Trùng Sinh Thành Hệ Thống

Chương 66


Đọc truyện Trùng Sinh Thành Hệ Thống – Chương 66

Tuy rằng bối cảnh được giới thiệu trên màn ảnh kia đang một cước phi tới đạp sập tam quan của Thời Khanh, nhưng vì để hoàn thành nhiệm vụ hoàn mỹ, cậu đành kiên trì mà đọc tiếp.

Nói tóm lại, thế giới này có nam giới cũng có nữ giới nhưng phân chia riêng biệt, nam giới thì cùng nam giới, nữ giới thì cùng nữ giới.

Tất cả Alpha sinh ra đã hùng mạnh, về lĩnh vực chiến đấu, hay phương diện lãnh đạo đều tuyệt đối có ưu thế hơn, bọn họ là trời sinh cường giả. Tất nhiên, giữa cường giả và cường giả cũng có những phân biệt khác nhau. Nhưng không thể phủ nhận, bất luận Alpha nào thì thân thể cũng cường tráng hơn Omega, đây là cấu tạo bẩm sinh của bọn họ.

Hơi yếu một chút chính Beta, so với cái thế giới quái đản quỷ dị này, thì Beta chính là đại biểu cho người bình thường nhất. Thời Khanh lĩnh hội một chút, chắc là so với nhân loại ở trái đất không khác nhau lắm.

Cuối cùng là Omega —— so với Alpha hoàn toàn đối lập, là tồn tại tinh hoa của thế giới này. Bất luận là nam hay nữ, chỉ cần cưng là Omega thì khỏi phải nói gì hết, cưng sẽ có khả năng mang thai ≧▽≦ , trời sinh ra là để duy trì nòi giống. Mà vận mệnh hình như muốn cho Omega phải chịu khuất phục, cho nên bọn họ từ nhỏ đã có một cái gọi là ‘kỳ động dục’ vô cùng phiền toái theo sát sau lưng. Thời thời khắc khắc, chỉ cần đi ra đường là phát tán ra mùi hương mê người, kích thích dụ dỗ Alpha tới gần.

Omega rất thưa thớt, so với Alpha còn hiếm thấy hơn nhiều, tuy nhiên vận mệnh của Omega bi thảm không thôi. Từ khi sinh ra, chỉ cần phán đoán là Omega thì nhất định phải đến hiệp hội để đăng ký danh sách, thời thơ ấu thì có thể sống cùng cha mẹ, nhưng đến năm mười một tuổi, bắt đầu từ từ phát dục, thì sẽ bị mang đi, nuôi nấng tập trung.

Cho dù sau này thành nhân, bọn họ cũng không được tự do kén vợ tuyển chồng.

Thế giới này cũng là một nơi chiến tranh loạn lạc, ở trên chiến trường địa vị của Alpha không ai sánh bằng, bọn họ là chiến sĩ bảo vệ quốc gia, là tiên phong tranh đoạt lãnh thổ, là dũng sĩ cứu sống nhân loại. Alpha ưu tú nhất sẽ có được quyền ưu tiên, cho bọn họ tự do lựa chọn Omega thích hợp nhất, tương xứng nhất, yêu thích nhất, đồng thời khả năng sinh dục cao nhất.

Cứ như vậy, huyết thống tài năng của bọn họ không ngừng được kế thừa, càng sản sinh ra nhiều Alpha ưu tú hơn nữa, quân đội sẽ càng hùng mạnh, quốc gia sẽ càng cường thịnh!

Đây là một kết quả tuần hoàn.

Đương nhiên, trong cái tuần hoàn này, hoàn toàn không bao gồm ý nghĩ của Omega.

Bọn họ là tồn tại đại diện cho cả nhân loại, nhưng đồng thời cũng chỉ là cái máy sinh sản.

Có một ít Omega may mắn, lúc kén vợ tuyển chồng, nếu được một Alpha tốt lựa chọn thì ít nhất cuộc sống sau này của bọn họ sẽ đỡ hơn chút, đương nhiên cũng không thoát khỏi số kiếp sinh sản không ngừng.

Omega được sinh ra hoàn toàn ngẫu nhiên, bất luận một đôi vợ chồng như thế nào, cho dù hai người đều là Beta phổ thông, cũng có khả năng sinh ra Omega. Tỷ lệ quái dị như thế không thể nào nắm bắt được, bởi vậy nhìn Omega sinh ra càng ngày càng ít mà không có biện pháp nào hơn.

Tuy nhiên Alpha và Omega sau khi kết hợp lại, sinh ra đứa nhỏ, chắc chắn 80 90% sẽ sinh ra một Alpha, vả lại đại đa số còn kế thừa huyết thống ưu tú của cha Alpha, trở thành chiến sĩ hoặc là cơ trí hoặc là dũng mãnh hoặc là khôn khéo.

Đó cũng là lý do vì sao chính phủ lại coi trọng việc quản lý Omega.


Bọn họ có thể khiến cho huyết thống tốt đẹp được truyền thừa, điều này càng thêm xác định bọn họ được sinh ra là dùng để sinh sản, đây là sứ mệnh mà trời cao ban cho, không thể cãi lời.

Nhưng phân nửa số Omega họ thống hận và chán ghét cuộc sống như thế, căm thù đến tận xương tuỷ!

Bọn họ là Omega, nhưng đồng thời bọn họ cũng là con người!

Bọn họ cũng muốn có cuộc sống của riêng mình, cũng muốn có nhân quyền!

Nhưng bất luận như thế nào, bọn họ đều là tầng lớp yếu thế nhất…

Bị danh nghĩa gọi là bảo hộ, vây túng cả đời.

Nhìn đến đoạn này, Thời Khanh thổn thức không thôi, từng sống ở thế giới thú nhân, Thời Khanh đối với việc nam nam sinh tử không còn bài xích như cũ. Hơn nữa việc phân chia hùng thú và á thú ở thế giới thú nhân, thoạt nhìn cũng giống như phân chia Alpha và Omega ở thế giới này.

Đều là hấp dẫn lẫn nhau, đều là kết hợp lẫn nhau, rồi sau đó sinh con dưỡng cái.

Ngay cả kỳ dao động của á thú và kỳ động dục của Omega cũng tương tự như nhau.

Nhưng mà … hai bên lại có chỗ bất đồng.

Thế giới thú nhân, á thú nhân năng lực chưởng khống của họ siêu việt hơn Omega nhiều. Nhóm á thú tuy rằng không thể chiến đấu, thú thái cũng thực yếu đuối, hơn nữa cũng phải chăm lo việc sinh sản, nhưng bọn họ có lực tinh thần vô cùng cường đại.

Bọn họ có thể trấn an hùng thú xao động, cũng có thể kích hoạt lực lượng cực lớn ẩn sâu trong người hùng thú, có thể cùng hùng thú kề vai chiến đấu!

Bọn họ không phải thư phục trước hùng thú, năng lực trời sinh của bọn họ thậm chí có thể đảo điên cả một chính quyền.

Giống như kẻ điên Amia kia, hắn có dã tâm bừng bừng, lại không hề biết sợ hãi là gì, hắn lợi dụng ưu thế của bản thân và dây dưa không biết bao nhiêu hùng thú, chỉ cần dựa vào tinh thần lực của á thú, hắn thậm chí có thể thao túng cả tù trưởng của một bộ lạc, càng không nói tới những con rối hùng thú dưới tay hắn.

Á thú như vậy ở thế giới thú nhân không phải là ít, cho nên nói, năng lực của á thú nhân khiến cho địa vị của họ vô cùng cao, mặc kệ thân thể không cường hãn, nhưng không có bất luận hùng thú nào dám chạm đến bọn họ.


Thế mà, ở thế giới này, Omega lại hoàn toàn buông xuôi theo số phận.

Bọn họ thời thời khắc khắc đều có thể mê hoặc Alpha, có năng lực sinh sản hoàn thiện và cường đại, vả lại còn có thể cho ra đời sau kế thừa huyết thống tốt đẹp, nhưng bọn họ lại không có chút tinh thần phản kháng nào. Cho dù xuất hiện một vài Omega dám đứng ra chống lại vận mệnh, thì thế lực đơn bạc chẳng thấm vào đâu, ở trong tình thế như vậy, phản kháng của bọn họ giống như là hòn sỏi ném vào hồ nước lớn, chỉ tạo lên một gợn sóng nhỏ, sau đó đã chìm nghỉm xuống đáy nước.

Hình như vận mệnh đang trêu cợt bọn họ… Bọn họ mặc dù là tồn tại cực kỳ hy hữu không thể thiếu, nhưng đồng thời cũng là tồn tại không hề có tôn nghiêm, tùy tiện cho người ta giày xéo.

Thời Khanh nhìn xong giới thiệu bối cảnh, trong đầu tự giác hiểu ra vấn đề, vốn trong tâm tư nhỏ đang có  YY cũng hốt hoảng thu lại.

Kí chủ tốt nhất không nên xuyên làm Omega, rất đắng lòng! [kí chủ không làm, vậy cưng làm nha 

╮(‾▿‾)╭]

Cái này so với việc cậu xuyên thành IL còn đắng lòng hơn.

Về phần cậu, cậu cũng chẳng thèm lo lắng, cái thế giới hung tàn như vậy, cậu không dám tiếp tục làm ẩu, nhất là hiện tại cậu cũng không thiếu thốn điểm thưởng, bởi vậy không chọn lựa nhân vật ngẫu nhiên nữa, đến lúc đó trực tiếp lợi dụng đặc quyền của hệ thống, không phải là có thể thoát khỏi bi kịch thân phận Omega hay sao?

Không chừng còn có thể lựa chọn một nhân vật Alpha cường tráng nào đó nữa!

Mịe nó, đầu nhịn không được mà muốn ảo tưởng quá chừng, nếu như cậu xuyên qua thành một Alpha mạnh mẽ, sau đó kí chủ không cẩn thận xuyên thành Omega yếu đuối, vậy thì có phải là cậu sẽ ôm y vào lòng mà bảo vệ hay không ( gào thét -ing )!

Hơn nữa… Còn bị… Động dục… What …

Kí chủ bị … Động dục… Bộ dáng sẽ ra sao nhở?

Lỗ tai nhỏ của gấu trúc Khanh Khanh không ngừng run rẩy thích ý, hai má của cậu nhịn không được mà đỏ hồng.

“Đang nghĩ gì vậy?”

Thanh âm Tần Mạc thanh chợt vang lên, khiến Thời Khanh giật mình, nhanh chóng nháy mắt mấy cái, đem loạn thất bát tao trong óc xua xua đi hết, sau đó trấn định giả bộ trầm ngâm nói: “Này… Nhiệm vụ lần này quả là gian khổ!”


Tần Mạc nhướng mày: “Gian khổ? Mục tiêu nhiệm vụ là gì?”

Thời Khanh: “…” Phắc, cậu còn chưa mở mục tiêu nhiệm vụ ra! Không nhìn sao mà biết muốn làm gì! Gian khổ cái cọng lông!

Không thể… Không thể để cho Tần Mạc biết hình ảnh trong đầu cậu, nhanh chóng… Nhanh chóng đè nén xuống, cậu bối rối mở ra màn hình bự chảng của hệ thống, bởi vậy không nhìn thấy được ý cười chợt lóe dưới đáy mắt Tần Mạc.

—— Thế giới này thật tốt, một thế giới thích hợp để y đánh dấu lên Thời Khanh, một thế giới có thể khiến cho cậu vĩnh viễn nhiễm khí vị của y không phai mờ, một thế giới mà y có thể tuyên bố ra cho toàn bộ mọi người biết, Thời Khanh là của y.

—— Ừm, rất tốt.

Giới thiệu quan cảnh thế giới xong, phía dưới chính giới thiệu nội dung vở kịch theo thông lệ.

Lần này tập trung ở một thế gia rất có quyền thế nơi đây —— Diệp gia.

Diệp gia định cư ở địa cầu, đã từng xuất hiện ba vị Đại tướng, hai vị Nguyên soái và nhất là một vị Tổng thống. Thành tích như vậy ở trong Liên Bang Ngân Hà thì so ra cũng là gia tộc thứ nhất thứ nhì.

Có quyền thế dĩ nhiên sẽ sản sinh ra Alpha ưu tú , mỗi một đời đều tinh tế tuyển chọn ra Omega thích hợp để truyền thừa, bởi vậy huyết thống của bọn họ vẫn luôn duy trì độ ưu tú mười phần.

Diệp lão gia tử xuất thân là Nguyên soái, mặc dù đã giao quyền, về hưu, nhưng quan hệ nhân mạch vẫn còn, hơn nữa Diệp gia trăm năm thế gia, căn cơ thập phần hùng hậu.

Nhưng … ông sinh ra năm đứa con trai lại không được như ý cho lắm.

Ba đứa Alpha, một đứa Omega cùng với một đứa Beta.

Sinh ra Omega dĩ nhiên chuyện tốt, trong đám thế gia Omega đều là lợi khí để thông hôn, nhưng sinh ra một Beta, thì khiến người ta dòm ngó không thôi.

Cũng may ba người Alpha đều kế thừa năng lực của Diệp lão gia tử, từ nhỏ đã thiên phú dị bẩm.

Nhưng mà cả một đời chỉ có ba Alpha, nói thật, cũng không coi là nhiều.

Tuy nhiên càng kích thích hơn nữa là, con lớn ở trong quân đội dũng mãnh thiện chiến, tuổi còn trẻ đã bò lên địa vị Trung tướng, tiếc thay lại chết trận trong một lần chinh chiến..

Đến cuối cùng chỉ được cấp có cái huân chương vinh dự, trong kho của Diệp gia có cả đống kìa, thèm cái rắm!

Hơn nữa con trai lớn ngay cả đứa cháu cũng không thèm lưu lại, mạch thứ nhất cứ vậy mà bị chặt đứt!


Diệp lão gia tử người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, thật sự là một đêm trắng cả đầu.

Bởi vậy đối đãi của ông với mấy đứa con còn lại, không khỏi trở nên dụng tâm nhiều hơn.

Trong năm đứa con, có duy nhất một người là Omega, bởi vì đau lòng hài tử, hơn nữa gia thế của Diệp gia lại vô cùng lớn, dùng chút thủ đoạn thì đã cứu hắn không cần đi hiệp hội Omega sống, sinh trưởng tại gia, cẩm y ngọc thực, kẻ hầu người hạ, ngàn kiều vạn sủng mà nuôi ra.

Bởi vì sợ tổn thương đến thân thể hắn, cho nên trên thân dùng là thuốc ức chế một giọt đáng giá ngàn vàng, khiến cho hắn kềm chế được khí vị của bản thân, có cơ hội thường xuyên ra ngoài dạo chơi, cũng cùng anh em trong nhà vui vẻ hòa thuận ở chung.

Gần đến thời điểm thành niên, Diệp lão gia tử đã sớm lựa chồng cho hắn, chọn trong gia đình của những chiến hữu thân thiết với ông, một thế gia đáng tin cậy, mà tên Alpha kia Lão gia tử cũng theo dõi từ nhỏ, nhất định sẽ không bạc đãi hài tử của mình, đương nhiên đó cũng là một gia tộc cường đại, nơi thông hôn tốt nhất.

Nhưng ai có mà ngờ đâu, con mình lại đào hôn! Bỏ của chạy lấy người!

Diệp lão gia tử máu nóng xông lên não, thiếu chút nữa chết tức tưởi.

Hai cái đả kích lớn bổ vào chưa đủ, lại thêm cái búa thứ ba ập tới.

Con trai Alpha thứ hai của ông, là thứ tử được kỳ vọng rất cao, thế nhưng lại cùng một Alpha dây dưa không dứt! Nháo đến mọi người đều biết! Chưa thõa mãn, còn tuyên bố toàn Liên Bang là theo đuổi người ta, một trăm con ngựa cũng không kéo ra được!

Diệp lão gia tử triệt để nằm liệt trên giường, than ngắn thở dài.

Omega của ông năm năm trước mất đi, ông vẫn luôn lẻ loi một mình, lúc này cảm thấy trong lòng vô cùng tịch liêu, có năm đứa con, vậy mà ông lại rơi vào hoàn cảnh đau khổ thế này.

Còn dư lại hai đứa con, một đứa Alpha, một đứa Beta.
Beta từ khi sinh ra chính là tiểu trong suốt(*), nhưng cũng thông minh, rất có khả năng, hiện giờ đã được Lão gia tử xem vào trong mắt, đối với hắn tốt hơn nhiều.

Alpha còn dư lại cũng là một đứa kiệt ngạo bất tuân, nhưng tốt xấu gì cũng còn sống khỏe mạnh đàng hoàng, càng không có chuyện kiếm Alpha mà nói chuyện yêu đương, năng lực cũng không tồi, tuy rằng rất vừa lòng ông, nhưng Lão gia tử thật sự không dám dây dưa nữa.

Ông hiện tại mong muốn nhanh tìm cho con trai thứ ba của mình một Omega thích hợp, gấp gáp để hắn sinh ra cháu cho ông.

Diệp gia không thể tuyệt hậu a!

(*)tiểu trong suốt: bị xem như tàng hình, không ai chú ý tới. 

— —— —— —— ——


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.