Đọc truyện Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ – Chương 550: Dịch Dung Thuật
Mãi cho đến khi cuộc họp kết thúc hơn một tiếng, Nhiếp Ngôn mới nhận được tin từ Quách Hoài là Tào Húc của tập đoàn Thế Kỷ tới thăm thành Nguyệt Quang. Xem ra Pháp Sư Liên Minh cùng Thần Thánh Thủ Hộ đã nhận được kha khá trợ giúp từ tập đoàn Thế Kỷ, nghe đồn số tiền lên đến hơn 500 vạn kim tệ, chia làm ba đợt. Nhiếp Ngôn không thể không cảm khái, tập đoàn Thế Kỷ thật đúng là giàu, vừa ra tay đã quăng ra ngần ấy tiền, xem ra hắn vẫn coi thường tài lực của bọn chúng.
Tập đoàn Thế Kỷ đầu tư vào cái gì thì không ai biết cả, cả đế quốc Cách Lâm Lan và Tát Đặc Ân, rốt cuộc có bao nhiêu cửa hàng, cửa tiệm, bao nhiêu sản nghiệp thuộc về tập đoàn Thế Kỷ cũng không ai rõ, có lẽ chỉ có Tào Húc mới biết.
Trừ những tin tức này ra thì Quách Hoài lại biết thêm việc Tào Húc cử hơn 100 tâm phúc bí mật chạy đến thành Tạp La Nhĩ, cũng không rõ là đang mưu đồ gì.
Sau khi nghe tin đó, Nhiếp Ngôn chợt cảm thấy một tia bất an, hắn liền cho Quách Hoài gửi tin về, lập tức phái người dò thăm xem đám người này có mục đích gì!
Thành Tạp La Nhĩ là đại bản doanh của Ngưu Nhân Bộ Lạc, tuyệt đối không được sơ sẩy!
Nhiếp Ngôn còn dò được một tin nữa là Ảnh Sát hiện đang ở cứ điểm Ai Kiệt Đốn. Nhiếp Ngôn nhớ lại ước định lúc trước với Ảnh Sát, trong đầu chợt dâng lên một tia nguy hiểm, có nên đi đến đó một chuyến hay không?
Cuộc sống của Cuồng Pháp và Thánh Diễm nhàn nhã rồi, có lẽ nên tìm cho bọn chúng một vài trò tiêu khiển.
Cả Ngưu Nhân Bộ Lạc có thể lặng yên lẻn vào cứ điểm Ai Kiệt Đốn mà không gây chút động tĩnh nào thì chỉ có năm người, bao gồm cả hắn trong đó, còn lại bốn người là Vương Giả Thiên Hạ, An, Nhất Chuy Định Tình và Nan Đích Thanh Oa.
Nhiếp Ngôn suy nghĩ một hồi, không biết có nên mang theo đám Vương Giả Thiên Hạ hay không, nhưng mà nhiều người thì cũng dễ phối hợp hành động hơn. Nghĩ đến đây, Nhiếp Ngôn liền pm cho bốn người kia.
“Các ngươi có muốn vào cứ điểm Ai Kiệt Đốn đi dạo chút không?”
Vừa nghe Nhiếp Ngôn muốn lẻn vào cứ điểm Ai Kiệt Đốn ra tay với Pháp Sư Liên Minh thì Aun lập tức hưng phấn đồng ý, chuyện kích thích như thế sao thiếu hắn được.?
“Niết Viêm đại ca, em đi, em đi.”
Vương Giả Thiên Hạ thì vẫn bảo trì vẻ tĩnh táo, cứ điểm Ai Kiệt Đốn không phải giống như cái cứ điểm vớ vẩn của Khải Hoàn Đế Quốc mà trước đây bọn họ lẻn vào. Phòng ngự của chỗ này vô cùng sâm nghiêm, mỗi ngày có ít nhất hơn 20 vạn người chơi hoạt động bên trong, muốn tránh né tầm mắt của đông người như vậy mà làm vài chuyện thì rất khó.
“Người đi càng ít càng tốt.” Vương Giả Thiên Hạ nói: “Nhiều người quá, mục tiêu sẽ lớn hơn, ngược lại sẽ dễ bị phát hiện.”
“Nhiều nhất năm người.” Nhiếp Ngôn trả lời: “Chúng ta lẻn vào đó tuyệt đối không thành vấn đề, cho dù bị phát hiện chỉ cần vận khí không quá kém, không bị Ám mục dùng Chiến Tranh Gia Tỏa thì vẫn có thể dùng Tùy cơ truyền tống quyển trục bỏ chạy.”
“Mục tiêu của ngươi là ai?” Vương Giả Thiên Hạ hỏi, Nhiếp Ngôn hẳn là muốn ám sát người kia.
“Ảnh Sát, Cuồng Pháp, còn Thánh Diễm nữa, giết được bất cứ ai trong ba người là được.” Nhiếp Ngôn nói, bất kể có thể giết chết ai trong cứ điểm Ai Kiệt Đốn cũng là một chuyện kinh động cả.
Lấy thực lực của ba người đó, chưa chắc bọn họ có thể ám sát thành công, bất quá Nhiếp Ngôn đã có định liệu trước, dùng thủ đoạn bình thường đúng là rất khó, nhưng nếu dùng thủ đoạn phi thường thì lại khác.
Đừng quên, Nhiếp Ngôn từng là một sát thủ! Một vài cách giết người cũng có thể dùng vật phẩm trong game để thực hiện.
“Ngươi đã có mục tiêu, tính một người cho ta.” Vương Giả Thiên Hạ nói, dù sao loại hành động này không thể thiếu hắn được rồi. Bởi vì sao? Đây là chức trách của hắn, nhiệm vụ của hắn là bảo vệ Nhiếp Ngôn, mặc dù trong trò chơi, dùng thực lực của Nhiếp Ngôn căn bản là không cần hắn bảo vệ.
Chỉ chốc lát, Lạc Nan Đích Thanh Oa cùng Nhất Chuy Định Tình cũng đồng ý với kế hoạch của Nhiếp Ngôn.
Nhiếp Ngôn bảo Quách Hoài đi thu thập một số vật phẩm đặc thù, mấy thứ đó đều là đồ hiếm, bất quá đối với đám người bọn họ thì muốn thu thập cũng rất đơn giản. Dù sao Ngưu Nhân Bộ Lạc đông như vậy, hỏi mượn một vài thứ có lẽ cũng không ai ý kiến gì.
Một lát sau, Quách Hoài đi vào phòng khách mà năm người đang tập trung, sau khi thấy Nhiếp Ngôn, hắn liền đi tới, nói: “Đồ ngươi cần ta đã lấy được rồi, hai cái Chức Ti Giả giới chỉ là mượn của Diêu Tử và Lãnh Ngạo Ảnh, một cái Thiểm Điện giới chỉ, một cái Phù Không giới chỉ, một cái Dịch Dung Thuật hạng liên…”
Quách Hoài lấy một mớ vật phẩm ra, giới thiệu thuộc tính của từng cái như thuộc nằm lòng. Những vật phẩm này phần lớn là mượn từ đám đội viên cao cấp, có vài món là do thành viên bên dưới nộp vào kho công hội.
Nhiếp Ngôn nhìn sang đám Vương Giả Thiên Hạ, nói: “Mỗi người chọn vài món đi, lần hành động này ắt phải dùng đến đấy.”
Vương Giả Thiên Hạ, Aun… mỗi người chọn năm sáu món, bởi vì đạo cụ của Nhiếp Ngôn khá nhiều rồi nên chỉ lấy thêm một cái Dịch Dung Thuật hạng liên và một cái Thiểm Điện giới chỉ mà thôi.
Dịch Dung Thuật hạng liên có thể làm cho người đeo biến thành hình dạng của một người chơi khác, tin tức cũng bị giấu đi, dung mạo giống đến 98%. Thời gian duy trì: 15 phút. Thời gian làm lạnh: 2 tiếng.
Thiển Điện giới chỉ có thể phóng ra một tia sét, người bị đánh trúng nhất định bị tê dại. Thời gian làm lạnh: 1 tiếng.
Hai món này nếu dụng tốt thì cũng khá ngon.
Tất cả mọi người đeo đồ vào, sau đó trang bị thêm mộ ít vật phẩm tiêu hao như Cao cấp Thuấn gian hồi phục được tề… Còn Nhiếp Ngôn thì bổ sung một ít Cao cấp Chiến đấu băng vải.
“Ta chịu trách nhiệm ám sát Ảnh Sát, Vương Giả Thiên Hạ chăm sóc Cuồng Pháp, Aun giải quyết Thánh Diễm, còn hai người các ngươi phối hợp với Vương Giả Thiên Hạ và Aun là được.”
Nhiếp Ngôn nhìn sang Nhất Chuy Định Tình và Lạc Nan Đích Thanh Oa dặn đò. Bất kể là lẻn ra hay lẻn vào, năm người ở chung vẫn là một mục tiêu quá lớn, rất dễ bị phát hiện.
Nhất Chuy Định Tình gật đầu: “Tốt.”
Lạc Nan Đích Thanh Oa cũng tỏ vẻ đồng ý, hắn gia nhập Ngưu Nhân Bộ Lạc lâu như vậy, lần này là lần đầu tiên tham gia hành động bí mật quan trọng như thế. Nhiếp Ngôn rủ hắn cùng tham gia, một là vì thực lực của hắn, hai là vì tín nhiệm, điều này khiến Lạc Nan Đích Thanh Oa rất cảm động. Một người chơi dù gia nhập vào bất kỳ công hội nào thì đều rất khó tiến vào tầng lớp chủ lực của công hội đó, bởi vì cái mà bọn họ theo đuổi chính là lợi ích, mà hội trưởng thường sẽ không tín nhiệm bọn họ một cách vô điều kiện, nhưng Nhiếp Ngôn lại khác.
Quách Hoài sau khi đưa đống vật phẩm cho đám Nhiếp Ngôn liền trở về làm việc, còn rất nhiều việc hắn phải làm, bao gồm cả việc chỉ huy hành động của công hội, bán bảo thạch…
Sau khi Quách Hoài rời đi, đám năm người Nhiếp Ngôn lục tục ra ngoài, bọn họ dùng cách riêng của mình để tránh né tai mắt của Pháp Sư Liên Minh và Thần Thánh Thủ Hộ, lặng lẽ đi về phía thành Nguyệt Quang, hướng đến cứ điểm Ai Kiệt Đốn.
Cuồng Pháp, Thánh Diễm cùng Ảnh Sát, bất kể ai nếu bị người khác ám sát trong cứ điểm Ai Kiệt Đốn thì đều sẽ trở thành tin tức nóng hổi, oanh động cả đế quốc Cách Lâm Lan. Pháp Sư Liên Minh cùng Thần Thánh Thủ Hộ sẽ phải úp mặt vào quần mà sống! Đây đối với đợt tiến công của Ngưu Nhân Bộ Lạc sau này rất quan trọng.
Sau khi Nhiếp Ngôn ra khỏi thành Nguyệt Quang liền bật Tật Phong Bộ chạy như điên về phía cứ điểm Ai Kiệt Đốn. Dọc đường, hắn cẩn thận tránh né tai mắt, cho dù phát sinh chuyện gì cũng không để bại lộ hành tung, nếu không Pháp Sư Liên Minh và Thần Thánh Thủ Hộ sẽ dễ dàng đoán được hắn muốn làm gì.
Trên đường chạy trốn, Nhiếp Ngôn đụng phải một vài tên Pháp Sư Liên Minh đang đuổi giết thành viên của Ngưu Nhân Bộ Lạc, mặc dù hắn rất muốn ra hỗ trợ nhưng vẫn nhịn xuống.
Sau khi chạy suốt hơn 20 phút, một tòa cứ điểm to lớn xuất hiện trong tầm mắt Nhiếp Ngôn. Cứ điểm Ai Kiệt Đốn rất giống cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư, đều là cứ điểm trung cấp, cả một khu vực thành Nguyệt Quang chỉ có một tòa như này thôi, vị trí địa lý vô cùng tốt, giao thông thuận lợi, phụ cận có rất nhiều bản đồ train level 60 cho đến 100.
Pháp Sư Liên Minh xây dựng cứ điểm Ai Kiệt Đốn như một thùng sắt, tường thành cao hơn 30 mét, dưới tường thành có một cái rãnh sông rộng hơn 5 mét. Phía sau tường thành xây đầy tháp tên, mặc dù không có Ma đạo pháo nhưng cũng xây khá nhiều đài đặt tháp pháo, chuẩn bị sau này sẽ chế tạo tháp pháo sau.
Tường thành cao vút khiến người ta cảm giác như không thể phá vỡ, Ngưu Nhân Bộ Lạc muốn dùng Xe ném đá phá tường đánh vào cũng rất khó khăn.
Bởi vì địa vị của Pháp Sư Liên Minh ở thành Nguyệt Quang là không thể rung chuyển, bản đồ luyện cấp xung quanh cứ điểm Ai Kiệt Đốn thường chỉ có Pháp Sư Liên Minh hoặc người chơi cùng phe, liên minh với Pháp Sư Liên Minh hoạt động mà thôi, những công hội khác rất ít dám lui tới. Pháp Sư Liên Minh ở thành Nguyệt Quang là vô đối, nếu người của Pháp Sư Liên Minh tranh chấp với người chơi khác thì thường người chơi khác sẽ là người chịu thiệt. Cho nên không một ai dám tranh đoạt gì với Pháp Sư Liên Minh ở đây, xung quanh đây có thể nói là sân nhà của Pháp Sư Liên Minh.
Nhiếp Ngôn một đường đi tới gặp phải rất nhiều người của Pháp Sư Liên Minh, muốn trước mắt bao nhiêu người như thế bò lên tường thành, lẻn vào cứ điểm Ai Kiệt Đốn là khó hơn lên trời. Xem ra cũng chỉ có thể tiến vào từ cửa chính, né tránh tầm mắt của mọi người, Tiềm Hành tiến vào!
Nhiếp Ngôn đi về phía cửa cứ điểm Ai Kiệt Đốn, khoảng cách với cửa thành chỉ còn khoảng 100 mét.
Gần đây, do thường xuyên xảy ra xung đột với người của Ngưu Nhân Bộ Lạc ở các bản đồ luyện cấp nên vì lý do an toàn, người của Pháp Sư Liên Minh chỉ hoạt động xung quanh cứ điểm Ai Kiệt Đốn. Người bên trong cứ điểm đi tới đi lui không ngừng, vô cùng náo nhiệt.
Đây là cửa ra vào duy nhất của cứ điểm, cho nên người đến người đi liên miên không dứt.
Thấy tình trạng này, Nhiếp Ngôn hơi nhíu mày lại, nhiều người hối hả chen chúc ở cửa thành như thế, hắn căn bản không có biện pháp Tiềm Hành đi vào, trừ khi ở đây chờ lúc vắng người thì mò vào.
Nhiếp Ngôn suy nghĩ một hồi, trong đầu linh quang chợt lóe, trường hợp này chẳng phải để thử nghiệm Dịch Dung Thuật sao? Hắn thay Dịch Dung Thuật hạng liên lên, sau đó nhìn thấy trên thanh kỹ năng nhiều hơn một kỹ năng.
Nhiếp Ngôn đưa mắt nhìn về phía xa, tìm trong đám người Pháp Sư Liên Minh, tìm một người cũng là Đạo tặc giống mình, trong lòng không khỏi vui sướng, chính là hắn!