Đọc truyện Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ – Chương 528: Diệt cỏ tận gốc
Cuồng Pháp quyết định nhận lời khiêu chiến của Cuồng tặc Niết Viêm. Hắn cũng có nhiệt huyết của mình, có lúc, lãnh đạo một công hội không thể không dùng lý trí kiềm chế sự khát máu lại, nhưng đã đến thời khắc quyết định thì phải bạo phát ra.
Nếu đã bị dồn đến tuyệt cảnh vậy thì chỉ có thể đập nồi dìm thuyền thôi.
Đúng lúc hắn chuẩn bị nhận lời thì bên tai hắn vang lên tiếng của Tào Húc: “Bảo Cuồng tặc Niết Viêm cho cái thời gian hẹn đi.”
Giọng của Tào Húc khiến Cuồng Pháp như sống lại. Đương nhiên cao thủ của Pháp Sư Liên Minh cũng không phải đối thủ của Ngưu Nhân Bộ Lạc, nếu nhận lời thì bọn họ thua chắc. Nhưng nếu tập đoàn Thế Kỷ chịu ra tay vậy thì chưa chắc kết quả đã thế. Tập đoàn Thế Kỷ đầu tư vào game online nhiều năm như vậy, rốt cuộc ẩn giấu bao nhiêu cao thủ đỉnh cấp chả ai biết được.
Sự kiện lần này, không biết tập đoàn Thế Kỷ có cho đám người Dã Lang ra tay hay không?
Mặc dù hắn không biết nhiều về phòng làm việc Dã Lang, nhưng vài tin đồn về nhóm người đó hắn cũng từng nghe qua.
Trong toàn bộ chức nghiệp khắp thế giới có một bảng danh sách gọi là bảng GP, bảng này vô cùng có tiếng tăm, ở trên đó ghi rõ vô số cái tên thiên tài đỉnh cấp. Ví dụ như Bỉ Như Khắc Lạc, hắn là người châu Âu, được xem như thần trong giới game thủ, từng một lần vọt lên top 1 bảng GP, thời gian giữ ngôi vương đến tận sáu tháng. Sau đó, nghe nói là hắn bị tập đoàn Thế Kỷ chiêu dụ, gia nhập phòng làm việc Dã Lang, nhưng tin đồn này mãi đến nay vẫn chưa được chứng thực. Hay như Ô Nha, người Trung Quốc, là một trong những cây cổ thụ của làng game online, từng giữ top 3 của bảng GP đến hai năm, sau đó được tập đoàn Thế Kỷ bỏ hơn 500 ngàn cổ phần ra mua, từ đó mai danh ẩn tích.
Tuyệt đối không thể xem thường nội tình của tập đoàn Thế Kỷ, so ra, tập đoàn Long Dược cùng Thiên Hạ chỉ có thể xem như những tay mơ vừa tiến vào lĩnh vực game online mà thôi.
Cuồng Pháp liền an tâm lại, nhìn sang Nhiếp Ngôn, nói: “Cho xin cái thời gian đi, muốn chơi thế nào thì Pháp Sư Liên Minh chúng ta cũng chơi!”
Nhiếp Ngôn vẫn luôn theo dõi vẻ mặt của Cuồng Pháp, lúc đầu thì chần chờ không quyết, sau đó càng lúc càng lo lắng không yên. Nhiếp Ngôn xác định, lúc này vẻ trấn định của hắn là do hắn vừa nói chuyện với người nào đó, mà ngươi kia, chắc chắn là Tào Húc.
Rốt cục cũng chạm trán với Tào Húc sao? Nhiếp Ngôn nắm chặt tay, gân xanh nổi lên, cuộc chiến giữa cả hai bây giờ mới chính thức bắt đầu!
Nhiếp Ngôn biết rõ, Tào Húc sẽ không dễ đối phó như mấy tên Cuồng Pháp này đâu. Tên kia tựa như cá sấu dưới mặt hồ, vì đạt mục đích mà không chừa bất kì thủ đoạn nào, hơn nữa còn vô cùng tàn nhẫn, quyết đoán. Bài học kiếp trước khiến Nhiếp Ngôn hiểu một điều, đó là không bao giờ có thể xem thường một đối thủ như Tào Húc. Kiếp trước, Cuồng Chiến Liên Minh, Chiến Thần Bộ Lạc, còn có vô số công hội khác đều bị Tào Húc lần lượt ăn sạch, Ngưu Nhân Bộ Lạc tuy kiên cường tồn tại đến bây giờ nhưng cũng không thể quá tự tin.
“Thời gian thì quyết định là ngày mai đi, sau khi trò chơi bắt đầu nửa tiếng thì tiến vào.” Nhiếp Ngôn nói. Một cuộc chiến như vậy không biết sẽ kéo dài bao lâu, cũng không biết Pháp Sư Liên Minh sẽ kéo ai tới.
“Một lời đã định!” Cuồng Pháp trả lời, hắn trả lời còn nhanh hơn lúc trước.
“Nhiếp Ngôn, Cuồng Pháp sảng khoái đáp ứng như thế liệu có vấn đề hay không?” Tạ Dao ở bên cạnh nhỏ giọng nhắc nhở.
“Nếu đã hạ chiến thư thì cũng không phải sợ nữa.” Nhiếp Ngôn nói, bất kể bên phe Cuồng Pháp tìm đến cao thủ gì thì chỉ cần hắn chuẩn bị đầy đủ là được, hắn có lòng tin tuyệt đối vào Ngưu Nhân Bộ Lạc!
Nhiếp Ngôn nhìn sang phía Khắc Lý Tư Đình, hỏi: “Khắc Lý Tư Đình tiên sinh, ngài có nguyện ý làm nhân chứng của cuộc quyết đấu này không?”
“Được chứ Niết Viêm tiên sinh tôn kính, mượn danh nghĩa của thần, ta nguyên ý duy trì tính công chính của cuộc quyết đấu này.” Khắc Lý Tư Đình nhanh chóng tiến đến, nói.
Lôi kéo một NPC làm nhân chứng thì không sợ đối phương giở trò nữa.
Video Nhiếp Ngôn cùng Cuồng Pháp chạm mặt ở Khắc Lý Tư Đình dược điếm đã bị phát tán trên mạng. Nhất thời, cả cộng đồng mạng sôi trào lên, tin Pháp Sư Liên Minh và Ngưu Nhân Bộ Lạc ước chiến tại Tử vong cảnh như lửa lan đồng bằng, nhanh chóng khuếch tán ra, trở thành chủ đề nóng của tất cả người chơi. Ngưu Nhân Bọ Lạc cùng Pháp Sư Liên Minh trước giờ luôn đối địch nhau, chẳng qua không ai nghĩ tới bọn họ lại dùng phương pháp này để giải quyết. Hình phạt của Tử vong cảnh là rớt năm cấp và rơi ba trang bị đủ để nhiều người lo sợ.
Tin tức điên cuồng phát tán khiến cuộc quyết đầu này được vạn người chú ý, vô hình làm tăng áp lực của hai bên lên, xảy chân một cái là đủ vạn kiếp bất phục.
Tin tức Nhiếp Ngôn khiêu khích Pháp Sư Liên Minh được cả Ngưu Nhân Bộ Lạc ủng hộ, vô số thành viên nhiệt liệt thảo luận trên kênh công hội về việc này.
“Niết Viêm lão đại, chúng ta ủng hộ ngươi. Gần đây bọn ta nhịn đủ rồi, con mẹ nó, phải gõ đầu tụi nhóc đó một lần mới được.”
“Pháp Sư Liên Minh mà cũng dám tiếp chiến? Cuồng Pháp bị ngu à? Đúng là muốn chết.”
Thành viên Ngưu Nhân Bộ Lạc vừa nghe tin khai chiến đều hưng phấn không thôi.
“Quách Hoài, tổ chức đội ngũ hai vạn thành viên tinh anh đi,” Nhiếp Ngôn liền gọi cho Quách Hoài, dặn dò.
Quách Hoài kinh ngạc hỏi lại: “Làm gì?”
Nhiếp Ngôn nói: “Hộ tống Xe ném đá Băng Sương đến thành Nguyệt Quang!”
Quách Hoài ngẩn người ra, sau đó hai mắt liền sáng lên, hưng phấn nói: “Ta hiểu rồi, tiểu tử ngươi thật ác nha!”
Quách Hoài đã hiểu tính toán của Nhiếp Ngôn, Nhiếp Ngôn muốn dùng 3000 tinh anh của Ngưu Nhân Bộ Lạc thu hút toàn bộ tinh anh của pháp Sư Liên Minh và Thần Thánh Thủ Hộ lại nhốt trong Tử vong cảnh, tận lực kéo dài thời gian chiến đấu. Còn thành viên phía dưới mượn thời gian này vận chuyển Xe ném đá Băng Sương. Không có cao thủ đỉnh cấp, lại không có lãnh đạo, Pháp Sư Liên Minh căn bản đừng mơ đến việc chặn đường cướp Xe ném đá Băng Sương. Chờ trận đánh ở Tử vong cảnh kết thúc, nếu Ngưu Nhân Bộ Lạc thắng thì bọn họ cũng kịp lúc đem Xe ném đá Băng Sương vào trong cứ điểm, chiếm lấy cứ điểm của Pháp Sư Liên Minh, sau đó xây dựng thành chỗ tiếp tế, đánh ra những cứ điểm khác, diệt cỏ tận gốc! Còn nếu thua thì sao? Quách Hoài chưa từng nghĩ tới, cũng sẽ không nghĩ tới!
“Phải cẩn thận Thiên Sứ Phách Nghiệp ngăn trở, nhưng mà bọn chúng cũng không rảnh tay mà xía vào chuyện bên Cách Lâm Lan đâu, chuyện của bản thân bọn chúng còn chưa xong mà.” Nhiếp Ngôn cười. Bên phía đế quốc Tát Đặc Ân vẫn chiến tranh liên miên, Thiên Sứ Phách Nghiệp còn đang tự lo không xong.
“Ta lập tức đi điều người.” Quách Hoài bắt đầu đi kêu gọi thành viên Ngưu Nhân Bộ Lạc tập trung lại.
“Lát nữa ta sẽ cho ngươi một danh sách, cho người có thể tin tưởng đi tìm một ít đồ vật.” Nhiếp Ngôn nói, hắn moi hết mọi thứ quyển trục, dược tề, vật phẩm đặc thù… mà mình có thể nhớ ghi ra hết. Hình phạt lúc chết trong Tử vong cảnh quá nặng, nếu như bỏ ra một số tiền nhiều một chút để giảm thiểu tổn thất của thành viên bên dưới thì tuyệt đối đáng giá. Nhiếp Ngôn quyết định vì anh em sắp tiến vào Tử vong cảnh mà chuẩn bị nhiều một chút, dùng để đối phó với đám Pháp Sư Liên Minh.
Pháp Sư Liên Minh khẳng định cũng sẽ chuẩn bị kĩ càng những thứ đó, nhưng Nhiếp Ngôn đoán hẳn bọn chúng sẽ chủ yếu nhận nguồn tài chính từ tập đoàn Thế Kỷ là chính, nhiều lắm tầm 100 vạn kim tệ là hết. Mà Nhiếp Ngôn thì có thể lấy ra hai ba trăm vạn, thậm chí nhiều hơn nữa! Xem như dùng tiền đè chết Pháp Sư Liên Minh đi!