Đọc truyện Trước Ngày Công Khai, Lão Công Mất Trí Nhớ – Chương 7: Rất là dễ ngửi
Từ khách sạn đi tới vườn hoa cần 15 phút lái xe, quãng đường cũng không coi là xa, chủ yếu là vì đường nối hai thôn còn chưa được sửa chữa xong, phải đi vòng qua đường của một thôn khác, nếu đường được sửa chữa xong thì hai bên sẽ rất gần, nghe nói lái xe tới vườn hoa cũng chỉ mất vài phút, có thể đi bộ tới đó. Quy hoạch của vườn hoa lớn hơn nhiều so với hiện tại, so với giai đoạn đầu tiên, sẽ có giai đoạn thứ hai thậm chí là giai đoạn thứ ba, khách sạn không cần lo lắng về việc kinh doanh, nhưng theo tình hình hiện tại, lưu lượng hành khách có lẽ có chút ít.
Lý Quân cùng Hà Uyển Tinh tới vườn hoa, tổ tiết mục tối hôm qua đã nói chuyện với người phụ trách vườn hoa, hai người đến cũng không bị cản trở gì, bảo vệ cửa còn nhiệt tình nói cho bọn họ có thể lái xe đi vào một đoạn.
Theo chỉ dẫn của bảo vệ, bọn họ tìm được người phụ trách vườn hoa – quản lý Thường, là một người đàn ông trung niên da ngăm đen, thân hình hơi béo, người rất nhiệt tình, biết bọn họ tới, hôm nay còn đặc biệt mặc một cái áo mới tinh, có lẽ là không quen đối mặt với camera, lúc ban đầu còn có chút tươi cười gượng gạo, sau mới dần dần tự nhiên hơn.
Vườn hoa có một chỗ đặt cây giống hoa non, nhưng Lý Quân bọn họ không phải tới đây để mua, mà là được tặng.
Tổ tiết mục cố ý giúp địa phương làm tuyên truyền, người phụ trách vườn hoa cũng dẫn bọn họ đi dạo khắp nơi, cũng chỉ cho hai người quay phim nơi nơi lấy cảnh, tranh thủ đem những chỗ tốt nhất của vườn hoa cho hai người quay chụp.
Sáng sớm vừa mới có một trận mưa to, ánh mặt trời xuyên qua tầng mây dừng ở trên lá cây còn đọng nước mưa, chiếu sáng toàn bộ vườn hoa.
Đầu tiên bọn họ đi qua một hành lang dài có đầy dây leo thường xuân, bên dưới là một vài cây thấp thấp bé bé, người phụ trách nói cho bọn họ đây là tuyến đường chính dẫn tới vườn hoa, mới vừa dựng lên không bao lâu, thực vật đã bắt đầu sinh trưởng tốt, hiện tại dây thường xuân còn chưa hoàn toàn dài ra, nhưng qua một thời gian nữa là có thể bao phủ toàn bộ dãy hành lang này, lại có đốm sáng xuyên qua, sẽ đặc biệt xinh đẹp, thích hợp cho du khách chụp ảnh, cũng coi như là một tiêu chí cho vườn hoa của bọn họ.
Bởi vì thời gian có hạn, người phụ trách chỉ dẫn bọn họ đi dạo ở một khu vườn, lại nói cho bọn họ sau khi vườn hoa hoàn thành, họ sẽ thấy cây cảnh, cây bonsai, cây nho, thực vật mọng nước, cây cổ thụ v.v…
Sau khi đi dạo xong vườn lan, khi trở ra bọn họ nhìn thấy một con sông dài, công nhân đội mũ rơm đang chèo thuyền bằng sào tre.
Hà Uyển Tinh đối với cái gì cũng cảm thấy tò mò, từ khi bắt đầu vào vườn hoa đến giờ nàng đã cảm thán bao nhiêu lần.
Hà Uyển Tinh hỏi quản lý Thường: “Quản lý, bọn họ đang làm gì vậy?”
Quản lý Thường nói: “À, đây là đang cố gắng chèo thuyền thành hàng, đây chỉ là một trong những nhánh sông nhỏ của vườn hoa, sau khi nơi này của chúng tôi xây dựng xong, tất cả các nhánh sông đều sẽ kết nối với nhau, du khách có thể lựa chọn ngồi ở trên thuyền nhỏ thưởng thức phong cảnh.”
Hà Uyển Tinh: “Tôi sắp không chờ được muốn nhìn bộ dáng nó sau khi hoàn thành, tôi và bạn thân có thể ở chỗ này chụp ảnh cả ngày!”
Quản lý Thường bị cô chọc cười: “Có thể, hiện tại đã có du khách tới đây, bọn họ thật sự có thể chụp rất lâu, hơn nữa sau này chúng tôi còn xây dựng một vài nhà ăn và cửa hàng nhỏ, đi dạo mệt mỏi có thể nghỉ ngơi bổ sung năng lượng.”
Hà Uyển Tinh: “Vậy thì hay quá.”
Lý Quân không bị quyến rũ bởi những bông hoa thiên tư bách mị này, anh còn nhớ rõ mục đích mình tới chỗ này làm gì.
“Quản lý Thường, kinh nghiệm của ngài phong phú, có thể để cử cho chúng tôi một vài loài hoa cỏ thích hợp gieo trồng ở khách sạn không, bình thường dễ chăm sóc là được, quá quý chúng tôi cũng không có nhiều thời gian và tinh lực để chăm sóc.”
Quản lý Thường đương nhiên biết mục đích của bọn họ, sớm đã làm tốt chuẩn bị, chỉ chờ bọn họ hỏi vấn đề.
Quản lý Thường: “Nếu là khách sạn thì tôi đề cử các bạn nên trồng một vài thực vật ít tưới nước lại dễ sống, đi theo tôi, buổi sáng chúng tôi mới nhập một ít hoa non, còn chưa gieo trồng, tôi chọn cho các bạn vài cây mang về.”
Lý Quân: “Nếu có thể nói cho chúng tôi phương pháp gieo trồng thì càng tốt ạ.”
Quản lý Thường: “Đương nhiên rồi, nếu cần tôi có thể phục vụ tận nơi, không thu phí, nhưng phải chờ tới khi tôi tan tầm đã, ha ha….”
Quản lý Thường khi nói chuyện với Lý Quân rất tự nhiên, không tự giác bị anh mang vào một thế giới đặc biệt an toàn, tạm thời quên mất sự tồn tại của máy quay, bất tri bất giác liền nói nhiều hơn.
Bọn họ đi tới kho hàng đặt cây non, công nhân có hạn, một ngày cũng không trồng hết được, kho hàng có bố trí nhiệt độ ổn định, trên mỗi cái giá đều bày nhiều loại hoa cỏ khác nhau, chỉ có quản lý mới biết là chủng loại gì.
Quản lý Thường: “Các bạn muốn kinh doanh khách sạn, kỳ thật có thể lựa chọn hồng nguyệt quý, màu sắc và hoa rất phong phú, có thể trồng trong chậu hoặc trồng ở dưới đất đều được, trồng dưới đất thì càng phát triển nhanh hơn, chăm sóc cũng rất đơn giản, một năm bón phân hai lần là được, mùa này thì tưới nhiều nước một chút. Trồng vào thời điểm này, mấy tuần đầu tiên phải chú ý để tránh đất bị khô, tưới nhiều nước, đừng để chúng nó chết khô vì thiếu nước.”
Lý Quân: “Hiểu rồi ạ, còn vấn đề gì cần chú ý nữa không ạ? Để cho khách sạn màu sắc tươi đẹp một chút, chỗ chúng tôi có một vườn hoa nhỏ, mang hoa non về có thể trồng trong chậu cũng có thể trồng trên mặt đất.”
Quản lý Thường: “Đương nhiên là có, chỗ tôi có thu quỳ, hoa hồng đỏ và trắng, thời kỳ nở hoa là từ 6 đến 9 tháng, cũng thích hợp trồng trong khách sạn, nó thích độ ẩm và khả năng chịu nóng chịu lạnh tốt, loại này thích hợp trồng ở trong đất có thoát nước tốt sẽ phát triển rất nhanh. Các bạn còn có thể trồng thực vật thân gỗ, tôi đề cử là quảng ngọc lan (Magnolia grandiflora), nó có tác dụng rất tốt, có thể tinh lọc không khí, bảo vệ môi trường. Nếu các bạn có giàn trồng hoa hoặc là sân phơi có thể trồng cây kim ngân cũng không tồi, nó rất tốt có tính trang trí và dễ chăm sóc.”
Hà Uyển Tinh nghe xong buổi nói chuyện của quản lý Thường, quả thực là hơn 10 năm đọc sách, đều là những lời đúc kết từ kinh nghiệm.
Hiện tại là thời gian để Lý Quân và Hà Uyển Tinh quyết định, Hà Uyển Tinh có nhiều ý tưởng, nghe xong quản lý Thường giới thiệu, hoa gì cũng nghĩ tới một chút, nhưng kinh nghiệm sống của cô cũng không quá phong phú, cũng không trực tiếp làm chủ được, vẫn là nguyện ý hỏi ý kiến Lý Quân.
“Anh Quân, chúng ta chọn loại gì cho thích hợp nhỉ, khách sạn chúng ta có hồng nguyệt quý màu hồng nhạt và màu đỏ, hay là mua một vài loại có màu sắc khác?”
“Có thể trồng chút thu quỳ, một ít quảng ngọc lan, mua thêm vài loại hồng nguyệt quý màu trắng, màu xanh lục, màu vàng là tương đối ổn rồi.”
Tổng cộng ba chủng loại cây non, vậy là đủ rồi, nhiều hơn thì bọn họ cũng không chăm sóc được.
Quản lý Thường chờ bọn họ thương lượng xong, liền trực tiếp đưa cây giống cho bọn họ, nói cho bọn họ loại nào là hồng nguyệt quý, loại nào là thu quỳ, rất dễ nhận biết. Lý Quân biết không thể khảo nghiệm chỉ số thông minh của người nào đó, cho nên anh tình nguyện mua ít một chút.
Hai người hoàn thành nhiệm vụ không tốn một xu nào, mang theo bó cây giống trở về khách sạn, vừa vặn là 10 giờ kém 5 phút.
Lâm Lập Thư bọn họ đang ở sau vườn bận rộn nhặt cục đá, cũng biết bọn họ trở về, tích cực ra hỗ trợ đem hoa non bê vào, không nghĩ bọn họ mang về còn không ít, có thể trồng đủ xung quanh khách sạn.
Khi Lý Quân lái xe đi ra ngoài liền đem điện thoại trả lại cho Khương Hành, lúc này vẫn còn ở trên tay hắn chưa đưa cho ai.
Thành quả của ba người Khương Hành là đem đám đá hỗ độn nhặt ra ngoài, chỉnh sửa đất trồng, chỉ chờ Lý Quân mang cây giống về, trực tiếp trồng, ngày hôm qua hắn thấy Lý Quân đem hòn đá lót ở xung quanh đế chậu hoa, cũng đem đá cuội ở khách sạn đào ra chất thành một đống, chờ bọn họ trồng xong hoa, có thể đè ở xung quanh thành vật trang trí.
Ý tưởng của hắn được Lâm Lập Thư và Lương Chỉ Duyên nhất trí khen ngợi, nhưng Khương Hành không cao hứng một chút nào, bởi vì kinh nghiệm này là có được từ trên người Lý Quân, không phải tự hắn nghĩ ra được.
Lý Quân và Hà Uyển Tinh mang mấy loại cây về đều rất dễ trồng, có chỗ không hiểu, lên mạng tìm hiểu một chút là được, huống chi quản lý Thường còn cho bọn họ một tờ giấy A4, bên trên tràn ngập phương thức gieo trồng.
Mặc quần áo ngắn Lương Chỉ Duyên bị đám muỗi ở sau vườn cắn đến không chịu được, còn tự mình trêu chọc: “Sau này chúng ta lại thêm một hạng mục công việc là tưới hoa nữa.”
Lâm Lập Thư ngốc nghếch phụ họa: “Đúng vậy.”
Hà Uyển Tinh: “Nếu là trời mưa thì không cần nữa.”
Lâm Lập Thư và Lương Chỉ Duyên cư nhiên còn gật đầu, Khương Hành thật sự không nhìn nổi đám lười biếng này nữa: “Nhưng trong thời gian này đều là trời nắng, hơn nữa mưa ở miền Nam tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh, mặt đất rất nhanh sẽ khô, các cô cậu đừng nghĩ tới lười biếng.”
Lương Chỉ Duyên cười duyên một tiếng: “Bị ông chủ phát hiện.”
Khương Hành bị tiếng cười của cô làm nổi hết cả da gà, vừa lúc di động trong túi hắn vang lên.
Nói chuyện điện thoại xong liền nói cho mọi người: “Khách sắp tới, tôi đi đón một chút.”
Lý Quân nói: “Chìa khóa xe còn ở chỗ tôi, hay là để tôi đi đón cho.”
Khương Hành mặt vô biểu tình mà nói: “Đây là vị khách đầu tiên của khách sạn chúng ta, tôi với cậu đi vì dù sao phụ nữ nhiều hành lý, ba người còn lại trồng được bao nhiêu cây thì cứ trồng đi.”
Lý do đi đón người của ông chủ quá cường đại, không ai có thể phản bác.
Lý Quân không cần đoán cũng biết Khương Hành muốn tránh công việc trồng hoa cỏ, hắn là một người thích sạch sẽ, có thể không đem mình làm dơ liền không làm dơ.
Lúc này hai người có cơ hội ở chung một mình, Lý Quân cũng không vạch trần hắn, hai người một trước một sau lại lần nữa lên xe.
Lâm Lập Thư vì một lần nói dối, không dám nhắc lại việc đi đón khách, lúc này đành phải cùng hai cô gái đi trồng từng gốc hoa một.
Lương Chỉ Duyên rất là buồn bực, vì sao ông chủ lại muốn mang Lý Quân đi ra ngoài, trong lòng rất khó chịu. Nhưng nghĩ tới đi đón khách là phụ nữ, mang theo nam hình như cũng không sai, dù sao cô cũng không hi vọng khách tới là nữ, giữa phụ nữ với nhau luôn vô ý có sự cạnh tranh vô hình.
Hà Uyển Tinh thì cảm thấy không có vấn đề gì, đối với cô mà nói mỗi ngày trôi qua đều thật sự rất mới mẻ.
Mỗi người đều là cá nhân riêng biệt, đều có suy nghĩ của bản thân, Lý Quân và Khương Hành cũng vậy, hai người sau khi lên xe, lái xe chính là Lý Quân, Khương Hành lần đầu tiên không phải tự mình lái xe, đầu tiên là yên tĩnh một lát, sau đó mới phát hiện Lý Quân từ đầu tới đuôi cũng chưa hỏi hắn lái đi đâu.
Khương Hành: “Cậu biết đường?”
Lý Quân: “Trên xe có hướng dẫn, còn có lịch sử đi đường.”
Lịch sử đi đường này chắc chắn là ngày hôm qua Khương Hành đi đón bọn họ lưu lại.
Khương Hành tự hỏi vì sao mình lại ra ngoài với Lý Quân, đại khái là bị thanh âm làm nũng của Lương Chỉ Duyên làm cho choáng váng đi.
Thấy Khương Hành không nói lời nào, Lý Quân rất nể tình dời đi đề tài, người quay phim ở phía sau đều sắp không nhịn được cười.
“Ông chủ, anh đoán xem vị khách đầu tiên của chúng ta là một người phụ nữ như thế nào?”
Khương Hành suy tư ba giây, vấn đề này không phải xỏ lá, hắn mới trả lời: “Tôi đoán hẳn là một phụ nữ trí thức.”
Lý Quân hướng hắn xác nhận: “Là nói một người phụ nữ có cử chỉ ưu nhã, phong cách tự nhiên hào phóng, sự nghiệp thành công sao?”
Khương Hành: “Ừ, đại khái không sai.”
Lý Quân nói: “Nhưng em lại cảm thấy đây là một người phụ nữ gợi cảm.”
Khương Hành: “Không phải, tôi là chỉ tính cách, còn cậu là chỉ dáng người.”
Lý Quân: “Em cũng chưa nói nhất định là đoán tính cách, anh hiện tại cũng có thể đoán cái khác.”
Khương Hành: “Không đoán nữa.” Đây là lại bị chơi xỏ!
Mười phút sau, bọn họ nhìn thấy vị khách đầu tiên của khách sạn ở ga tàu cao tốc.
Đúng như Lý Quân nói, đối phương là một người phụ nữ gợi cảm, còn là đại đa số đàn ông đều công nhận.
Không sai, người này chính là người dẫn chương trình nổi tiếng trong nước, lấy dáng người gợi cảm để xuất đạo.
Khi cất hành lý Khương Hành lặng lẽ trừng mắt với Lý Quân ở bên cạnh một cái, Lý Quân nhướng mày, hơi hơi mỉm cười, anh nhỏ giọng nói: “Ông chủ, em đoán trúng, có khen thưởng hay không?”
Hai người dựa gần, mùi hương chanh nhàn nhạt bay vào mũi Khương Hành, rất là dễ ngửi.
Lý Quân sáp lại gần như vậy làm gì?