Trùng Sinh Kiều Thê Vô Địch

Chương 53: Thiên kim hắc đạo


Đọc truyện Trùng Sinh Kiều Thê Vô Địch – Chương 53: Thiên kim hắc đạo

Thành viên đội hộ vệ của Lạc U lựa chọn xong xuôi, nhưng chín người này cũng không có thể lúc nào cũng đi theo bên người Lạc U, bọn họ còn các phần huấn luyện chưa có chấm dứt.

Chỉ có thể lần lượt từng nhóm ở lại bên người Lạc U, vừa để làm quen cũng vừa là để bảo vệ. 

Người chưa đến lượt liền đi căn cứ tại Kinh Đô để tiếp tục học tập huấn luyện.

Lạc U cũng đem thời gian của mình tiêu tốn ở trong căn cứ huấn luyện, hơn nữa so với những người khác còn phải khắc khổ hơn. 

Trụ cột của cô còn yếu kém, cũng chỉ có thể ăn nhiều khổ hơn thì mới có khả năng theo kịp người khác.

Tuy rằng cô không nghĩ huấn luyện bản thân thành siêu cấp sát thủ, nhưng cũng không muốn đem tính mạng của mình phó thác ở trên tay người khác.

Trong lúc Lạc U khắc khổ huấn luyện chính mình, ảnh hưởng của đệ nhất công chúa ở bên ngoài cũng càng ngày càng mở rộng, người đại diện Lý Ngang Vũ của Lạc U đã thay cô từ chối một đống lời mời.

Nhưng vẫn giữ lại riêng một phần phát ngôn đại diện hoặc là kịch bản, hẹn ngày đồng thời mang đến giao cho Lạc U.

Lạc U chọn tới chọn lui liền chọn một bộ phim điện ảnh hành động lấy đề tài đô thị hắc bang, nếu như đệ nhất công chúa lấy khí chất công chúa của bản thân cô để diễn xuất, vậy thì bộ điện ảnh hắc bang này chính là lấy thân phận của cô lúc này để diễn xuất.

Thiên kim hắc bang, cha mẹ bị bang phái đối địch ám sát, tuy rằng tuổi còn nhỏ nhưng một mình chống đỡ được một bang phái, tay nhuốm vô số máu tanh, nhưng vẫn giữ nguyên tấm lòng lương thiện thuần túy nhất, trung tâm cả bộ phim đó là trong đen có trắng, nổi bật sự mâu thuẫn của bản thân và mâu thuẫn của xã hội.


Lạc U đối với kịch bản này cơ bản là hài lòng, nhưng đối với cái kết cục lại có một chút oán giận.

“Như thế nào kịch bản bộ này nữ chính cuối cùng lại chết?”

Kết cục cuối cùng của phim đệ nhất công chúa là cô chết, nếu như cô chọn kịch bản của bộ thứ hai nữ chính cũng chết, có thể hay không có chút kỳ quái.

“Cô muốn chọn bộ này sao? Nếu như không hài lòng với kết cục, có thể bàn bạc cùng biên kịch.”

Lý Hoành Vũ liếc một cái liền biết Lạc U chọn bộ kịch bản nào, trước khi đem những kịch bản này đưa cho Lạc U, mỗi một một kịch bản anh đều rất nghiêm túc đọc qua.

“Không phải là không hài lòng, chẳng qua là cảm thấy kỳ quái, đạo diễn của bộ kịch bản này đã xác định chưa, còn có sắp xếp các diễn viên khác, có phiền phức gì hay không?”

Lạc U hỏi như vậy, rõ ràng là đã có quyết định, không biết có phải nguyên nhân là cô sống lại hay không, dường như có rất nhiều thứ đều trở nên khác biệt.

Giống như là những bộ phim và vân vân…cô ở kiếp trước dường như một chút ấn tượng cũng không có, không biết đây có tính là hiệu ứng bươm bướm hay không a.

Thật ra Lạc U rất nghiêm túc tự hỏi qua trong mười năm này rốt cuộc có chuyện lớn nào đã từng xảy ra, cũng thực sự nghĩ ra được rất nhiều.


Ví dụ như là một chút ảnh hưởng đến bố cục chiến tranh quốc tế, hoặc là các nơi có các loại thiên tai cực kỳ nghiêm trọng trên thế giới, còn có một chút biến đổi phát triển quan trọng trong lĩnh vực kinh tế, các loại lĩnh vực khoa học kỹ thuật có những sáng tạo đột phá…

Lạc U nghĩ tới rất nhiều rất nhiều, nhưng không để ở trong lòng, lòng của cô rất nhỏ, chỉ chứa đựng được những người cùng với chuyện mà cô quan tâm.

Cô không có khả năng bởi vì mình sống lại liền muốn đi thay đổi toàn thế giới, cũng không muốn đem tương lai của mình mỗi một bước đi đều có kế hoạch đến thiên y vô phùng(*).

(*) Thiên y vô phùng: Áo tiên không thấy vết chỉ khâu, ý nói là không chê vào đâu được.

Cô chỉ muốn dùng cố gắng của mình tạo ra một tương lai tốt đẹp hơn cho người mà mình để ý, ít nhất tương lai không phải hối hận giống như kiếp trước.

“Đạo diễn là Trần Dục, người Hongkong, được xem là một vị đạo diễn hết sức trẻ tuổi, chỉ có ba mươi tuổi, nhưng mà lại quay được hai bộ phim được phê bình rất tốt, được coi là nhân vật mới xuất sắc trong giới đạo diễn.”

“Sẽ không có nhiều vấn đề lớn, về phần các diễn viên khác còn chưa có xác định được, bởi vì vốn đầu tư của bộ phim này cũng chưa có, Trần Dục tìm tới công ty cũng bởi vì hy vọng muốn từ chỗ Lạc tổng liên lạc với một số nhà đầu tư, Lạc tổng xem qua kịch bản cảm thấy không tệ, liền để cho tôi cầm tới cho cô xem một chút.”

“Cần đầu tư bao nhiêu?”

Nghe được thiếu hụt đầu tư Lạc U ngược lại cảm thấy hứng thú, cô hiện tại đang lo lắng tìm các phương thức để kiếm tiền, đầu tư phim dường như cũng không tệ.


“Trần đạo diễn nói muốn là năm nghìn vạn, không nhiều lắm cũng không ít lắm, nhưng vẫn còn có chút nguy hiểm, đề tài phim hành động đã được quay rất nhiều rồi, bộ này rất đặc biệt, là lấy từ góc nhìn của phụ nữ, nhưng đặc biệt cũng thể hiện sẽ không mạo hiểm nhẹ nhàng giống như người khác, đó là lí do mà các nhà đầu tư vẫn còn đang do dự.”

Lý Hoành Vũ đối với việc này rất rõ ràng há mồm liền ra, từ lần ở phim trường cùng với Lạc U nói chuyện với nhau, anh liền nhớ kỹ sâu sắc câu nói kia của Lạc U, muốn trở thành một người đại diện ưu tú, như vậy thì không thể chỉ làm chuyện bình thường của người đại diện.

“Năm nghìn vạn…”

Lạc U bắt đầu tính toán ở trong đầu, hơn nửa năm qua tiền tích góp của cô đã đạt đến hơn hai nghìn vạn, số tiền này phần lớn đều là cô kiếm được từ thị trường chứng khoán, còn có phần nhỏ là tiền lì xì mừng năm mới của các trưởng bối cho cô.

“Thế nào, tiểu U có ý tưởng đầu tư?”

Lý Hoành Vũ rất thông minh, nhìn phản ứng của Lạc U liền đoán được ý tứ của cô.

“Ừ, chuyện này tôi sẽ nói với cô.”

Chủ yếu vẫn là tiền của cô còn không đủ, cần tìm thêm một nhà đầu tư để hợp tác, Lạc gia, Tô gia, Cổ gia, tìm một nhà đầu tư đối với cô mà nói thật ra là một chuyện rất đơn giản.

“Tôi và Lạc tổng có hẹn, còn có mấy cái phát ngôn đại diện này, cũng đều là Lạc tổng tự mình xem qua, ha hả, thật ra Lạc tổng so với người đại diện là tôi đây còn quan tâm cô hơn, bất luận là kịch bản hay là phát ngôn đại diện đều tự mình kiểm định, tiểu U cũng xem một chút đi, đều rất thích hợp với cô, hơn nữa bất luận là lực ảnh hưởng hay là danh tiếng đều rất tốt, cô có thể suy nghĩ một chút.”

Tiền phát ngôn của minh tinh tuyệt đối là một khoản thu nhập rất quan trọng, để chọn phát ngôn đại diện thích hợp nhất với Lạc U, Lý Hoành Vũ cũng mất không ít sức lực.

Lạc U chăm chú nhìn lại, ba phát ngôn đại diện, đều là đẳng cấp nổi danh quốc tế, một trong số đó là nữ trang cao cấp VL, một cái là vật phẩm của thiếu nữ MM, còn có một cái là phát ngôn đại diện của công ty trang sức.


Lạc U xem qua, đầu tiên liền loại bỏ làm phát ngôn đại diện của công ty trang sức, tuổi của cô còn không có thích hợp làm phát ngôn đại diện trang sức, cho dù chủ của công ty này có trang sức gắn liền với các thiếu nữ, nhưng cô nghiêng về phía vật phẩm của thiếu nữ MM hơn.

“MM đi, cái này tôi rất thích.”

Thật ra nói đến MM, Lạc U đúng là có chút tình cảm, bởi vì kiếp trước cô đã làm người phát ngôn cho MM ba năm, về sau bởi vì bản thân trưởng thành mới không tiếp tục làm nữa, kiếp này sống lại, điểm này ngược lại không có thay đổi.

“MM không tệ, rất thích hợp với cô, hơn nữa hình tượng cũng rất tốt, thanh thuần sạch sẽ, tiền phát ngôn đại diện khoảng ba trăm vạn một năm, tuy rằng cô bây giờ rất nổi tiếng, nhưng dù sao vẫn là người mới, tiền phát ngôn đại diện như vậy được chứ?”

Lý Hoành Vũ cuối cùng có chút không quá chắc chắn hỏi lại.

Sau khi biết thân phận Lạc U, phương diện về tiền này cũng có chút chần chừ không tốt, Lạc U không thiếu tiền là khẳng định, nhưng thân phận Lạc U đặt ở nơi này, không thiếu cũng không có nghĩa là không thèm để ý.

Nhưng mà điểm này thật ra Lý Hoành Vũ nghĩ lầm rồi, về vấn đề tiền đối với Lạc U mà nói lúc này hẳn là ngược lại.

Cô cũng không thèm để ý tiền, nhưng trên thực tế hiện tại lại có chút thiếu tiền, cô hiện tại rất nỗ lực muốn dựa vào bản lĩnh của mình kiếm tiền nuôi gia đình, tiền đương nhiên là càng nhiều càng tốt.

“Không thành vấn đề, anh đi nói đi.”

Lạc U đem loại vấn đề này toàn quyền giao cho Lý Hoành Vũ, lại một lần nữa bày tỏ tín nhiệm của cô đối với Lý Hoành Vũ.

Lý Hoành Vũ nghiêm túc gật đầu, lại bắt đầu suy tính làm sao vì Lạc U tranh thủ thật nhiều lợi ích.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.