Bạn đang đọc Trường Học Phép Thuật: Thi ơi là thi !!!!
Qua đợt huấn luyện đau khổ của ” huấn luyện viên” Anh Tuấn, tôi có vẻ khá hơn rất nhiều… À cũng ko phải khá lắm!!! *gãi đầu* tôi mới chỉ bắn (gần) trúng…..
Nếu các bạn nghĩ … là hồng tâm thì sai rồi… ở đây chính là cái bệ bắn í mà! Hì hì, (nếu bỏ qua hàng loạt lần bắn xuống đất).
=> tôi ko có năng khiếu môn học này! T.T
Nếu ko khá hơn trong thời gian tới chắc tôi rớt kì thi sắp tới quá T.T
Vậy là số lượng buổi học của tôi với Tuấn tăng lên gấp đôi >.Những buổi đầu:
“Khi nào cô bắn trúng thì buổi học kết thúc!”- Hắn ta nổi giận khi chiêm ngưỡng toàn bộ tài năng của tôi + thử toàn bộ cách thức khắc phục.
Và chắc các bạn cũng đoán được tôi hoàn toàn thất bại…hic, phải thử cách cuối cùng thui *cười đểu*
“Ôi trời ơi cái gì vậy kia??? Anh nhìn đi!!! Kinh quá!”- tôi hét lên, chỉ lên bầu trời.
“Cái gì?? Đâu đâu???”
Chớp lấy cơ hội, tôi phi tới cắm mũi tên vào tâm rồi bay lại chỗ cũ
Tôi hắng giọng, cố ra vẻ nghiêm túc:
“Xong rồi!! Tôi về ăn cơm trước nhé!!”
Rồi cắm đầu chạy thẳng. Tên Tuấn vẫn đang hả mỏ chờ bộ não tiếp nhận thông tin, tiết thêm chất xám.
Những buổi sau tôi lại bày những trò khác hay và độc hơn nhiều, he he. Mà “ông thầy” này cũng khôn thật! Sau khi bị lừa đi lừa lại lắm lần, cuối cùng cũng có kinh nghiệm, tuyệt đối không cho tôi về sớm.
Chỉ còn mấy tuần nữa là có cuộc thi, tôi tập cũng cho là tạm đi!!!
***
“Gần thi rồi đó!”
“Biết rồi!”
“Cô phải luyện tập chăm chỉ.”
“Ừ”
“Phải nắm chắc kiến thức”
“biết rồi”
“Cố gắng thật nhiều!”
…………
“TÔI BIẾT RỒI, ANH IM LẶNG DÙM CHO!!!!!!!!!!!”- tôi hét rống lên khi Tuấn cứ lải nhải ko chịu ngừng, ngủ cũng ko được, tức quá!! Thật là khỉ đột!!! Tôi hằm hằm bỏ lên sân thượng. Đang đi giữa đường lại gặp Nhật Nam, lại bắt đầu :
“Gần thi rồi đó!”
“Agh… Có ngày nào mấy anh tha cho tôi ko hả???- tôi lại bỏ đi
Tôi đang lo sốt vó lên đây này mà ngày nào cũng…. bực bực, rất bực, siêu bực, super bực >.