Trường Học Hoàng Gia (Khi Nàng Tiểu Thư Trở Thành Hoàng Tử)

Chương 15: Ở giữa lòng thành phố Me Otekamu


Bạn đang đọc Trường Học Hoàng Gia (Khi Nàng Tiểu Thư Trở Thành Hoàng Tử): Chương 15: Ở giữa lòng thành phố Me Otekamu

Trời vừa sạp tối, mọi người tập trung tại nhà hàng La Villa Mahana ( t/g tìm mấy cái nhà hàng, thành phố này muốn khùng lun T T) để hưởng thức bữa ăn tối. Những món ăn nổi tiếng của nước Pháp được bày ra đầy đủ trên bàn ăn. Ai nấy đều háo hức dùng bữa ngon lành. Đêm đến, thời tiết se lạnh, nó lang thang trên phố Me Otekamu một mình. Nó mãi suy nghĩ về bàn tay đẩy nó lúc sáng…
“_Ji Min! – Tên Thái Tử thúi tán mạnh vào mặt nó, HinDu nhìn bộ dạng của Yoon Min vẻ ngờ vực. Sao hắn ta lại quan tâm thằng nhóc này đến thế? Sau một hồi hô hấp nhân tạo, lại một lần nữa nó ọe hết nước ra và ho sặc sụa. Nó trợn tròn mắt nhìn Mi Sun, cả Yoon Min và HinDu đều nghi ngờ nhìn con nhỏ đó nhưng chợt HinDu gạt bỏ nghi ngờ ấy đi:
_Có lẽ không phải Mi Sun làm đâu, do cậu ấy bất cẩn nên té xuống thôi.
Nó lại trợn mắt nhìn HinDu, tại sao lại bênh vực cô ta chứ! Vì cô ta mém chút nó mất mạng 2 lần, thật quá đáng.
Gương mặt nó xám lại, giọng lạnh tanh:
_Hoàng Tử nghĩ tôi có thể sơ ý té được sao? Một chuyện hiếm thấy đối với một người sợ nước như tôi đấy!
HinDu im lặng quay đi. Lúc này Yoon Min lên tiếng:
_Ji Min! Đừng làm lớn chuyện, nhẫn nhịn một chút đi…

Nó quay qua hét lên:
_Anh biết gì mà nói? Go Mi Sun cố ý muốn giết tôi…
_Han Ji Min! – Mi Sun hét lên với nó – Đừng có ngậm máu phun người!
_Cô còn dám nói nữa hả? Đồ…
_Ji Min! Mi Sun! Hãy thôi đi. – Yoon Min can vì ánh mắt nhìn về hướng tụi nó ngày một đông. – HinDu và tôi sẽ đưa Ji Min về phòng!
Nói rồi họ khinh nó đi không cho nó nói thêm một câu nào.”
Vì ngồi trong phòng nhìn thái độ của HinDu, nó cảm thấy rất uất ức nên đi ra phố cho nhẹ nhõm.

Mọi người ở phố rất nhộn nhịp và đông vui, đột nhiên nó cảm thấy vui lên hẳn. Tại sao trước giờ nó không nhận ra dạo phố lại vui thế này. Nó mỉm cười bước chân theo nhịp điệu hòa mình vào dòng người đông đúc…
Một hương thơm bay ngang qua mũi nó, nó quay qua phía bên kia đường có một sạp bán hoa. Chậu hoa tulip đỏ đập ngay vào mắt nó. Nó thích thú cầm chậu hoa lên ngắm, mỉm cười như những cô gái khác, bây giờ nó đang để lộ cảm xúc thật sự của nó. Và nó không biết HinDu đi theo nó từ nãy đến giờ đang nhìn nó vẻ hoài nghi…
_Thì ra cũng có lúc như thế à? – Yoon Min vút cầm nhìn nó, nó liếc hắn rồi đặt chậu hoa xuống bỏ đi. Hắn chạy theo:
_Sao thế? Còn giận hả?
Nó không nói gì chỉ nhìn phía trước mà đi. Hắn lại tiếp tục:
_Tôi chơi cùng Mi Sun từ nhỏ, tôi hiểu rõ cô ấy không phải loại người như thế đâu!
Nó dừng bước lại, giọng chua cay:
_Anh hiểu cô ấy đến thế thì ôm cái sự hiểu biết của anh mà đi nói với người khác. Tôi đây không phải hạng người cả tin như anh. Đừng có mà xen vào chuyện giữa tôi và con nhỏ đó, nếu không đừng có trách.
Yoon Min chỉ biết đứng đó im lặng nhìn nó. Con HinDu thì vẻ hoài nghi cầm chậu tulip đỏ mang về phòng, đặt lên khung cửa sổ. Chơi chung với nhau từ nhỏ, bây giờ anh mới hiểu con người của Mi Sun. Lúc đó Eun Hye ghé tai anh nói cho anh biết rằng cô ấy nhìn thấy Mi Sun đẩy Ji Min xuống. Anh lắc đầu với suy nghĩ đó. Chắc chắn phải có lý do nào đó mới hành động như thế…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.