Đọc truyện Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ – Chương 7: Vượt cấp sát trâu
Xuyên qua một vùng thảo nguyên rộng lớn, Nhiếp Ngôn đến một nơi loạn thạch san sát, khắp nơi có thể thấy được quái thạch cao chót vót phân bố chằng chịt, bên trong loạn thạch có một thông đạo hẹp.
“Chính là nơi này.” Nhiếp Ngôn quan sát một chút, xác nhận chắc chắn là tọa độ nơi này, cực kỳ cẩn thận chậm rãi Tiềm hành, phụ cận địa phương này rất nhiều Trâu rừng hoạt động, nơi đâu cũng có nguy hiểm, hắn tiến vào bên trong một đống loạn thạch.
Tọa độ 567. 528. 192.
Nơi này địa hình cổ quái, khe hở loạn thạch hẹp chỉ cho phép một người đi qua, từ một chỗ trong khe hở đó nhìn ra, chỗ cách nơi này ước chừng hai mươi sáu thước, có một Trâu rừng toàn thân đen thui, toàn thân đầy cơ nhục cường tráng, sừng trâu trên đầu sắc nhọn tựa như hai thanh đao nhọn.
Trâu rừng đầu lĩnh cấp 8: quái đầu lĩnh, huyết lượng 300/300.
Nhiếp Ngôn cầm nỏ ở trên cánh tay trái, điều chỉnh một chút, góc độ tốt.
Hắn vừa vặn có thể đưa đầu lĩnh Trâu rừng vào trong phạm vi công kích, con đầu lĩnh Trâu rừng kia bởi vì hình thể quá lớn, mặc dù phát hiện Nhiếp Ngôn, cũng vô pháp nhảy vào con đường chập hẹp trong loạn thạch, cho nên công kích không được Nhiếp Ngôn.
Một chỗ điển hình BUG địa hình!
Đây là một bằng hữu Áo Pháp của Nhiếp Ngôn trong du hí phát hiện, nhưng mà hiện tại, biết BUG địa hình nơi này, chỉ một mình hắn!
Lợi dụng chỗ BUG địa hình này, Nhiếp Ngôn có thể thoải mái mà vượt cấp đánh chết Trâu rừng đầu lĩnh!
Nhiếp Ngôn lắp nỏ tiễn lên cung nỏ, 3 giây, lắp xong ba nỏ tiễn, nhắm Trâu rừng đầu lĩnh, sưu sưu sưu ba tiếng, ba mũi tên một đường thẳng tắp bắn nhanh về phía Trâu rừng đầu lĩnh.
Phốc phốc phốc, ba mũi nỏ tiễn đồng thời trúng vào Trâu rừng đầu lĩnh.
MISS, -1, MISS, ba giá trị từ trên đầu đầu lĩnh Trâu rừng bay lên, bởi vì cấp bậc song phương chênh lệch quá lớn, công kích của Nhiếp Ngôn với đầu lĩnh Trâu rừng sát thương rất thấp, đa số thời gian là MISS, mặc dù trúng cũng chỉ miễn cưỡng tạo thành một điểm thương tổn.
Sau khi Trâu rừng đầu lĩnh bị công kích, phun ra một luồng khí, điên cuồng hướng về phía Nhiếp Ngôn.
Ầm một tiếng, Trâu rừng đầu lĩnh đâm vào bên trên nham thạch, bị đẩy ngược ra ngoài, công kích của nó không đến Nhiếp Ngôn, chỉ có thể lượn quanh nham thạch, mà không có biện pháp gì.
Nhiếp Ngôn thành thạo trên mặt đất lắp tên, lại từng mũi nỏ tiễn bắn ra, bắn về phía Trâu rừng đầu lĩnh.
Cho dù thương tổn cực thấp, nhưng Nhiếp Ngôn công kích liên tục không ngừng, huyết lượng Trâu rừng đầu lĩnh xuất hiện dấu hiệu giảm xuống một ít, nhưng mà rất chậm, chỉ giảm xuống từng chút từng chút, thỉnh thoảng lại còn hồi phục một ít.
Tần suất Nhiếp Ngôn công kích rất ổn định, sau khi Trâu rừng đầu lĩnh lọt vào công kích nóng nảy rống giận, nhưng không thể tiếp cận Nhiếp Ngôn.
Hết thảy thuận lợi giống như trong dự đoán, Nhiếp Ngôn vừa công kích Trâu rừng đầu lĩnh, vừa nghĩ trình tự luyện cấp về sau, sau khi trọng sinh, nếu còn giống như người khác, đần độn tìm một chỗ đánh quái luyện cấp, vậy quá ngu ngốc.
Phải biết rằng, trong đầu Nhiếp Ngôn có rất nhiều tin tức du hí, hắn phải tự mình suy nghĩ, thiết kế ra một quá trình thăng cấp hoàn mỹ.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, nửa giờ sau, nỏ tiễn bị Nhiếp Ngôn dùng hết một ống, đây chính là một ngàn mũi tên! Lúc này huyết lượng Trâu rừng đầu lĩnh còn lại khoảng hai phần ba.
Quá trình lắp rồi bắn không ngừng lặp lại, Nhiếp Ngôn cảm thấy mình sắp ngủ gật, nhưng hắn vẫn là cố gắng vẫn duy trì tần xuất bắn cao, miễn cho sau khi đình chỉ công kích, huyết lượng Trâu rừng đầu lĩnh tăng lên lại.
Trâu rừng đầu lĩnh có chút mệt mỏi, không ngừng thở hỗn hển, nôn nóng va chạm nham thạch, đụng sập một phần nham thạch.
Nhiếp Ngôn lui vào trong một chút, lúc này giọng nói khác vang lên.
“Cao thủ, ta đi tọa độ mà ngươi nói đánh quái, quả nhiên rất nhanh, bây giờ đã ra hai bản Tiềm hành.” Thạch Đầu gửi đến tin nhắn nói, địa phương Nhiếp Ngôn nói cho hắn thăng cấp, tốc độ thăng cấp so với bình thường nhanh hơn khoảng 50%, làm hắn rất hưng phấn. Tặng Nhiếp Ngôn một bản kỹ năng Tiềm hành, lại biết bảo địa đánh quái như vậy, rất có lời.
“Này không phải nghi ngờ, trầm luân vu sư còn ra Dạ kiêu cảm giác, nếu có dư, đừng quên đưa ta một bản.” Nhiếp Ngôn một chút kinh ngạc cũng không cảm thấy, kiếp trước hắn xem qua chỉ dẫn của vô số cao thủ, những bí quyết nhỏ nhớ không ít. Nhiếp Ngôn là loại người thần kinh lớn, đồng thời rất dễ quên, trong cuộc sống rất nhiều chuyện đều quên không còn nhớ gì, duy chỉ với những chỉ dẫn trong du hí, nhớ rõ ràng từng chuyện.
Mỗi người với những thứ bản thân cảm thấy hứng thú, trí nhớ đều đặc biệt nhớ rõ.
“Nếu rớt ra ta liền gửi qua cho ngươi một bản. Có một việc ta rất nghi hoặc, làm sao ngươi biết địa điểm luyện cấp này?” Tên Thạch Đầu kia hỏi, lúc hắn gặp Nhiếp Ngôn, Nhiếp Ngôn mới cấp 0 mà thôi.
“Ta trước đó chơi nhân vật Chiến Sĩ, san hào luyện lại Đạo Tặc.” Nhiếp Ngôn thuận miệng bịa chuyện nói, hắn cũng không muốn cho người khác biết bí mật hắn trọng sinh.
“Thì ra là thế, nhân vật cấp bậc Chiến Sĩ của ngươi khẳng định rất cao, như thế nào san hào? Qua vài ngày một người bằng hữu của ta phải tổ đoàn đánh doanh địa trầm luân vu sư, cao thủ, cho chút ý kiến đi.” Thạch Đá chờ mong nói, bộ dáng Nhiếp Ngôn xem ra rất lão luyện, hơn nữa vài người bằng hữu của hắn quả thật chỉ đánh tới bên ngoài doanh địa trầm luân vu sư, vào không được.
Doanh địa trầm luân vu sư là phó bản độ yêu cầu cao, phó bản chia làm đặc thù phó bản và trụ cột phó bản, đặc thù phó bản nếu có ngoạn gia thông qua liền biến mất, biến thành bản đồ bình thường. Trụ cột phó bản mặc dù có người thông qua cũng sẽ không biến mất, có thể lặp lại cái mới, nhưng tỉ lệ trang bị rớt ra rất thấp, lợi ích cũng không cao.
Trầm luân vu sư thuộc loại trụ cột phó bản, chia làm năm độ khó, đơn giản, bình thường, khó khăn, cao thủ, chuyên gia, khó khăn càng cao, rớt ra trang bị càng tốt, nếu có đoàn đội thông qua, năm ngày sau mới có thể tiếp tục xuất hiện phó bản mới.
“Chỉ dẫn toàn bộ hành trình doanh địa trầm luân vu sư, giá 2 bạc, không trả giá.” Nhiếp Ngôn nói, 2 bạc chính là 200 đồng, đối với sơ cấp ngoạn gia mà nói, đây chính là một khoản tiền lớn khó có. Nếu bằng hữu kia của Thạch Đầu có thể mang đội đánh doanh địa trầm luân vu sư, 2 bạc chắc không tính là gì.
“Ta trở về thương lượng với bằng hữu kia.” Thạch Đầu có điểm bán tín bán nghi, Nhiếp Ngôn chắc sẽ không thực sự biết toàn bộ chỉ dẫn doanh địa trầm luân vu sư, chuyện này ngay cả trên mạng cũng không có.
Diệt doanh địa trầm luân vu sư độ khó đơn giản tiền lời đại khái khoảng 3 bạc, nếu vận khí tốt, có lẽ có thể ra một hai kiện nhỏ cao cấp thuộc tính không sai, quan trọng là doanh địa trầm luân vu sư ra bản kỹ năng Trị liệu kinh thương, Nhiếp Ngôn lấy phí tin tức chỉ 2 bạc, giá cũng không quá cao, nếu như bọn hắn không ra trang bị, là làm không công cho Nhiếp Ngôn.
Phó bản doanh địa trầm luân vu sư này khó khăn có chút cao, chờ sau khi diệt đoàn vài lần, đám người kia tự nhiên biết, giá Nhiếp Ngôn ra không đắt một tý nào.
“Nếu bằng hữu ngươi đồng ý mới trả lời ta, nếu không đồng ý, không có việc gì đừng quấy rầy ta.” Nhiếp Ngôn tiếp tục bắn, hắn bắn liên tục, Trâu rừng đầu lĩnh dần dần có dấu hiệu chống đỡ hết nổi.
“Tốt, ta sẽ nói với đội trưởng chúng ta.” Ở trong lòng Thạch Đầu, Nhiếp Ngôn đã ngang bằng với cao thủ trên bảng, về phần lãnh đạm của Nhiếp Ngôn cũng không có chút phản cảm, cao thủ có điểm cá tính cũng rất bình thường. Thạch Đầu suy nghĩ, nhân vật Chiến Sĩ ban đầu của Nhiếp Ngôn là mấy cấp? Hẳn là rất mạnh, nhưng mà vì sao lại san hào, chẳng lẽ có bí ẩn gì khó nói?
Thạch Đầu nói xong, trong giọng nói truyền đến âm thanh bận rộn.
Nhiếp Ngôn tắt tiếng, cơ nỏ trong tay tốc độ bắn nhanh hơn, từng mũi nỏ tiễn thoát dây bay ra.
Bắn suốt một giờ rưỡi, hao mất ba ngàn sáu trăm mũi nỏ tiễn, Trâu rừng đầu lĩnh rốt cục kêu ò một tiếng, lảo đảo ngã xuống đất, thân hình to lớn nặng nề nện xuống mặt đất, Nhiếp Ngôn có thể cảm giác được chấn động dưới chân.
Nhiếp Ngôn tính toán một chút, nếu dùng Kính xạ đoản cung, đánh chết đầu lĩnh Trâu rừng ít nhất phải mất hơn năm giờ, tiêu hao hơn một vạn mũi tên, may mắn có cái Kính xạ cơ nỏ cỡ nhỏ này mang vào tạm trọng xạ, tiết kiệm cho hắn không ít thời gian.
Hai đạo bạch quang rơi xuống trên người Nhiếp Ngôn, hai tiếng thanh thúy nhắc nhở thăng cấp vang lên.
Hệ thống: ngài đánh chết đầu lĩnh Trâu rừng, vượt cấp sát quái kinh nghiệm tăng thêm 1800%, thu được 8290 kinh nghiệm.
Nhiếp Ngôn nhìn thoáng qua cấp bậc, đã đến 2 cấp 21%, kinh nghiệm Trâu rừng cho, thật đúng là quá nhiều.
Rốt cục hoàn thành, Nhiếp Ngôn thu lại cung nỏ, đi đến chỗ thi thể Trâu rừng đầu lĩnh, ở dưới thi thể Trâu rừng đầu lĩnh bắt đầu tìm kiếm, Trâu rừng tổng cộng rơi xuống 5 đồng, mặt khác còn thu được một thanh chủy thủ.
Nhìn qua thuộc tính chủy thủ.
Ngưu giác chủy: Thanh Đồng cấp, thuộc tính chưa giám định.
Nhiếp Ngôn nheo mắt, là thanh chủy thủ Thanh Đồng cấp, cấp bậc trang bị chia làm Bạch trang, Thanh Đồng cấp, Bạch Ngân cấp, Hoàng Kim cấp, Ám Kim cấp và Truyền Kỳ cấp, ngẫu nhiên còn có thể có Lục sắc sáo trang.
Bởi vì bên trong Tín Ngưỡng lĩnh cấp, á tinh anh cấp, tinh anh cấp và lĩnh chủ cấp số lượng quái hi hữu cực ít, phân bố ít, trang bị có thuộc tính chỉ có khoảng một phần ngàn, đa số ngoạn gia chỉ có thể mặc tạm Bạch trang, mỗi kiện có thuộc tính trang bị, đều là cực kỳ trân quý, giá cũng bị đưa lên mức làm ngoạn gia bình thường khó có thể chịu được.
Thanh Đồng cấp vũ khí bình thường công kích sẽ cao hơn khoảng 20% so với vũ khí bình thường cùng cấp, nhưng lại có một hạng thuộc tính.
Trên người Trâu rừng đầu lĩnh cấp 8 ra, chắc là trang bị 5 cấp, trước mắt giá một thanh chủy thủ Thanh Đồng 5 cấp, ít nhất 3 bạc trở lên, mà tổng tài sản một ngoạn gia 3 cấp bình thường, phần lớn cũng chỉ khoảng 20 đồng, nếu có tài sản 1 bạc, là ngoạn gia rất có tiền.
Dựa theo kế hoạch giết chết Trâu rừng đầu lĩnh, bỏ vào Ngưu giác chủy vào ba lô, Nhiếp Ngôn từ giữa khe đá đi ra, đi về Đặc Lạp Khắc tiểu trấn.
Đặc Lạp Khắc tiểu trấn giám định sư là một lão đầu lùn tịt có chòm râu trắng, một đôi mắt tam giác, rất khôn khéo, khiến cho người ta nhìn thực khó chịu. Nhưng mà hắn là một giám định sư duy nhất ở Đặc Lạp Khắc tiểu trấn.
Nhiếp Ngôn mở bảng giao dịch.
“Người trẻ tuổi, ngươi cần giám định vật phẩm nào?” Lão đầu lùn tịt kia hỏi.
“Một thanh chủy thủ.” Nhiếp Ngôn bỏ ngưu giác chủy lên.
“Phí giám định, 10 đồng, ngươi có giám định hay không?”
Nhiếp Ngôn tâm niệm khẽ động, thanh chủy thủ này phí giám định là 10 đồng, phí giám định bình thường thu theo 5% giá vật phẩm, giá vật phẩm này chỉ là giá của NPC, giá thị trường thường sẽ tăng sáu lần trở lên. Nói cách khác, thanh chủy thủ Thanh Đồng này giá trị ít nhất 12 bạc.
Hắn suy nghĩ một chút, đoạn thời gian sắp tới không cần dùng tiền, tiêu mất 10 đồng cũng không có gì đáng lo, nhấn xác định.
Ngưu giác chủy phóng ra màu xanh sáng rọi, hoa lệ lại mà không nội liễm, đây là hào quang đặc hữu của trang bị Thanh Đồng cấp.
Trên ngưu giác chủy có từng đường hoa văn hình cung, phía trước rất nhọn, bề dày so với chủy thủ bình thường dày hơn, là một loại hình dạng sừng trâu độc đáo.
Ngưu giác chủy ( Thanh Đồng trang): cần cấp bậc 5 cấp.
Thuộc tính: công kích 16-19, lực lượng +5.
Công tốc: 2. 3
Phụ trọng: 1 cân.
Giới hạn người sử dụng: Đạo Tặc, trận doanh nào cũng có thể sử dụng.
Thanh Ngưu giác chủy này ngoại trừ thêm thuộc tính lực lượng, năm điểm lực lượng tương đương năm điểm công kích, công kích của mình so với chủy thủ 5 cấp bình thường cao hơn ba bốn điểm, thanh Ngưu giác chủy so với chủy thủ 5 cấp bình thường cao hơn gần mười điểm công kích, mười điểm công kích, đối sơ cấp ngoạn gia mà nói, ảnh hưởng rất lớn.
5 cấp chủy thủ có chỗ dùng rồi, Nhiếp Ngôn thầm nghĩ.