Trùng Sinh Vào Lúc Trước Khi Mất Em

Chương 12: Âm mưu


Đọc truyện Trùng Sinh Vào Lúc Trước Khi Mất Em – Chương 12: Âm mưu

Khởi đầu chiến tranh lạnh cứ thế qua đi, thế nhưng, sáng hôm sau, TheWuy lại vác theo cái mặt hằm hằm nhìn “vợ” của mình đang hí hửng nói chuyện cùng kẻ “tiểu tam” nào đó. Và người xui xẻo vô tội bị hắn gắn mác “tiểu tam” kia còn ai khác ngoài mỗ thụ dễ thương của chúng ta, Youngjae a!

Chậc chậc, kể ra cũng thật tội nghiệp cho TheWuy hắn a! Kể từ lúc tên nhóc Youngjae kia “được” hắn đưa đến đây, Chaly liền không để ý tới hắn nữa, tối ngày làm bạn bên cạnh cậu ta, chưa kể đến mỗi lần đánh nhau xong thể nào cũng bầm dập, hại hắn không thể hành sự, chỉ có thể nhẫn nhịn! Nói đến mới rõ, đêm nào cũng có người khiến dục hỏa thiêu đốt mình nằm bên, thế nhưng chỉ có thể nhìn mà không thể động. Cái này còn có gì tra tấn hơn a!

Đến bây giờ, ngoại trừ Daehyun đang phỏng đoán ra, thì không ai biết, cái kẻ được coi là người đáng sợ nhất trong giới xã hội đen đang đứng đây, lại phải nghẹn tới hơn sáu ngày, chưa kể hết, cơn tức giận bị khuất nghẹn cũng không có nơi nào phát ra! Chẹp, còn gì đắng cay hơn a!

Đang lúc TheWuy đang nghĩ cách đem mấy người này đuổi đi thật nhanh, bản thân còn muốn nhanh nhanh được ở bên “vợ” thì lại bắt gặp nụ cười đểu cáng và giọng nói phát điên của Daehyun…

“—TheWuy à, anh phải biết là chúng tôi rất nghèo a! Giờ chúng tôi không có nhà để ở, chỉ có thể tá túc lại ở nhà anh mà thôi! Anh cứ coi chúng tôi như ba kẻ khất cái đáng thương mà cưu mang đi a ~~” 

Bịa đặt! 


Bịa đặt đến trắng trợn!

Một kẻ là người thừa kế tương lai của tập đoàn hàng đầu thế giới Batle, nắm trong tay gia sản kếch xù có một không hai trên toàn thế giới, chưa kể đến đó chỉ là nhà cha ruột, còn bên nhà mẹ đẻ còn có hơn mấy trăm công ty lớn nhỏ, mấy chục khu biệt thự hữu dụng, thêm vào năm mươi ba nhà hàng nổi tiếng khắp thế giới, nắm giữ 30% kinh tế toàn thế giới. Giờ thì kẻ đó đứng đây, nói bản thân rất nghèo, còn nói là tên khất cái, mong muốn mình cưu mang họ… Nói đùa cũng phải có giới hạn chứ!

Youngjae cũng hơi ngẩn người nhìn Daehyun, đổi lại được đối phương nháy mắt một cái, lập tức hiểu ra. Cậu do dự định từ chối, nhưng nhìn đến Chaly, tên bạn đáng ghét lâu ngày mới gặp mà phải xa nhau nhanh vậy, cậu có chút nuối tiếc! Vì thế cậu quyết định sẽ làm một điều đúng đắn… “Ngảnh mặt làm ngơ” a!

TheWuy trợn trắng mắt muốn xông lên đấm một chút để xả giận vào cái khuôn mặt đang nở nụ cười đểu cáng kia, thế nhưng lại phát hiện mình hơi luống cuống, nhanh chóng thu lại vẻ mặt phẫn nộ, khóe miệng nhếch lên một nụ cười thản nhiên. Hắn cần gì phải tức giận với kẻ này a! Việc chính chính là phải làm thế nào để tống cổ tên “nguy hiểm” này đi cho khuất mắt! Lúc đó mới đảm bảo chính mình được ăn no hàng ngày nha!

“Soạt…”

Một tiếng kéo áo rất nhỏ nhưng lại khiến TheWuy chú ý, nhìn sang bên tay trái, hắn sững người nhìn bàn tay nhỏ trắng muốt đang kéo kéo tà áo mình, đôi môi của cậu còn khẽ mấp máy, cuối cùng mới nói “Ưm… TheWuy, anh… cho họ ở lại nha?!”

“Rầm…”

“Soẹt soẹt”

TheWuy nghe được lời vợ nhỏ của mình nói xong, cả người căng cứng hệt như bị sét đánh. Đúng rồi, hắn dường như quên mất… cô vợ bé nhỏ nhà mình chính là một người rất lương thiện, cậu hầu như không có khả năng miễn dịch hay bỏ qua bất cứ người có hoàn cảnh đáng thương nào. 

Hắn máy móc hỏi một câu hết sức ngớ ngẩn “Tại sao?” Hỏi xong, bản thân hắn cảm thấy mình thật ấu trĩ.

Chaly nghiêng nghiêng đầu nhỏ nhìn TheWuy, trông đáng yêu không kể được “Tại vì họ rất đáng thương a! Hiện giờ họ đều không có chỗ nào để đi rồi, chúng ta liền để họ ở lại được không?” 


Nói rồi, còn làm ra hai ánh mắt trong suốt như nước, môi nhỏ hồng khẽ chu lên, thiếu điều không có cái đuôi trắng nhỏ ngoe nguẩy đằng sau lấy lòng mà thôi!

TheWuy không thể cưỡng lại được ánh mắt long lanh như nước của vợ mình, thêm với cái miệng nhỏ xinh khiến hắn càng không có khả năng chống cự lại. Lời từ chối chuẩn bị sẵn tắc nghẽn ở cổ, mãi không phun ra được, cuối cùng, vẫn phải giương cờ trắng đầu hàng, nuốt xuống cục tức ứ nghẹn ở cổ. Trời ạ, bắt Youngjae đến đây là sai lầm lớn nhất đời của hắn a!

________________________

Trong một căn phòng tối, ánh đèn lập lờ chiếu sáng một góc phòng, tạo thêm cảm giác âm u đến đáng sợ,

“Cô chủ, tài liệu của cô đây ạ!” Một kẻ mặt áo vest đen đưa cho một cô gái ngồi ở ghế chủ vị một xấp tài liệu.

Cô gái khẽ cầm lấy, cánh tay thon thả, da thịt trắng noãn, ngón tay thon dài khiến nữ nhân ghen tị. Chiếc vòng tay bằng sứ trong suốt tăng thêm vẻ sắc nhọn, âm tàn của chủ nhân căn phòng.

Giọng nói nhẹ nhàng nhưng lại khiến người ta như chìm đắm dưới vực sâu “—Được rồi, đi tập hợp lại người của Thaed đi!”


Người mặc áo vest đen nhanh chóng cúi chào rồi đi khỏi căn phòng đó. Hắn, không hề muốn đứng trong căn phòng đầy âm u chết chóc đó thêm phút nào nữa! Thật… đáng sợ!

Trên ghế chủ vị, gương mặt cô gái từ từ hiện ra, dù là mờ ảo nhưng cũng đủ nhận ra sự khát máu và cả sự thù hận của cô ta…

“Youngjae a, Youngjae à! Mày sao cứ phải làm tao khó xử thế nhỉ? Được rồi, nếu mày muốn chết nhanh như vậy, thì tao sẽ toại nguyện cho mày vậy! Haha….” 

Cuối cùng, tiếng nói trong căn phòng trở thành tiếng cười ghê rợn, sắc bén như muốn cắt qua từng tấc da thịt của đối phương. Đó… được coi là một con quỷ đáng sợ nhất! Và tâm của nó… cũng đen tối và sâu thẳm nhất!

Cũng có người đã nghĩ ngợi rằng, điều gì đã khiến cho một cô gái đã từng đáng yêu hiền dịu bao nhiêu, sau một thời gian liền trở nên đáng sợ như vậy!

…Đây, chính là một bí mật chơi có lời giải!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.