Trước Ngày Công Khai, Lão Công Mất Trí Nhớ

Chương 138: Lấy lâu dài làm tiền đề yêu đương


Đọc truyện Trước Ngày Công Khai, Lão Công Mất Trí Nhớ – Chương 138: Lấy lâu dài làm tiền đề yêu đương

Khương Hành luôn hỏi Lý Quân: “Tiểu Quân, nếu không có em, anh phải làm sao bây giờ?”

Lý Quân trả lời hắn: “Vậy cả đời làm trâu ngựa cho em nhé.”

Khương Hành tràn đầy vui mừng đáp ứng.

Đối với tài sản sau kết hôn của hai người, Ngũ Sâm và Cao Tín đều không có ý kiến gì tốt hơn, lão đại Lý Quân đang ở đây, bọn họ còn không bằng ngồi lấp no bụng mình, bữa sáng này còn phong phú hơn cả khách sạn năm sao.

Ngũ Sâm và Cao Tín lo lắng suông một hồi, sau khi trở về hai người bọn họ đều phải tiếp tục làm tốt các loại công tác chuẩn bị, đề phòng lát nữa Khương Hành làm sáng tỏ weibo lại xảy ra chuyện gì nữa.

Lý Quân và Khương Hành đi cùng bọn họ ra cửa, chẳng qua bọn họ là đi mua thức ăn cho mèo, ổ mèo, đồ hộp cho mèo gì đó, sau khi trở về lại chọn ảnh chụp.

Lý Quân lái xe, Khương Hành chụp góc mặt nghiêng khi đang lái xe của anh, giá trị sắc đẹp của hai người còn có thể đánh, cho dù nói là mỹ nhân cũng có thể khiêng được.

Khương Hành: “Tiểu Quân, anh đăng weibo nhé.”

Lý Quân biết hắn chụp hình mình, nói: “Đăng đi.”


Hiện tại vô luận Khương Hành đăng nội dung gì đều không có vấn đề gì.

Khương Hành bắt đầu cúi đầu biên tập weibo, trước khi click đăng lên hôm nay hắn còn cố ý chụp hình trước gửi cho Ngũ Sâm xác nhận.

Khương Hành: Không có vấn đề tôi đăng nhé.

Ngũ Sâm: Không có vấn đề, đăng đi đăng đi.

Một ngụm cơm chó nhét trong miệng, hắn còn không thể mắng đối phương.

Khương Hành vô cùng cao hứng mà đăng weibo.

Tôi chính là Khương Hành: Ngày hôm qua Hạt Cát nhặt một còn mèo con bị thương về nhà, hiện tại cùng Tiểu Quân đi mua thức ăn cho mèo. [ảnh chụp nghiêng mặt Lý Quân đang lái xe]

Có giải thích thêm cũng là dư thừa,Khương Hành dùng hành động thực tế nói cho mọi người, bọn họ ở bên nhau.

Đơn giản là cuộc sống hàng ngày, không có tuyên truyền công khai kinh thiên động địa, giống như bọn họ vẫn luôn sinh hoạt như vậy, giống như lúc ở khách sạn, mà như vậy mới càng phù hợp định vị của bọn họ.


Không chỉ đơn giản, mà còn tràn ngập hơi thở sinh hoạt tự nhiên.

Khương Hành đương nhiên cũng suy xét qua vài loại phương thức công khai cùng Lý Quân, ví dụ như phát biểu một tuyên ngôn khí phách “Đây là đối tượng của tôi” hoặc là “Giới thiệu với bạn một chút: Người yêu tôi Lý Quân”, lại hoặc là trực tiếp ném ra giấy hôn thú: “Tôi kết hôn” v.v…

Chỉ là nghĩ nhiều như vậy cuối cùng biên tập ra, nhìn thấy thoải mái nhất vẫn là trần thuật cuộc sống hàng ngày của bọn họ, vì cùng Lý Quân ở bên nhau, thoải mái nhất chính là loại sinh hoạt thoải mái đơn giản này, văn vẻ một chút, hắn thích loại đưa tình ôn nhu như này, chứ không phải tình cảm mãnh liệt kích thích khiến người mỗi ngày đều lo lắng nóng gan khàn cả giọng.

Cuộc sống nói tóm lại phải có bộ dáng của cuộc sống, bọn họ chính là lấy lâu dài làm tiền đề yêu đương, chứ không phải chỉ để ý đã từng nắm giữ, chỉ tranh sớm chiều.

Khương Hành đăng xong weibo liền thu lại di động, chuyên chú chỉ đường cho Lý Quân, và nhìn chằm chằm mặt nghiêng của bảo bối nhà hắn rồi nghĩ đông nghĩ tây. 

Hai người xuống xe mua thức ăn cho mèo con, lại mua chút đồ hộp thạch trái cây, bột sữa dê, dưới sự giới thiệu của nhân viên cửa hàng, càng mua càng nhiều, lại tăng thêm gậy đùa mèo, bảng mèo cào gì đó.

Vừa đền nhà, Dư Thần gọi điện thoại tới thúc giục bọn họ chọn ảnh, Khương Hành nghĩ thầm, kết hôn thật sự quá phiền toái!

Mà lúc này, trên mạng đã nhấc lên một hồi sóng to gió lớn.

Khương Hành kiêu căng tuyên bố hắn và Lý Quân ở bên nhau!

Tới gần giữa trưa, weibo của Lý Quân cũng có động tĩnh.

Lý Quân 123: Tôi hỏi Khương lão sư buổi trưa muốn ăn gì, anh ấy nói cơm rang trứng. [ảnh cơm rang trứng] [ảnh Hạt Cát và mèo nhỏ dựa sát vào nhau cùng ngủ]


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.