Bạn đang đọc Trúc Lâm Sơn Trang – Chương 1
Hàn Thiên quốc năm thứ 24 dưới thời cai trị của vua Hàn Nghị, dân chúng lầm than, nạn đói hoành hành khắp nơi dù gần gũi hay xa xôi so với kinh thành, cướp bóc xảy ra liên miên tại biên ải rồi lại đê vỡ, dịch bệnh và thậm chí là cả nạn châu chấu khiến dân chúng mất mùa trở nên nghèo khó, đói kém, con số người chết không ngừng gia tăng đến nỗi dân số giảm một cách liên tục còn hơn cả những đứa trẻ được sinh ra,…
Bên cạnh đó thì vua tôi trong cung ăn sung mặc sướng, ngày ngày không thiết triều giải quyết tấu chương mà chỉ nghe múa hát tiệc tùng. Cẩu hoàng đế chỉ biết hưởng lạc bên mỹ nữ cùng những trò chơi mang tính kích thích mà hề quan tâm chút gì đến con dân trăm họ.
Quan lại ỷ quyền ỷ thế cướp không của dân một cách trắng trợn. Con quan ép nữ nhi nhà người mang về làm thiếp đã cố tình chia cắt tình yêu đôi lứa, thậm chí ngay cả những người đã có chồng, những kẻ đã có con cũng không hề có ý buông tha.
Hàn Nghị có ba người con tự xưng hoàng tử cùng thái tử chẳng khác gì vua cha, trời sinh một tính khiến dân chúng chỉ biết thở dài ngao ngán trước số phận sau này của họ cũng như con cháu mình trước cảnh đồ thán.
Võ lâm thì lại không quan tâm đến triều đình đang nghĩ gì, đang làm gì nhiều chỉ vì nước sông không bao giờ muốn phạm phải nước giếng nhưng không phải vì thế mà họ không ra tay giúp đỡ dân chúng sống sót qua ngày bằng những bát cơm chén cháo nho nhỏ trước màn đói khát.
Võ lâm chia thành hai bè cánh chính phái và tà phái. Tà phái một lòng giúp vua trị vì đất nước trong thái độ thờ ơ với số phận của con dân trăm họ. Tức giận trước những gì tà phái gây ra đã phạm phải quy ước năm xưa, chính phái đã quyết định một lòng phò tá cháu trai bên họ nội của Hán Nghị là vương gia Hán Thiên Phong lên ngôi hoàng đế.
Giang hồ đồn đại Trúc Lâm sơn trang không quan tâm thế sự chỉ một lòng bình bình ổn ổn sống qua ngày.
Giang hồ đồn đại Trúc Lâm sơn trang mang trong mình bí kiếp võ công tuyệt thế khuynh đảo giang hồ.
Giang hồ đồn đại Trúc Lâm sơn trang người không phạm ta, ta quyết không phạm người, nhưng nếu người đã phạm đến ta thì chỉ bốn chữ “Sát cả dòng họ”.
Giang hồ đồn đại trang chủ Trúc Lâm sơn trang là một nữ nhi với thuật dịch dung rất đỉnh nên chưa ai thấy được khuôn mặt thật của nàng, kẻ thấy được của chỉ có một chữ duy nhất “Sát”.
Giang hồ đồn đại Vô Danh các là tổ chức sát thủ lớn nhất Hàn Thiên quốc, ngang ngửa với Vân Phong các của triều đình.
Giang hồ đồn đại nếu kẻ nào đã vô tình chạm đến Vô Danh các, chỉ việc duy nhất nên làm và đáng làm đầu tiên lẫn cuối cùng đó là tự sát.
Giang hồ đồn đại các chủ Vô Danh các là một nữ nhi khuynh quốc khuynh thành như tiên nữ giáng trần.
Dân chúng đồn đại Túy Phi lâu là đệ nhất tửu lâu của kinh thành, ngoài ra còn có rất nhiều hệ thống buôn bán kinh doanh có mang một chữ Phi như lầu xanh Phi Hương lầu, tiệm cầm đồ Phi Dung,…
Dân chúng gọi lão bản này là Phi Phi cô nương bởi vì nàng ta vẫn thường xuyên làm từ thiện quyên góp cho dân nghèo cơm gạo để sống qua ngày trong khi sự thờ ơ của vua chúa vẫn diễn ra tại kinh thành.
Người ta vẫn nói rằng, nếu ai nắm trong tay ba mỹ nhân này sẽ dễ dàng bước chân lên làm vua bởi lẽ võ công có, tiền bạc có, nguồn lực cũng có.
Đó chính là điều khiến triều đình và tà phái đang ra chỉ thị bắt sống hoặc thu phục ba người họ nhưng quả thật không dễ chút nào bởi lẽ Trúc Lâm sơn trang ở nơi nào họ còn không biết, các chủ Vô Danh các thì đừng mơ mà động vào còn Phi Phi cô nương võ công cái thế biết bao người đã bỏ mạng chỉ vì muốn giết nàng.
Họ không hề biết một điều rằng, cả ba nữ nhân đó… đều là một người.