Đọc truyện Trùng Sinh Thành Hệ Thống – Chương 97
Con phố lớn mà từ cánh cửa đi ra, tất cả đều là cửa hàng buôn bán vật phẩm, Sin Er rất tận trách cho công việc hướng dẫn viên du lịch của mình, phi thường trung thành mà thủ vệ túi tiền của Thời Khanh, sợ cậu bị người ta lừa, tiêu tiền lãng phí.
Đây quả thật là một con phố buôn bán, nhưng không phải là trung tâm thương mại chính, mục tiêu của nó là dẫn đường cho newbie và sẵn tiện cướp đoạt túi tiền của bọn họ mà thôi. Đồ vật dĩ nhiên đều là thứ tốt, nhưng giá tiền so với gốc còn mắc hơn gấp mười lần lận.
Đắt muốn chết, nhưng ai biểu đa số khách hàng đều là ngu ngu ngốc ngốc, chỉ biết hai tay dâng tặng.
Newbie đi vào thế giới căn nguyên, trừ phi hệ thống là ‘Nhị hôn’ nếu không căn bản không thể nào giống như Thời Khanh có Sin Er làm hướng dẫn viên du lịch dẫn đường, vừa từ trong tối đi ra ngoài sáng, nhìn thấy nhiều thứ tốt như vậy, trong lòng không thể tránh khỏi bị lay động, một hơi đem á tệ mà mình tích cóp suốt mấy chục cái thế giới ói ra hết.
[Nhị hôn là cưới lần hai, ý chỉ hệ thống đã từng có kí chủ khác rồi]
Khi bước ra khỏi phố tân thủ(*),chân chính bước vào trung tâm thương nghiệp sầm uất, lúc đó hối hận thì cũng đã chậm…
[giống như trong game, thôn tân thủ: nơi đầu tiên dành cho người mới chơi]
Một đường đi tới, Thời Khanh cũng nhìn thấy không ít ‘Newbie’ mang vẻ mặt mới lạ nhìn đông nhìn tây, mua cái này mua cái kia.
Tuy rằng Sin Er luôn mồm nói mấy thứ này đừng có mua, giá tiền rất đắt, nhưng Thời Khanh đối với đồ vật được bài trí ở đây cảm thấy rất là tò mò, nhìn xung quanh không ngừng. Cậu cũng không phải muốn mua, chỉ là muốn từng chút từng chút so sánh, xem đồ vật nơi này và đồ vật trong cửa hàng, sai biệt khoảng bao nhiêu!
Một bên nhìn, một bên líu lưỡi, Sau khi quay về cậu và kí chủ không cần nai lưng làm nhiệm vụ nữa, chỉ cần tùy tiện đi buôn bán lại vài thứ, thì sẽ phát đạt ngay!
Ngược lại Tần Mạc nhìn vài cái, thì đã hướng Sin Er hỏi: “Đồ vật mà họ buôn bán, đều là từ hệ thống mà có sao?”
Sin Er trước đó đã nhìn qua thủ đoạn của Tần Mạc, cho nên đối với y có chút kinh sợ. Lúc trước Sin Er từ trong thân thể Lee Meters đi ra, vô ý liếc mắt nhìn hai tên hunter kia một cái, chết thiệt là có chút dọa người, tuy rằng chỉ thoáng qua một cái, nhưng đến nay vẫn còn in đậm bóng ma.
Cậu ta không phải là con người, cũng sẽ không cảm thấy Tần Mạc có bộ dạng xinh đẹp hoặc dễ nhìn gì đó, thẩm mỹ bất đồng, lý giải không thông, nhưng người nam nhân này thực cường, cậu ta có cảm nhận rất sâu sắc, đối với cường giả, bản thân tự nhiên sẽ sinh ra lòng sợ hãi.
Sin Er tổng cảm thấy Thời Khanh dễ nói chuyện, dễ giao lưu, nhưng trong lòng cậu hiểu rõ, nếu cậu không gặp được Thời Khanh, mà đụng phải Tần Mạc, sẽ tuyệt đối không thể may mắn như bây giờ …
Cho nên lúc này, Tần Mạc chủ động nói chuyện cùng cậu ta, khiến cậu ta run rẩy không thôi, bất quá ngay sau đó, cũng nhanh chóng hoàn hồn, gấp gáp nhưng nề nếp nói: “Đúng vậy, phần lớn cửa hàng đều có công năng tự động buôn bán, thương phẩm là do chính hệ thống sản xuất ra, kí chủ và hệ thống thông qua hoàn thành nhiệm vụ mà có thể thăng cao cấp bậc, chế tạo ra vật phẩm theo đó mà càng cường đại hơn, cấp thấp không xài tới thì đem sang Thế giới căn nguyên bán, đổi lấy á tệ.”
“Á tệ?” Tần Mạc hỏi lại.
Sin Er tiếp tục giải thích, cùng Tần Mạc nói chuyện thì không dám tự tại như với Thời Khanh, tuy nhiên lúc này ánh mắt Thời Khanh đã bị các cửa hàng kia hút đi mất, căn bản không lưu ý bọn họ nói chuyện gì, tất nhiên sẽ không giải vây cho cậu ta được, Sin Er đành phải kiên trì tiếp tục thuyết minh, tận lực không nói lời vô nghĩa: “Là tiền thông dụng của thế giới căn nguyên. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ được điểm thưởng thì đổi một lấy mười.”
Tần Mạc khẽ nhíu mày.
Thời Khanh nghe xong câu cuối cùng, mờ mịt hỏi: “Cái gì một lấy mười?”
“Mười điểm thưởng đổi được một á tệ.”
Vẻ mặt Thời Khanh uể oải, mịe nó, điểm tệ đã không đáng giá tiền lắm rồi, vậy mà còn rút bớt lại hết mười phần, thiệt CMN đau trứng quá mà!
Tần Mạc nhìn cậu một cái.
Thời Khanh vẻ mặt bi thống.
Tần Mạc: “…”
Thời Khanh ngơ ngác nhìn tầm mắt của kí chủ chuyển qua bên này lại liếc bên kia.
Nửa ngày sau, cậu giật mình trợn to mắt, mạnh tay nắm lấy tờ giấy – thân thể đơn bạc của Sin Er, trong ánh mắt toàn là màu vàng của kim tệ lòe lòe: “Bạn nói mười điểm thưởng có thể đổi lấy một á tệ? !”
Sin Er bị cậu lắc lắc đến đầu óc choáng váng, thật sự không biết cậu đang nổi điên cái gì, vừa rồi không phải đã nói rõ ràng rồi sao! Sao tự dưng điên cuồng mà hỏi nữa làm gì? Nhưng là suy xét đến đây là ân công cứu mạng, Sin Er tự nhận bản thân là một người có lương tâm, không thể lấy oán trả ơn, vì thế thở không ra hơi đáp: “Đúng… Đúng… Đúng vậy! Ôi, cậu đừng có lắc hư thân thể của tôi, tôi không có tiền để mua cái nữa đâu…”
Thời Khanh lúc này đã cả kinh tới nói không nên lời.
Tuy nói mười điểm thưởng mới đổi được một á tệ, nhưng mà… đồ vật trong cửa hàng hệ thống cậu có thể dùng điểm để mua! Hơn nữa siêu cấp tiện nghi, một hạt kim sang dược cao cấp chỉ cần một điểm, đem sang Thế giới căn nguyên bán ra thì được 98 á tệ, mà á tệ lại có thể đổi thành điểm thưởng, cứ thế lời gấp 980 lần! Cứ thế mà tuần hoàn … Đậu xanh rau má ah~~~!
Thật là một đàn Thảo nê mã chạy như điên, hay là Núi Hỏa Diệm Sơn phun trào cũng không thể diễn tả được tâm tình vui sướng của cậu lúc này!
Vì thế… Suốt dọc đường, trong đầu Thời Khanh vẫn luôn mơ mơ màng màng nghĩ tới một núi á tệ chất cao thành đống.
Mà Tần Mạc lại hỏi một vấn đề khác.
“Ngươi có thể cường hóa thể chất cho người khác ngoài kí chủ của mình không?”
Sin Er có chút theo không kịp tiết tấu, nháy mắt mấy cái mới nói: “Không thể, đương nhiên không thể!”
“Ừm, vậy ngươi trừ bỏ làm nhiệm vụ, không còn phương pháp khác để kiếm á tệ à?”
Sin Er lúc này mới hiểu được hàm ý của vị kí chủ nhà bên này, vội vàng nói rằng: “Buôn bán thương phẩm là nghề phụ, con đường phát tài chân chính là làm dong binh cho công hội!”
Cậu ta mới vừa nói xong câu đó, Tần Mạc liền trông thấy ở cuối ngã tư đường có một tòa kiến trúc cao lớn thấu mây xanh.
Cửa lớn rộng mở, người ra kẻ vào nối liền không dứt, không có bất luận tra xét gì, nhưng cũng không hề có tranh cãi, nơi này chính là Công hội dong binh.
Thời Khanh cũng phục hồi lại tinh thần, cùng nhau đi vào, bên tai nghe Sin Er giới thiệu.
Hiệp hội là nơi có quyền uy nhất Thế giới căn nguyên, ở đây có đủ loại nhiệm vụ để kiếm ra tiền, cấp bậc từ thấp nhất là E đến cao cấp nhất là SSS, phần thưởng cũng cao quá sức tưởng tượng, không chỉ riêng á tệ mà thôi, càng có các kỳ trân dị bảo khác, thật là khiến người ta đại khai nhãn giới.
Ở trong này, tiền thưởng của cấp thấp nhất là E cũng cỡ khoảng một ngàn á tệ, tương đương với một vạn điểm thưởng, so với nhiệm vụ tùy cơ bên trong hệ thống thì cao hơn rất nhiều.
Mà nhiệm vụ cao cấp nhất là SSS phần thưởng á tệ đạt được, càng khiến người ta nghẹn họng nhìn trân trối, Thời Khanh tỏ vẻ, toán học không tốt, thì đừng có xem, mắt nhìn nhiều số 0 quá sẽ hoa lên đó.
Đương nhiên, khó khăn và thu hoạch có quan hệ chặt chẽ, tùy tiện đánh giá quá cao thực lực của mình, trả giá đại giới chính là sinh mệnh.
Sin Er mang bọn họ vào trong công hội dạo một vòng, đem tất cả những hiểu biết của bản thân nói ra hết, lại từ trong thân thể tờ giấy của mình móc móc, lấy ra một cái quyển trục, đưa cho Thời Khanh: “Đây là bản đồ của Thế giới căn nguyên mà tôi vẽ ra, cậu cất đi, về sau sẽ có tác dụng.”
Thời Khanh nhận lấy, nghi hoặc nhìn cậu ta.
Sin Er lại trịnh trọng dặn dò: “Hiện tại thế giới căn nguyên rất loạn, hunter tùy ý làm bậy, khiến cho rất nhiều hệ thống vô tội phải chết, làm rất nhiều kí chủ mất đi hệ thống, không có hệ thống thì kí chủ sẽ hai bàn tay trắng, nếu muốn tiếp tục sống sót, bọn họ đành phải đi săn bắt các hệ thống khác, cái tuần hoàn ác tính này, hiện tại đã hình thành rồi.”
“Cám ơn các người đã cứu tôi, hiện tại tôi chỉ có thể làm nhiêu đó, nhưng chỉ cần các người cần tới, dù lên núi đao xuống biển lửa, Sin Er tôi nhất định không chối từ!”
Nói tới chỗ này, Thời Khanh đã hiểu được, cậu nhìn Sin Er hỏi: “Bạn muốn đi tìm kí chủ của bạn sao?”
Sin Er gật gật đầu, còn nói thêm: “Những gì cần nói cho hai người, tôi cũng đã nói hết, hơn nữa thực lực của hai người so với tôi cường đại hơn nhiều.” Nói xong, cậu ta trộm nhìn Tần Mạc một cái, rồi sau đó lại nhanh chóng dời tầm mắt, nhìn về phía Thời Khanh trịnh trọng nói, “Nếu tôi có thể sống sót, thì sẽ không bỏ mặc anh ấy, tuy rằng cứ như vậy mà bỏ rơi hai người thì có chút không trách nhiệm, nhưng tôi thật sự rất muốn nhanh một chút đi tìm anh ấy!”
Thời Khanh vỗ vỗ cái tay của tờ giấy, trấn an nói: “Tôi hiểu mà, là tôi sơ suất, bạn đi nhanh đi. Ờ mà…” Dừng một chút, Thời Khanh lại hỏi, “Có cần chúng tôi đi cùng không?”
Thái độ này của Thời Khanh khiến tâm tư thấp thỏm của Sin Er lắng xuống, cậu ta tự nhận mạng này là Thời Khanh và Tần Mạc cứu được, nên phải báo đáp bọn họ thật nhiều, vừa về tới thế giới căn nguyên, cậu đã nhanh chóng mua bộ cơ thể rồi canh giữ trước cửa này, ai ngờ đợi tới ba ngày ba đêm, thật lòng cũng hơi khó chịu.
Trong lòng cậu ta có ý nghĩ là Thời Khanh và Tần Mạc mau lại đây, cậu ta mang hai người đi nhìn xung quanh cho quen thuộc, thời gian ba ngày cũng không còn nhiều nữa, mà cánh cửa thời không vào ba ngày sau sẽ sale nửa giá, chỉ cần 5 vạn á tệ là có thể tự do xuyên qua bất cứ thế giới nhỏ nào mà mình muốn, trên người cậu ta chỉ có 5 vạn lẻ 3 chục đồng á tệ, đã xuất ra 3 chục đồng mua cái thân thể này, tiền còn lại vừa đủ để mua vé xuyên qua… Ngay cả tiền mời Thời Khanh và Tần Mạc ăn bữa cơm cũng không có…
Nếu bỏ lỡ hôm nay, không biết đến bao giờ mới có cơ hội nửa giá như vậy … Kéo dài quá lâu, cậu ta sợ trong thời gian này, kí chủ xảy ra chuyện ngoài ý muốn … Cuối cùng không thể tìm thấy được nữa thì biết làm sao.
Cho nên cậu ta nghẹn nãy giờ, mang theo Thời Khanh và Tần Mạc đến nơi này, cuối cùng mới dám mở miệng.
Không nghĩ tới sắc mặt Thời Khanh không những không thất vọng, mà còn trấn an cậu ta, nhất thời khiến trong lòng Sin Er nhẹ nhõm đôi chút, cậu ta nhanh chóng nói: “Không cần không cần, tự tôi sẽ đi, tôi đi qua con đường du lịch xuyên qua, không có nhận nhiệm vụ, rất là an toàn, đợi đến khi tìm được anh ấy, kí kết khế ước buột định xong, tôi sẽ trở về .”
Nghe Sin Er nói vậy, Thời Khanh cũng yên lòng, thúc giục: “Mau đi đi! Chờ bạn trở về, chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm!”
“Một lời đã định!”
Thời Khanh và Tần Mạc cùng nhau tiễn Sin Er đi, thuận tiện ngắm cánh cửa kỳ diệu kia một hồi, nhìn vẻ mặt Sin Er thịt đau như cắt chìa ra 5 vạn á tệ, Thời Khanh mới ý thức tới, cái tên này hình như không có nhiều tiền ah~?
Vừa định vươn tay ra viện trợ một chút, người tờ giấy kia đã vọt vào cánh cửa thời không, biến mất vô tung vô ảnh…
Thời Khanh: “…”
Cuối cùng, cậu đành thu hồi cánh tay Nhĩ Khang lại.
[Đại biểu cho sự chờ đợi]
Cánh cửa thời không rất thú vị, nhưng đối với Thời Khanh và Tần Mạc mà nói, cả thế giới này chỗ nào cũng đáng để quan tâm hết, phải lần lượt tìm hiểu mới được.
Căn cứ vào bản đồ, hai người trước tiên trở về Công hội dong binh, muốn tinh tế xem xét một phen.
Ai có mà ngờ đâu chưa kịp vào cửa, đã bị năm sáu người mặc trường bào màu tím cản lại.
Nam nhân cầm đầu có làn da rất trắng, khóe mắt nhướn lên, xem bộ dạng cũng không tồi, hắn nhìn Thời Khanh và Tần Mạc, hất hất càm, thanh âm lười biếng : “Newbie, lại đây đăng ký, giám định năng lực của hệ thống”
——————–