Bạn đang đọc Trường Học Phép Thuật: Trường học(tt)
“Thưa thầy ạ!”- tôi cúi đầu lễ phép
“Chào em, Nguyễn Diệp Anh phải ko?”
“Vâng ạ”
“Em ngồi xuống đi!”- bên ngoài ông tỏ ra lãnh đạm nhưng ánh mắt tỏ ra hâm mộ ( mình giải thích 1 chút cho nó dễ ngấm: thủy sư luôn là người được coi có phẩm chất cao quý, được trọng vọng. Bà ngoại của DA tuy có được sức mạnh này nhưng luôn dấu kín vì bà bị ám ảnh bởi cuộc chiến tranh mà ba mẹ bà kể lại nên mọi người cứ nghĩ rằng thủy sư cuối cùng đã mất mất cách đây 1000 năm
P/s: chuyện dòng tộc của DA rất dài dòng vì trí tưởng tượng của mình đây nên ko tiện kể ra, sợ các b chán)
” Em sẽ học lớp nào thưa thầy?”
“Em rất lễ phép, rất tốt! em vào lớp royal nhé!”
“Vâng ạ”
“Tôi sẽ dẫn em đi tới lớp!”
“Vâng”
……
“Đây là bạn mới ở trường ta!”
“Xin chào các bạn! mình là Nguyễn Diệp Anh- hsinh mới , các bạn giúp đỡ nhé!!!!!!”
“Em sẽ ngồi đâu đây???”- cô giáo nhíu mày
Lạ thật, rõ ràng là còn chỗ trống kia kìa, đó đó( lấy tay chỉ chỉ).
“Rầm” chiếc cửa bật mở, bước vào trong là một chàng trai cực đẹp, chỉ tiết đôi mắt đó quá lạnh lùng, vô cảm.
Cả lớp khẽ cúi đầu, ngoại trừ tôi.
Anh ta ko để ý mấy, cao ngạo bước về cái bàn cuối cùng đang bỏ trống.
” Thưa thái tử, lớp đã hết bàn rồi! ngài có thể chia sẻ cho bạn Diệp Anh đây ko ạ ?”
Thì ra là thái tử, thì đẹp nhưng lạnh như thế thì làm sao mà ngồi cùng.
“Thưa cô, nếu hết bàn thì em sẽ gọi bảo vệ lấy thêm 1 bàn nữa ạ!”
“Vậy thì …”
“Cô ta có thể ngồi cạnh tôi”-một âm vực lạnh lẽo vang lên.
“Vâng ạ!”
……….
Tiết đầu tiên là điều khiển phép thuật.
Tôi đã luyện tập từ nhỏ => hào hứng quá mức .
” Nguyễn Diệp Anh, em hãy làm nước trong bình đóng băng, sau đó hãy dùng nước trong bình thứ 2 tấn công hình nộm kia”
Tôi nhẹ nhàng vẩy tay, nước trong bình lập tức đóng băng
“Wow,giỏi quá!” – cả lớp
Tôi hất tay lên, đẩy tay về phía trước, “phụt” hình nộm bị sức nước bay về phía sau
“Rất tốt,10 điểm, về chỗ!!”
Vừa hạ cánh xuống ghế
” thủy sư! cô cũng khá đấy nhỉ?”-anh ta lên tiếng.
“Tất nhiên rồi! nhưng tôi là Diệp Anh đừng gọi tôi như vậy!” – tôi khó chịu ra mặt trước vẻ mỉa mai của hắn
2 tiết sau trôi qua một cách êm đẹp. Tảng băng cạnh tôi ko nói thêm 1 lời nào.
Ra chơi…
“Chào bạn!!!”- một cô bạn dễ thương chạy đến
“Hế lô”
“Mình là Thanh Thanh, bạn có thể làm bạn vs mình ko?”
” ấy nhầm, bạn thân chứ!!”
😀
“Bạn thật đẹp quá đi!!!” – cô ngơ ngác
“Trùi ui!!! thui cuống căn tin đi, đừng có ngắm mình như les nữa!!!!”
“Xì… keo kiệt, vậy cũng ko cho “- Thanh bỉu môi ( oh, so kute)