Đọc truyện Trùng Sinh Thận Trọng Từng Bước – Chương 12
May mắn, Khương Sam từ thời điểm đến tập luyện quân huấn, đến bây giờ đã được một thời gian, vừa vặn sức lực cũng không đến nỗi yếu đuối để người khác khinh thường, hiện tại cô bị Trương huấn luyện viên nhục nhã vô số lần, từ từ, sâu trong tâm khảm của Khương Sam đã có sẵn một bản năng, đó chính là kiêu ngạo, cho nên chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi huấn luyện, động tác của cô tiến bộ thần tốc, mỗi một động tác có nề nếp, đạt tiêu chuẩn hơn hẳn.
Hơn nữa, cô lại có ngoại hình xuất chúng, vừa vặn đứng ở phía trước hàng ngũ, quả nhiên vừa nhìn thấy chính là nhìn hết sức đẹp mắt.
Lần này, người bên trong liên đội chỉ chờ để chế giễu cô, cũng không khỏi đối với Khương Sam thêm bội phục, Khương Sam có một bộ dạng chính là người yếu đuối, thoạt nhìn qua vẻ bề ngoài, cô là kiểu người lạnh lùng, không dễ tiếp cận, ấn tượng đầu tiên về cô, chính là loại người quanh năm mười ngón tay không dính nước mùa xuân, một bộ dáng tiểu thư nũng nịu, cho nên bản thân cô ở trong liên đội, nhân duyên không phải là rất tốt.
Nhưng sớm chiều cùng chung sống một đoạn thời gian, không thiếu người phát hiện Khương Sam tuy rằng ở mặt ngoài, thoạt nhìn cô hết sức cao ngạo, trên thực tế lại là một người có tính tình bình dị gần gũi, cũng là người có thể chịu đựng được cực khổ.
Bất luận là nam hay nữ, luôn có một số người có xu hướng nhìn cảnh đẹp ý vui mà thêm thân thiết, gần gũi gần như là thiên tính vậy, sau một thời gian ngắn, tuy không rõ là có chuyện gì xảy ra, nhưng thời điểm mọi người cùng Khương Sam chào hỏi, hay nói chuyện cũng nhiều hẳn lên.
Khâu Bảo là bạn cùng phòng với Khương Sam, tính cách rất tùy tiện, có thể xem là vô tâm vô phế, bình thường lúc Khương Sam huấn luyện, cô luôn luôn vui vẻ nhìn, lúc mọi người đều đối với Trương huấn luyện viên là một bộ mặt bất mãn, cô một người lại vẫn trung thành với Trương huấn luyện viên, luôn luôn ủng hộ.
Sau khi huấn luyện xong, Khâu Bảo liên tục mang lên cho Khương Sam cùng Trương huấn luyện viên vô số chai nước.
“Huấn luyện viên cực khổ.”
Khâu Bảo nhìn huấn luyện viên, cười tủm tỉm.
(ta ngửi thấy mùi gian tình a…hắc hắc..*cười gian*)
Trương huấn luyện viên đối với Khâu Bảo ấn tượng không sai biệt lắm, lúc huấn luyện vô cùng khắc khổ, cô cũng không giống các nữ sinh khác, chính là cái dạng, động một tí là kêu mệt, sau đó là xin phép nghỉ.
“Cám ơn, về sau không cần lấy nước lại đây, ở đây có nước sôi, uống nước sôi rất tốt, mà cũng tiết kiệm.”
“Cũng tốt.” Khâu Bảo ánh mắt sáng ngời trong suốt: “Vậy em về sau mang cho hai người hai cái chai đựng nước sôi để uống.”
Trương huấn luyện viên trước khi đi còn dặn dò một lần: “Các cô tập luyện thật giỏi cho tôi, buổi duyệt binh hôm đó, học sinh trường Quân Nghệ ở đối diện cũng sẽ lại đây, bọn họ là người học vũ đạo, trường học không muốn chúng ta trước mặt những người kia quá mất mặt, biết khiêu vũ thì làm sao? Chúng ta đi nghiêm như thường, có thể với so nhóm nhảy của bọn họ tốt hơn! Nhất là mấy người dẫn đầu các cô, đều chuẩn bị tinh thần cho tôi, tôi không tin không sánh bằng bọn họ đi! Vũ đạo! Có cái gì đáng nhìn đâu!”
Khương Sam nói lời công đạo: “Vũ đạo quả thật so với duyệt binh thì nhìn đẹp mắt hơn một chút.”
“Chó má!” Trương huấn luyện viên nổi trận lôi đình: “Quốc khánh duyệt binh chưa ai thấy qua? Cái gì có thể nói vũ đạo so với duyệt binh càng đồ sộ, càng đẹp mắt hơn!”
Khương Sam không lên tiếng.
Luyện tập một tháng này, một đám nữ sinh chân đi đi lại lại đến mềm nhũn rồi, cũng chính là đi vòng quanh cái quảng trường, nói là Duyệt binh, làm sao có thể so sánh với người ta là quân đội chính quy đây?
Chẳng qua Trương huấn luyện viên từ trong quân đội đến đây, hư vinh của tập thể luôn luôn có ham muốn cực mạnh, hắn cũng huấn luyện qua mấy khóa học sinh mới, biết lãnh đạo Quân Nghệ thích lôi kéo học sinh của bọn họ sang bên này khoe khoang, người ta một đám người ăn diện xinh xắn đẹp đẽ, cùng bên này học sinh một thân quân phục cứng ngắc, quả thật không thế nào có thể đem ra so sánh được.
Nhất là bọn họ còn thích đánh đồng cờ hiệu, mỗi lần đều muốn đem trường T cùng học sinh trong trường lôi ra để luận bàn một chút, luận bàn cái rắm a! Còn không phải là vì khoe khoang chính mình là những học sinh có tố chất tốt sao? Luyện tập hơn một tháng, học sinh phơi đến da đen sì, luận bàn về vũ đạo với bọn họ, đây không phải là vô nghĩa sao?
Trương huấn luyện viên đi về sau, Khâu Bảo hình như tâm tình rất tốt, đi bên cạnh Khương Sam trên đường cứ thường xuyên nhảy nhót.
Bị tra tấn nửa giờ, bây giờ cả người Khương Sam đều cảm thấy đau nhức, quả thực, tâm tình cô không được tốt cho lắm.
“Bạn đến cùng coi trọng hắn cái gì hả?” Khương Sam bất đắc dĩ hỏi hỏi Khâu Bảo
Khâu Bảo hai tay tạo thành hình chữ thập, để ở dưới cằm, trên mặt chính là một bộ dáng thiếu nữ đang hoài xuân: “Bạn không cảm thấy bộ dáng hắn lúc huấn người khác rất soái sao? Mặt mày nghiêm trang, bộ dạng cực kỳ nghiêm túc, toàn thân đều mang một vị riêng của nam nhân a.”
Khương Sam: “. . .”
Cô như thế nào chỉ toàn ngửi thấy mùi mồ hôi a?
Còn có, thời điểm Trương huấn luyện viên hung dữ huấn luyện người khác, Khương Sam chỉ nghĩ mình ngay tại chỗ có thể một cước đạp chết hắn, nơi nào thì thấy hắn đẹp trai, nơi nào hả? hả?
Khâu Bảo nhìn bộ dáng Khương Sam, trên mặt chỉ toàn là ghét bỏ, thở dài nói: “Chính là người này miệng nghiêm chết người a, hỏi số điện thoại thì không nói, hỏi qq* nói không có, ngay cả cái phương thức liên lạc đều không có, chờ tập quân huấn xong, hắn đi rồi, không biết có hay không, mình còn cơ hội có thể gặp lại hắn a, Khương Sam, bạn nói chúng ta về sau còn có cơ hội gặp mặt nhau hay không?”
(qq*: một phần mềm chat của TQ, tương tự như phần mềm chat yahoo của VN)
Khương Sam: “Không có.”
Khâu Bảo ở phía sau lưng Khương Sam đánh một cái.
“Ba” một tiếng giòn vang!
“Nói linh tinh gì đấy!” Khâu Bảo hờn dỗi oán giận.
Khương Sam bị chụp một cái liền lảo đảo, vốn cô đang trong trạng thái cực kì mệt mỏi, bị Khâu Bảo đánh một cái, suýt nữa thì ngã ở trên mặt đất.
Thân mình không dễ dàng mới đứng được vững vàng, mặt Khương Sam đen sì.
Khâu Bảo vội ôm trụ thắt lưng của cô, cơ thể dán chặt trên người của cô, nũng nịu nói: “Tốt lắm, bảo bối a, mình không phải cố ý, ai, bạn nhìn bạn đi, bạn như thế nào yếu đuối như vậy, mình vừa mới chạm vào liền đổ.”
Vừa nói chuyện, thân mình còn cọ tới cọ lui, vô lại, còn dùng sức lực đến mười phần cọ trên người của Khương Sam, Khương Sam thẳng đến khi bị cô cọ đến khi không còn sức lực. Mới phải bất đắc dĩ nói: “Được rồi, mau đứng lên.”
Khâu Bảo thấy cô không tức giận, thế này mới lại vui vẻ ôm eo Khương Sam, phút cuối cùng còn hâm mộ ở bên hông cô bóp bóp một cái, làm cho thân mình Khương Sam cứng đờ.
“Eo của bạn thật nhỏ a, ngực cũng lớn, nếu không phải là có y phục chống đỡ, vóc người này có khả năng hâm mộ chết một nhóm người a.”
Khương Sam tránh thoát móng vuốt của cô còn đang nóng lòng muốn sờ lên ngực của mình, chuyển mắt nhìn qua không có phản ứng.
“Được rồi, bạn cũng mệt mỏi, tôi đi lấy cho bạn.” Khâu Bảo tiếp nhận cốc nước cùng với mũ ở trong tay Khương Sam, thần bí hề hề lại gần: “Này, bạn có nghe nói không, ở chung phòng ký túc xá chúng ta, có Trương Phức Uất dùng tiền để đi vào, giống như trong nhà đặc biệt có tiền đâu. Cô ta ngày hôm qua còn chuẩn bị hôm nay cùng đội cách vách chúng ta do Bạch huấn luyện viên phụ trách thông báo, bất quá Bạch huấn luyện viên vẫn làm mặt lạnh a, cô ta đi qua nói mà không ai dám đáp lời, ha ha, cười chết ta, mệt cho cô ta cả ngày còn kiêu ngạo, giống y hệt con Khổng Tước, không phải nói trắng ra là cô ta đối với huấn luyện viên Bạch có ý tứ sao, phốc.”
Khương Sam không chút để ý “Ân” một tiếng, vừa mới ngước mắt, thấy xa xa nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc, đang nhìn sang bên này, mặc một bộ đồ quân phục rằn ri đi tới.
Chính là người trong miệng Khâu Bảo đang nói, Bạch huấn luyện viên.