Trực Tiếp Hàng Ngày Của Manh Sủng Đế Quốc

Chương 76


Đọc truyện Trực Tiếp Hàng Ngày Của Manh Sủng Đế Quốc FULL – Chương 76


Cậu rất tò mò vũ khí có giá hơn 2 triệu điểm này trông như thế nào, sau khi xác nhận không có gì nguy hiểm, Khương Khả lập tức yêu cầu hệ thống lấy Vòng lửa ra.

Không giống như tưởng tượng của Khương Khả, bề ngoài của vũ khí rất nhỏ, có kích thước bằng một chiếc nắp chai bình thường, thậm chí có thể đặt trực tiếp lên chân Khương Khả.

Khương Khả… Uhm, mặc dù có thể mang theo, nhưng vũ khí nhỏ như vậy thực sự có ích sao?
Xem hồi lâu, thật sự không biết cái vòng lửa này dùng như thế nào, Khương Khả không còn cách nào khác gõ hệ thống: “Giúp tôi kiểm tra giá trị cụ thể của thứ này, nó thực sự có thể làm vũ khí sao? ”
[Kiểm tra bắt đầu…!Phân tích sơ bộ, kết quả kiểm tra chi tiết tốn 1000 điểm, xin hỏi ký chủ có chọn tiếp tục, Yes or No.


1000 điểm hệ thống mặc dù là rất nhiều, nhưng so với kiểm tra đo lường gien tối ưu hóa tiêu phí hết 5000 điểm có tính là gì.

Khương Khả gật đầu: “Có thể, tiếp tục giúp tôi kiểm tra đi.”
[Quá trình truy xuất dữ liệu bắt đầu…!Phân tích vật liệu, phân tích thành phần…!Xác định giá trị cơ bản của vũ khí.


[Vòng lửa, vũ khí linh sủng cấp cao, có thể phụ trợ tăng mức độ tấn công của dị năng linh sủng, các chức năng khác chưa rõ, khả năng thích ứng cao, độ chính xác cao, tính ổn định chung.

Trong những trường hợp đặc biệt, nó có thể kích thích tiềm năng của linh sủng.


[Lưu ý đặc biệt: Loại vũ khí này để chống lại Trùng Tộc, khi chiến đấu với Trùng Tộc, nó có thể tăng sức tấn công lên 900%.


900%.

Khương Khả sửng sốt, rốt cục hiểu được, lúc trước hệ thống giải thích nhiều như vậy, nhưng thật ra trọng tâm chỉ ở câu cuối cùng mà thôi…!Khi chiến đấu với Trùng tộc, sức tấn công tăng lên 900%.

Nói cách khác, đây thực ra là một vũ khí chuyên môn khắc chế Trùng Tộc.

Cuối cùng nhấc lên một chút tinh thần, Khương Khả nghĩ tới đây nói: “Cụ thể thế nào phải thử qua mới biết, như vậy, đổi một chỉ dẫn sử dụng vũ khí cho tôi, tôi đi thử xem.”
【Được.


Hướng dẫn sử dụng vũ khí Vòng lửa có giá trị 5000 tích phân, giống nhau có thể trực tiếp khắc sâu vào tâm trí.


Khương Khả hơi sửa sang chỉ dẫn trong đầu, trực tiếp chạy tới phòng huấn luyện linh sủng ở bên cạnh.

Phòng huấn luyện linh sủng trong biệt thự được chuẩn bị đặc biệt cho Khương Khả, tuy không được trang bị tốt như phòng huấn luyện thông thường nhưng sử dụng rất thuận tiện, hiện tại 2 giờ huấn luyện dị năng mỗi ngày của Khương Khả cơ bản đều thực hiện trong phòng này.

Đáng tiếc mới thử dùng trong chốc lát, Khương Khả liền cảm thấy hơi nhàm chán, mặc dù có thể sử dụng dị năng kích hoạt điểm này rất đặc biệt, nhưng nhìn chung, sức tấn công từ vòng lửa không cao, nếu xét về hiệu quả tấn công, nó thậm chí còn không bằng súng xung kích.

Tuy nhiên, Khương Khả cũng không mấy kinh ngạc với kết quả như vậy, dù sao khi chưa lập khế ước, sức mạnh của linh sủng cũng không có lực công kích lớn.

Mới bắt đầu trị số không cao, cho nên mặc dù là vũ khí cao cấp cũng vẫn vậy không cao được.

[Vòng lửa là một vũ khí đặc biệt sử dụng để khắc chế Trùng tộc.

Không bằng ký chủ thử khi đối chiến với Trùng tộc đi.】
Có lẽ là nhìn thấy Khương Khả thất vọng, hệ thống không khỏi đề nghị.

Khương Khả suy nghĩ một chút rồi nói: “Phòng huấn luyện thú sủng ở nhà hình như không có chế độ chiến đấu với Trùng tộc.

Nhớ không lầm, hình như chế độ này chỉ có ở phòng huấn luyện cơ giáp.”
[Đúng vậy, nói chính xác hơn là trong phòng huấn luyện cơ giáp trung cấp trong căn cứ huấn luyện lực lượng viễn chinh.


Khương Khả: “Được, tôi đi thử xem.”
Nếu vẫn là vô dụng, vậy cậu chỉ có thể để ở đáy hòm.

Không chút do dự, Khương Khả đóng lại trang hệ thống, xoay người chạy vào phòng làm việc bên cạnh, hai ba bước liền nhảy lên đầu gối Trạch Duy Á.

“Meo meo.” Khương Khả nghiêng đầu kêu lên, dùng chân giẫm lên quần áo của Trạch Duy Á.

Đưa tôi đến cơ sở huấn luyện.

Tôi có thứ muốn thử.

Trạch Duy Á để thông tin trong tay xuống, vươn tay xoa đầu nó: “Đã trưa rồi, không cần ngủ trưa trước sao?”
Linh sủng nhỏ tuổi rất hay buồn ngủ, một ngày phải ngủ hơn 10 tiếng, ngủ trưa lại càng không thể thiếu, nếu không ngủ, thì buổi chiều sẽ không có tinh thần.


Khương Khả vẻ mặt đương nhiên: “Tôi chỉ muốn đi ra ngoài trong lúc những em mèo khác đang ngủ trưa, nếu không khi thức dậy sẽ không thể đi được.”
Thấy Trạch Duy Á không lên tiếng, Khương Khả ôn nhu dụi đầu vào lòng bàn tay anh: “Meo meo.”
Đi đi, đi đi, hứa sẽ về sớm mà.

Trạch Duy Ái cảm thấy bất đắc dĩ, chỉ có thể gật đầu.


Căn cứ huấn luyện lực lượng viễn chinh.

Nhìn thấy Trạch Duy Á ôm con mèo trắng đi ra vào phòng huấn luyện cơ giáp, Hàn Nghiêu đang chuẩn bị đến nhà ăn dùng bữa trưa, vẻ mặt khó hiểu dừng lại: “Nguyên Soái, sao anh lại ở đây?”
Trạch Duy Á gật đầu, giải thích ngắn gọn lý do.

“Không phải.” Sau khi biết được đối phương muốn làm gì, cả người Hàn Nghiêu liền không khỏe.

“Đây là phòng huấn luyện cơ giáp.

Làm sao có thể để bé dễ thương vào trong một mình được? Mặc dù Trùng Tộc ảo mang chữ “ảo”, nhưng nó không có nghĩa là không có lực công kích.”
“Meo meo.” Khương Khả trong vòng tay của Trạch Duy Á kêu lên, nói rằng không sao cả, cậu sẽ chú ý và sẽ không làm bản thân mình bị thương.

“Không ổn đâu.” Nhìn thấy phụ đề bên cạnh Khương Khả, Hàn Nghiêu đột nhiên đau đầu.

“Đây không phải là vấn đề cẩn thận hay không.

Không giống như cơ giáp ảo, Trùng Tộc ảo mô phỏng hoàn toàn sức mạnh tấn công và cách thức tấn công của Trùng Tộc.

Một khi chế độ thử thách được kích hoạt, cho dù có đóng nó từ bên ngoài, cũng rất khó để ngăn chặn ngay lập tức.


“Nếu bé thực sự muốn thử một trận chiến ảo, bé có thể đến phòng huấn luyện cơ giáp bình thường ở tầng dưới.

Các cơ giáp ảo trong đó tùy tiện bé chơi sao cũng được.”
“Được rồi, đừng lo lắng,” Trạch Duy Á vỗ vỗ vai người phụ tá, “Em ấy có lá chắn bảo vệ cao cấp, nên sẽ không có chuyện gì xảy ra.”

Hàn Nghiêu: “…”
Nói không lại Nguyên Soái, Hàn Nghiêu chỉ có thể giúp anh mở phòng huấn luyện cơ giáp trung cấp, sau đó ăn cơm cũng không thèm ăn, khoanh tay ngồi ở một bên.

Hầu hết các binh sĩ đã đi ăn trưa, chỉ còn lại hai người thử nghiệm trẻ tuổi.

Mặc dù rất sốc khi Nguyên soái để linh sủng tự mình chiến đấu với Trùng Tộc ảo, nhưng suy cho cùng, thì thân phận không đủ, cho nên cũng không dám nói gì.

Chỉ có thể do dự mà nhấn khởi động máy.

“Nhớ kỹ, vô luận thấy có chỗ nào không đúng, nhất định phải lập tức mở lá chắn bảo vệ ra, hiểu chưa?” Đưa Khương Khả vào phòng huấn luyện, Trạch Duy Á lại cảnh cáo.

“Meo meo.” Khương Khả vội vàng gật đầu.

Bên ngoài phòng huấn luyện, nhìn thấy con mèo trắng nhỏ bước vào, Hàn Nghiêu thật sự không thể ngồi yên, dứt khoát đứng lên.

“Cái kia, Nguyên Soái, ngài định đặt bao nhiêu Trùng Tộc ảo vào đó?” Máy móc đã được khởi động, người thí nghiệm mới không chắc chắn quay lại hỏi.

“Ba đi, 3 con Trùng Tộc cấp hai.” Trạch Duy Á nói.

“Được.” Người kiểm tra gật đầu.

“Ai, Nguyên…” Hàn Nghiêu vừa muốn phản bác, liền thấy trong phòng huấn luyện đã đưa Trùng Tộc vào.

Những chiếc móng vuốt nhọn màu đỏ, chiếc mai khổng lồ, đôi mắt kép kỳ lạ chỉ thuộc về Trùng Tộc, hình dạng Trùng Tộc ảo được công cụ tái hiện cao lớn và giống như thật, ngay lập tức khiến con mèo trắng nhỏ bé trong phòng huấn luyện trở nên yếu ớt và đáng thương.

Con Trùng kiến có chỉ số IQ thấp, chỉ biết tấn công những sinh vật gần đó, thấy 3 con Trùng Tộc ngừng lại một lúc liền lao đến con mèo trắng nhỏ cách đó không xa, Hàn Nghiêu thót cả tim.

Đang chuẩn bị có chuyện gì liền lập tức tắt máy, chợt thấy trước mặt con mèo trắng nhỏ xuất hiện 3 chiếc nhẫn bạc.

Trước khi Hàn Nghiêu kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, những vòng tròn màu bạc lơ lửng trên không trung ngay lập tức biến mất, khi hắn chưa kịp phản ứng lại, cả ba Trùng Tộc ảo đã bị cắt làm đôi.

[Chúc mừng ký chủ đã tiêu diệt thành công ba Trùng kiến.

Mất 2.23 giây.

Hãy tiếp tục cố gắng làm việc chăm chỉ.


2.23 giây.


Không nói tới người đang chờ bên ngoài phòng huấn luyện, ngay cả bản thân Khương Khả cũng không khỏi có chút choáng váng.

Tuy Trùng Tộc cấp 2 có chỉ số IQ không cao, nhưng sức tấn công và sức phòng thủ vẫn rất đáng kể, có thể trực tiếp giết chết trong một giây, đủ để chứng minh vũ khí trong tay cậu lợi hại biết bao.

Nhưng bên cạnh việc rất mạnh thì việc tiêu hao năng lượng cũng rất nghiêm trọng.

Chỉ riêng đòn đánh vừa rồi đã trực tiếp tiêu hao gần ⅓ sức mạnh dự trữ của Khương Khả.

Ước chừng sau này khi sử dụng, cậu phải hết sức lưu ý.

Từ phòng huấn luyện đi ra, Khương Khả định nhảy lên người Trạch Duy Á, nhưng lại bị Hàn Nghiêu đang lao về phía cậu ngăn lại.

“Này, bé dễ thương,” Hàn Nghiêu ngồi xổm, nở một nụ cười mà hắn cho là dịu dàng nhất, “Vũ khí mà bé vừa dùng là gì, có thể cho anh xem được không?”
Khương Khả liếc hắn một cái, muốn nói hắn xem cũng không hiểu, vẫn quên đi.

“Cái gì kêu xem cũng không hiểu nha,” Hàn Nghiêu không phục.

“Khi anh còn ở trong học viện, có học một khóa đào tạo nhỏ về chế tạo vũ khí, những vũ khí cơ giáp mà hiện tại anh đang dùng đều do anh chế tạo, tuy không chuyên nghiệp nhưng để tháo rời và phân tích thì vẫn có thể mà.


Khương Khả còn chưa kịp nói, Trạch Duy Á đã ôm con mèo trắng nhỏ trên mặt đất: “Cho cậu mượn thì được, nhưng nếu đến nguyên lý cơ bản nhất cũng không phân tích được thì sao?”
Loại chuyện liên quan đến lĩnh vực chuyên môn đương nhiên Hàn Nghiêu không thể nhượng bộ, hắn nghiến răng nói: “Nếu như đến cuối cùng tôi vẫn không giải được gì, vậy sự kiện mà ngài yêu cầu tôi tra, còn có tất cả công tác tiếp theo sẽ do tôi tiếp nhận, thế nào.

” (Edit: Bị lừa biết bao lần mà vẫn không chừa ????????)
Khương Khả: “Meo meo, meo meo.” Cái này có thể.

Mặc dù không biết sự kiện mà Hàn Nghiêu đang nói là gì, nhưng Hàn Nghiêu là phụ tá của Trạch Duy Á, nếu hắn sẵn sàng tiếp quản tất cả các công việc tiếp theo, điều đó có nghĩa là Trạch Duy Á có thể hoàn toàn nhàn rỗi.

Sau nửa giờ.

Khương Khả đi theo Trạch Duy Á rời khỏi căn cứ huấn luyện, đồng thời lấy đi vũ khí linh sủng vừa cho Hàn Nghiêu mượn, để lại Hàn Nghiêu một mình trơ mắt đứng ngoài cửa.

“Sao vậy, thân thể không thoải mái sao?” Jomon vừa đi ngang qua nhìn hắn kỳ quái.

Hàn Nghiêu vẻ mặt chết lặng: “À, không có gì, vừa mới cá cược với Nguyên Soái bị thua.

Chắc mấy tháng nữa tôi sẽ không được nghỉ ngơi.”
Jomon: “…”
Không phải chứ, rốt cuộc là có bao luẩn quẩn trong lòng mà biết mỗi lần cược với Nguyên Soái đều thua, mà vẫn còn chạy tới đánh cược với Nguyên Soái nha..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.