Đọc truyện Trực Tiếp Hàng Ngày Của Manh Sủng Đế Quốc FULL – Chương 17
Phạm vi tìm kiếm của hệ thống rất lớn, tuy đã đưa ra cảnh báo nhưng không có nghĩa là bên kia sẽ đến ngay, ít nhất đủ thời gian để chuẩn bị.
Khương Khả không chút do dự bỏ ra hai trăm điểm nữa để hệ thống cứ cách 5 giây lại báo vị trí của Trùng Tộc một lần.
Khoảng cách đối phương đến chỗ này còn hơn 15 phút nữa, Khương Khả dứt khoát thu hồi biệt thự mèo, rồi lùa lũ em vào trong hang.
Rắc rối duy nhất là chiếc vỏ bảo vệ tiên tiến trên tay cậu.
Không giống với lá chắn bảo vệ thông thường, lá chắn bảo vệ cao cấp bất tiện khi di chuyển hơn, việc mang theo chúng không chỉ làm tăng mức tiêu thụ năng lượng mà còn làm giảm hiệu quả của chính vỏ bảo vệ.
Trong lúc Khương Khả còn đang do dự, một con mèo đen nhỏ định chạy đến gần cửa hang.
Khương Khả sửng sốt, vội vàng chạy tới, dùng chân đè mèo em xuống đất.
Vừa mới ấn mèo em xuống, bên ngoài lớp vỏ bảo vệ đột nhiên phát ra tiếng “rầm”.
Móng vuốt nhọn màu đỏ, cái mai khổng lồ, cùng đôi mắt kép kỳ dị chỉ thuộc về trùng tộc, lần đầu tiên Khương Khả phải đối mặt với một con quái vật khủng bố như vậy, làm cho cả người đều sởn cả tóc gáy.
Trước khi cậu kịp phản ứng, chức năng phản công của vỏ bảo vệ cao cấp đã phát huy tác dụng, Trùng tộc trước mặt cậu bị đánh bay ra ngoài.
Mức độ tiêu thụ năng lượng chỉ đến 0,2%.
Khương Khả kiểm tra lá chắn bảo vệ, khi xác định chắc chắn rằng năng lượng tiêu hao không lớn, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm.
Nhân tiện quay đầu mắng mèo em một lượt, hỏi nó còn muốn tùy tiện chạy ra ngoài nữa không.
Mèo em cũng hơi sững sờ, ủy khuất mà kêu meo meo một tiếng.
【Cảnh báo! Trong quá trình quét hệ thống thấy một số lượng lớn sinh vật không thể xác định đang tới gần, tốc độ cấp độ 3 và nguy hiểm cấp độ 6, mong ký chủ chuẩn bị tốt để ứng phó.】
Đã nghe thấy cảnh báo tương tự quá nhiều lần, Khương Khả buộc mình phải bình tĩnh lại: “Thật sự không có thiết bị nào trong trung tâm mua sắm có thể bổ sung năng lượng cho lá chắn sao? Cũng không cần quá nhiều, chỉ cần có thể bổ sung một phần năng lượng là đủ rồi.”
Cậu đã thấy được tác dụng của lá chắn bảo vệ cao cấp, năng lực quả thực vượt xa tưởng tượng, nếu có cách liên tục bổ sung năng lượng thì ít nhất trên quặng tinh này, cậu và anh em nhà mèo không còn phải lo lắng về vấn đề an toàn nữa.
[Rất tiếc, lá chắn bảo vệ cao cấp LTECH 639 được cung cấp đặc biệt cho quân đội viễn chinh, tại trung tâm mua sắm của hệ thống không có thiết bị sạc hỗ trợ.
】
[Lưu ý thêm: Thiết bị sạc của lá chắn bảo vệ cao cấp rất lớn, không phải người chuyên nghiệp sẽ không thể sử dụng, mong ký chủ làm đến nơi đến chốn, đừng nghĩ đến những thứ kỳ lạ nữa.
】
Khương Khả: “…” Được rồi, cậu không nên hỏi quá nhiều.
…!
Tại một quặng tinh ở khu vực phía tây, cách không xa hang động nơi Khương Khả đang ở, một nhóm người đang điên cuồng chạy trốn.
Thanh niên đứng đầu có một vết sẹo nơi khóe mắt, hốc mắt đỏ lên, tức giận ném những mô-đun năng lượng đã sử dụng xuống đất.
“Mày nói cái quặng mỏ kia còn cách bao xa nữa, tại sao đi mãi vẫn chưa tới?”
Thủ hạ chạy theo phía sau hắn thở hổn hển, chỉ có thể mở miệng nói: “Gần tối rồi.
Tôi đã làm việc ở đây vài năm, không thể nhầm.”
Thanh niên đứng đầu cáu kỉnh gật đầu, từ đáy lòng không khỏi thở dài cảm thán cho vận đen của mình.
Lúc đầu chỉ nghĩ đây là một chuyến hàng đơn giản, để che giấu danh tính là hải tặc tinh tế, hắn đã trà trộn lên một con tàu vũ trụ tư nhân chuyên bán linh sủng, kết quả vừa bay được nửa đường thì vô tình bị quân đội phát hiện.
Trong quá trình chạy trốn vô tình bị rơi trúng một quặng tinh bỏ hoang.
Vốn dĩ việc này cũng không tính là chuyện lớn vì trong phi thuyền có khoang trị liệu, hơn nữa quặng tinh cũng không phải là tinh cầu chết, chỉ cần họ còn sống, họ có thể tìm cách rời khỏi đây.
Kết quả xui xẻo lại càng thêm xui xẻo, lúc hắn vừa tỉnh dậy liền phát hiện bọn họ rơi trúng hang ổ của Trùng tộc.
Vừa tỉnh dậy đã bị một đàn Trùng Tộc đông đảo truy đuổi, Gerrard thực sự không còn sức để tức giận.
“Bất quá nói về lúc trước, không ngờ lúc còn trẻ Hán Sâm cậu còn là một thợ đào mỏ.
Đem chuyện này nói ra chắc cũng chẳng ai tin.” Nhìn thấy sắp đến gần quặng mỏ, một thanh niên béo rốt cuộc cũng có tâm trạng cười cợt.
“Ai nói rằng cướp biển tinh tế không thể làm thợ mỏ”, người thanh niên tên là Hán Sâm ngay lập tức không phục, “Nếu tôi không có nhiều năm kinh nghiệm làm việc trên quặng tinh, lão đạo chắc gì đã nhìn trúng tôi.
Đúng không, lão đại.
”
“Đừng nói chuyện.” Gerrard cau mày làm một cử chỉ im lặng với hai người kia.
Hai tên thuộc hạ nhìn theo ánh mắt của hắn, không khỏi trợn to hai mắt.
Bên dưới vách núi cách đó không xa là quặng mỏ mà họ đang tìm kiếm.
Mà hiện tại đang có một nhóm Trùng tộc tập trung gần quặng mỏ, chúng đang không ngừng cố gắng lao vào đó, nhưng giống như có một cái lồng trong suốt làm chúng bị đẩy ra.
“Lá chắn cao cấp, làm sao lại có thể có lá chắn cao cấp ở nơi này.”
Không giống lá chắn bảo vệ sơ cấp thông thường có thể dùng để tự vệ, những lá chắn bảo vệ cao cấp chỉ có thể được sử dụng bởi chính phủ và quân đội, những doanh nhân giàu có bình thường cũng khó có thể có được nó thế mà bây giờ trên một quặng tinh bị bỏ hoang như thế này lại có một lá chắn bảo vệ cao cấp.
“Lão đại, lão đại,” Hán Sâm không khỏi nhăn mặt, “Phải làm sao đây, sẽ không phải nơi này cũng có quân đội đấy chứ, chúng ta có nên đổi địa điểm trước không.”
“Đúng,” thanh niên mập mạp vội vàng gật đầu, “Không nên đối đầu trực tiếp với quân đội.
Tốt hơn hết là đổi một chỗ trước.”
Nếu người của quân đội ở đây, thì họ thực sự chỉ có một con đường cụt.
“Đã quá muộn, không còn cách nào khác, chúng ta đi xem trước đi.”
Gerrard ném một viên đạn ra, hơi ngăn cản sự truy kích của Trùng tộc, nhịn không được hơi nhíu mày.
…!
Nhân loại.
Chính xác hơn, phải là có ba thanh niên đang bị Trùng tộc truy đuổi.
Nhìn thấy ba thanh niên trực tiếp nhảy lên lá chắn bảo vệ, Khương Khả cảnh giác lùi lại một bước.
Là khách du lịch vô tình rơi xuống quặng tinh này, hay người sống sót trên con tàu vũ trụ trước đó.
Nếu chỉ là những du khách bình thường thì còn tốt.
Nếu đó là người sống sót trên tàu vũ trụ thì càng rắc rối hơn.
Nhưng Khương Khả biết, những người có thể có mặt trên tàu vũ trụ trước đó, ngoại trừ những người buôn bán ở chợ đen ra, thì chỉ còn lại lũ Hải tặc tinh tế do những tay buôn chợ đen dẫn đường.
Mà cho dù là một trong hai loại người nào đi chăng nữa, thì đối với Khương Khả và anh em nhà mèo vốn là linh sủng quý hiếm thì cũng là một mối đe dọa rất lớn.
Suy nghĩ một hồi, Khương Khả vẫn đổi một thứ gì đó ra từ chỗ hệ thống, tuy rằng có chút băn khoăn, nhưng cũng chỉ có thể trách những người đó quá xui xẻo.
Qua lớp lá chắn bảo vệ trong suốt, ba người đối diện hiển nhiên nhanh chóng nhìn thấy tình hình bên trong mỏ.
Bạch Linh Miêu, có năm con Bạch Linh Miêu chưa thành niên, nếu không phải hoàn cảnh không thích hợp, Hán sâm đã nhịn không được mà mắt sáng lên.
“Tôi biết mà, quả nhiên bọn kia chúng nó lừa tôi, chúng dám nói với tôi rằng thứ quý giá nhất trong phi thuyền là hai con vẹt hồng…!Cút CMN con vẹt hồng của hắn đi, 10.000 con vẹt hồng cũng không mua nổi một con Bạch Linh Miêu.
Trời ơi, năm, năm con Bạch Linh Miêu.
”
“Được rồi,” Gerrard quay đầu bảo thuộc hạ ngừng nói, liếc nhìn năm con mèo con trong lớp lá chắn bảo vệ, luôn cảm thấy có điều gì đó không ổn, “Trong tay tau không có nhiều bom.
Điều quan trọng bây giờ là cần trốn vào trong mỏ.
”
Suýt chút nữa quên mất vẫn còn Trùng tộc đuổi theo ở đằng sau, Hán Sâm gật đầu nhanh chóng ngồi xổm xuống đất, nở nụ cười rất chi là ôn hòa hướng những chú mèo trong lá chắn bảo vệ: “Tiểu đáng yêu, chủ nhân của các bé đâu? Chúng ta không phải kẻ xấu, các bé có thể cho chúng ta vào trước được không? ”
Chú mèo con trong lá chắn bảo vệ không nói, nhưng chỉ khẽ liếc nhìn y, Hán Sâm dừng lại, không hiểu tại sao tự dưng cảm thấy một trận lạnh lẽo ở sau lưng.
“Vật nhỏ này không có dị năng đúng không.” Thanh niên mập mạp hiển nhiên nhận ra có cái gì không đúng, không khỏi có chút lo lắng.
Nguyên nhân khiến Bạch Linh Miêu thuần chủng đắt đến khó tin, một là do số lượng chúng khan hiếm và không dễ tồn tại, hai là bản thân Bạch Linh Miêu dễ thức tỉnh năng lực đặc biệt.
Linh sủng có thể thức tỉnh rất nhiều dị năng kỳ lạ, đặc biệt là giống quý hiếm như Bạch Linh Miêu, không ai biết những vật nhỏ này có đột nhiên thức tỉnh một số dị năng hố chết người không thể đền mạng hay không.
“Cẩn thận,” Gerrard trực tiếp ném dụng cụ trong tay cho Hán Sâm, “A Nặc và tau sẽ chịu trách nhiệm yểm hộ.
Mày đi mở lá chắn bảo vệ.”
“Được.”
Hán Sâm cầm dụng cụ, trực tiếp đem dụng cụ hình bầu dực ra để mở khóa lá chắn bảo vệ.
Lá chắn bảo vệ cao cấp thường có nhiều lớp mã hóa mật khẩu.
Hán Sâm đã nhanh chóng giải quyết hai lớp mật khẩu đầu tiên.
Ngay khi y định mở lớp mật khẩu thứ ba, y nhìn thấy chú mèo con trong lá chắn bảo vệ đang đi về hướng của mình.
Nó ngẩng đầu lên rồi nhẹ nhàng kêu meo meo.
Giọng của mèo con rất nhẹ nhàng, Hán Sâm đầu tiên là sửng sốt một chút, đột nhiên phát hiện hình như có ba quả bóng nhỏ đang bay lên không trung, rồi chậm rãi dừng lại trên người ba người.
Không tốt!
Hán Sâm vừa muốn lên tiếng nhắc nhở, nhưng tiếc là đã quá muộn.
Quả cầu nhỏ trên không trung đột nhiên tách ra, một lượng lớn bột màu đỏ phun ra xung quanh ba người, Trùng tộc bị đẩy lùi bởi bom như phát điên lao về phía bọn họ.
“Là do con mèo kia.”
Hán Sâm nhìn con mèo con trong lớp lá chắn bảo vệ, như thể đang nhìn một con quái vật.
“Chạy!” Gerrard hét lên, túm lấy hai người bên cạnh và chạy đến khu rừng gần đó..