Trùng Sinh Biến Thành Bệnh Xà Tinh

Chương 115


Đọc truyện Trùng Sinh Biến Thành Bệnh Xà Tinh – Chương 115

Chân Tần lôi kéo làm quen bằng vẻ mặt quen thuộc nói: “A, Kris à, chúng ta thật đúng là có duyên đó.”

Kris cười cười, trả lời: “Ừm, là rất có duyên.”

Nghiệt duyên thì có.

Kris giương mắt nhìn Tịch Lục một chút, lúc chạm phải tầm mắt Tịch Lục, Tịch Lục lễ phép gật gật đầu với cô.

Giả bộ cao quý lạnh lùng à, rõ ràng chỉ là đồ bệnh xà tinh, Kris run run lông mày, đối với Tịch Lục, quả nhiên cô vẫn là không có khả năng ứng phó cho lắm, cho nên cô quay đầu rất nhanh, không nhìn tới cậu.

“Đúng rồi, hiện tại sắp xếp người đại diện cho các bạn, người đại diện của ba người các bạn tạm thời là cùng một người, đợi đến khi các bạn từng bước phát triển, công ty sẽ sắp xếp người đại diện riêng cho mỗi người.”

Chân Tần gào to nói: “Phiền toái rồi ạ.”

Kris nhếch miệng cười, nói: “Cám ơn ngài.”

Tịch Lục cũng học theo nói: “Cám ơn ạ.”

Người phụ trách ba người bọn họ là một người đàn ông trung niên, thoạt nhìn rất thân thiện, họ Âu, lai lịch rất sâu, người trong công ty đều gọi ông ta là Âu ca.

Âu ca nói với ba người bọn họ: “Hiện tại trên tay anh có hai bộ phim truyền hình cùng một bộ phim điện ảnh cần nam phụ và nữ chính, tôi muốn để cho ba người các em đều đi thử một lần, bất luận thế nào, phải nhân lúc còn trẻ xây dựng vững chắc tên tuổi trước, thù lao sau này mới có thể cao, các em cảm thấy thế nào?”

Chân Tần hưng phấn đứng phắt lên, nói: “Thật tốt quá, em không thành vấn đề, Tịch Lục còn ông?” Cậu ta quay đầu nhìn về phía Tịch Lục, hỏi.

Tịch Lục gật gật đầu, nói: “Em cũng có thể.”


“Nữ chính sao?” Kris nhíu nhíu mày.

Âu ca nhìn về phía Kris, nói: “Kris em phải thử vai chính là nữ chính, anh cảm thấy rất thích hợp với em, con gái như là Kris em, ngay từ đầu nên để cho người ta lưu lại ấn tượng khắc sâu.”

Kris hơi sững sờ, mở to con mắt màu sáng, cuối cùng nhếch môi lên, gật gật đầu, nói: ” Được, trước khi thử vai, em sẽ cố gắng thật tốt.”

Âu ca cười lên, nói: “Ở cùng một chỗ với mấy người trẻ tuổi các em, sẽ cảm thấy mình cũng trở nên giống như thanh xuân thức dậy, cố gắng thật tốt, đây là kịch bản, ba người các em cầm về xem một chút, đến lúc đó anh sẽ thông báo cho các em thử vai, nếu còn có những việc khác, anh cũng sẽ gọi điện thoại thông báo cho các em, trong trường học vẫn là phải học tập thật tốt.”

“Vâng, cám ơn Âu ca.” Chân Tần đụng đụng Tịch Lục, Tịch Lục và Chân Tần cùng nhau nói lời cảm ơn với với Âu ca.

Kris cúi người xuống, cúi đầu nói: “Phiền toái ngài rồi.”

Âu ca xua xua tay, nói: “Đừng câu nệ như vậy, thời gian anh dẫn dắt các em còn dài mà, vừa bắt đầu đã khách khí như vậy sao được chứ.”

“Được rồi, hôm nay chỉ tới đây thôi, ba người các em tạm thời trở về trước đi.”

“Được, Âu ca, hẹn gặp lại…”

Ba người đi ra khỏi công ty, còn chưa đi được mấy bước, điện thoại của Chân Tần lại vang lên, mặt mày cậu ta sáng lên, nói với Tịch Lục và Kris: “Ngại quá, mình đi trước đây, bạn gái hẹn mình ra ngoài, Tịch Lục, ông cùng Kris về trường học trước nhé.” Cậu ta vội vội vàng vàng nói xong, rồi bắt xe, phất phất tay với Tịch Lục và Kris, rời đi luôn.

Kris và Tịch Lục đứng chung một chỗ.

Cô nhíu nhíu mày, cô cũng không có ý cùng một đường với bọn họ.


Tịch Lục nhìn thoáng qua Kris, cũng chặn lại một chiếc xe taxi nói: “Lên xe đi.”

Kris chần chờ một chút, gật gật đầu.

Hai người ngồi vào ghế sau, đều không nói lời nào, Tịch Lục là không có gì đáng nói, Kris là hoàn toàn không muốn nói, bầu không khí quỷ dị làm cho tài xế lái xe đều có loại cảm giác bị đông cứng.

“Hai người các cháu là sinh viên trường điện ảnh X à…” Tài xế lên tiếng nói.

Tịch Lục vâng một tiếng, Kris gật gật đầu.

Tài xế cười cười, nói: “Thật không tệ đó, trai xinh gái đẹp mà, có điều, chàng trai, sao cháu không nói chuyện phiếm với bạn gái cháu? Bạn gái cháu ngay từ đầu đã không nói chuyện, sẽ không phải là cháu làm chuyện gì làm cho con bé mất hứng chứ?”

Ý định ban đầu của tài xế là tốt, thấy không khí giữa hai người có chút bế tắc, bèn muốn nói cái gì đó hòa giải một chút, chỉ là vừa dứt lời ——

Lúc Tịch Lục đang muốn làm sáng tỏ, Kris đã xù lông nói: “Cháu và cậu ấy không phải người yêu.”

Tài xế “A” một tiếng, lúng túng gật gật đầu, nói: “Như vậy à, ngại quá, chú còn cho rằng hai người các cháu là bạn trai bạn gái, chú thấy hai người các cháu rất xứng đôi.”

Kris run run lông mày, nhìn nhìn Tịch Lục bên cạnh, trong lòng suy nghĩ, chỗ nào xứng? Thằng bệnh xà tinh này và mình xứng đôi? Xứng cái quái gì.

Chú tài xế nhất định là ra cửa quá gấp quên đeo kính rồi đi?

Không khí lại lần nữa trở thành dưới không độ, lần này ngay cả tài xế cũng không dám nói gì, sợ mình không cẩn thận nói sai cái gì, làm cho bên nữ mất hứng.


Tịch Lục nhìn ngoài cửa sổ, nghĩ tới bây giờ Trần Giới không biết đang làm những gì ở đại học X? Thật muốn đi tìm cô ấy, nhưng là là lại sợ nếu đi, dẫn tới rối loạn không cần thiết.

Cậu vò vò đầu, làm ngôi sao chính là một chỗ này hoàn toàn không tốt.

Nếu như là người bình thường, sẽ có thể không cần đeo kính râm đội mũ cùng đi dạo phố với Trần Giới nhỉ.

Cậu thở dài một hơi, cũng không biết tiếng thở dài của mình bị Kris bên cạnh nghe vào trong tai.

Kris quay đầu nhìn cậu một cái, đột nhiên mở miệng nói: “Cậu và Trần Giới đó thế nào rồi?” Cô nói xong, chợt bưng kín miệng mình, chuyện quái gì vậy, tựa hồ cô làm chuyện ngu xuẩn gì rồi.

Tịch Lục ngẩn người, không nghĩ tới Kris sẽ nhắc tới Trần Giới.

Đúng rồi, trước đây cô ấy và Trần Giới là đối thủ cạnh tranh phương diện bơi lội, hơn nữa trước đây cô ấy cũng đã học ở thành phố A, hơ?

Nói cách khác, cô ấy cũng biết chuyện trước kia của mình.

Ánh mắt Tịch Lục tối sầm lại, quay đầu cứng ngắc, nhìn về phía Kris, hỏi ngược lại: “Cậu biết chuyện của tôi ở thành phố A không?”

Kris nhìn bộ dáng đần độn kia Tịch Lục, đột nhiên cảm thấy hơi buồn cười, quay đầu, trả lời: “Cũng không phải biết quá nhiều, dù sao ở thành phố A cậu vẫn luôn rất nổi tiếng.”

Tịch Lục thật muốn một phát vỗ chết mình.

Nếu lời đã nói ra rồi, Tịch Lục cũng không ở thế yếu, cậu nói: “Đương nhiên là muốn khiến cho cô ấy làm bạn gái tôi rồi, chỉ là hiện tại tiến triển hơi xảy ra một chút vấn đề.”

Kris nhướn mắt, hỏi: “Tình địch?”

Tịch Lục hít vào một hơi, ánh mắt nhìn về phía Kris toàn bộ đều là sùng bái, nói: “Cậu là thần sao? Làm sao vừa đoán là đoán được ngay thế?”


Kris cười, quả nhiên Trần Giới là điểm yếu của người này, vừa nhắc tới cô ấy, thì không có cách nào cao quý lạnh lùng nữa rồi.

“Tôi chỉ là thuận miệng nói.” Kris trả lời.

Tịch Lục thất vọng quay đầu qua, nói: “Được rồi.”

“Theo đuổi không phải được rồi, cậu biết chuyện trường chúng ta muốn làm quan hệ hữu nghị với đại học X không? Nhân lúc đó rút ngắn khoảng cách không phải là được rồi.” Kris nhìn Tịch Lục nói.

Tịch Lục ngẩn người, trên khuân mặt tuấn tú hiện lên ý cười, nói: “Có chuyện này! Vậy quá tốt rồi, tôi lại có cơ hội có thể đi gặp Trần Giới rồi, cám ơn nhiều.”

Thật ra chỉ cần mặc kệ không quan tâm là được rồi, Tịch Lục và cô cũng chẳng có quan hệ gì, vừa không phải là bạn tốt, lại không phải thanh mai trúc mã, chẳng qua là trước đây từng có vài lần duyên phận mà thôi.

Trong lòng Kris là nghĩ như vậy, hồi tưởng lại chuyện mấy lần trước, tựa hồ cô vẫn luôn làm chuyện dư thừa, thật không chịu nổi mình xen vào việc của người khác.

Cô quay đầu, không nhìn vẻ mặt vui mừng như nở hoa kia của Tịch Lục nữa.

Sau khi tạm biệt Kris, Tịch Lục hấp hấp hoải hoải trở lại ký túc xá, vừa vào ký túc xá đã bị Mã Quốc Dương gọi lại nói: “Tịch Lục, giáo viên phụ đạo vừa mới tìm cậu, nghe nói là về chuyện giải đấu bóng rổ, đang ở ký túc xá bên cạnh, cậu có muốn đi một chuyến hay không?”

Tịch Lục chần chờ một chút, gật gật đầu.

Lúc đi qua, giáo viên phụ đạo nhìn thấy cậu lập tức cười tủm tỉm nói: “Tịch Lục, lúc trước trường học hỏi lớp chúng ta yêu cầu đội viên đội bóng rổ trường, tôi đã báo lên cậu và Chân Tần rồi.”

“Gì?” Tịch Lục cứng tại chỗ.

“Nói cách khác, cậu đã gia nhập đội bóng rổ trường, đại biểu trường học đi thi đấu với đại học X.” Giáo viên phụ đạo nở nụ cười sáng lạn đầy mặt.

Tịch Lục lặng lẽ nói: “Ai nói cho thầy biết em biết chơi bóng rổ?”

Tác giả có lời muốn nói: =-= ha ha ha ha ha ha ha ha ha, cho phép tôi cười một chút


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.