Trùng Khải Mạt Thế

Chương 351: Á Châu Đệ Nhất Thành


Đọc truyện Trùng Khải Mạt Thế – Chương 351: Á Châu Đệ Nhất Thành


Toàn bộ khu Hoa Hạ gió nổi mây vần.
Đám quái vật và xác sống tập trung đông đảo ở những nơi bị chúng chiếm đóng, cũng như tràn vào những thành thị mà loài người đang khai thác.

Không khí chuẩn bị chiến đấu hừng hực.

Không gian ngột ngạt báo trước bão tố sắp tới.

Không ai biết được, sau trận quái tai này, bao nhiêu sinh mạng sẽ bị thổi bay, cục thế giữa loài người và bè lũ quái vật sẽ như thế nào.
Trận đánh quyết định.

Kết quả quyết định.

Hứa tư lệnh quyết định đưa tin tức của cuộc chiến này phổ biến rộng rãi, thậm chí ông ta còn có ý định sờ-trim-lai toàn bộ diễn biễn xảy ra.
Toàn bộ khán thính giả, toàn bộ các con bạc khát nước ngóng chờ, thông qua Tinh võng, có thể chứng kiến trận chiến lớn nhất, lần va chạm dữ dội nhất từ trước tới này giữa hai đội hình siêu kinh điển: Tim loài người vs Tim xác sống + cầu thủ đánh thuê quái vật.
Ai có thể cuối cùng thắng lợi?
Chẳng ai có thể dự đoán chính xác, kể cả Lâm Siêu cũng không biết nốt.
Kiểu này là nhà cái thắng to!
Như nhi [bé gái phù thủy có quả cầu thủy tinh đó] có thể dự đoán chút chút.

Nhưng với quy mô chiến tranh quá lớn như thế này, vô số từ trường sinh mạng của nhân loại và quái vật bộc phát, năng lực tiên đoán bị quấy nhiễu mãnh liệt.


Trừ phi năng lực của nàng tiến hóa đến cao cấp nhất, đồng thời không tiếc tiêu hao phần lớn tuổi thọ, mới có khả năng nhìn trước kết cục.
bns *** mshn
Phạm Hương Ngữ nói kết quả cuộc họp cho Lâm Siêu.

Không lâu sau, Hứa tư lệnh cũng liên lạc với hắn.

Lão Hứa sẽ không trực tiếp đến trợ giúp vì phải tự mình trấn thủ căn cứ Viêm Hoàng, đề phòng lũ quái vật đánh lén.

Ông ta nói lời cầu chúc cho Lâm Siêu có thể đánh thắng một trận chiến này!
Có tường thuật trực tiếp từ Tinh võng, nếu như trận chiến này thắng lợi, đối với khắp Á Châu, với những sống sót, đây là một liều thuốc trợ tim kịp thời, phấn chấn nhân tâm, mang tới hy vọng, dũng khí lớn lao cho loài người trong thời kỳ đen tối, tràn ngập bi thương và tuyệt vọng.
Hứa tư lệnh già đời, hiểu quá rõ một điều.

Kỷ nguyên hắc ám, thức ăn thiếu hụt thì có thể đi tìm, bụng đói nhưng vẫn có thể hy vọng một ngày mai tươi sáng.

Nhưng anh hùng tuyệt không thể thiếu…!ANH HÙNG tạo ra niềm tin, là tín ngưỡng loài người hướng về!
Giống như trong chiến tranh thế giới thứ hai, nước Mỹ đã đắp nặn ra Cáp-tần A-me-ri-cà, được toàn dân yêu thích, thậm chí có tác dụng cổ vũ sĩ khí trên chiến trường.
Cho nên, Hứa tư lệnh rất cao tay, đề ra phương án truyền hình trực tiếp, kể cả những người sống sót ở đáy tầng xã hội cũng được chứng kiến mọi việc trong chiến dịch lần này.

Bọn họ sẽ thấy, đám quái vật khủng bố kia, thứ mà họ chưa bao giờ thấy, kể cả trong những cơn ác mộng của mình.

Những thứ sẽ mang lại cảm giác tuyệt vọng tột cùng…!Thế nhưng, bọn họ cũng sẽ thấy, nhân loại cũng có anh hùng, người có đủ lực lượng để đập chết những con quái vật kia.
Một trận chiến này, Hứa tư lệnh sẵn sàng xuống tay hết, bằng mọi giá phải thắng lợi.
Kết quả cuộc chiến này cực kỳ quan trọng.

Một khi căn cứ Tinh Thần căn cứ bị xóa sổ, bọn quái vật được thế sẽ xua quân xuống phía Nam, nuốt gọn căn cứ Viêm Hoàng.

Phải đoàn kết lại!
Thắng lợi, khí thế nhân loại đại thịnh, những người còn sống sót ở các nơi bớt áp lực hơn, là mầm mống để loài người đoàn kết.
Thất bại…!thất bại thảm hại sẽ đả kích toàn bộ sỹ khí của loài người.
Với tiềm lực của căn cứ Tinh Thần cùng với đội quân tiếp việc đông đảo, dẫn đầu bởi 5 người mạnh nhất Viêm Hoàng, mà không thể ngăn cản đám quái vật lần này thì sỹ khí, hy vọng cũng đi tong.

Từ già đến trẻ, từ người sống sót nhỏ yếu nhất cho đến lão Hứa, sẽ hoàn toàn đánh mất lòng tin.
Cho nên, canh bạc này loài người không thể thua!
Lâm Siêu biết suy nghĩ này của Hứa tư lệnh.

Tuy hắn cũng có quyết tâm tất thắng, thế nhưng mong muốn và thực tế là hai việc khác nhau.


Trong mắt lão Hứa, hắn và căn cứ của hắn rất quan trọng, là hi vọng của loài người, thế nhưng theo những gì hắn biết về hậu thế, cho dù giờ hắn có chết đi thì nhân loại tối thiểu cũng chống đỡ được hơn trăm năm nữa.
Mấy trăm năm hắc ám, sống sót và tranh đấu, tuyệt thế kỳ tài lớp lớp xuất hiện.

Người đi trước ngã xuống, rất nhanh có người tiếp bước tiến lên.

Ánh sáng của anh hùng chưa bao giờ tắt.
Sau 3 ngày kể từ khi Hứa tư lệnh cử tiếp viện, căn cứ Tinh Thần rốt cục đã hoàn thành.

Một căn cứ có các tính năng viễn siêu thời đại được Lâm Siêu kết hợp các điểm mạnh của các căn cứ S thời hậu thế tạo nên.

Trên cánh cửa dày cộp của căn cứ khắc hai chữ lớn – TINH THÀNH.
Hiện nay, Lâm Siêu có đủ tự tin, sản phẩm chắp vá này của hắn có đủ tư cách xưng bá tại Á Châu, thậm chí có thể là đệ nhất căn cứ trên toàn cầu! [Nổ quá!]
bns *** mshn
Căn cứ khu Hồ Nam.
Tư Mã Dương triệu tập 5 vạn quân đội, chờ xuất phát.

Hắn dự kiến gửi tiếp viện nhiều như vậy, không phải muốn tạo quan hệ, dựa hơi với căn cứ Tinh Thần mà muốn các căn cứ khác nhìn vào.

Đây là thực lực của căn cứ này.

Mấy đám căn cứ xung quanh đừng có dại dột trêu vào hắn.

Như thế, tiếng nói của hắn trong liên minh cũng có sức nặng hơn.
Hắn không dự định tự mình dẫn đội, làm như vậy hắn thấy hơi mất mặt.


Hơn nữa, với tình hình hiện tại, hắn phải tọa trấn tại căn cứ thì mới an tâm.

Dù sao, tại vùng Hoa Hạ rộng lớn này, chẳng ai biết rõ đám quái vật và xác sống ẩn giấu bao nhiêu lực lượng, ngấp nghé các căn cứ loài người.
Lần này hắn cử người mạnh nhất đi, đoàn trưởng, Diệp Vương.

Đi cùng còn có phó đoàn trưởng La Kiếm.
Tư Mã Dương nhìn Diệp Vương đang đứng trước hàng quân.

Một chàng thanh niên tuấn tú nhưng trên mặt có vương chút tà mị hấp dẫn.

Vào thời đại trước đây, nếu vứt con hàng này vào giới sâu-bít trước đây, chắc chỉ cần dựa vào khuôn mặt kia có thể đánh đu, nổi tiếng khắp Á Châu.

Hắn mà đi lai-sâu, chắc là có hàng ngàn em gái hâm hộ, cởi quần tụt áo ủng hộ, quay cuồng ấy chứ.
Tư Mã Dương lấy ra một cái hộp nhỏ, đưa cho Diệp Vương: “Đây là máy thăm dò sinh mệnh, có thể khảo nghiệm sức chiến đấu của từng cá nhân.

Ngươi cầm đi, chú ý dò xét năng lực của các cao thủ tham gia cuộc chiến lần này.”
“Rõ.” Diệp Vương khẽ gật đầu.
“Đi thôi.” Tư Mã Dương nhìn về phía xa, trong lòng như muốn ôm cả núi sông, nói: “Hãy làm vang danh khí thế của căn cứ chúng ta!”
Diệp Vương khóe miệng câu dẫn nhếch lên nói, nói: “Yên tâm! Ta sẽ cho những căn cứ kia biết, qua trận chiến này, ai mới thật sự là vai chính!”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.