Trường Học Các Vị Thần: Nguồn Gốc Phép Thuật

Chương VIII: Học viên mới


Bạn đang đọc Trường Học Các Vị Thần: Nguồn Gốc Phép Thuật: Chương VIII: Học viên mới

Chương 8
Học viên mới
Nó định nói điều gì đó ngay lúc này nhưng cái lưỡi của nó đã biến đi đâu mất. Cả người nóng rực, chân tay mỏi rã rời, nó chỉ muốn nằm vật xuống nhưng Danton đã đỡ lấy nó từ phía sau. Brandon thì cuống cuồng hỏi:
– Carl! Có chuyện gì vậy?
Nó chưa kịp nói gì thì Jack đã bổ sung thêm một câu trần thuật rờn rợn:
– Bọn tao thấy mày dãy giụa kinh lắm! Cái… cái gì trong túi mày còn phát sáng nữa kìa!
Nó không biết nó bên ngoài thực sự thế nào nhưng trong giấc mơ, giữa khu vườn mờ mờ ảo ảo đó, nó đã thật sự rất mê muội, giống như có ai đó đang ám lên nó một lời nguyền đầy quyền năng. Nó nói khẽ và chậm:
– Cái huy hiệu… Nó… nó biến mất rồi!
– Cái huy hiệu nào? – Brandon tò mò. Rõ ràng là nó đã bỏ qua nhiều chi tiết của cuộc trò chuyện trước đó của ba đứa khi nó vục đầu vào trong gối.
Danton tóm gọn lại cho Brandon:
– Carl có nhặt được một cái huy hiệu nhỏ ở đây!

– Của những tên mặc áo đen à? – Brandon hỏi.
– Chắc là vậy!
Câu nói của Danton ngay lập tức bị Carl phủ nhận. Nó thì thào:
– Người đàn bà đó… Bà ta mặc áo choàng trắng!
Jack nhìn nó với thái độ kỳ lạ. Jack hỏi:
– Ai mặc đồ trắng cơ?
Carl nhớ lại:
– Có một người phụ nữ mặc đồ trắng. Bà ta đến trong giấc mơ. Bà ta muốn lấy lại cái huy hiệu đó!
Danton trấn an nó theo kiểu coi nó như đang nói trong cơn mê sảng hay như lúc người ta đập đầu vào tường và vẫn còn đang choáng váng:
– Bình tĩnh nào! Bà ta đến trong giấc mơ để lấy… cái huy hiệu hả?
Nó gật đầu, mọi thứ với nó hiện giờ vẫn còn đang rất mơ hồ:
– Đúng thế! Bà ta lấy nó rồi!
Brandon gạt phăng cái suy nghĩ điên rồ trong đầu nó bằng một câu hỏi:
– Làm cách nào mà người ta lấy một đồ vật qua… giấc mơ được?
Chính nó cũng không thể nào giải thích được nhưng mọi chuyện đã diễn ra đúng như thế. Nó nói:
– Tao không biết! Nhưng… cái huy hiệu biến mất khi tao đưa và bà ta lấy lại! – Nó bổ sung ngay – Qua giấc mơ!
– Chắc chắn đó phải là một phép thuật hùng mạnh! – Jack ủng hộ Carl bằng một suy đoán.
– Ý mày là gì? – Brandon nói, nó vẫn không thể nào tin vào những điều Carl đã kể.

Jack lắc đầu ái ngại:
– Tao không biết nhưng điều đó đâu phải là chuyện không thể xảy ra! Phép thuật… nó phong phú và kỳ lạ lắm!
Một thoáng im lặng bao trùm. Mỗi đứa tự chìm vào dòng suy nghĩ của riêng mình, gương mặt đứa nào cũng khá căng thẳng cho đến khi Danton hỏi nó:
– Vậy bà ta có nói gì không?
Carl trả lời, mọi thứ vẫn còn như mới nguyên với nó:
– Bà ta nói bà ta là chủ nhân của nó. Bà ta nói là bà ta không có nhiều thời gian và cái đó dường như rất quan trọng.
– Về giấc mơ ấy, bà ta có nói làm cách nào mà ba ta lấy lại được cái huy hiệu không? – Danton tiếp tục hỏi.
– Bà ta nói rằng giấc mơ những gì tao làm trong mơ cũng là tao làm trong thực tại. Giấc mơ cũng là một phép thuật hùng mạnh!
– Thấy chưa? – Jack thốt lên – Tao đã nói rồi mà!
Brandon ném cho Jack một cái gối khiến nó ngã vật xuống giường. Brandon nói:
– Tao không biết thực sự mọi thứ như thế nào nhưng nhìn mày có vẻ không được ổn đâu!
Danton tán đồng:

– Ừ! Mày cần nghỉ ngơi đi!
Carl chần chừ đặt lại lưng xuống giường, cố gắng tìm lại ình giấc ngủ nhưng điều đó đối với nó bây giờ vô cùng khó khăn. Mỗi khi nhắm mắt, hình ảnh khu vườn hư ảo và người đàn bà trong bộ đồ trắng đó lại xuất hiện trong đầu khiến nó giật mình choàng tỉnh hai ba lần trong đêm.
Cuối cùng, sau bao cố gắng, nó cũng tìm được lại bản năng để ngủ. Nhưng khi nó vừa chợp mắt được một lát thì đã bị gọi dậy để chuẩn bị quay trở về trường.
Lúc bốn đứa ra đến quán thì đã là gần 4h. Bên ngoài trời vẫn còn khá tối. Bà Ellie đã dậy từ bao giờ để chuẩn bị cho chúng một chút đồ ăn nhẹ. Chúng ăn qua loa vài miếng và thanh thoán tiền nhanh chóng để trở về cho kịp giờ.
Trên đường băng qua rừng để trở về đường hầm, Jack lại khơi lên những lo lắng trong lòng Carl khi nó giả thiết rằng những người mặc đồ đen đó đang thông đồng với một kẻ trong trường và chúng đang có mưu đồ ăn cắp một vật báu của ngôi trường. Giả thiết nghe có phần ngớ ngẩn đó lại khiến Carl suy nghĩ. Nó hiểu rõ rằng nếu như không có kẻ nào trong trường âm thầm trợ giúp hay những kẻ áo đen đó chính là người trong trường thì tại sao chúng biết cách sử dụng lối đi bí mật?
Jack hứa rằng nó sẽ gửi thư cho bố nó để hỏi về cái huy hiệu mà nó dám cá cả 10 Ziims (đơn vị tiền tệ của thần, tương đương 60 đôla) là đã từng nhìn thấy trước đây. Danton cũng sẽ tìm hiểu xem có gia đình nào ở trấn Loyr âm thầm sử dụng biểu tượng giống thế mặc dù nó chả hi vọng gì nhiều. Còn Carl, nó hy vọng sẽ tìm thấy điều gì đó về thuật lấy-đồ-trong-mơ và ý nghĩa của những chiếc áo choàng trên thư viện khi trở về. Brandon sẽ tìm hiểu về tất cả những học viên trong trường biết cách sử dụng lối đi bí mật. Chúng quyết tâm khám phá ra những kẻ lạ mặt đang lén lút ẩn nấp ở nơi nào đó tại Morgus.
***
Chúng trở lại lâu đài một cách an toàn lúc gần 5h sáng và quyết định sẽ nấp ở một hành lang vắng quắt queo trên tầng 3 cho tới hơn 6h rồi mới lẻn vào ký túc xá khi cổng mở để tránh bị thầy giám thị dậy sớm bắt gặp khi đang treo leo trên những song cửa sổ.
Bữa điểm tâm sáng lúc 7h hôm đó vắng bóng cả bốn đứa. Chúng nằm trong phòng, ngủ tiếp cho đủ giấc. Đến gần 8h mới lồm cổm bò dậy để chuẩn bị cho tiết lý thuyết phép thuật sẽ bắt đầu lúc 8h15.
Khi vừa tới lớp, chúng lại có thêm một bất ngờ: hôm nay, chúng đón chào một học viên mới!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.