Bạn đang đọc Trường Học Phù Thủy: Chương 46
CHƯƠNG XI: CÔNG CHÚA PHÁP THUẬT. (P.1)
” Bán linh hồn cho quỉ và ta sẽ ban ngươi sức mạnh bất diệt.” Pháp sư bóng tối liên tục thổi vào tai Kiyomi những lời nói mị hoặc. Mắt cô bé long tròng, xoay tròn trong ảo giác. Bán linh hồn, cô có thể làm những điều mình muốn. Bán linh hồn, coi sẽ trả thù được con nhỏ Nanami. Và bán linh hồn, cô sẽ trở thành công chúa của mọi phù thủy.
– Tôi…đồng…ý… – Kiyomi mơ màng nói.
Suria cười khanh khách, giơ cao quyền trượng, hút tất cả chân khí Kiyomi vào trong viên đá màu đen đính giữa pháp bảo, truyền vô cơ thể cô bé một làn khói đen hắc ám. Mụ biết Kiyomi không phải người mụ cần tìm, nhưng trong ngôi nhà này, có mùi hương của phù thủy ánh sáng. Đã đến tất nhiên không thể tay trắng trở về, nếu không kiếm ra công chúa thật thì mụ sẽ tạo công chúa giả. Kiyomi… sẽ là con gái Tô Diệp và con bé sẽ giúp mụ truy ra tung tích của nữ hoàng tương lai.
Witchcraft, chào đón học viên mới đi nào. ” Suy nghĩ vừa dứt, Suria ngẩng mặt cười cay độc. Nước cờ này của mụ, nhất định sẽ một lưới bắt đầy cá. Gorgon, Tsutoshi, Miyamito, rồi các người sẽ phải quì gối dưới chân mụ mà thôi.
– Há ha ha ha ha ha….
***
Không biết mình đã ngủ bao lâu, Nami tỉnh dậy trên chiếc giường quen thuộc ở kí túc xá, cơ thể ngập tràn vết thương từ tay kéo xuống chân. Cô lắc lắc đầu khống chế cơn hoa mắt, bụng cồn cào âm ỉ, mình mẩy đau nhức khắp nơi.
Nhớ lại viễn cảnh hôm đó, cô đã chiến đấu rất quyết liệt. Khi ý thức dần mất đi, Nami nghe thấy nhoang nhoáng có tiếng thủ thỉ bên tai, thôi thúc cô hãy đứng dậy và tiếp tục đấu tranh. Cây đũa thần đấy đã phát sáng mãnh liệt, như một phản xạ không điều kiện, cô cầm chắc đũa thần, vận khí và đâm xuống lớp da rồng cứng nhắc, rạch đi một đường dài, sau đó cô ngục ngã, rồi bất tỉnh nhân sự tới giờ. Mọi chuyện xảy ra tiếp theo, cô không hề hay biết. Nhưng hình ảnh Bé Yêu cứu cô, cô thực nhớ rất rõ. Bé Yêu… nhắc tới Bé Yêu cô mới để ý, chú dơi đâu rồi nhỉ?
Nhìn dáo giác quanh phòng một vòng, Nami phát hiện, có một cặp mắt, đang chằm chằm chĩa về mình, là một tên con trai, ngũ quan đẹp miễn bàn, mái tóc vàng rực nổi bật trong mát, cánh áo pull đen không cầu kì, kết hợp quần jean mài khéo léo, càng khiến cậu trông phong cách hơn. Nhíu mày, Nami đanh đá hỏi.
– Sao anh lại ở đây?
Riuzo không quá ngạc nhiên trước thái độ của cô đối với cậu. Chỉ có điều, nó làm cậu đau.
– Con vật lông lá đang đấy ở trại chăm sóc đặc biệt, cô không cần lo lắng. – Xách túi đồ ăn đặt lên bàn, Riuzo giúp Nami lấy thức ăn ra đĩa.
Ái ngại nâng cốc sữa tươi, Nami ngượng ngập uống. Chẳng hiểu sao vừa gặp Riuzo cô lại thành ra như vầy, tóc tai bù xù, mặt mày lem luốc, cơ thể dán đầy băng cá nhân, và cả bộ dạng lôi thôi nhếch nhác của con mọi khi mới ngủ dậy. Chúa ơi, cô quên mất một chuyện, cô chưa làm vệ sinh cá nhân. Và bây giờ, cô đang chễm chệ nhai ngấu nghiến đống đồ ăn cậu mua tới. Trời ạ, xấu hổ quá đi mất. Nhưng cái con vật lông lá mà Riuzo nhắc đến… là con dơi của Nami sao?
– Này. – Mặc kệ miệng gặm cánh gà, cô quay sang cậu hỏi. – Bé Yêu của tôi ở trại điều dưỡng hả?
– Bé Yêu? – Riuzo thắc mắc, ngẫm nghĩ một hồi, cậu liền “à” lên một tiếng như hiểu được ý cô. – Ừ. Nó hồi phục nhanh lắm. Mà cô trộm đâu ra loài động vật quí hiếm như vậy? Dơi tím là vật nuôi độc nhất của nữ hoàng pháp thuật đấy.
Vừa nói, cậu vừa xoa cằm nhìn cô ra vẻ nghi ngờ. Theo cậu được biết, loài dơi này có trực giác rất tốt, chúng chỉ chọn những người hoàng tộc làm chủ nhân, đặc biệt là các vị nữ hoàng của vương quốc pháp thuật. Chúng có khả năng hóa khổng lồ, phun lửa để bảo vệ chủ nhân, ánh mắt siêu cường nhìn xuyên trong đêm tối và hơn hết, chúng là loài ăn tạp, ăn mọi thứ có sẵn trong tự nhiên nên rất dễ nuôi. Điều đáng tò mò là, một phù thủy ẩn thân như Nami sao có thể sở hữu một con dơi quý giá tới vậy. Chả nhẽ, cô là…
Và ý nghĩ cậu không bao giờ dám nghĩ bỗng lóe lên. Có thể lắm chứ, cô được trưởng lão Gorgon – một người khó đoán, luôn cẩn trọng trong mọi công việc đưa về, nắm chắc kĩ năng điều khiển bốn trên năm thuộc tố pháp thuật, mở được sách cấm, xâm nhập ý thức, gây gián đoạn quá trình tu luyện của thầy phù thủy Honso, đánh bại yêu nữ Siren, giết chết con rồng giam giữ kí ức Rừng Cấm, mọi thứ không trùng hợp vậy chứ? Nếu cô thật sự là công chúa, thì cô chính là vị hôn thê của cậu. Ngẫm tới đây, Riuzo chợt thầm ước giá như điều cậu nghĩ là thực, thì sẽ tốt biết bao.
– Riuzo. – Honso từ cửa ló đầu vào, chặt đứt cảm giác mơ mộng của cậu. Đặt thức ăn lên bàn cho Nami, cậu nhanh chóng đi theo Honso.
Nami nghiêng nghiêng ngó ngó một chập, rồi cũng không thèm quan tâm đến hai người đó nữa. Cô xăn ống tay áo ngủ dài quá mu, bốc đồ ăn xơi tiếp. Mảnh sứ đã trả lại rừng, bài tập hè kết thúc, và cả kì nghỉ hè, cũng kết thúc luôn. Đúng là kỳ nghỉ đáng nhớ nhất trong đời.
Năm học mới, liệu có bạn mới không nhỉ? Đó là chuyện Nami băn khoăn. Phù thủy ánh sáng cấp độ cao, đấy là lớp học năm tới của cô. Chắc sẽ có nhiều điều thú vị lắm đây.
Trong khi ấy, ngoài hành lang kí túc xá nữ, Honso trầm tư báo cáo công chuyện, đôi mắt tím chứa tia phức tạp hiếm thấy.
– Điện hạ. Đã tìm ra công chúa.
Riuzo vốn lạnh lùng bỗng chốc trở nên hằm hồ. Cậu chau chặt mi tâm, tay vẫn bỏ trong túi, lưng hơi còng tựa cột đá.
– Đã tìm thấy rồi sao? Ở đâu?
– Thần nghe nói, hiện tại công chúa đang ở cùng các nhà tiên tri bậc nhất vương quốc pháp thuật, ngài Miyamoto và cả quốc sự Tsutoshi nữa. – Honso kính cẩn thưa.
Riuzo lặng thinh, trong lòng dâng trào một nỗi thất vọng tuột độ. Nami không phải công chúa, công chúa đã xuất hiện và cậu cũng nên hoàn thành trách nhiệm của một đức vua tương lai. Bỏ mặc Honso đứng một mình, Riuzo huýt sáo gọi thảm thần, đến nơi diễn ra chính sự, ra mắt nàng công chúa đã mất tích bấy lâu nay.
Libra Angela The Fence, là nàng thiệt ư? Nàng trở về rồi sao? Riuzo, sao trái tim cậu lại đau thế này, đáng lẽ nàng ấy về cậu phải vui chứ? Nhưng cậu lại không cười nổi. Lí do? Chỉ có một. Người con gái đó, đã mang tim cậu đi mất rồi.
Và một lần nữa, kẻ thứ ba chính thức xuất hiện. Công chúa phép thuật, nàng sẽ không để yên cho kẻ được mệnh danh là huyền thoại phù thủy. Vì danh vị ấy, chỉ có thể thuộc về tay nàng.