Đọc truyện Trùng Sinh Kikyou – Chương 1: Xuyên Qua- Lần Đầu Tham Chiến
Ư…đau quá…đây là nơi khỉ ho cò gáy nào vậy? Thời buổi này còn có rừng cây, núi đá vậy sao trời?
Chậc…không phải mình lên thiên đường đi? Ồn cái gì mà ồn? Không thấy người ta đau đầu sao? Mà tiếng gì vậy nhỉ?
Nghe qua thấy giống đánh nhau nha. Vân Phi Tuyết đứng dậy theo hướng âm thanh phát ra mà đi. Ông trời, Phật Tổ, Như Lai…cái này là…đóng phim sao? Nha vậy cũng đặc sắc quá đi: có quái vật này…mà nó là con gì ấy nhỉ, nhìn giống chim. Trong khi đang miên man suy nghĩ thì một con ác điểu đã bay sáp lại Phi Tuyết.
Nàng còn chưa kịp ngạc nhiên đã thấy một bóng dáng màu đỏ chắn trước mặt nàng sau đó thì thấy từng mảnh da thịt của con chim rơi vung vãi. Thậm chí còn có cái đầu lăn lông lóc đến bên cạnh nàng.
-Kikyou cô điên sao? – Tên áo đỏ gắt gỏng.
-Ngươi mới điên đấy! Cả nhà ngươi đều điên- Nàng lớn tiếng quát lại.
Nhưng ngẫm lại một lúc nàng mới giật mình.
– Ách…thật xin lỗi..ta không có nói ngươi- Thật muốn tự tát mình một cái. Ai bảo trời sinh nàng nhanh mồm nhanh miệng làm gì?
-Nhưng mà ngươi mới gọi ta là gì? Kikyou..có phải không?
-Đừng đùa, thấy rồi thì giúp chúng ta một tay đi. Phi Tuyết ngẩn người. Hắn nói nàng là Kikyou …
Cũng hay thật, thoát khỏi cái thế giới tối tăm kia, giờ lại rơi vào bộ Inuyahsa. Số phận trớ trêu a. Nhưng nếu lão thiên cho nàng cơ hội sống thì sao nàng nỡ nhẫn tâm bỏ qua đây. Vấn đề là sao mà nàng lại xuyên đến đây nhỉ? Thôi bỏ qua vậy, tình hình trước mắt không phải là cơ hội tốt để suy nghĩ.
-Inuyasha cứu với!! – Một tiếng kêu cứu thất thanh lôi nàng trở về hiện thực. Là Kagome a, nhìn bộ đồ là thấy. Một gương mặt tinh tế, thanh tú, mắt to tròn, môi đỏ mọng, da trắng hồng, mái tóc đen mượt tự nhiên xỏa xuống hơn vai theo gió mà nhảy múa. Dáng người cao khoảng 1m55, mặc đồng phục học sinh màu trắng và xanh lá khá hài hòa. Còn có Kouga, quái điểu, Shippo, Sango, Miroku, Kirara.. thì ra là tới tập này rồi. Nhưng mà nàng không nhớ lúc này Kikyou có xuất hiện đi?
-Inuyasha nó bay xa quá rồi, đuổi theo chắc không kịp.- Miroku lên tiếng.
– Con mẹ nó, Kikyou cô mau cho nó một phát đi. Kikyou em gái ngươi! Ta mới xuyên qua thì làm sao mà biết bắn cung, biết sử dụng linh lực chứ! Tuy nhiên những lời này nàng làm sao dám nói ra.
– Ta không có cung- Nàng thành thật đáp.
– Đón lấy- Chỉ thấy một cây cung bay từ trên trời xuống.-Tên ở dưới chân cô. Cứu a..nàng làm sao biết bắn. Làm đại vậy, dù sao Kagome cũng không chết được. Lại nói là hắn bảo nàng làm mà. Nghĩ là làm, nàng vươn cung nhắm ngay cánh con quái điểu sau đó buông tay nhắm mắt cầu nguyện cho trúng nó. Cũng thật kỳ lạ, mũi tên mang theo linh lực màu xanh trong suốt bay thẳng đến cắt đứt cánh con quái điểu khiến nó rơi xuống.
– Bắt được rồi, Kagome nàng không sao chứ?- Inuyasha đón được Kagome đang lao thẳng xuống rồi ôm lấy cô ấy đáp cánh một cách đẹp mắt.
– Uhm, Kikyou cảm ơn cô. Hờ.. chuyện kì lạ gì vậy? Nàng dám đảm bảo lúc nãy nàng nhắm không chuẩn mà lực tay cũng nhẹ thì làm sao nó bay lên đến đó được?
– Không có gì, chỉ là một cái nhấc tay chi lao( việc nhỏ) mà thôi.
– Các ngươi ở đây đi, ta đi xử bọn chúng- Inuyasha nói xong thì hùng hùng hổ hổ chạy mất. Hừm có lẽ là sợ nàng hiểu lầm đây mà. Uhm giờ mới có dịp quan sát kĩ, thì ra một nam nhân khôi ngô tuấn tú đứng ở trước mặt cô, hình thể hắn khỏe đẹp phải sánh ngang chừng người mẫu nổi tiếng, cao khoảng 1m75, lông mày rất rậm, con ngươi hẹp dài sâu xa, lông mi dày, từng đường cong khuôn mặt giống như được điêu khắc,tóc màu bạc dài, trên đầu có 2 cái tai nhỏ nhẹ nhàng cử động..thật đáng yêu a. Quả nhiên đủ mỹ nha. Hắn khoác trên mình một bộ áo mào đỏ- áo lông chuột lửa.áo khoác của Inu Yasha thường được anh bỏ vào trong quần chứ không bỏ ra ngoài. Sườn áo không được may gập và tay áo chỉ được khâu một phần với thân, tạo ra một khe hở từ đó có thể nhìn thấy chiếc áo trắng kosode phía trong. Cổ áo mở và dài, phần viền cổ rất rộng. Khi mặc vào thì phía sau lưng tạo thành một nếp cuộn. Ống tay áo khá rộng, mép áo được thiêu các dải ruy-băng, nhờ đó ống tay áo được giữ lại ở cổ tay. Chiếc áo khoác dài xấp xỉ đến chân của InuYasha, tuy nhiên điều lạ là chiếc áo trong kosode lại được nhìn thấy qua khe hở của quần. Có thể là gấu chiếc áo khoác Chuột lửa đã được gập lại để thuận tiện cho việc di chuyển. Ngoài ra anh còn buộc một sợi dây đen quanh thân mình vắt qua vai phải và luồn qua hông trái, nút buộc nằm ở ngực phải. Nguyên do là để giữ chiếc áo không bị xộc xệch.
Kiểu quần có ống chân rộng thùng thình nhưng cổ chân vừa khít, tạo cảm giác phúng phính như một quả bóng hơi. Bên trong áo khoác là một chiếc áo Kosode với màu trắng đặc trưng trong thời kỳ này, ống tay áo nhỏ, thật ra là vì cổ tay áo được làm vừa khít giống như cổ tay áo thời hiện đại. Chiếc kosode có thể được nhìn thấy qua khe hở giữa ống tay và thân của chiếc áo khoác Chuột lửa. Bên thắt lưng đeo kiếm.
Trên cổ mang một chuỗi hạt. Sau đó thời gian chừng 15 thì bọn họ trở lại. Lợi hại nha, Hang Gió này, Phong Thương này,.. không ngờ là có thật, tuyệt kĩ còn đẹp mắt đến vậy nữa.
– Kouga đại ca bị thương rồi. Đại tẩu chúng em phải làm gì bây giờ?.- Bọn nhóc sói cứ nhao nhao cả lên. – Uhm các cậu cứ đưa Kouga về dưỡng thương trước đi. Kouga bảo trọng, nhớ đừng gây chuyện.- Kagome ăn nói khá cẩn trọng và có chút giữ hình tượng. Nhưng mà khúc Inuyasha đòi giao chiến với Kouga đang bị thương vì ghen bị Kagome dùng thần chú phạt đâu nhỉ? Có lẽ là do nàng có mặt nên họ mới vậy đi.
– Uhm..ta biết rồi, vậy ta đi trước.- Kouga lên tiếng. Nói xong cả bọn nhanh như cơn gió chạy đi chỉ để lại đám bụi cho mấy người bọn ta hít.
– Kikyou cô…về nhà với bọn này không?- Inuaysha lên tiếng. Nàng âm thầm mắng hắn, người gì mà đần dữ vậy. Trước mặt Kagome mà nói về nhà với nàng. Hắn không định nghĩa được từ nhà này à? Quả nhiên gương mặt Kagome ỉu xìu.
– Ừ.- Phi Tuyết đáp. Hết cách, ai bảo nàng không nơi ngủ nghỉ ăn uống. Nhưng nàng thề tuyệt đối sẽ không tranh giành Inuyasha làm khỉ gió gì.