Đọc truyện Trùng Sinh Kikyou – Chương 17
” Nè, chúng ta đi đâu vậy? Shesshomaru, này, đang nói với ngươi đó. Đừng có mà giả điếc với ta.”
Kikyou buồn chán bắt đầu càm ràm với nhân vật huyền thoại Shesshomaru của chúng ta. Kể từ khi được hắn cứu nàng liền đi theo bên cạnh hắn, người gì mà suốt ngày ít nói, lạnh như tảng băng vậy. Còn mà mở miệng nói thì chính là ra lệnh này nọ, bắt người ta làm theo. Nhưng tốt ở chỗ hắn thế nhưng mang linh dược Thiên giai Cửu phẩm Ngọc Tuyết Hồn cho nàng ăn a.
Loại thảo dược này Kikyou không biết quý không, nhưng nếu là đồ Shesshomaru đưa chắc chắn không phải là hạng thường rồi, hơn nữa chân của nàng cũng khỏi rồi, nhìn xem vết thương trên mặt cũng lành. Nha trở lại thành mĩ nhân cảm giác thật tốt. Cho nên sau tất cả mọi chuyện Kikyou liền bắt đầu không còn bài xích với Shesshomaru, cứ nghiễm nhiên xem hắn thành bạn tốt mà đối đãi.
Hiện giờ nàng cũng không còn sợ hắn nữa rồi, thích gì nói đó, nàng tin hắn sẽ không đến nỗi giết nàng a.
” Nguyên Linh Thành” Shesshomaru nhẹ nhàng phun ra mấy chữ trả lời Kikyou. Qua vài ngày đi chung với nàng cảm giác của hắn cũng không tệ. Có thay đổi a, nếu là lúc trước mà Kikyou hỏi thì chắc chắn hắn sẽ đáp:
” Câm miệng, đi đâu đến lượt ngươi quản sao?” hay đại loại vậy chứ không phải như bây giờ đi…Chỉ là sự thay đổi này bọn họ ai cũng chưa nhận ra mà thôi.
” Kikyou-sama, người kể chuyện cho Rin nghe đi có được hay không? Lần trước người kể chuyện Ngưu Lang và Chức Nữ vẫn chưa xong đâu nha.” Rin đang ngồi trên A-Un cũng bắt đầu lên tiếng
” Hả? OK. Nhưng mà đói quá nha. Kiếm đồ ăn trước đã”
” Hả? Kể chuyện sao? Ta cũng muốn nghe, ngươi kể đi Kikyou. Ăn để sau, ngươi là heo à? Lúc nào cũng đòi ăn hết vậy.” Cái giọng già của Jaken cũng bắt đầu quác mỏ vào.
” Heo cái mỏ ngươi ấy, kể chuyện cũng cần tiền công chứ, huống hồ giờ cũng đã nữa đêm rồi a…ta không muốn, lỡ đang kể nó xuất hiện thì thế nào?” Sắc trời dần dần tối sầm lại, lúc Kikyou đang cùng bọn họ nói chuyện thật vui vẻ, thì bỗng nhiên một trận gió lạnh thổi qua, đống lửa trên mặt đất bị dập tắt trong nháy mắt một cách quỷ dị.
Kikyou chợt cảm thấy sau lưng có chút lạnh lẽo, trong gió dường như truyền đến tiếng khóc ai oán của nữ tử. Lúc gần lúc xa, khiến cho lòng người kinh hãi hoảng sợ.
“Sao thế, xảy ra chuyện gì…” Giọng Kikyou run run. Kikyou không sợ Shesshomaru, Jaken và A-Un. Đó là bởi vì nàng chịu ảnh hưởng của phim truyền hình, cũng biết bản tính bọn họ không xấu.
Hơn nữa, đã biết sự tồn tại cùng chưa biết là hai việc khác nhau. Trong thực tế, Kikyou không sợ trời không sợ đất, duy chỉ sợ ma. Đó cũng là tại sao nàng chưa bao giờ xem phim ma.