Đọc truyện Trùng Khải Mạt Thế – Chương 361: Thuần Sát Loại Hình S
Ầm, Ầm!
Mỗi một lần quái vật loại hình S di chuyển là mặt đất lại truyền đến những cơn chấn động nhẹ.
Mười con, mười lăm con, hai mươi con…
Bên trong thú triều như một cơn thủy triều màu đen từng con, từng con quái vật loại hình S không ngừng bước ra.
Không tới mấy phút, phía trước thú triều đã có thêm hơn hai mươi quái vật loại hình S.
Bọn chúng xếp hàng ngang đứng trước thú triều, giống như những vũ khí công thành khổng lồ, tràn ngập cảm giác áp bức cùng với hơi thở lạnh như băng.
Những con quái vật loại hình S này có hình dáng không giống nhau, có con có hình dáng như mãnh hổ chốn rừng sâu.
Có con giống như con nhím biển với những cái gai dài sắc nhọn, lại có con có hình dáng to lớn như cá sấu thời tiền sử…Trong đó, còn có một số quái vật loại hình S cơ thể trải qua cải tạo của virus, hoàn toàn không thể nào nhận ra hình dạng ban đầu vốn có của chúng.
Có con có hình dáng như một đống bùn nhão được tạo thành bởi vô số tảng thịt đắp chồng lên nhau, hình dáng rất kinh dị.
Tràn ngập cảm giác tà ác hung tợn.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Số quái vật loại hình S từ trong thú triều bò ra từ đầu đến cuối không có gián đoạn.
Từ hai mươi con trong nháy mắt đã tăng lên thành ba mươi con, mà số lượng lại vẫn tiếp tục không ngừng tăng lên.
Toàn bộ chiến trường rộng lớn hoàn toàn rơi vào tĩnh mịch.
Ầm, ầm…
Cả chiến trường chỉ có duy nhất những tiếng bước chân trầm thấp, nặng nề của quái vật loại hình S.
Những tiếng bước chân đó giống như những bước chân của tử thần, mỗi lần dẫm xuống mặt đất lại khiến mặt đất chấn động không ngừng.
Để lại trong đáy lòng của tất cả mọi người là những cơn chấn động.
Những đại biểu của mỗi căn cứ đứng trên tường thành cao lớn, thậm chí tất cả mọi người khu vực Châu Á đang quan sát thông qua Tinh Võng.
Lúc này, bọn họ có cảm giác cổ họng mình như bị một bàn tay bóp chặt lấy, không thể nào phát ra âm thanh.
Trên gương mặt bọn họ lúc nãy vẫn còn vẻ mặt vui mừng, thì lúc này đã trở nên cứng ngắc.
Gương mặt trở nên tái nhợt, sợ hãi, cùng cảm giác chấn động không thể nào tin nổi!
Ầm!
Khi con quái vật loại hình S cuối cùng bước ra, cả chiến trường rộng lớn mới yên tĩnh trở lại.
Từ xa nhìn lại, tình cảnh vô cùng quỷ dị.
Tất cả binh sĩ cùng với quái vật trên chiến trường lúc này không có phát ra bất cứ một tiếng động nào.
Nếu như không phải cơ thể lũ quái vật loại hình S vô tình cử động, có người cho rằng toàn bộ thế giới tựa hồ đều bất động.
Dựa vào số lượng quái vật loại hình S xuất hiện trên chiến trường lúc này.
Mọi người rất nhanh làm công tác kiểm kê số lượng, tổng cộng là bốn mươi hai con quái vật loại hình S!
Đây là một con số vô cùng điên cuồng, khiến cho hi vọng của tất cả mọi người đều tan vỡ!
Đừng nói là nhiều quái vật loại hình S như vậy, cho dù là bốn mươi hai con quái vật loại hình A cũng đã khiến cho rất nhiều người rơi vào tuyệt vọng.
Toàn bộ những người may mắn sống sót ở khu vực Châu Á đều có thể thông qua Tinh Võng mà nhìn thấy cảnh này.
Bao gồm một ít tổ chức bí ẩn, cùng với những căn cứ lớn, tất cả mọi người có cảm giác tay chân mình lạnh lẽo.
Tuy rằng, bọn họ ở khoảng cách rất xa.
Thế nhưng, hơn bốn mươi con quái vật loại hình S xuất hiện cũng khiến cho bọn họ có cảm giác hít thở khó khăn.
Lúc trước, diễn đàn trên Tinh Võng vẫn còn sôi trào huyên náo.
Giờ khắc này cũng trở nên hoàn toàn vắng lặng, không còn bất cứ âm thanh nào.
Rầm!
Đột nhiên, từ phía sau nhóm người Lâm Siêu phát ra một tiếng động.
Ngoại trừ một số người có tố chất tâm lý vững vàng như Lâm Siêu, Lâm Thi Vũ, Hắc Nguyệt, Lâm Thi Vũ ra, những người khác đều giật bắn mình lên.
Theo phản xạ định quay đầu nhìn lại, thì lại thấy Tiến Hóa Giả trẻ tuổi, đại diện của căn cứ Lợi Kiếm tên là Đường Vũ.
Lúc này bị dọa cho sợ hãi ngồi bệt xuống đất, vẻ mặt tái nhợt trắng bệch cắt không còn giọt máu.
Sự yên lặng vô tình bị đánh vỡ, tất cả mọi người nhanh chóng hồi phục lại tinh thần.
Nhất thời có người nhìn về phía Lâm Siêu, vội vàng lên tiếng nói:
“Lâm, Lâm thủ lĩnh.
Chuyện gì thế này?”
“Lâm thủ lĩnh…”
Những đại biểu của mỗi căn cứ đều tỏ ra hoảng loạn.
Nếu chỉ xuất hiện có sáu bảy con quái vật loại hình S cũng không khiến cho bọn họ lo lắng đến như vậy.
Ngược lại còn cảm thấy hưng phấn, mong chờ được chứng kiến nhóm người Lăng Vũ cùng Hắc Nguyệt ra tay chiến đấu.
Thế nhưng…hơn bốn mươi con quái vật loại hình S, làm thể nào có thể đánh được?
Hơn nữa, ai mà biết được đằng sau biển thú triều này có hay không vẫn còn quái vật loại hình S?
“Đều câm miệng!”
Lâm Thi Vũ lạnh giọng khiển trách.
Tất cả mọi người đều im lặng, kinh hoàng nhìn nàng.
Nhưng Lâm Thi Vũ lại không có lên tiếng, chỉ ngẩng đầu nhìn Lâm Siêu.
Một tay nắm chặt lấy góc áo của hắn, trong ảnh mắt lộ ra một sự lo lắng mơ hồ.
Số lượng quái vật loại hình S xuất hiện đã hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của nàng.
Thế nhưng, điều nàng thật sự lo lắng không phải là những con quái vật loại hình S này.
Mà là thứ đứng đằng sau chúng nó, có thể triệu tập được nhiều quái vật loại hình S như vậy bán mạng cho nó!
Đến tột cùng thì đó là loại quái vật như thế nào, mới có thể kêu gọi được nhiều quái vật loại hình S đến như vậy!
Vẻ mặt Lâm Siêu lạnh lùng, từ trên tường thành cao nhìn những con quái vật loại hình S bên dưới.
Hắn có thể cảm nhận thấy mùi máu tanh tỏa ra nồng nặc trên người bọn chúng.
Loại mùi vị gay mũi nồng nặc này lại khiến cho hắn mơ hồ nhớ tới những ký ức phủ bụi ở kiếp trước.
Đó là mùi máu tươi thơm ngọt khiến cho khát vọng giết chóc , sát ý trong cơ thể tựa hồ không có cách nào khống chế đang không ngừng tuôn ra.
Hắn không để ý đến đại biểu của những căn cứ khác, những người này mặc dù không yếu.
Thế nhưng, cùng lắm cũng chỉ có thể sánh ngang với quái vật loại hình A mà thôi.
Sức mạnh như vậy ở trên chiến trường cũng không có chỗ để sử dụng.
“Các ngươi đồng ý xuất chiến sao?”
Lâm Siêu nghiêng đầu nhìn ba người Lăng Vũ, Uất Kim Hương, Bộ Phàm.
Uất Kim Hương hơi nhíu mày, trên gương mặt ma mị đã không xuất hiện nụ cười.
Sau khi nghe thấy tiếng Lâm Siêu, mới thu hồi ánh mắt rời khỏi những con quái vật loại hinh S bên dưới chiền trường.
Quay đầu lại, liếc nhìn cậu thanh niên có thân hình khôi ngô cao lớn nhưng trên gương mặt vẫn hiện lên vẻ non nớt trẻ con, nhẹ giọng nói:
“Ngươi hãy đứng ở chỗ này mà chờ tỷ tỷ đi, biết chưa?”
An gãi đầu, gật gật đầu.
Lâm Siêu thông qua buổi trò chuyện tối hôm qua biết được, An cũng không phải là người bình thường, bởi vì bộ não từng bị tổn thương cho nên ý thức không được bình thường.
Lâm Thi Vũ cùng với Hắc Nguyệt trong lòng có chút bi thương.
Hai người bọn họ cảm thấy, cậu thanh niên cao lớn này sẽ không biết được lát nữa Uất Kim Hương sẽ phải tiến vào chiến trường đáng sợ đến nhường nào.
Lăng Vũ quay đầu liếc nhìn Tiểu Hỏa, gương mặt lúc nào cũng xuất hiện cười lúc này đã biến mất.
Chỉ còn cái nhìn tràn ngập bi thương nhìn Lăng Vũ, bàn tay của nàng còn nắm chặt lấy góc áo của hắn, không ngừng mà lắc đầu.
“Nghe lời, muốn chịu phạt hay sao.”
Sắc mặt Lăng Vũ lạnh lùng, thế nhưng âm thanh của hắn lại có một chút dịu dàng.
Viền mắt Tiểu Hỏa lúc này đã đẫm nước mắt, bàn tay nắm thật chặt góc áo của hắn một chữ cũng không nói ra.
Nàng biết, mình sẽ không thể nào có thể ngăn cản được người nam nhân cố chấp mà quật cường này.
Bởi vì những người như bọn họ, ở thời điểm đứng trong hàng ngũ Thập Đại Chiến Sĩ sẽ không có cách nào phản kháng sứ mệnh của mình.
Bộ Phàm yên lặng liếc nhìn bọn họ, sau đó đưa mắt nhìn về phía Lâm Siêu.
Nàng chợt phát hiện, vẻ mặt của người đàn ông này từ đầu đến cuối không có thay đổi.
Chẳng lẽ, trong tình huống bết bát như thế này còn không khiến cho hắn lâm vào tuyệt vọng? Hoặc là căn cứ Tinh Thần vẫn còn có những lá bài tẩy khác?
Nghĩ tới đây, trong lòng nàng lập tức có tăng thêm mấy phần hi vọng, liền mở miệng nói:
“Chúng tôi đồng ý tham chiến.
Nhưng mà, dựa vào sức của mấy người chúng ta, sẽ không chống đỡ được bao lâu.
Ngươi có kế hoạch gì?”
Lâm Siêu đừng từ trên tường cao nhìn xuống toàn bộ chiến trường, bình tĩnh lạnh lùng nói:
“Đồng ý tham chiến, đi theo sau lưng tôi, chuẩn bị xuất kích!”
Lời này vừa nói ra, lập tức khiến cho ba người Lăng Vũ, Uất Kim Hương, Bộ Phàm, cùng với những đại biểu của những căn cứ khác như La Kiếm, Diệp Vương…tất cả bọn họ đều kinh ngạc nhìn hắn.
Đây là kế hoạch gì?
Grào!!!!
Lúc này, những con quái vật loại hình S đứng trước tường thành cùng đồng loạt ngẩng đầu lên trời rít gào.
Rồi đồng loạt tấn công về phía tường thành cao lớn.
Chỉ cần bức tường thành cao lớn này bị phá, đại quân thú triều sẽ nhanh chóng tiếng vào, nuốt chửng toàn bộ căn cứ.
Sát ý trong mắt Lâm Siêu ẩn hiện, tuy rằng Ma Môn Pháo Hạm có thể giết chết quái vật loại hình S.
Thế nhưng, phải cần 5 giây mới có thể bắn tiếp lần thứ hai.
Khoảng thời gian 5 giây đối với quái vật loại hình S mà nói, chúng có thể đã tấn công bức tường thành mười mấy lần.
Nếu chỉ dựa vào Ma Môn Pháo Hạm không thể nào chống đỡ được nhiều quái vật như vậy tấn công.
Vì thế, nhất định hắn phải ra trận.
Nếu đã như vậy, không bằng đem Ma Môn Pháo Hạm tạm thời giữ lại, nói không chừng về sau có thể tạo được hiệu quả.
“Theo ta, giết!”
Âm thah Lâm Siêu lạnh lẽo, bàn chân dẫm mạnh một cái, cả người hắn phóng thẳng lên trời.
Trang phục sau lưng bị xé rách, trong nháy mắt một đôi cánh đen kịt có hình dạng một đôi cánh rồng từ trong sống lưng hắn chui ra.
Một đôi cánh rồng màu đen to lớn bao phủ phía trên đỉnh đầu của mọi người.
Giết!
Lâm Siêu ngửa mặt lên trời hét dài một tiếng, tay hắn nắm chặt cổ thương, thân trường thương ánh lên từng tia sáng lạnh lẽo.
Cảm giác khiến cho dòng màu trong người không ngừng bị thiêu đốt sôi trào mãnh liệt.
Vụt!
Đôi cánh rồng vỗ nhẹ một cái, thân hình Lâm Siêu đã biến thành một cái bóng đen, đơn độc lao thẳng về phía những con quái vật loại hình S.
Bóng người như một cánh bướm màu đen nhỏ bé, khi đứng trước những con quái vật khổng lồ này tỏ ra không hề bắt mắt chút nào.
Thế nhưng, ở bên trong chiến trường rộng lớn này, không có người nào là không chú ý đến cảnh bướm nhỏ bé này!
Grào!
Một con quái vật loại hình S có hình dáng giống như một con Tinh Tinh với bộ lông trắng phẫn nỗ gầm thét, hươ những cánh tay của nó đập về phía hắn.
Trên thân nó có sáu cánh tay, lúc này những cánh tay đó từ mỗi một phương vị, góc độ bao vây xung quanh đánh về phía hắn.
Trong mắt Lâm Siêu lóe lên một tia sáng lạnh lẽo, nếu như hắn đã lựa chọn xuất chiến.
Nhất định sẽ mang tới hi vọng cho tất cả các binh lính trong căn cứ.
Vì thế, không chần chừ một giây nào, bắp thịt trên cánh tay hắn gồ lên, khí thế toàn thân bộc phát.
Trong nháy mắt hắn khởi động năng lực Tốc độ Tăng cường, cánh tay mang theo cổ thương nghìn cân, mang theo tiếng rít như tiếng chiến đấu cơ rít trên bầu trời.
Ầm!
Một thương phẫn nộ đánh ra, trong không khí phát ra một tiếng nổ vang.
Cả cơ thể to lớn của Tinh Tinh lông trắng cao gần năm mươi mét, nặng nề ngã ngửa ra sau, lồng ngực của nó giống như bị Thái Sơn va chạm.
Toàn bộ lồng ngực bị đánh lõm vào, biến hình toàn bộ.
Xương cốt, cùng nội tạng bên trong tất cả đã bị kình lực đạp vỡ tan, trái tim cũng bị phá nát nổ tung.
Tinh Tinh lông trắng ngã xuống, không có hô hấp cùng với động tĩnh.
Ngay cả co giật cũng không.
Thuần sát!!!