Đọc truyện Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ – Chương 55: Tiết tấu đánh Boss
Da Thụ yêu vương quá dày, thương tổn bao nhiêu đó đã là không tệ.
Thụ yêu vương phẫn nộ rít gào, vung cánh tay một tiếng oành, đánh lên người Bạch Khai Thủy, dù trọng tâm vững vàng nhưng lực lượng trên mặt thuẫn truyền tới đẩy hắn lui vài bước, hắn lại vọt lên,thầm nghĩ vừa rồi Nhiếp Ngôn nói phương pháp giữ trọng tâm quả nhiên hữu dụng. Nếu là lúc bình thường thì có thể đã trực tiếp bay ngược lại chứ không phải đơn giản là bị đẩy lui vài bước.
Công kích của Thụ Yêu vương thật khủng bố, một chiêu có thể làm Bạch Khai Thủy mất 89 điểm huyết lượng, cũng chỉ có Bạch Khai Thủy ngăn cản được một lát, những người cận chiến khác liên tục lên hai lần đều phải toi mạng.
Từng đạo bạch quang lần lượt dừng ở trên người chúng ngoạn gia cận chiến, theo hiệu quả của trị liệu thì Nhiếp Ngôn tính toán một chút, ba Mục Sư biết trị liệu, chủ lực Mục Sư trị liệu khoảng 60 điểm, hai Mục Sư còn lại thì dưới 50 điểm đều không cao lắm, đợi lát nữa có thể xảy ra nguy hiểm, xem ra phải đặc biết chú ý mới được.
Đám người Bạch Khai Thủy phía trước đang cố gắng xem như ổn định, pháp hệ ở phía sau đã bắt đầu thi triển ma pháp.
– Tận lực dùng Hỏa hệ ma pháp, không cần dùng Băng hệ nó không có hiệu quả, kháng băng của Thụ yêu vương rất cao.
Nhiếp Ngôn nói trong kênh đoàn đội, rồi lách ra sau lưng của Thụ Yêu vương. Khi Đạo Tặc công kích sau lưng quái vật sẽ có 30% công kích tăng thêm, hơn nữa trang bị của hắn tốt công kích rất mạnh mẽ.
Trên người Thụ Yêu vương đốm lửa tung tóe, huyết lượng giảm xuống từng khúc sắp tới mức 70%.
– Mục Sư có Khu tán (xua tan) không?
– Có một người học Khu tán!
– Chú ý Bạch Khai Thủy, nếu Thụ yêu vương sử dụng Khủng cụ (sợ hãi) trên người hắn thì lập tức dùng Khu tán, không được chậm trễ, chậm một giây là sẽ có vấn đề!
Nhiếp Ngôn nói.
Mục Sư có Khu tán là một người mới chơi, nghe Nhiếp Ngôn nói như vậy trong lòng có chút căng thẳng.
Bởi vì Mục Sư này hơi cao gầy, nên bọn người Bạch Khai Thủy gọi hắn là Cây Tre, Nhiếp Ngôn nhìn Cây Tre đang căng thẳng nắm chặt pháp trượng trong tay, nói:
– Thoải mái đi, đợi chút nữa ta nhắc ngươi lúc đó sử dụng Khu tán là được rồi.
Cây Tre cảm kích nhìn Nhiếp Ngôn.
Thụ yêu vương máu còn 70% liền phát ra tiếng rít gào khẽ chói tai, khiến tâm thần mọi người run rẫy.
Thân thể Bạch Khai Thủy không tự chủ được lui lại một bước, động tác cũng biến thành cứng ngắc.
– Khu tán!
Nhiếp Ngôn quát khẽ trong kênh đội ngũ, Cây Tre nhanh chóng thi triển kỹ năng Khu tán, một đạo bạch quang chiếu lên người Bạch Khai Thủy.
Động tác Bạch Khai Thủy chỉ hơi dừng một lúc liền một chiêu Xung phong vọt tới bên cạnh Thụ Yêu vương, một chiêu Thuẫn kích đánh lên người Thụ Yêu vương.
– Làm tốt lắm.
Nhiếp Ngôn khen ngợi một tiếng
Thành công sử dụng Khu tán, tâm tình Cây Tre lập tức thoải mái hơn.
Dưới chỉ huy của Nhiếp Ngôn, đoàn đội tấn công rất có tiết tấu, hơn nữa hắn đều sớm nói ra động tác của Thụ Yêu vương, huyết lượng của Thụ yêu vương hạ xuống từng đoạn.
Tiên si (quất roi)!
Thụ yêu vương vung một sợi dây leo quất về phía Bạch Khai Thủy.
– Tất cả Mục Sư, chuẩn bị trị liệu cho Bạch Khai Thủy, 3, 2, 1, phóng!
Từng đạo bạch quang chiếu lên người Bạch Khai Thủy, lượng máu của hắn không ngừng dao động lên xuống, rất không ổn định chỉ thiếu chút nữa là treo.
Nhiếp Ngôn liên tục ra tay công kích ở sau lưng Thụ yêu vương, ước chừng ba phút trôi qua, dưới công kích ổn định của toàn đoàn thì lượng máu của Thụ yêu vương chỉ còn lại khoảng 25%.
– Mục Sư báo lượng ma pháp.
– 67.
– 56.
– 23.
– Người 23, uống ma dược!
Mục Sư nghe được lời Nhiếp Ngôn nói liền uống một bình thuấn hồi ma pháp dược tề sơ cấp.
Làn da của Thụ yêu vương đã biến thành một màu đỏ tươi đẹp.
– Rốt cục đến rồi, toàn đoàn chuẩn bị, Bạch Khai Thủy nhanh chuyển sang tư thế phòng ngự! Tất cả Pháp Sư gia tăng xuất chiêu! Tất cả Mục Sư chuẩn bị!
Nhiếp Ngôn nói, âm thanh vừa dứt, Bạch Khai Thủy đã nâng thuẫn đặt trước ngực tạo tư thế phòng ngự.
Bạch Khai Thủy vừa phòng ngự thì Thụ yêu vương phát ra một tiếng hống to, vung cánh tay đánh lên người Bạch Khai Thủy.
Oành!
Cánh tay to lớn của Thụ yêu vương đánh lên bên trên tấm thuẩn của Bạch Khai Thủy, liền đánh hắn lui lại vài bước, mất hơn hai trăm điểm huyết lượng, Thụ yêu vương còn không bỏ qua, cánh tay to lớn không ngừng nện xuống.
Oành oành!
Lại hai tiếng trầm đục, hai đạo bạch quang dừng ở trên người Bạch Khai Thủy.
– 221, +60, – 256, +52 bốn trị số từ trên đầu Bạch Khai Thủy bay lên, sau đó hắn bị đánh bật lui lại.
– Thương tổn thật cao!
Nếu không có Y Ân Khăn Đặc chi địch thì chỉ một chiêu của Thụ yêu vương là có thể giết giây sát một tên Thuẫn Chiến Sĩ mạnh mẽ.
Bạch Khai Thủy nhìn qua lượng máu của mình, trong lòng còn sợ hãi, nếu không phải Mục Sư trị liệu đúng lúc chỉ sợ mình đã nằm dài trên mặt đất.
Sau khi Thụ yêu vương phát động Tam liên kích liền dừng lại một lát, rồi lại vung cánh tay công kích Bạch Khai Thủy.
– Lui lại, những người khác thay một lúc!
Nhiếp Ngôn vừa nói vừa chạy tới chỗ Bạch Khai Thủy đang đứng.
Bạch Khai Thủy lăn mình né tránh công kích của Thụ Yêu vương, uống một bình thuấn hồi hồi phục dược tề sơ cấp, nhưng mà một bình thuấn hồi sơ cấp so với lượng máu của hắn hiện giờ thì không thấm vào đâu.
Các ngoạn gia cận chiến khác vọt lên, hình thành một bức tường người ngăn cản Thụ yêu vương, máu và phòng ngự của bọn họ chỉ có hạn nên chỉ tạm thời ngăn cản Thụ yêu vương.
Nhiếp Ngôn đến bên cạnh Bạch Khai Thủy quấn cho hắn một cái trung cấp Chiến đấu băng vải.
+20, +20, ……
– Uống thỏng thả hồi phục!
– Đã uống rồi!
– Chờ Mục Sư luân phiên trị liệu!
Hai Mục Sư trị liệu hai lần cho Bạch Khai Thủy, mười giây sau lượng máu của hắn đã hồi phục hơn một nửa.
Lúc này, các Chiến Sĩ phía trước đã ngăn cản không được nữa, mỗi người bọn họ cản được nhiều nhất là một lượt nữa, nếu Thụ Yêu vương đánh ra bạo kích thì dù ở trạng thái mãn huyết cũng sẽ toi mạng ngay, có hai đội viên đã bị xử lý đưa về nghĩa địa.
– Bạch Khai Thủy, lên!
Nhiếp Ngôn thấy lượng máu của hắn đã hơn bốn trăm nên nói.
Bạch Khai Thủy nâng thuẫn tiến lên, vừa mới gặp phải một lần nguy hiểm, nên mọi người không dám lơ là, Đường Nghiêu, Hoàng Hôn phía sau liền xuất ra tuyệt chiêu, một đám ma pháp rời tay bay ra.
– Mau công kích.
Đường Nghiêu vội la lên
– Dùng Áo thuật hỏa cầu! Chiến Sĩ, Thánh Kỵ gia sức hơn, dùng Liệt diễm trảm!
Nhiếp Ngôn nói, chỉ cần kiên trì một hồi thì bọn họ sẽ nhìn thấy ánh sáng thắng lợi, quyết không thể thất bại trong gang tấc được, Nhiếp Ngôn vòng ra sau lưng Thụ yêu vương, xuất chiêu Yếu hại công kích cộng thêm Ám sát.
Huyết lượng của Thụ Yêu vương càng lúc càng ít 9%, 8%, 6% ……
Mọi người có chút khẩn trương nhưng cũng không dám dừng công kích.
Oành oành oành, hỏa cầu công kích lên người Thụ Yêu vương để lại trên người một vết thương nóng bỏng to tướng.
3%!
– Tất cả cận chiến lui, Pháp Sư tiếp tục tấn công!
Nhiếp Ngôn hạ lệnh các đội viên.
Cho dù Chiến Sĩ và Thánh Kỵ Sĩ cũng không thể hiểu được, vì sao Nhiếp Ngôn mà bảo họ thối lui vào thời điểm mấu chốt như thế, nhưng mà họ cũng không chút do dự lui lại theo lệnh của Nhiếp Ngôn, đi được đến đây là do Nhiếp Ngôn đưa họ đi nên bất tri bất giác bọn họ rất tin tưởng mệnh lệnh của Nhiếp Ngôn không chút nghi ngờ.