Trùng Sinh Chi Hầu Môn Đích Phi

Chương 18: Một lời ba (giống giống như một mũi tên bắn trúng 3 đích)


Đọc truyện Trùng Sinh Chi Hầu Môn Đích Phi – Chương 18: Một lời ba (giống giống như một mũi tên bắn trúng 3 đích)

“Tam tiểu thư luôn đối đầu với người, nàng ta lại được lão thái thái sủng ái, lúc này hồi phủ ngay thời điểm mấu chốt, tất nhiên là có chuyện.”

Tần Tích nâng chung trà trầm ngâm không nói.

Theo Hàm Sương nàng biết được, tam tiểu thư Tần phủ Tần Tuệ so với con vợ cả là nàng càng được sủng ái. Nếu nói lão thái thái thích nàng, là vì nàng là con vợ cả, tri thư đạt lễ, như vậy thích Tần Tuệ hoàn toàn là vì con người của nàng ta.

Lão thái thái yêu thích Tần Tuệ, vì sao một Vân thị xuất thân hèn mọn có thể nắm giữ việc bếp núc, chắc chắc có quan hệ với vị tam tiểu thư này.

Buông ly trà, nhẹ phẩy ống tay áo, Tần Tích nhìn khuôn mặt lo lắng của Triệu ma ma, cười nói, “Ma ma đến đây phu nhân có biết không?”

Nhắc tới Tôn thị, Triệu ma ma liền rũ mắt xuống khẽ thở dài, “Phu nhân tự nhiên là biết.”

“Những lời này là người muốn ma ma nói với ta, hay là tự ma ma muốn nói?”

Triệu ma ma cười khổ, “Vẫn không thể gạt được tiểu thư, lời này đều là phu nhân nhờ lão nô nói với người.”

Hiện tại tiểu thư quả nhiên là càng ngày càng thông minh.

Không ngoài sở liệu Tần Tích cười cười, khóe mắt cười nhìn Triệu ma ma, “Người chỉ nhắc ta cẩn thận, có nói ta phải dùng biện pháp gì để phòng bị Tần Tuệ? Có ra chủ ý gì để giúp ta ngăn chặn tam tiểu thư không?”


“Dạ…… Không……”

Tần Tích uống ngụm trà, cười cười.

Đúng! Nàng không phủ nhận Tôn thị quan tâm nàng, nhưng bà ta biết rõ Tần Tuệ cùng nàng là đối đầu, không nghĩ cách bảo hộ nữ nhi của mình thì thôi, ngược lại chỉ để một ma ma đến truyền lời nhắc nàng cẩn thận. Nếu nàng không phải Tô Cẩn, nếu nàng chính là Tần Tích không tranh giành, lạnh nhạt với mọi thứ, như vậy cho dù là biết Tần Tuệ tính kế mình, nàng ta dùng biện pháp gì để đối kháng?

Là một chính thất phu nhân, để nữ nhi một tiểu thiếp chèn ép con vợ cả, tìm khắp toàn bộ quý tộc trong kinh thành cũng không tìm ra một chính thất phu nhân như vậy!

“Tiểu thư, lão nô biết trong lòng người trách phu nhân, chuyện người nói hôm qua đã cảnh tỉnh phu nhân, phu nhân đã quyết tâm về sau sẽ đối đầu với Vân thị. Nhưng người cũng biết, tính tình phu nhân như vậy cũng không phải ngày một ngày hai, nếu muốn thay đổi cũng phải có thời gian. Lão nô đã nghĩ biện pháp tận lực trợ giúp phu nhân.”

Tần Tích cười nhẹ, từ chối cho ý kiến.

Trong lòng Triệu ma ma biết hờn giận của tiểu thư đối với phu nhân không phải nói hai ba câu có thể tiêu trừ, bởi vậy cũng không nói thêm nữa, lặng yên dời đề tài.

“Hôm nay tìm tiểu thư trễ như vậy, kỳ thật còn có một việc muốn cùng tiểu thư thương lượng.”

“Ma ma mời nói.”


“Tuy rằng hiện tại ở mặt ngoài nhìn địa vị phu nhân là vững chắc, nhưng Vân di nương là một người thủ đoạn, đến khi cấm đoán được giải trừ thì ngày sau phu nhân sợ sẽ khó khăn. Tuy rằng lão nô có thể giúp đỡ phu nhân một ít việc, nhưng đến cùng cũng là nô tài, một số trường hợp lão nô không tiện nói.” Triệu ma ma đứng lên, nắm chặt khăn tay, trầm giọng nói, “Nhất thời lão nô cũng không nghĩ ra biện pháp có thể giúp địa vị phu nhân bình yên triệt để, nên nhờ tiểu thư suy nghĩ biện pháp giúp phu nhân.”

Kỳ thật bà cũng chỉ hỏi khi tuyệt vọng, nếu đổi lại là trước kia khẳng định bà sẽ không nghĩ tới hỏi tiểu thư, nhưng hành động hôm qua của tiểu thư, thật sự đã chèn ép được Vân thị, vì vậy bà đến hỏi ý của tiểu thư.

“Ma ma nghĩ xem một nữ tử nếu muốn sống yên ổn ở hậu viện, điều kiện tất yếu là gì?”

“Lão gia sủng ái?” Triệu ma ma thử hỏi.

Tần Tích tán thưởng liếc nhìn bà, quả nhiên Triệu ma ma là người thông minh, lập tức hiểu được điểm chính.

Vân thị có thể hoành hành ngang ngược nhiều năm ở trong phủ như vậy, nói đến cùng, chính là dựa vào sủng ái của Tần Mạc Bắc!

“Không thể thực hiện được.”

Triệu ma ma đổ bỏ ly trà trong tay, động tác rất quyết liệt, “Phanh” một tiếng bà đặt ly không lại ở trên bàn đá, trầm giọng, “Lão gia đã sớm không nhìn đến phu nhân, mấy năm nay nếu không có lão thái thái ngăn cản, có lẽ lão gia đã sớm hưu phu nhân! Hắn cũng không ngẫm lại, nhớ năm đó thời điểm Tôn gia được hoàng thượng coi trọng, là thế nào đề bạt hắn! Bằng không một cái quản lý nho nhỏ như hắn làm sao có thể lên tới chính ngũ phẩm võ tướng quân!”

Tần Tích nghiêm cẩn nghe, chuyện này nàng không có nghe người nào nói qua.

Triệu ma ma càng nghĩ càng tức giận, nhịn không được gầm nhẹ, “Năm đó thời điểm lão gia thú phu nhân, ở trước mặt cữu lão gia hứa hẹn thế nào! Nói đời này kiếp này chỉ thú một thê tử là phu nhân, tuyệt không có nhị tâm. Nhưng hắn đã làm gì, cùng phu nhân ân ái không đến hai năm đã có dị tâm. Phu nhân không có sinh nam đinh, thẹn trong lòng, liền ngầm đồng ý hắn từng bước từng bước nạp thiếp! Hắn chẳng những không cảm kích phu nhân rộng lượng, còn tại lúc Tôn gia rời khỏi kinh thành liền bắt đầu thịnh sủng Vân thị. Ở Vân thị giật dây, bao nhiêu lần muốn hưu phu nhân, nếu không phải sợ người khác nói nhảm, chỉ sợ đã sớm đưa phu nhân cùng tiểu thư đến biệt viện.”


Tần Tích thở dài, đảy xe lăn tới trước mặt Triệu ma ma, nhẹ nhàng nắm tay bà, “Ma ma, ta biết bà bất bình thay mẫu thân, nhưng trước mắt không phải thời điểm xúc động.”

Nghe vậy, Triệu ma ma hít sâu một hơi, mạnh mẽ áp chế bất mãn tích lũy nhiều năm trong lòng, trầm giọng nói, “Hiện tại lão gia cùng phu nhân mặt ngoài cũng không duy trì hòa thuận, làm sao có thể được lão gia sủng ái? Hơn nữa phu nhân cũng sẽ không hạ mình cầu tình.”

“Vậy sao ta không đổi phương thức khác.”

Trong lòng Triệu ma ma vui vẻ, gắt gao nắm tay Tần Tích, “Tiểu thư người có biện pháp?”

“Một khi đã như vậy, chúng ta liền đi đường vòng.”

“Thế nào là đi đường vòng?”

“Ma ma nói xem hiện nay trong phủ việc bức thiết nhất là gì?”

Triệu ma ma chau mày cân nhắc hồi lâu, sau một lúc lâu bà mới đột nhiên ngẩng đầu, con ngươi lấp lánh, “Con nối dòng, là con nối dòng!”

“Không sai, chính là con nối dòng.” Tần Tích mỉm cười, kéo Triệu ma ma ngồi xuống, nói tiếp, “tuy rằng Vân thị được phụ thân sủng ái, nhưng đến cùng cũng không có sinh con trai, không đáng lo. Mà phụ thân…… Hắn đã có thể nạp bát phòng tiểu thiếp, đủ để nhìn ra hắn có bao nhiêu chấp nhất đối với con nối dòng.”

“Lão gia chấp nhất, nhưng lão thái thái đã tính cho lão gia …… Nói lão gia con nối dòng đơn bạc, nam đinh lại gian nan.”


“Là gian nan, không phải hoàn toàn không có khả năng, hơn nữa lời thầy bói chưa chắc thật chuẩn?”

“Tiểu thư người cứ nói thẳng đi, phu nhân nên làm như thế nào.”

“Nạp thiếp cho hắn!”

Triệu ma ma kinh ngạc, “Cái gì?”

“Không nạp thiếp thì tìm thông phòng cũng được.” Hiện nay Tần Mạc Bắc bất quá cũng chỉ ba mươi tám tuổi, chẳng phải tuổi không thể sinh con. Nhìn Triệu ma ma trừng mắt, Tần Tích híp mắt cười cười, “Ma ma, bà nói phụ thân nhìn khuôn mặt Vân thị kia cũng nhìn hơn mười năm, chẳng lẽ hắn không từng chán ghét?”

Vân thị bảo dưỡng tốt lắm, nhìn qua cũng không tới ba mươi tuổi. Nhưng dù sao cũng là tuổi lớn, khóe mắt đã có nếp nhăn, dáng người cũng không giống như thiếu nữ yểu điệu như vậy.

Trước kia ca ca từng nói với nàng, đại đa số nam nhân đều có mới nới cũ, Vân thị đã đủ “Cũ”.

Nhớ tới ca ca, nhất thời Tần Tích không có cùng Triệu ma ma nói tiếp chuyện này.

Nàng thản nhiên nói, “Ma ma nói mẫu thân tìm cho hắn hai nữ tử trẻ trung, dung mạo tuyệt hảo, tính tình cũng phải dịu ngoan, thân phận phải thấp!”

Tần Mạc Bắc không thích Tôn thị quật cường, lại có cảm tình với Vân thị ôn nhu nhược nhược, có thể nhìn ra sở thích của hắn.

“Như vậy tỏ ra mẫu thân rộng lượng khoan dung, có năng lực tạo phiền toái cho Vân thị, nếu có người hoài thai, với thân phận của bọn họ, cho dù hoài nam đinh cũng không được nâng lên, tất nhiên phải nhờ vào mẫu thân để sống tốt. Như vậy chẳng phải là một lời ba?!”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.