Trường Học Hoàng Gia (Khi Nàng Tiểu Thư Trở Thành Hoàng Tử)

Chương 18: Đừng khóc nữa, đã có Hoàng Tử ở bên…


Bạn đang đọc Trường Học Hoàng Gia (Khi Nàng Tiểu Thư Trở Thành Hoàng Tử): Chương 18: Đừng khóc nữa, đã có Hoàng Tử ở bên…

“_Yu Ri!
_HinDu!
_Cậu muốn vào vường Thượng Uyển chơi không?
_Tớ vào được hả?
_Dĩ nhiên, tớ xin phép phụ vương rồi…

_HinDu! Không phải bố tớ, không phải!
Thằng bé HinDu vẫn đứng đó không nói gì chỉ nhìn con bé với ánh mắt câm hận. Con bé vẫn nài nỉ thằng bé khóc nức lên. HinDu bỏ đi, con bé ngồi đó khóc mãi, đến khi nó cảm thấy mệt mỏi thì đi lướt trên thảm cỏ xanh…
_Yu Ri! Em xem anh có cái gì này!
Một thằng nhóc chạy đến hai tay giấu đằng sau lưng. Chợt một con nhóc chạy đến bóp lấy cổ Yu Ri lắc mạnh:

_Chính bố mày… chính bố mày giết phụ vương! Mày chết đi!
Con bé đó vừa khóc vừa lắc mạnh cổ Yu Ri. Yu Ri sợ hãi cũng òa khóc.
_Eun Hye! Buông Yu Ri ra! Không phải vậy đâu!
Eun…Eun Hye?
_Anh Yoon Min! Chính bố nó giết phụ vương!
_Không phải vậy đâu.
Con bé Yu Ri lắc đầu ngoay ngoảy trong sự sợ hãi:
_Không… không… không phải…
Nó trân chối nhìn thằng nhóc Yoon Min và con bé Eun Hye rồi chạy vụt đi mặc cho tiếng kêu của Yonn Min. Gần đó có một cậu nhóc đứng đó từ lúc nãy đến giờ nhìn sự việc đang xảy ra và thút thít khóc – không ai khác chính là Lee HinDu…”
_Không phải đâu HinDu! Không phải đâu Eun Hye! Không phải đâu, cậu tin tớ đi HinDu!

Nó bật dậy, lại giấc mơ đó. Nó khóc nức nở. Chợt nó cảm nhận được một vòng tay đang choàng qua vai nó – là HinDu.
_Lại mơ thấy ác mộng sao?
Nó gật đầu khổ sở. HinDu đẩy đầu nó tựa vào lòng ngực ấm áp của anh:
_Không sao đâu! Có tớ bên cạnh cậu, không sao cả.
Nó cảm thấy an tâm và dễ chịu hơn. Tại sao lại ấm áp như thế, lần đầu tiên có người ôm lấy nó như thế này, trong lòng vô cùng bình yên.
_Đã từng có chuyện gì xảy ra sao?
Nó ngước lên nhìn HinDu vẻ khó hiều, anh cười nhẹ, lắc đầu:
_Không thể nói thì thôi, nhưng tối nào cũng gặp ác mộng thế này thì quả là đả từng có chuyện tồi tệ xảy ra với cậu.
_Tớ không biết… tớ không nhớ gì cả. Tớ chỉ nhớ mình có một người mẹ, tớ chỉ biết tớ rất sợ nước. Tớ chỉ biết chính Mi Sun là người muốn giết tớ. Tớ không biết tại sao, tại sao cả! Tớ cũng chẳng hiểu những gì tớ đã mơ thấy. Tớ không muốn hiểu, tớ không muốn mơ thấy nó nữa! –Nó ôm đầu lắc mạnh, nó quá bức xúc, quả thật những giấc mơ đó đang hành hạ nó. Nó mệt mỏi lắm rồi. HinDu vịnh vai nó lại, giọng dịu dàng:
_Vậy thì đừng nghĩ đến nó nữa. Cậu an tâm, có tớ bên cạnh cậu, cậu sẽ ổn thôi!
Sao nó lại cảm thấy xúc động thế này? Mọi cô đơn, mệt mỏi tan biến. Có phải đây chính là tình yêu thật sự?
HinDu dùng tay lâu nước mắt trên má nó:
_Đừng khóc nữa nhé!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.