Trường Học Hoàng Gia (Khi Nàng Tiểu Thư Trở Thành Hoàng Tử)

Chương 12: Đêm nay, đã có Hoàng Tử bên cạnh tôi...


Bạn đang đọc Trường Học Hoàng Gia (Khi Nàng Tiểu Thư Trở Thành Hoàng Tử): Chương 12: Đêm nay, đã có Hoàng Tử bên cạnh tôi…

“_Chị Yu Ri! – gương mặt thằng bé trắng bệch chạy đến.
_Woo… Woo… Chin… không phải vậy đâu… bố mẹ không phải…
_Baba, mama gọi hai chị em mình về gắp kìa, nhanh lên chị!
Thằng bé cầm tay Yu Ri chạy như bay về nhà.
Một người phụ nữ cầm một túi đồ đợi chúng trước sân đang định dẫn chúng nó đi. Đột nhiên ngoài sân có tiếng xe rất lớn chạy đến. Bà vội vã dẫn chúng xuống nhà kho, nơi chỉ có cái cửa sổ thông lên mặt đất.
_Hai con… hãy ở đây, đừng đi đâu cả… đừng gây tiếng động… – bà ấy sợ hãi nói không thành câu.
_Mẹ!
_Ta… yêu các… con… nhất định… các con phải sống…

Nói đoạn bà lao đi bỏ lại 2 đứa bé đang khóc nức nở, chúng ghé mắt lên cửa sổ nhìn ra ngoài. Một đám người mặc áo đen túm lấy bố mẹ chúng, học dí súng vào đầu hai người đó. Bỗng nhiên:
_Đùng… đùng…
Họ ngã xuống, gương mặt đầy máu loang khắp sân…”
_Hức… không… không phải… đừng… đừng… ááááááá… – Nó bật dậy thở hổn hểnh, HinDu vội vàng mở đèn chạy qua giường nó.
_Han Ji Min!
Nước mắt dàn dụa, nó co gối lại ôm đầu nó lẩm bẩm:
_Không… không…

HinDu tròn mắt nhìn nó kinh ngạc. Anh nhìn nó như thế cũng hơi sợ lắc mạnh nó:
_Ji Min… Ji Min…
Lúc này phát giác được có mặt của HinDu nó liền ngước lên nhìn, gương mặt trắng bệch, môi mấp mấy nói không thành lời. Nhìn vẻ mặt sợ hãi tột độ của nó, HinDu chợt cảm thấy mình nên dỗ dành thằng nhóc này:
_Cậu mơ thấy ác mộng à?
Nó không nói gì chỉ cuối đầu xuống ôm đầu gối. Đã 1 tháng nay rồi, nó mơ thấy giấc mơ đó 5 lần rồi nhưng nỗi sợ hãi thì không giảm đi được chút nào.
_Không sao rồi! Ổn rồi… bình tĩnh lại nào…
HinDu dịu dàng vút lưng nó, choàng tay lên vai nó an ủi. Nó nức lên từng cơn:
_… Không… còn… còn… còn…
_Bình tĩnh nào, ổn cả thôi… chỉlà một cơn ác mộng thôi mà! – HinDu nhẹ nhàng đẩy nó dựa vào thành giường. Lúc này tự nhiên nó cảm thấy ấm áp, không còn lạnh lẽo như những đêm trước kia nữa…
Nó gật đầu dựa xuống, đột nhiên nó muốn tâm sự, kể hết tất cả những đau khổ của nó cho HinDu nghe. Nhưng miệng lại không nói thành tiếng chỉ nhìn ra cửa sổ ánh mắt buồn bã…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.