Trùng Sinh Trò Chơi Tận Thế

Chương 21: Vườn Cây Nguy Cơ Tứ Phía 2


Đọc truyện Trùng Sinh Trò Chơi Tận Thế FULL – Chương 21: Vườn Cây Nguy Cơ Tứ Phía 2


Sau khi đến đông đủ, mọi người bắt đầu chia sẻ tin tức.
Trong đám người, thân phận của Sở Ca là ông chủ quán cà phê, khó trách anh ta sẽ lựa chọn ngay nơi này làm chỗ tụ hội, mặt khác còn có một sinh viên ở gần đây, nghiên cứu thực vật từ nơi khác đến, cảnh sát Từ Từ phụ trách khu vực này, sau khi nói chuyện, mọi người mẫn cảm phát hiện cái gọi là “dị trạng vườn cây” chia thành hai vụ án: “Có cần chia đội hay không”
“Ngày của hoa sớm đã qua, vụ án này có lẽ có liên hệ” Sở Ca giao tay nhau đặt lên bàn: “Nhưng không cần đầu nhập quá nhiều tinh lực.”
Ý tứ của anh ta là điều tra toàn lực vụ mất tích án của công nhân.
Đội ngũ này vừa thành lập hôm nay, trong đội ngũ tất nhiên sẽ có kẻ dị nghị, Ngô Phản nói: “Nếu mười người chúng ta đều phát hiện vụ ngày của hoa cổ quái, tại sao có thể không tra rõ đâu? Anh nói đúng không?” Anh ta hỏi môt nam nhân bên cạnh, người kia sửng sốt một chút, không biết Ngô Phản ra hiệu gì cho anh ta, người này gật gật đầu.
“Vậy thì phân đội đi” Tựa hồ Sở Ca không muốn tranh chấp với anh ta, đứng lên nói: “Người muốn điều tra công nhân thì theo tôi đi.”
Trên thực tế, người đối nhiệm vụ có hiểu biết một chút đều hiểu rằng mấu chốt vẫn là những công nhân bị mất tích, tầm quan trọng của ngày của hoa còn phải xác nhận, Ngô Phản muốn làm trái lại chỉ là muốn áp áp khí thế của Sở Ca chứ cũng không thật sự muốn một mình điều tra, không nghĩ tới Sở Ca lại yêu cầu phân đội, điều này khiến anh ta có chút xấu hổ.
Rốt cục anh ta không có EQ hay là nhìn thấu ý mình nên mới nói vậy? Trong lúc nhất thời, Ngô Phản rơi vào cảnh cưỡi trên lưng cọp khó leo xuống, cứ nhìn mọi người rời đi như vậy, chỉ có ba người lưu lại phòng.
Sở Ca lại mở một phòng bao khác – dù sao anh cũng là ông chủ mà, sau tìm giấy bút, ghi lại những tin tức nhiệm vụ này.
“Dị trạng lần này” Anh nói: “Nhiệm vụ chắc là cùng thực vật có liên quan.”
Tiêu Vũ Hiết nhớ tới vụ cắm trại ở dã ngoại lúc trước, kể lại cho mọi người, quả nhiên khiến họ chú ý: “Tuy rằng nói sinh tồn ở dã ngoại cũng sẽ có nguy hiểm nhất định, thế nhưng tần suất cao như vậy cũng khác với bình thường.”
“Nhiệm vụ lần trước của tôi phát hiện một ký sinh vật trong cơ thể người, lần này, chẳng lẽ nó ký sinh đến thực vật, có thể ăn thịt người luôn?”
“Ngay cả trò chơi chân thật cũng đã xuất hiện thì còn có gì là không thể chứ.”
“Chỉ dựa vào suy đoán thì không thể hoàn thành nhiệm vụ” Trong những tiếng nghị luận, Sở Ca hơi nâng thanh âm lên, hỏi đội viên là cảnh sát: “Anh có manh mối gì không.”
Trong ghi chép của nhật ký cảnh sát cùng phóng viên Tiêu Vũ Hiết không khác nhau lắm, trong lúc điều tra, vụ án này đột nhiên bị cấp cao tiếp nhận, cầm đi tất cả hồ sơ, mà người chơi không thể xem xét ký ức nhân vật nhiệm vụ, không có video theo dõi và khẩu cung, tin tức của anh ta còn ít hơn cả Tiêu Vũ Hiết.

Chuyên gia thực vật nói số liệu ghi chép của nguyên chủ là mấy quyển sách rất dày, tràn ngập những thuật ngữ chuyên nghiệp và hình vẽ, anh ta xem không hiểu.

Manh mối nữ sinh viên càng ít, nhưng nếu cô ấy ở gần đây thì có thể tìm hiểu tin tức từ hàng xóm láng giềng.
Còn có một du khách là Quách đại tỷ, thân phận là bà chủ tiệm trang sức, một con đường nhập hàng của bà chủ này là lá cây đã tu bổ, thậm chí cành cây và bồn hoa nhỏ bị vứt bỏ ở Vườn cây, bảy người ở đây nhiều ít đều có chút quan hệ với Vườn cây.
“Chúng ta trước tiên tới vườn cây nhìn xem” Sở Ca nói: “Quen thuộc hoàn cảnh địa hình.”
Hiện tại gần 6h, vườn cây đã đóng cửa, đành phải đi vào ngày mai.

Bảy người đi cùng nhau chỉ sợ sẽ khiến người khác để ý, Sở Ca chia đội thành 2 tổ nhỏ, hai ba người một tổ, Tiêu Vũ Hiết cùng Quách đại tỷ một đội – dù sao cũng là đồng đội cũ, so người xa lạ thì đáng tin hơn một chút.
“Như vậy, tối ngày mai chúng ta vẫn ở phòng bao này vào giờ này.” Anh ta giơ tay xem giờ nói: “Hiện tại moi người có thể đi rồi.”
Tốp năm tốp ba bước khỏi phòng, Tiêu Vũ Hiết nhìn lướt qua nơi ba người ngồi lại, sớm đã trống không, Quách đại tỷ cùng cô tiện đường, hai người kết bạn đi trên đường cái chuẩn bị ăn cơm.
“Người đội trưởng này” Cô nói: “Thoạt nhìn có vẻ đáng tin cậy.”
Nhưng mà không lõi đời thông nhân tình.

Lúc anh ta đứng dậy rời đi, sắc mặt Ngô Phản rất khó coi, quá xấu hổ.


Đổi thành Thẩm Nhiên, có lẽ sẽ uyển chuyển một chút, lưu chút mặt mũi cho đối phương.

Nếu là Diệp Vân Khinh, nói không chừng sẽ khiến cho người ta cam tâm tình nguyện rời đội.
Xử lý chuyện dứt khoát như vậy, chỉ sợ ba người kia sẽ gây ra chuyện xấu gì đó cho đội.
Ăn xong cơm chiều, trở lại trong nhà, trò chơi bỗng nhắc nhở.
Hệ thống: Trò chơi đạt tới 100 người close beta, mở ra thôn Tân Thủ, cấp bậc và thuộc tính đạt tới giai đoạn nhất định có thể chuyển chức.
[Bạn đã tiến vào bảng xếp hạng cấp bậc, đạt được quang hoàn chuyên chúc, toàn thuộc tính +1]
[Bạn đã tiến vào bảng xếp hạng chiến lực, đạt được quang hoàn chuyên chúc, toàn thuộc tính +1]
Tiêu Vũ Hiết sửng sốt, mở ra bảng xếp hạng 100 người, trước mắt tất cả người chơi toàn bộ xếp hạng trên bảng.

Bởi hoàn thành nhiều ra một nhiệm vụ, cấp bậc cô xếp trước 10, chiến lực đệ nhất.

Trò chơi xếp hạng nhưng không lộ ra thuộc tính, bình thường rất khó nhìn thấu tin tức cá nhân thông qua bảng xếp hạng.
Cô hiện tại đã đạt 67% cấp 5, chuyển chức chiến sĩ yêu cầu cấp 3, lực lượng 3 trở lên, cô toàn phù hợp, trong lúc làm nhiệm vụ không thể vào không gian dị độ, cô chỉ có thể chờ nhiệm vụ hoàn thành mưới có thể vào không gian dị độ chuyển chức.

Nếu sớm một ngày thì tốt rồi, cô có thể chuyển chức rồi mới làm nhiệm vụ, như vậy sẽ chắc chắn hơn.
“Bảng Chiến lực đệ nhất, lợi hại quá Tiêu” Kênh Bạn tốt, Diệp Vân Khinh nhắn tin chúc mừng đầu tiên.
“Chúc mừng bước vào bảng chiến lực” Thẩm Nhiên cũng nhắn tin ngay sau đó.
Tiêu Vũ Hiết hồi phục cả hai, hai người hỏi cô nhiệm vụ có khó không, cô đem nội dung nhiệm vụ báo cho đối phương – đây cũng là chỗ tốt khi có bạn tốt trí lực cao, có thể tiết lộ để cầu trợ giúp.
“Sở Ca nói đúng” Diệp Vân Khinh rất nhanh hồi phục: “Ngày của hoa là tháng 2 mỗi năm, hiện đã tháng 7, manh mối này cùng nhiệm vụ mọi người có liên quan nhưng không quan trọng, thời hạn 10 ngày, nếu đầu nhập tinh lực vào chuyện này thì chắc sẽ không thể hoàn thành nhiệm vụ được”
Trước mắt Tiêu Vũ Hiết hoàn thành một cái nhiệm vụ tân thủ cùng một cái nhiệm vụ 1 sao, đạt được ba ngàn tích phân, mà nhiệm vụ một sao thất bại sẽ trừ đi ba ngàn, điều này có nghĩa là, nhiệm vụ này thất bại, cô còn có thể sinh tồn xuống dưới, mà những người khác thì không nhất định.
Cũng không biết giả thiết phản nhân loại như vậy rốt cuộc là ai nói ra.
[ Em cứ làm theo lời anh ta đi ] Diệp Vân Khinh trả lời tiếp:[ cẩn thận ba người kia, bọn họ hoặc là ngu ngốc hoặc mà muốn phá hư, dù sao thì chắc chắn không phải đồng đội tốt.


Mà bên kia, Thẩm Nhiên hồi phục chậm rãi: [ Tôi đã điều tra được một chút tư liệu về Vườn cây ở Hoa Thành ] Mặt sau dán một đoạn tin tức rất dài, kéo đến dưới cùng, anh và Diệp Vân Khinh có câu trả lời không sai biệt lắm: [ Ngày của hoa cùng nhiệm vụ vườn cây không có quan hệ lớn, để phòng ngừa, có thể cho một người đi điều tra chút là được, không cần đầu nhập quá nhiều tinh lực.


Tiêu Vũ Hiết cảm thấy bản thân mình như có bug vậy.
Nếu bọn họ đều đồng ý phương hướng điều tra của Sở Ca, vậy thì Tiêu Vũ Hiết chỉ cần theo sau, lúc cần đánh nhau thì cứ xông lên là được.
Rồi sau đó, bọn họ đem cô kéo vào Kênh Đội Ngũ, cùng Dương Hộ đàm luận về Tân Thủ Thôn mới mở ra và chức nghiệp, mới vừa rồi, lúc Thẩm Nhiên tìm huấn luyện sư hỏi vấn đề chuyển chức đã đạt được một quyển giới thiệu chức nghiệp, liệt kê chung yêu cầu về đặc điểm và thuộc tính của mấy cái chức nghiệp.
[ Các chức nghiệp của trò chơi có thể phân thành loại Tấn công, phòng ngự cùng phụ trợ ] Tư liệu của Thẩm Nhiên đầy đủ hết, hiển nhiên từng tiêu phí không ít thời gian với trò chơi:[ Loại Tấn công lại chia thành Tấn công pháp thuật và vật lý, chiến sĩ mà Tiêu Tiêu chọn thiên hướng Tấn công vật lý, Dương Hộ chọn thánh võ sĩ đúng không? Nó thiên hướng phòng ngự, Vân Khinh muốn thi triển pháp thuật, như vậy chúng ta còn thiếu một người phụ trợ.



[ Còn anh? ] Tiêu Vũ Hiết không nhịn được hỏi:[ anh muốn chọn chức nghiệp gì? ]
[ Tôi vẫn chưa chọn được ] Tra nhiều tư liệu, anh cảm thấy đều khá tốt.
[ Tấn công pháp thuât chia thành có tính khống chế và bạo kích ] Diệp Vân Khinh biết anh ta thích Tấn công pháp thuật, chỉ là suy nghĩ cho đội ngũ cần có những chức nghiệp khác nhau nên do dự không quyết, anh nói:[ Hai cái pháp sư trong đội cũng được ]
[ Chúng ta còn phải lưu lại vị trí cho trị liệu ] Thẩm Nhiên nói:[ Kỳ thật tôi rất thích mục sư.


Hiện tại, ngay cả Tiêu Vũ Hiết đều nhìn ra được lý do anh do dự, có lẽ làm lão sư lâu rồi nên anh luôn suy nghĩ vì người khác, vì đoàn thể, thậm chí xem nhẹ nội tâm ý tưởng của bản thân, một đoàn đội tốt nhất không cần hai cái pháp sư, cho nên anh thuyết phục bản thân mình đánh mất ý tưởng đối pháp sư, đến cuối cùng thậm chí thật sự bị thuyết phục.
Loại tính cách này đối một đoàn đội tới nói thì rất tốt, nhưng cái tốt này lại thành lập ở việc hi sinh ý muốn của bản thân, đổi thành người không mẫn cảm như Diệp Vân Khinh thì phỏng chừng đã đồng ý mà không nhận ra ý muốn thật sự của anh ta.
[ Anh hãy suy nghĩ lại một chút đi? ] Cô khuyên nhủ.
Sau một lúc lâu, Thẩm Nhiên mới nói:[ Điều này là tốt nhất đối với đoàn đội.


[ Ý nghĩ của tôi cũng không quan trọng.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.