Trùng Sinh Làm Quý Thê Sự Sủng Ái Của Đế Thiếu

Chương 181: Không Thể Để Cô Rớt Môn 2


Đọc truyện Trùng Sinh Làm Quý Thê Sự Sủng Ái Của Đế Thiếu – Chương 181: Không Thể Để Cô Rớt Môn 2


Bùi Dực vẫn thường xuyên ra ngoài tiêu sái như trước, dù sao thì mỗi đêm vẫn đều trở về, cũng thường đến trường đón Tô Tử Bảo, trên cơ bản đã xác nhận lời đồn Tô Tử Bảo đã có bạn trai, làm cho không ít người đấm ngực dậm chân.
Tất cả mọi thứ đều đang được tiến hành một cách hừng hực khí thế.
Giải trí Vân Đình cũng không hề nghỉ ngơi, gần như cùng lúc với việc Tô Tử Bảo bọn họ bấm máy, thì kịch bản cũng bắt đầu được quay, nam nữ diễn viên chính đều là ảnh đế, thiên hậu, chỉ là quay một bộ phim, vậy mà khiến cho tin tức giải trí hầu như ngày nào cũng phải đưa tin.
“Tô Tử Bảo, giáo sư của cậu thật đúng là ghê thật.

Vậy mà lại bắt các cậu viết luận văn về cuộc khủng hoảng tài chính của meco, tớ còn tưởng rằng trong nước chẳng có mấy ai chú ý đến meco, giáo sư của các cậu đúng thật là tri âm của tớ.” Lê Hàn nói, “Sớm biết như vậy tớ cũng chọn học thầy ấy.”
Tô Tử Bảo chọn theo học giáo sư biến thái nhất trong học viện – Ngụy Kiến Hưng, vị giáo sư Ngụy này, khiến cho mỗi năm đều có rất nhiều người phải thi lại.

Nhất là bọn họ đã là sinh viên năm 3, năm 4 đi thực tập xong là sẽ rời trường, nghĩ một chút đến việc sau khi rời đi còn phải quay lại thi lại, thi lại không qua còn có khả năng không lấy được bằng tốt nghiệp.

Khủng bố thật, vì vậy thực ra thì chẳng có ai chọn học thầy ấy, trừ phi là thích bị ngược.

Tô Tử Bảo vừa may là đã chọn rồi, mà nội dung thi của bọn họ lại chính là viết về meco.
“Đừng nhắc nữa, cậu không biết đâu, đề vừa mới ra, cả phòng học đều tỏ vẻ đau khổ.

Không phải ai cũng có con mắt tinh tường như cậu, chú ý tới meco từ sớm như vậy, còn thu thập bao nhiêu là tư liệu, mọi người cơ bản đều chưa từng nghe qua cái tên này, cho dù là tớ, nghe cậu nhắc qua vài lần, còn có ý tìm Bùi Hàn Văn tìm hiểu, nhưng mà vừa nói đến meco, vẫn cảm thấy một mảnh mờ mịt, chứ đừng nói đến bọn họ trong lúc khủng hoảng tài chính thì như thế nào, chỉ biết là bọn họ thiệt hại mấy trăm triệu.” Tô Tử Bảo cảm thấy cực kỳ đau đầu.
Cô chỉ muốn thuận lợi tốt nghiệp mà thôi, nếu như luận văn lần này rớt rồi, thì lại phải đợi đến năm sau quay lại thi lại.
Trời ạ, cô còn chờ nửa năm nữa mới học đủ học phần, học xong những môn quan trọng, liền chuyên tâm chiến đấu với Hạ Thừa Diệp.

Nếu không phải bởi vì học phần của giáo sư Ngụy điểm cao, thì cô cũng sẽ không chọn ông, nhưng mà ông cũng đúng thật là biến thái.

“Đừng vội đừng vội, tớ về sẽ gửi hết tài liệu mà tớ biết cho cậu.” Lê Hàn đầy nghĩa khí, lập tức nói.
Tô Tử Bảo hướng về phía cô cảm kích cười cười, “Cảm ơn.”
Có một số người ngay từ lúc bắt đầu gặp liền cảm thấy rất vừa ý, sau đó ở chung với nhau cũng cảm thấy rất vui vẻ, cảm tình liền càng ngày càng tốt.

Như Lê Hàn.
Mà có những người, cho dù là quen nhiều năm, vẫn luôn có ác ý ngầm.

Như Diêu Liên Y.
“Tớ có đề nghị, không bằng cậu thừa cơ này, hỏi Bùi Hàn Văn một chút.

Tớ vẫn cảm thấy, meco chắc chắn là có quan hệ gì đó với anh ta.” Lê Hàn giật dây nói, đôi mắt xinh đẹp lúc cười cong lên như ánh trăng.
Tô Tử Bảo tuy rằng cảm thấy đề nghị của Lê Hàn không đáng tin, nhưng mà lúc này còn nước còn tát, nhẹ gật đầu..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.