Trùng Khải Mạt Thế

Chương 36: Chỉ Số Đau Đớn


Đọc truyện Trùng Khải Mạt Thế – Chương 36: Chỉ Số Đau Đớn


Gào…!
Xung quanh khoảng không gian đen kịt bỗng nhiên trở nên rộng rãi và sáng sủa.

Lâm Siêu chợt xuất hiện trên một con phố hoang tàn xung quanh toàn là những chiếc xe hơi đã hỏng.

Từ phía đằng sau những chiếc ô tô hỏng kia lần lượt xuất hiện những con hủ thi toàn thân thối rữa với gương mặt rất dữ tợn.
Lâm Siêu cầm chặt cán chiếc thương nặng trịch kia.

Cái vũ khí này khác hẳn với chiếc gậy sắt, trường thương với hình dạng và sức nặng này khiến hắn bỗng nhiên cảm nhận được một điều gì đó rất quen thuộc.

Trong đôi mắt hắn lóe lên tinh quang, hắn lao mình về phía đám hủ thi kia trước.
Gào…!
Những con hủ thi này sau khi nhìn thấy Lâm Siêu đều lập tức gào lên xông về phía hắn.

Diện mạo dữ tợn, trong đôi mắt chứa đầy sự khát máu và động tác nhanh nhẹn như một con báo săn.

Chúng chẳng những có thể chạy mà còn biết cả nhảy và có được tư duy đơn giản nữa!
Phập!
Cây thương bằng bạch kim được Lâm Siêu đâm ra một cái như nước chảy mây trôi, nhanh mà khéo léo, mũi thương sắc bén xuyên thẳng tắp vào đầu một con hủ thi!
Con hủ thi này không kịp tránh nên bị một thương này phá hủy đi trung khu thần kinh, thân thể đang phi về phía trước cũng đổ ập xuống đất.

Lâm Siêu khẽ vặn cơ thể một cái nhân cơ hội rút trường thương ra rồi chém ngang ba con hủ thi đang phi tới!
Bụp!
Mũi thương chém ngang qua cổ một con hủ thi khiến cái cổ của nó đứt lìa rụng luôn xuống đất.

Lâm Siêu cử động cánh tay biến cây thương như một con rồng xuyên qua cổ họng một con hủ thi đang đánh tới từ phía sau.
Hắn khẽ động cán thương một cái đã khiến cổ họng của nó bị rách tan, cái đầu cũng rơi tõm xuống đất.
Đâm, nện, chọc, xuyên, chém…
Rất nhiều kỹ xảo trong thương pháp được Lâm Siêu thay phiên sử dụng.

Chừng mười giây sau, dưới chân hắn đã có sáu con hủ thi đang nằm im.

Những con hủ thi này khác hẳn với những con hủ thi ở bên ngoài, tất cả đám này đều có thể chất gấp hai mươi lần trở lên.

Nếu dựa vào sức mạnh thì không thể đánh chết được chúng mà phải sử dụng kỹ xảo.

Mấy con hủ thi còn lại cũng rất nhanh vây hắn lại.

Phạm vi hoạt động của Lâm Siêu lập tức bị thu lại chỉ còn khoảng một mét, hoàn toàn không thể sử dụng được trường thương.

Bất kể thương của hắn đâm về con hủ thi nào thì đám còn lại sẽ nhân cơ hội xông tới xé hắn ra thành từng mảnh nhỏ!
Thời khắc này chính là một cửa ải kiểm tra khó khăn nhất ở đây!
Đối với tình huống vây quanh bốn phía này, Lâm Siêu đã từng trải qua rất nhiều lần.

Vẻ mặt vẫn ung dung, hắn chống mũi thương xuống đất rồi đu người nhảy lên cao.

Hắn giẫm lên đầu một con hủ thi rồi như đại bàng nhảy ra khỏi vòng vây của chúng.

Sau khi kéo dài được khoảng cách, hắn múa thương đánh chết con hủ thi đang ở gần mình nhất.
Trong khi đám hủ thi lại kéo tới thêm lần nữa, Lâm Siêu lại sử dụng chiêu cũ kéo dài khoảng cách rồi tiếp tục tiêu diệt từng con hủ thi một!
Tinh!
Hình ảnh nhanh chóng dừng ở thời gian 48 giây.
Những thi thể mất đầu và đường phố hoang tàn ở xung quanh Lâm Siêu đột nhiên biến mất, tất cả đã trở về không gian toàn một màu trắng kia.

Quả cầu màu vàng vẫn bay lơ lửng trước mặt, ở phía trên một cái màn hình ảnh vuông bỗng hiện ra hai dòng chữ.
– Thông qua khảo hạch, đánh giá kỹ năng: A3!
– Tiếp tục khiêu chiến hay không?
Lâm Siêu không chút do dự chọn Có!
Tiếp tục khiêu chiến độ khó cấp S, cấp cao nhất!
– Không biết mình có thông qua được không đây…
Trong lòng Lâm Siêu cảm thấy có chút mong chờ và khẩn trương.

Hắn đã từng thử qua rất nhiều lần mà thương pháp vẫn mãi trì trệ không thể đột phá tới cấp S.

Không biết lần khảo hạch này có thể trở thành một cơ hội cho hắn hay không đây.
– Khảo nghiệm cấp S bắt đầu…
– Nhiệm vụ: Sống sót trong 60 giây!
Giọng nói vừa dứt, Lâm Siêu đã cảm thấy trước mắt mình lại biến hóa thêm lần nữa.

Lại trở về con phố hoang tàn ban nãy, Lâm Siêu có chút nghi ngờ.
– Sống sót trong 60 giây?
– Bắt đầu tính giờ…

Giọng nói có trí tuệ vang lên trong đầu hắn mà không có bất kỳ dao động nào.
Lâm Siêu còn chưa kịp suy nghĩ thì đã thấy từ phía sau đám xe ô tô hỏng đang xông ra rất nhiều hủ thi.

Bọn chúng đứng đông nghịt cả một vùng và bốc lên cái mùi hôi thối nồng nặc, ít nhất phải có tầm trăm con hủ thi cùng xông về phía hắn!
– Nhiều vậy!
Lâm Siêu bị dọa cho nhảy cẫng lên.

Thảo nào nhiệm vụ là sống sót chứ không phải là tiêu diệt.

Bằng vào số lượng đám hủ thi này, cho dù hắn có liên tục kéo dài khoảng cách để giết từng con một thì chắc chỉ giết được đến một nửa số này là năng lượng của hắn sẽ hết sạch!
Gào…!
Những con hủ thi này gào lên rồi xông về phía hắn như một trận thủy triều màu đen.
– Nhanh thật!
Lâm Siêu trợn tròn hai mắt, hắn gần như muốn mở miệng chửi con mẹ nó chứ.

Số lượng nhiều như vậy thì không nói, đến thể chất còn hơn cả đám hủ thi vừa rồi nữa.

Thể chất của đám này ít nhất phải gấp ba mươi lần trở lên, bọn chúng phải bằng hai lần hắn ở bên ngoài rồi!
Nếu như có thể sử dụng năng lực đặc biệt thì Lâm Siêu còn có chút tự tin.

Thế nhưng bây giờ năng lực đặc biệt lại bị cấm nên hắn chỉ có thể dựa vào nền tảng của cơ thể để chiến đấu thôi!
Hô!
Hắn khua cây trường thương đẩy lùi mấy con hủ thi đang xông tới.

Bị đám hủ thi bao vây bốn phía, Lâm Siêu chỉ biết nhảy lên để tránh né chứ không đánh chết bọn chúng, hắn chỉ cần sống sót mà thôi!
Gào…!
Số lượng hủ thi thật sự quá nhiều, theo thời gian trôi qua, cả đống hủ thi đã tụ tập hết về đây.

Lâm Siêu vừa nhảy lên muốn thoát khỏi vòng vây của bọn chúng thì đã bị mấy con hủ thi có tốc độ mau lẹ tóm được ống quần kéo hắn xuống đất.
Một giây sau đó, cơ thể của hắn đã bị một số lượng lớn hủ thi nhào tới bao phủ.
Hô!
Lâm Siêu bỗng mở mắt, hắn thấy mình đã trở lại cái không gian toàn là màu trắng kia.

Cảnh tượng vừa rồi thật sự giống như một cơn ác mộng.


Thế nhưng, cảm giác đau đớn khi bị lũ hủ thi kia cắn xé lại vẫn được lưu lại bên trong trí nhớ của hắn.
– Đây chính là độ khó cấp S ư….
Khóe miệng Lâm Siêu hơi giật giật.
Lúc này, trên màn hình ở quả cầu màu vàng hiện lên số liệu vừa rồi của hắn.
– Thời gian sống sót: 23 giây!
– Đánh giá kỹ năng: A3!
– Khảo hạch thất bại!
Trong lòng Lâm Siêu gượng cười.

Mới có 23 giây thôi sao? Vậy mà hắn lại cảm thấy như chỉ còn vài giây nữa mà thôi.

Khoảng cách đến cấp S vẫn còn tận 40 giây nữa…
– Tiếp theo, tiến hành hạng mục khảo hạch thứ hai, nền tảng cơ thể!
Người con gái ba mắt trên quả cầu màu vàng khẽ giật giật đôi môi:
– Kiểm tra đo lường nền tảng cơ thể…
Chỉ thấy cái vệt thẳng màu vàng trên trán cô ta bỗng bắn ra một tia sáng màu vàng nhạt.

Nó giống như ánh đèn rọi trên sân khấu chiếu lên người Lâm Siêu.
– Nền tảng cơ thể đạt: 1%, 2%, 3%…
– Phân tích tế bào: 1%, 2%…
Trên màn hình ở quả cầu màu vàng hiện lên số lượng lớn những ký hiệu trước nay chưa từng thấy lướt qua như mưa.
Quá trình này kéo dài khoảng ba phút đồng hồ.

Tất cả ký hiệu và số liệu cùng biến mất, trên màn hình chỉ còn một màu tối thui.

Vài giây sau, bên trên mới hiện lên một chuỗi tin tức:
– Nền tảng cơ thể: cấp S!
Hai mắt Lâm Siêu sáng lên.
– Quả nhiên, lựa chọn nguy hiểm để tiếp nhận nguồn năng lượng trở thành tiến hóa giả nhiều tầng sẽ có nền tảng cơ thể cấp cao nhất.

Ở trên bảng xếp hạng 100 của đời sau phải có ít nhất là 80 người có nền tảng cơ thể cấp A.

Bọn họ đều là tiến hóa giả đặc biệt, một khi đã lựa chọn nền tảng cơ thể thì sẽ mãi mãi như vậy, không có cách nào thay đổi.

Cho nên, thế hệ sau có nhiều người như vậy, bao gồm cả những tuyệt thế kỳ tài luyện kỹ năng đến cấp S nhưng vẫn không thể đạt được ý chí và nền tảng cơ thể cùng đến cấp S được.

Chỉ có thể đạt được một đánh giá cấp S mà thôi!
– Người duy nhất đạt được hai cấp S chính là Zeus, hắn có nền tảng cơ thể cấp S.
Lâm Siêu cảm thấy rất hài lòng.

Cho dù bản thân chỉ đạt được một cái đánh giá cấp S nhưng hắn vẫn có thể nhận được bảo vật rất quý báu.


Về phần hai đánh giá cấp S thì hắn tạm thời không dám mơ mộng tới.
Hạng mục khảo nghiệm cuối cùng chính là ý chí!
Ý chí là gì?
Điều đầu tiên mọi người cùng nghĩ đến chính là sự cố gắng và kiên trì.
Nhưng, từ góc độ khoa học của khảo nghiệm mà nói, ý chí chính là sự kiểm soát!
Kiểm soát là tuyệt đối nhất, kiểm soát được cơ thể chính là có được tất cả bản năng!
– Bắt đầu khảo hạch…
Sau khi giọng nói kia vang lên, Lâm Siêu lập tức cảm thấy chính mình đang nằm trên một chiếc bàn mổ, cơ thể bị buộc chặt bởi những dải băng trắng khiến hắn không thể nhúc nhích được.
– Hệ thống phân tích hạng cao nhất: thu nhận chỉ số đau đớn…
– Xin mời lựa chọn cấp thử thách!
– Cấp A!
Lâm Siêu có hơi mất niềm tin nên đành tự mình thử nghiệm chỉ số đau đớn cấp A trước xem thế nào.
Hắn vừa mới chọn xong thì trong đầu bỗng vang lên hai chữ “Bắt đầu”.

Ngay sau đó, một con dao nhỏ bỗng xuất hiện ở giữa không trung rồi đột ngột cắt vào mười ngón tay của hắn.

Lưỡi dao sắc bén cắt đứt phần móng tay của hắn khiến ngón tay bị chia ra làm đôi.

Phần móng tay bị cắt ra từng miếng mang đến cơn đau dữ dội như những trận thủy triều khiến trung khu thần kinh của hắn run lên một cách điên cuồng.

Trên trán Lâm Siêu lúc này nổi lên từng sợi gân xanh nho nhỏ.
Lâm Siêu cắn chặt hàm răng cố gắng chịu đựng.
Nhưng, không đợi cho hắn kịp làm quen với cảm giác đau đớn này, con dao nhỏ kia bất chợt bay lên phía trên người hắn.

Nó rạch lên da thịt hắn từng vết thương giống như mạng nhện trên khắp cơ thể.

Hơn nữa, một số dây thần kinh ở những vị trí mẫn cảm cũng bị nó cắt đứt.
Cảm giác đau đớn và bỏng rát khiến Lâm Siêu trợn trừng hai mắt.

Mặc dù từ nhỏ hắn đã từng bị vô số vết thương nhưng lại chưa bao giờ trải qua cảm giác nghìn dao lăng trì như thế này.
Hắn thở dốc lấy hơi rồi tiếp tục chịu đựng.
Không biết đã trôi qua bao lâu, tất cả đau đớn trên người hắn đột nhiên biến mất giống như vừa trải qua một giấc mơ vậy.

Ngay sau đó, bên tai Lâm Siêu đột nhiên vang lên giọng nói có trí tuệ kia:
– Chỉ số đau đớn đạt 62,8.

Đã vượt qua khảo hạch cấp A.

Có tiến hành kiểm tra chỉ số đau đớn cấp S không?.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.