Trường Học Phù Thủy

Chương 48


Bạn đang đọc Trường Học Phù Thủy: Chương 48

CHƯƠNG XI: CÔNG CHÚA PHÁP THUẬT. (P.3)
Cắt nhỏ quả anh đào chín, cho thêm một cọng hành ngò, khấy đều và phù phép.
BÙM!
Thế là… lại thất bại. Đây đã là lần thứ n 1 Nami pha chế thuốc biến tăng trưởng cho loài đom đóm độc, nhưng cái nồi nấu cứ ùng ục rồi tự phát nổ, rõ ràng cô đã làm y như trong sách hướng dẫn, nhưng lại không bao giờ thành công. Hay cô sai công thức nhỉ?
Đứng trên đống lá cây thảo dược là một cô gái, với chiếc áo phù thủy quét xệ đất, đầu đội mũ chóp nhọn vành rộng đen, hai tay đeo găng kín mít, mặt mũi lem luốc nhọ nồi, cả quyển sách thực hành cũng dơ bẩn không kém. Phải, đây chính là Nanami, kẻ được mệnh danh huyền thoại các học viên phù thủy, và hiện giờ, cô đang loay hoay với tác phẩm sắp ra lò của mình – thuốc phòng bệnh cho loài đom đóm sáng nhất hành tinh phù thủy. Mong rằng không con đom đóm nào xấu số trở thành vật thí nghiệm thuốc cô điều chế.
Buổi học kết thúc, Nami thở dài ném phăng cuốn sách chết tiệt, lững thững ôm dụng cụ cất vào nhà kho. Một mình đi lau mặt, Nami chẳng biết có phải tình cờ mà chạm mặt công chúa ở đây hay không. Libra cởi bỏ áo choàng vứt sang một bên, chống tay chặn đường cô, hếch hàm chanh chua cảnh cáo.

– Tránh xa Riuzo của tao ra, nếu không đừng trách tao vô tình.
Nami nheo mày nghi ngờ, Kiyomi thực sự là công chúa thất lạc? Trông nữ hoàng tương lai của vương quốc pháp thuật đúng là khác xa với Nami từng tưởng tượng. Theo cô, người đó phải là một người con gái xinh đẹp, tướng mạo đoan trang, thục nữ, lời ăn tiếng nói vô tục, chứ người như Kiyomi là công chúa, chắc hành tinh phù thủy loạn.
Thấy Nami cả gan quắc mắt liếc mình, Libra gầm gừ toan giơ tay cho cô một bạt tai. Nhưng tay ả còn chưa kịp hạ xuống, đã bị một bàn tay khác chụp lại. Biết đó là ai không? Nami hét toáng lên.
– AYANEEEEEEEE. – Rồi đẩy bà chị công chúa, nhào tới ôm chầm Ayane.
Cô nàng nhà Miyamito nhướn mũi về Libra, ý hỏi ai đấy. Nami xua tay kéo nàng đi, bỏ mặc Libra một mình, mặt mày đen xì lỗ khói. Ả tức giận quát thét lên.
– Hỗn láo. Sao mày dám làm thế với bậc công chúa cao quí hả lũ hèn mọn?
Ayane đột ngột dừng bước, liếc Nami ngờ vực, song lại đi về chỗ Libra, tay xoa cằm, dạo quanh một vòng, rồi chậc lưỡi lắc đầu.
– Tiêu rồi, tiêu rồi. Rốt cuộc con chuột điêu ngoa này từ cống nào chui lên vậy? Dám cả gan nhận làm công chúa cơ đấy, đúng là lớn mật thật.
Nami bụm miệng cố nén cười, lâu lâu mới thấy Ayane nói được câu lọt tai. Libra tức nổi đóm mắt, định bụng lao vào đánh Ayane. Dĩ nhiên, con gái cưng của hiệu trưởng sao có thể muốn đánh là đánh. Nên nhớ, nàng ta là hội trưởng hội bảo vệ quyền lợi học sinh đấy, Ayane không ra tay thì thôi, chị ta còn dại dột đâm vào. Lần này lên phòng giám thị ngồi là chắc. Càng nghĩ, Nami càng hả hê, chả biết từ bao giờ, cô lại xấu tính như vậy.
Ayane giơ chổi hăm dọa Libra, song kéo Nami tránh xa cô ả. Mấy tiết sau đều không thấy Libra vào học, không khéo lại lạc ở xó nào rồi cũng nên. Nhưng có một chuyện Nami vẫn hơi thắc mắc, mẹ kế và cha vốn là con người chính thống, sao Kiyomi lại là công chúa thất lạc nhỉ? Hay chị ta là con nuôi của cha? Hoặc chuyện này, có bí mật gì đó. Ơ, nhưng tại sao cô phải quan tâm, Kiyomi có là nữ hoàng thì liên quan gì tới cô. Cơ mà, nếu vậy, không phải Riuzo và Kiyomi sẽ kết hôn sao? Là kết hôn ư? Ừ, là kết hôn đấy. Rồi sao nữa? Nami cô… không muốn Riuzo kết hôn. Nhưng cậu ta là đức vua tương lai, cậu phải lấy công chúa, thân phận thấp cổ bé họng như cô, làm sao mà xứng với cậu. Còn anh Tooya… cô nghĩ cái quái gì thế này, cô đang phản bội Tooya, anh sẽ tổn thương nếu cô yêu người ấy, vì anh từng nói, cô…là cuộc sống của anh. Sai một lần không thể sai lần hai, Riuzo và cô vốn không cùng một thế giới, tại cô đa tình, cô ấu trĩ.

Cuối tiết phụ xế chiều, Nami vẫn bưng cái bụng đói meo đi luyện tập. Trở thành phù thủy giỏi và quên đi tất cả, sau khi tốt nghiệp Witchcraft, cô sẽ cùng Tooya đi khắp năm châu bốn biển, ngắm cảnh đẹp nhân gian, lúc đó, cô sẽ yêu Tooya, chắc chắn là vậy. Cô sẽ tập yêu anh như cách cô yêu Riuzo.
Địa điểm tập luyện vẫn ở hồ chứa nước của trường, chỉ có điều, bài tập đầu tiên mà cô phải học là hút lửa từ dưới đất. Chúa ơi, dưới đất có lửa ư? Đây là lần đầu tiên cô nghe đấy, nhưng không nghe suông đâu, mà còn tận mắt thấy ấy chứ. Trưởng lão Gorgon là người phụ nữ rất điềm đạm, bà luôn mặc áo choàng đen và xõa ra mái tóc trắng trái ngược tông màu. Nhẹ cúi thấp mình, bà áp lòng bàn tay xuống mặt đất, rồi từ từ nâng lên. Một chùm lửa nhỏ sáng rực, Nami “oa” lên thích thú. Thì ra dưới đất cũng có lửa. Cầm ngọn lửa nhỏ trên tay, Gorgon ôn tồn giảng giải.
– Xung quanh ta đều có lửa. Nước và lửa là hai vật thể tồn tại song song, tuy chúng đối nghịch nhau, nhưng lại là tiền đề giúp nhau phát triển. Ví dụ như, mặt trăng và mặt trời, ban đêm và ban ngày, nắng và mưa. Chúng luôn song hành, hỗ trợ và duy trì sự sống cho con người. Nước dù rất quan trọng, nhưng lửa cũng quan trọng không kém. Nếu nói một cách khoa học hơn thì những khoáng sản sâu trong lòng đất chính là yếu tố tạo lửa. Nhiêm vụ của những phù thủy chúng ta là đốt cháy một phần khoáng sản ấy và hóa chúng thành lửa, giống như chức năng của một que diêm hay hộp quẹt ga đó. Em hiểu ta nói gì không? – Kết luận lại bài diễn văn kéo từ trên trời xuống dưới mặt đất, rồi lại từ mặt đất lôi ngược lên trời, Gorgon nhìn Nami cười hiền.
Cô nàng đứng trân trân xoa cằm suy tư, đôi mắt đen lại chuyển màu đỏ. Gorgon biết cô đang tập chung nghiên cứu vấn đề bà nói, vì sắc tố Melalin trong mắt cô chuyển động rất hỗn loạn và bà có thể thấy được điều đấy. Sau một hồi ngẫm nghĩ, Nami nghiệm ra một vài giả thiết, túm gọn là thế này, giả sử dưới lòng đất là một que củi khô thứ nhất, bàn tay cô là que củi khô thứ hai, khi hai vật này ma sát, bề mặt tiếp xúc hai que củi sẽ nóng lên và tạo thành lửa. Ưm… hơi rắc rối nhưng khá dễ hiểu.
Nami bắt đầu thực hành. Hãy tự coi mình là que củi, mặt đất cũng là que củi, cô chỉ cần tập chung và nén chặt khí, lửa sẽ xuất hiện. Bàn tay trắng trẻo của cô đặt xuống nền đất bụi bặm, dồn nén sức mạnh đi cùng.
Nửa tiếng ….
Một tiếng…
Hai tiếng…

Ba tiếng…
Phừng… và lòng quyết tâm của cô đã được trả giá xứng đáng. Nami nhìn Gorgon sung sướng. Bà cũng chỉ gật đầu cười đáp lại. Quả là công chúa, huyết mạch duy nhất kế thừa vương vị, không bỏ cuộc và không khuất phục. Bản lĩnh hơn bà nghĩ rất nhiều. Sức mạnh thực sự mới kéo màn thôi, cô còn phải đối mặt với nhiều nguy hiểm sắp tới, chẳng gì đau khổ hơn việc tự đâm đầu vô chỗ chết. Nami tụ khí mạnh, một quả cầu lửa lóe lên trong bóng tối.
Cách duy nhất xua đi bóng đêm chính là ánh sáng và hơi ấm của ngọn lửa. Nhưng Nami cô liệu có hiểu được chuyện đó, dĩ nhiên, kết quả là… không. Cô là một kẻ ngốc, thực sự rất là ngốc. Và ánh sáng qủa cầu nữ hoàng đã trở lại, mùa trăng non đang tới gần, trận chiến cuối cùng, cũng chuẩn bị nổ ra, con vịt con xấu xí đã hóa thành thiên nga lộng lẫy. Cô…sắp trở về. Nàng công chúa thật đang trở về.
Suria, mọi chuyện phải kết thúc thôi, trò vui tới đâu chấm dứt rồi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.