bỗng …
Ayane hớt hải chạy xộc vào điện linh lung, ngay lập tức cô nàng lại được chiêm ngưỡng cảnh mình không nên thấy.
Libra xấu hổ co chân đạp Riuzo lăn xuống giường, chỉnh chu đầu tóc, e hèm làm mặt lạnh giấu giếm sự bối rối dâng tràn trong ngực.
– Có chuyện gì sao?
– Thưa nữ hoàng, có phu nhân Miyano tới thăm ạ. – Ayane cung kính cúi người bẩm báo.
Ngay tức khắc Libra đứng bật dậy, chạy về phía Ayane rối rít hỏi, khóe miệng nở nụ cười tươi.
– Cậu nói thật chứ?
– Vâng, thưa nữ hoàng. – Ayane vẫn giữ phép.
Libra vui mừng khôn siết nắm tay Ayane lôi ra ngoài, vội vã kêu nàng mau chuẩn bị trà bánh tiếp khách.
Trong khi đó, Riuzo cực nhọc ôm bụng ngồi phịch xuống giường, lắc đầu. Xem ra cậu phải rèn lại cái tính đánh chồng này của cô, chiều quá nên bây giờ cậu mới ra nông nỗi thê thảm.
Thở dài, Riuzo thả mình xuống nệm, nhắm mắt rồi chìm vào giấc ngủ. Mùi hương của Libra, rất dịu dàng.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.