Đọc truyện Trùng Sinh Vị Lai Chi Quân Tẩu – Chương 71Quyển 2 –
Edit+Beta: Minh Miu
Thức ăn tinh xảo được đặt trên bàn, mỗi một đĩa phân lượng đều rất ít, nhưng toàn bộđều ăn một lúc mà nói, tính với một người trung niên, cũng đủ rồi.
Mỗi một lần Chu Viễn Địa mời Hứa Nghĩa ăn cơm, đều là phô trương như thế. Người có khẩu vị, nhìn xem thèm chảy nước miếng, nhưng người không có khẩu vị, nhìn không cần ăn cũng đã no.
Hứa Nghĩa hôm nay thật sự không có khẩu vị, buổi sáng uống nửa chén cao lòng trắng trứng tựa hồ vẫn còn no. Nhưng gã không muốn phật ý tốt của Chu Viễn Địa, miễn cưỡng chính mình ăn đồăn Chu Viễn Địa gắp cho gã.
“Không muốn ăn cũng đừng ăn nữa.” Chu Viễn Địa lấy đĩa thức ăn trước mặt Hứa Nghĩa.
Hứa Nghĩa rất nhanh ngẩng đầu liếc nhìn Chu Viễn Địa, đểđũa xuống thấp giọng nói xin lỗi: “ Viễn ca, thực xin lỗi.”
“Có cái để xin lỗi hay sao? Ăn cơm phải ăn vui vẻ, chớ miễn cưỡng chính mình.” Chu Viễn Địa cười cười, đem một chén trà nóng để trước mặt Hứa Nghĩa.
Chu Viễn Địa cảm thấy chính mình thật kì quái, ở trước mặt Hứa Nghĩa dường như hắn có thể khống chế tốt tính tình của mình, đối mặt với đứa nhỏ này hắn luôn mang vẻ mặt ôn hòa, rất có kiên nhẫn, sựôn nhu của chính mình tựa hồ tất cảđều cho gã rồi.
Hứa Nghĩa hướng Chu Viễn Địa cười cười, nhưng rất nhanh con mắt liền dời đi chỗ khác, ánh mắt lập lòe, tựa hồ còn mang theo chút ngượng ngùng cùng không được tự nhiên.
Chu Viễn Địa nhìn chằm chằm vào Hứa Nghĩa ánh mắt chớp động, liền cảm thấy đứa nhỏ này ngày hôm nay khác thường. Hắn là người nào? Đao thương huyết tinh đều trải qua, duyệt vô số người, người tình vô số, từng là lão đại hắc đạo. Ánh mắt đứa nhỏ hôm nay nhìn mình, ngoại trừ như xưa hâm mộ cùng tôn kính, còn mơ hồ mang theo ái mộ, tự ti, sợ hãi cùng bi ai.
Bị Chu Viễn Địa nhìn chăm chú, Hứa Nghĩa toàn thân cũng không được tự nhiên, động cũng không dám động.
Không quá một lát, Hứa Nghĩa liền ngồi không yên, gãđưa tay đặt ở trên miệng ho khan một cái, mượn cớ che dấu bất an, kéo kéo khóe miệng tươi cười đối với Chu Viễn Địa nói: “Viễn ca, tôi tính chuyển ra ngoài ở.”
“Hả?”
Hứa Nghĩa đôi mắt trông mong nhìn Chu Viễn Địa chỉ‘Hả’ một tiếng, thấy hắn nhíu lông mày nhìn mình, tựa hồ chờ gã tiếp tục giải thích.
“ Tôi, tôi ngày hôm qua cùng cha cãi nhau.” Hứa Nghĩa lại nghĩđến những lời Mạnh Minh nói, càng tự ti hơn, mặt mày rủ xuống mang theo bộ dáng bất đắc dĩ cùng bi thương. dammy9694.wordpress.com
Chu Viễn Địa đánh giá Hứa Nghĩa, ánh mắt dừng tại bờ môi tái nhợt: “Cha cậu nói cậu cái gì?”
Hứa Nghĩa rủ xuống con mắt nhìn ngón tay mình, thanh âm thấp dường như nghe không được: “Cha cho rằng tôi về sau cứ như vậy là xong rồi, sẽ không thể…”
Câu ‘Cha muốn sắp xếp tôi kết hôn’ Hứa Nghĩa không có nói ra. Đối với Chu Viễn Địa, gã cũng nói không nên lời.
Chu Viễn Địa nâng cái cằm sắp rủ xuống đến ***g ngực của Hứa Nghĩa nói, buộc gã nhìn mình: “ Ai nói sẽ không tốt? Bác sĩ không phải nói hiện tại chỉ là giai đoạn hồi phục sao? Cậu đây là trọng thương, eo của cậu bị cơ giáp nện đứt, thực cho rằng một hai năm có thể khôi phục giống như trước kia?”
Hứa Nghĩa ngước mắt lên nhìn khuôn mặt quen thuộc tràn ngập sức quyến rũ, bờ môi run rẩy, muốn nói lại thôi.
Không thể nói, không thể hỏi, cũng không thể nghĩ, gã thật sự không thể mất đi Chu Viễn Địa.
Thiên ngôn vạn ngữ cuối cùng chỉ có thể nói ra một câu: “Viễn ca, cảm ơn.”
Dưới ngón tay da thịt bóng loáng tinh tế, Chu Viễn Địa nhất thời không nỡ buông tay. Kì thật cẩn thận quan sát mặt Hứa Nghĩa, gã ngũ quan nhìn càng giống Mạnh Minh hơn, tinh xảo phân minh. Đuôi lông mày khóe mắt ba quang lưu động, trời sinh dẫn theo một cổ phong lưu.
Trước kia Hứa Nghĩa quá mức lạnh lùng lãnh khốc, lại học ở trường quân đội, người khác nhìn thấy cũng chỉ là thân thủưu tú của gã, khí chất bên ngoài của gã lại cực kì giống Hứa Hòa Thắng, tất cả mọi người cho rằng hai người cực kì giống. Vạch trần bộ mặt lạnh lùng, bỏđi thân thủ nhanh nhẹn dũng mãnh, kì thật Hứa Nghĩa an tĩnh lại càng giống Mạnh Minh.
Sau khi sinh bệnh bộ dáng như có như không nhu nhược, dáng người thon gầy cùng màu da tái nhợt, Hứa Nghĩa cùng khí chất trước kia hoàn toàn trái ngược, nhưng càng khiến cho đại nam nhân cóý muốn bảo hộ. Trong trường học có không ít bạn học đối với Hứa Nghĩa tâm động, chỉ là Chu Viễn Địa thỉnh thoảng xuất hiện ở cửa trường đưa đón làm cho bọn hắn không thể không dừng lại, đã cắt đứt ý niệm muốn cùng Hứa Nghĩa kết giao.
Chu Viễn Địa buông cằm Hứa Nghĩa ra, rất tự nhiên lấy tay khoác trên vai của gã nói: “Tôi ở vùng ngoại ô có vài tòa biệt thự, cậu có muốn dọn đến đóở không?”
Hứa Nghĩa lắc đầu: “Không được, tôi muốn ở nhà trọ.”
Một người ở biệt thự quá lớn, trống rỗng ngược lại càng tịch mịch. Ở nhà trọ mà nói, cũng có thể tiếp xúc nhiều bạn học, có lẽ một ngày nào đó gã có thể mời các bạn học đến nhà gã làm khách.
Hứa Nghĩa kì thật muốn xa hơn nữa, gã muốn độc lập muốn đảm đương tất cả. Trong tay gã còn có chút tiền, Chu Viễn Địa cũng vì gã mà trải đường cho công việc tương lai rất tốt, Mạnh Minh cũng tuyệt đối sẽ không đểý tới gã, cùng người khác so sánh, gãđã rất tốt rồi.
“Nhà trọ?” Chu Viễn Địa không nghĩ tới Hứa Nghĩa sẽ nghĩở nhà trọ, theo hắn biết, Hứa Nghĩa cho tới bây giờ còn chưa ở qua nhà trọ.
“Ừ.” Hứa Nghĩa lộ ra nụ cười, trên trán có thêm một ít thần thái: “ Ngay tại công ty phụ cận của anh, thuận tiện sau này đi học.”
“Thuận tiện đi học? Cậu cóýđịnh đi đường sao?” Chu Viễn Địa nhìn Hứa Nghĩa, có máy phi hành, đi thuận tiện chỗ nào?
“Đúng vậy a, làđi đường.” Hứa Nghĩa sờ soạng sau lưng, cười: “Không thể chạy không thể nhảy, thìđi đường nhiều hơn một chút.”
Chu Viễn Địa không có cười, hắn chỉ là nhìn Hứa Nghĩa khóe miệng tươi cười, cho đến khi bộ dáng tươi cười kia rốt cuộc không duy trìđược nữa…
Thật lâu, Chu Viễn Địa đột nhiên nói: “Tiểu Nghĩa, cùng tôi ở cùng một chỗ.”
“À?” Hứa Nghĩa kinh ngạc kêu một tiếng, mở to hai mắt không dám tin nhìn Chu Viễn Địa.
Bàn tay đặt ở trên bả vai dời lên phía trên, đỡ cái ót Hứa Nghĩa hướng mình gần hơn, Chu Viễn Địa rũ mắt xuống nhìn thấy bờ môi kia có chút mở ra: “Không muốn?”
“Sẽ quá, quá quấy rầy các anh.” Hứa Nghĩa đột nhiên nhớđến những tin tức trên mạng kia, tình nhân của Chu Viễn Địa giống như người mù quáng chạy theo mốt, gãđi làm gì? Mỗi ngày xem đủ loại kiểu dáng mỹ nhân sao?
“Quấy rầy chúng tôi?” Chu Viễn Địa khiêu mi, nở nụ cười: “ Cậu nghĩ đi chỗ nào vậy? Nhà tôi chỉ có một mình tôi ở.”
Hứa Nghĩa cắn nhẹ bờ môi, đến cùng có hỏi hay không? Hắn nhìn về phía Chu Viễn Địa, ánh mắt do dự: “Viễn ca, anh vì cái gìđối với tôi tốt như vậy?”
“Cậu nói đi?”
“Tôi, tôi cũng không có cái gì, ngay cả thân thể cũng không có khỏe mạnh.” Hứa Nghĩa hít một hơi “ Anh cho tôi, tôi vĩnh viễn đều không có biện pháp hồi báo.”
Chu Viễn Địa nhìn lông mi Hứa Nghĩa rung động, con mắt đen nhánh: “ Tôi cái gì cũng có, không cần cậu bồi đáp. Cậu liền ở bên cạnh tôi, hửm?”
Hứa Nghĩa rũ xuống mí mắt, trong nội tâm vắng vẻ. Gã biết rõ chính mình hi vọng xa vời, nhưng gã thật sự khát vọng nghe được Chu Viễn Địa nói với gã: Tôi thích cậu. dammy9694.wordpress.com
Tâm tình thất lạc không thể nào che dấu hết, Hứa Nghĩa mở to tròng mắt, không dám nhìn Chu Viễn Địa: “ Chỉ cần anh không chê, tôi sẽ luôn đi bên cạnh anh.”
Chu Viễn Địa nhìn bộ dáng Hứa Nghĩa, bàn tay đặt trên vai chậm rãi trượt xuống sau lưng gã, ngón tay hết sức linh hoạt mà tiến vào bên trong áo sơ mi. Cơ bụng sớm đã không thấy, eo hết sức nhỏ, bộ vị thắt lưng trơn bóng, vết sẹo giải phẫu sớm đã mất.
Hứa Nghĩa tại lúc Chu Viễn Địa xoa thắt lưng gã toàn thân đều cứng lại, không có người nào đối với gã làm ra hành vi thân mật như vậy, gã càng không nghĩ tới Chu Viễn Địa có thể như vậy.
Ngón tay mang theo vết chai, bàn tay hơi thô ráp dán trên da thịt gã, làm cho Hứa Nghĩa cảm thấy ấm áp an tâm. Thân thể căng cứng cũng chầm chậm trầm tĩnh lại, đem đầu tựa trên bờ vai Chu Viễn Địa.
Bàn tay Chu Viễn Địa dán ở trên bụng Hứa Nghĩa vuốt ve, dưới lòng bàn tay là thân thểđơn bạc, xương sườn rõ ràng. Nhưng nguyên nhân có thể còn trẻ, dù cho thon gầy, thân thể nằm ở giữa thiếu niên và thanh niên nên mềm dẻo.
Lúc đem lòng bàn tay chụp lên núm vú, thân thể Hứa Nghĩa thoáng run lên một chút, Chu Viễn Đĩa ghé sát vào lỗ tai Hứa Nghĩa nhẹ giọng hỏi: “ Như vậy, sẽ chán ghét sao?”
Hứa Nghĩa khuôn mặt tái nhợt lập tức gợn sóng, dựa trên vai, thanh âm mơ hồ chôn giấu vào trong quần áo: “Không biết.”
Chu Viễn Địa không có tiến thêm động tác, hắn vịn bả vai Hứa Nghĩa làm cho hai người mặt đối mặt.
Nhìn Hứa Nghĩa bởi vì thẹn thùng bối rối mà khuôn mặt nhiễm lên một tầng hồng nhạt, Chu Viễn Địa hỏi: “ Chuyển qua cùng tôi ở chung một chỗ?”
Anh là muốn đem tôi làm một trong số các tình nhân của anh sao? Hứa Nghĩa rất muốn hỏi, nhưng gã không dám. Hứa Nghĩa là tự ti, Chu Viễn Địa là người như vậy, điều kiện của hắn như vậy, làm sao có thểđộc chiếm hắn được?
Nghĩ đến đây, Hứa Nghĩa không khỏi ủ rũ: “ Bộ dáng tôi như thế này, anh không đểý sao?”
“Cậu bộ dáng như thế nào?”
Chu Viễn Địa chính xác là chưa từng cóý nghĩđem Hứa Nghĩa trở thành tình nhân, hắn gần đây thích dáng người cân đối khỏe mạnh, ngẫu nhiên cũng sẽ thích xinh đẹp tinh xảo. Quan trọng nhất là những người này dáng người đầy đủ cứng cỏi, chịu được sự giày vò của hắn, làm cho hắn tận hứng.
Hứa Nghĩa ngẩng đầu liếc nhìn Chu Viễn Địa, nhấc lên vạt áo lộ ra cái bụng trắng mềm, thấp giọng nói: “Tôi, tôi hữu tâm vô lực. Nếu như với anh ở cùng một chỗ, thấy được anh cùng người khác, những người khác cùng một chỗ, tôi cùng không vui.”
Chu Viễn Địa bật cười, kéo áo Hứa Nghĩa thu quần áo vào bên trong thắt lưng gã: “ Yên tâm đi, cậu sẽ tốt thôi. Tôi nói, nhà của tôi chỉ có mình tôi.”
Hứa Nghĩa ngước mắt lên nhìn Chu Viễn Địa, nhất thời không biết nên đáp ứng hay không? dammy9694.wordpress.com
Người phải tự hiểu lấy mình, nhưng nếu biết rõ núi có hổ nhưng vẫn hướng núi có hổ màđi là tự làm khổ.
“ Nghe theo tiếng lòng của cậu làđược.” Chu Viễn Địa khẽ hôn khóe miệng Hứa Nghĩa “Chúng ta còn có thời gian rất lâu, cậu lo lo lắng lắng.”
Hứa Nghĩa nhắm mắt lại, đưa tay ôm lấy Chu Viễn Địa. Trong nội tâm thở dài, nếu quả thật phải đi theo tiếng tiếng lòng của mình, tôi đây liền lập tức dọn qua nhà anh rồi.
Nhưng chúng ta còn thời gian đúng không?
Tâm, không thể trầm luân quá nhanh, quá nhanh, đau khổ sẽ tùy lúc màđến. Chậm một chút, hãy chậm một chút…