Trọng Sinh Vị Lai Chi Vương Đích Kỳ Lân

Chương 66: Từ bỏ


Đọc truyện Trọng Sinh Vị Lai Chi Vương Đích Kỳ Lân – Chương 66: Từ bỏ

Đêm tân hôn bị ăn đến cặn bã cũng không thừa lại Dung An thật sự rất muốn khóc, bởi vì cậu với đại đế vậy mà bị không gian đá ra ngoài. Đại đế chính là một tên bệnh xà tinh, thế nhưng nói muốn giao lưu tinh thần, vừa giao lưu, tinh thần lực không đủ chống đỡ để tiếp tục duy trì bọn họ ở lại không gian, sau đó hoa lệ lệ bị đá ra, thật sự quá mất mặt.

Dung An tỏ vẻ cậu từ trước đến nay chưa từng cảm thấy mất mặt như thế, trước kia tuy rằng cũng xuất hiện loại tình huống này, nhưng thông thường đều vì bị thương hoặc xuất hiện tình huống khác khiến tinh thần lực không đủ, ví dụ như không gian muốn thăng cấp, bằng không cơ bản sẽ không bị đá ra khỏi không gian.

Vì vậy, Dung An sau khi tỉnh lại, cậu quyết định không thèm để ý đại đế. May mắn chỉ có hai người họ hai biết điều này, nếu không thật sự mất mặt đến ngoài ngoại tinh luôn.

“Tối hôm qua là em muốn vào không gian.” Đại đế ho nhẹ, tuyệt đối không thừa nhận là hắn nhất thời không nhịn được. Đều đã nhịn nhiều năm như vậy rồi, tuy mấy ngày hôm trước đã giải phóng, nhưng nhiêu đó còn chưa đủ.

“Hừ.” Dung An không vui, cậu chui vào không gian còn không phải bởi vì đại đế quá nhiệt tình sao. Đối phương là một con Phệ Thiên Mãng, cái này cũng không phải điểm mấu chốt, mấu chốt là đối phương có hai cái JJ, cái này thỏa mãn, cái khác lại không thỏa mãn, sau đó đại đế tự nhiên không chịu buông tha cậu.

Ngày hôm qua vốn dĩ đã mệt, Dung An chỉ muốn nghỉ ngơi cho tốt thôi, nhưng không nghĩ tới cuối cùng đại đế lại được nghỉ ngơi, còn cậu lại mệt muốn chết.

“Được rồi, về sau vào lúc đó ít đi vào không gian,” Mặc Sĩ Phong an ủi Dung An, “Sẽ không xuất hiện tình trạng như vậy.”

“Ai tin tưởng anh!” Dung An không cho rằng lời đại đế vừa nói có thể tin tưởng được, chờ đến lúc đó còn không phải sẽ làm ra chuyện như vậy như vậy sao. Sau khi qua rồi lại nói, ai, trong lúc nhất thời quên mất, nếu không sẽ nói vì em muốn vào.

“Em nói đi?” Đại đế vớt Dung An từ trên giường lên, “Trước đó không phải nói muốn gặp cố nhân?”

Mặc Sĩ Phong ngày hôm qua nghe Dung An nói một câu liền nhớ kỹ, người văn minh cấp thấp không thể ở lâu trên Già Mã Tinh hệ. Nơi này không thích hợp với bọn họ, người chung quanh cũng không tiếp nhận người của văn minh cấp thấp. Văn minh cao đẳng xác thật rất chú ý tôn trọng bình đẳng, nhưng cũng phải xem đối phương là cái dạng gì, có cùng cấp bậc hay không. Văn minh cao đẳng có thể miễn cưỡng tiếp nhận văn minh trung đẳng, nhưng về cơ bản họ không thể tiếp thu văn minh cấp thấp, cũng giống như con người không có khả năng đi tôn trọng heo, nên người văn minh cao đẳng cũng không có khả năng tôn trọng văn minh cấp thấp.

“Dung Cầm?” Trong chốc lát, Dung An nhớ tới ngày hôm qua ở trên phố nhìn thấy Dung Cầm, “Chị ấy ở trên phố.”

“Đó là ngày hôm qua,” Mặc Sĩ Phong cảm khái, “Ngày hôm qua có để người đi theo bọn họ, người địa cầu không thích hợp đi dạo trên đường Đế Tinh.”

Dung An nháy mắt đã hiểu ý đại đế, nếu không có hộ vệ Già Mã Tinh hệ đi theo, chỉ sợ Dung Cầm bọn họ chết ở cái xó nào cũng không ai biết, cho dù có người biết, cũng không ai vì bọn họ lấy lại công bằng.

“Hiện tại?” Dung An chuẩn bị đứng dậy, xoa xoa phần eo đau nhức không thôi.

“Ở thiên thính,” Mặc Sĩ Phong đã sớm sắp xếp xong, “Bọn họ hai ngày sau sẽ về địa cầu.”

“Ưm, em đến liền.” Dung An nhanh chóng đứng dậy rửa mặt, tuy đã rõ ràng là cậu và Dung Cầm không có quan hệ gì, nhưng cậu vẫn muốn quan tâm Dung Cầm một chút. Có lẽ đây là quá mức lương thiện mà Kỳ Lan nói, nếu đổi lại là người khác, người đó sẽ lựa chọn hủy diệt địa cầu sao? Dung An không biết, nhưng cậu hiểu cậu không nghĩ sẽ hủy diệt địa cầu, tuy địa cầu đã ô nhiễm cực kỳ nghiêm trọng.

Nhìn động tác của Dung An, Mặc Sĩ Phong không khỏi lắc đầu, tiểu vương hậu sao không hỏi vài chuyện khác về hắn, hoặc hỏi về chuyện của hai người họ. Tính ra, người địa cầu kia cũng chỉ ngốc hai ngày, rất nhanh sẽ rời đi, thời gian dài, tiểu vương hậu sẽ quên đi bọn họ, huống chi người địa cầu thọ mệnh lại ngắn ngủi.

Đám người Dung Cầm đã ở thiên thính ngồi đợi hồi lâu, nhìn thấy kiến trúc chung quanh, họ không thể không cảm thán chênh lệch giữa địa cầu với văn minh cao đẳng quá lớn. Người địa cầu còn đang nghiên cứu làm thế nào bay vào mặt trăng, người văn minh cao đẳng đã có thể tự do ra vào tinh hệ khác, càng có thể hủy diệt một tinh cầu dễ như trở bàn tay.

Ngồi ở chỗ này, Dung Cầm có chút áp lực, đồng thời cũng có cảm giác tự ti. Vì sao địa cầu còn chưa đạt tới loại trình độ này, vì sao trước đó người địa cầu có nói UFO linh tinh, nhưng lại không ai thật sự làm ra chuyện tương quan về phương diện đó. Chờ đến khi người ngoại tinh xâm lấn, bọn họ mới bừng tỉnh đại ngộ, đây là thời điểm chuẩn bị đối phó người ngoại tinh.

Người trong hoàng cung Già Mã Tinh hệ còn tôn trọng đám người Dung Cầm, bưng trà rót nước đầy đủ, nhưng Dung Cầm không dám hỏi họ phải chờ bao lâu, cũng không dám hỏi Dung An hiện tại làm gì. Chỉ có thể ngồi ở đó chờ đợi, Dung An khi nào xuất hiện, khi đó họ liền gặp nhau.

Chờ sau khi Dung An rửa mặt xong, Mặc Sĩ Phong lại lần nữa giữ chặt Dung An, “Ăn sáng trước đã.”

Đại đế không muốn để vương hậu của mình bụng rỗng đi gặp Dung Cầm, bất quá chỉ là người của văn minh cấp thấp mà thôi, không gặp họ cũng được, càng đừng nói chỉ để cho họ chờ.

“Không cần phiền toái như vậy, uống dinh dưỡng……” Dung An định nói uống dịch dinh dưỡng, lại bị đại đế ngăn cản, cuối cùng vẫn phải đi ăn sáng. Chờ ăn xong bữa sáng, lại tốn thêm nửa giờ.

Dung Cầm chờ có chút không kiên nhẫn, nhưng bọn cô không dám càu nhàu, cũng không dám biểu hiện bất mãn. Chỉ là nội tâm có cảm giác nghẹn khuất, bởi vì họ là văn minh cấp thấp, cho nên, họ chỉ có thể chờ, chờ người văn minh cao đẳng triệu kiến.

“Ở đây tốt hơn nhiều so với địa cầu.” Dung Cầm chậm rãi mở miệng.

Ở địa cầu khi đi gặp những người văn minh cấp bậc cao một chút, họ không phải trực tiếp bị cự tuyệt ngoài cửa, chính là bị vũ nhục các thứ, chỉ có một số rất ít tốt tính. Dung Cầm biết hiện thực vốn tàn khốc như thế, tuy người địa cầu nhân số đông đảo, lại không thể so với người ngoại tinh công nghệ cao, cũng kém rất nhiều so với thực lực bản thân người ta. Một quyền của người ta, bọn họ rất có khả năng đã bị đánh bay ra ngoài không gian.

Nghe Dung Cầm nói như vậy, người bên cạnh cô nhìn trái nhìn phải, sau đó hơi cúi đầu. Có lẽ là vì hai ngày nay nhận được đãi ngộ cực tốt, trong lúc nhất thời họ quên mất Già Mã Tinh hệ là văn minh cao đẳng, là bá chủ tinh tế, vũ trụ này không có bao nhiêu tinh hệ dám khiêu chiến quyền uy của Già Mã Tinh hệ.

Dung An không phải cố ý bắt bọn họ chờ, nhưng cậu vẫn đi theo đại đế. Trải qua 5 năm, Dung An cũng đã hiểu rõ loanh quanh lòng vòng trong đó, giữa văn minh cấp thấp và văn minh cấp cao vốn phải là như thế. Hiện tại để Dung Cầm bọn họ chờ, cũng vì để bọn họ cảm nhận được sự tàn khốc giữa văn minh cao đẳng và văn minh cấp thấp, không thể để bọn họ tâm sinh may mắn, cho rằng Già Mã Tinh hệ đều đối với bọn họ tốt đẹp như vậy, rồi đến văn minh khác tự nhiên cũng nghĩ như thế.

Già Mã Tinh hệ đúng là có địa vị rất cao trong tinh tế, nhưng khó bảo toàn có người dòm ngó địa cầu, mà Già Mã Tinh hệ cũng không có khả năng bởi vì một địa cầu lạc hậu sẽ nháo với người ta. Cho nên lạnh nhạt, ngược lại là tốt cho bọn họ.

Dung An đơn độc đi vào thiên thính, cậu không để Mặc Sĩ Phong tới cùng. Nếu đại đế ngồi ở đây, phỏng chừng những người đó cũng không dám nói chuyện.

“Dung…… Vương hậu.” Dung Cầm vốn dĩ muốn gọi tên đối phương, sau đó lại sửa đổi, Dung An này là vương hậu Già Mã Tinh hệ, không phải em trai không bản lĩnh kia của cô.


“Ngồi,” Dung An thấy đám người Dung Cầm đứng dậy, vội cho bọn họ ngồi xuống, “Ăn chút gì đi, người địa cầu chắc có thể ăn hoa quả bình thường.”

Hoa quả đặt trên bàn là hoa quả bình thường, không phải linh quả cấp thấp. Nếu là văn minh trung đẳng cao đẳng khác tới, Già Mã Tinh hệ có thể sẽ chiêu đãi bọn họ linh quả cấp thấp. Nhưng người địa cầu vốn chỉ ở địa cầu, không có tiếp xúc với tinh hệ khác, vì vậy, quản gia hoàng cung cũng không chuẩn bị linh quả cho họ, sợ họ không thể tiêu hóa, hoặc là xuất hiện vấn đề khác.

“Dạo này có khỏe không,” 5 năm không gặp, Dung Cầm phát hiện khuôn mặt Dung An so với lúc trước càng tinh xảo hơn, năm tháng giống như không lưu lại dấu vết trên mặt đối phương, “Tôi đã già rồi.”

“Cũng chỉ hơn ba mươi, không tính già,” Dung An vẫn biết tuổi tác địa cầu, “Chị hiện tại xem như là thời điểm sự nghiệp thành công.”

“Sự nghiệp thành công cái gì, việc gì có thể làm liền đi làm,” Dung Cầm bởi vì có chút liên hệ với Dung An Già Mã Tinh hệ, văn minh khác cũng không làm khó dễ Dung Cầm qua mức, ít nhất sẽ không thương tổn cô. Cô cũng cảm giác được rõ ràng liên hệ với văn minh cao đẳng, đây là chuyện quan trọng cỡ nào. Có vài văn minh không lớn mạnh bao nhiêu so với địa cầu sở dĩ dám cho người địa cầu xem sắc mặt, đó cũng là vì bọn họ có chỗ dựa cường đại, “Thừa dịp còn có thể động làm nhiều một chút.”

“Địa cầu hiện tại thế nào?” Dung An thấy Dung Cầm sắc mặt tiều tụy, một nữ nhân phải làm những chuyện đó nhất định rất khó khăn. Dung An cũng không dám tưởng tượng một mình cậu đi làm những chuyện đó, cậu không hiểu phải câu thông với văn minh khác thế nào. Đặc biệt là khi bản thân ở thế hạ phong, cái gì cũng phải nghe người khác, người đó có chút không vui, một giây hủy diệt địa cầu, cái này còn nói chuyện thế nào nữa.

“Chỉ như vậy thôi,” Dung Cầm lắc đầu, “Rút vào bên trong mai rùa, trong lúc nhất thời không ra được.”

5 năm qua, mọi người vẫn còn run sợ trong lòng, không dám tiếp xúc nhiều với người văn minh khác. Thời gian ra cửa so với năm vừa rồi giảm bớt rất nhiều, hơn nữa kinh tế trên địa cầu đã chịu đả kích nghiêm trọng, rất nhiều sản nghiệp sôi nổi phá sản, đây được xem là thời tiết trời đông giá rét mà địa cầu cần phải vượt qua.

“Này……” Dung An cũng không biết nói như thế nào.

“Trên địa cầu có rất nhiều người ngoại tinh, không ít tên đều là người ngoại tinh bình thường, ở trong quân chắc cũng không có địa vị gì.” Dung Cầm cảm thán, chỉ là người ngoại tinh như vậy đã có thể cho bọn họ xem sắc mặt.

“Cái này đúng là gian nan,” Dung An gật đầu, “Chúng tôi đi đến địa cầu đều phải thông qua đường hầm thời không, bằng không tôi đã mua địa cầu luôn rồi.”

︿( ̄︶ ̄)︿, Dung An tỏ vẻ cậu đã để dành đủ điểm thông dụng để mua địa cầu, có thể làm tiểu vương tử địa cầu. Nề hà địa cầu với Già Mã Tinh hệ không thể liên thông trực tiếp, đến địa cầu đều phải thông qua đường hầm thời không, cũng cần có tàu chiến, việc này phí dụng hao phí khá cao, huống chi địa cầu ô nhiễm quá nghiêm trọng, không thích hợp cho người Già Mã Tinh hệ cư trú. Mua địa cầu, ngược lại bất lợi với việc địa cầu phát triển, còn không bằng thừa nhận thống khổ trong khoảng thời gian ngắn, như vậy cũng sẽ không trở thành phụ thuộc của văn minh khác.

Dung Cầm nghe được lời Dung An nói nội tâm kinh hoàng, cô không phải chưa từng nghe qua người ngoại tinh khác nói như vậy. Chỉ là mấy tên người ngoại tinh kia phần nhiều là khinh thường địa cầu, hơn nữa Già Mã Tinh hệ cùng Y Tháp Tinh hệ đã từng lên tiếng không được tùy ý thương tổn người địa cầu, văn minh khác xem mặt mũi hai tinh hệ này, bọn họ cũng không động đến địa cầu. Nếu thực sự có người mua địa cầu, vậy địa cầu trở thành thuộc địa ngoại tinh, vẫn là một tinh cầu rác rưởi? Cái sau có nhiều khả năng hơn.

Trong chốc lát, não Dung Cầm đã lọc ra nhiều loại khả năng, “Nếu chúng tôi nguyện ý bị ngài mua?”

“Cái gì?” Dung An khiếp sợ, cậu chỉ nói một câu vui đùa thôi mà.

“Tôi biết người địa cầu hiện tại cần điểm thông dụng, phỏng chừng sẽ không mua được địa cầu, hơn nữa người ngoại tinh cũng sẽ không thừa nhận,” Dung Cầm nhíu mày, “Địa cầu cần một chủ nhân ngoài sáng.”

“Cái này……” Dung An tỏ vẻ cậu không hiểu ý đối phương lắm, “Chủ nhân ngoài sáng? Cho các cô thời gian phát triển?”

“Người địa cầu thọ mệnh ngắn, không dài như các ngài,” Dung Cầm thần sắc kiên định, “Nếu ngài nguyện ý, chúng tôi hy vọng ngài có thể trợ giúp chúng tôi, chỉ là điểm thông dụng mua địa cầu……”

“Việc này không quan trọng,” lúc này, đại đế bưng một chén canh gà thầm thì lại đây, đưa cho Dung An, “Làm cái thủ tục là được.”

“Cứ như vậy?” Dung An nghi hoặc, “Điểm thông dụng có phải cần chuẩn bị một chút hay không?”

“Không cần,” Mặc Sĩ Phong bình tĩnh nói, “Không ai muốn cái tinh cầu này.”

Nói trắng ra là, đây là một cái tinh cầu không có ai nguyện ý muốn, chỉ cần một câu của đại đế, vấn đề này có thể giải quyết nhẹ nhàng.

Dung An yên lặng nhìn về phía Dung Cầm, đại đế nói thẳng như thế, có thể làm tổn thương Dung Cầm không? Tuy rằng Dung An không để bụng một chút điểm thông dụng đó, nhưng cậu hỏi cũng vì muốn Dung Cầm biết địa cầu vẫn có giá trị, ai biết đại đế trực tiếp nói một câu như vậy. Quả nhiên không thể kỳ vọng đại đế sẽ nhân từ, đại đế cũng không có khả năng để ý Dung Cầm có vui hay không.

“Lúc nào có thể làm xong?” Nghe đến câu không ai cần địa cầu, nội tâm Dung Cầm đau đớn, tuy đã biết địa cầu là văn minh cấp thấp, không bằng văn minh cao đẳng. Rõ ràng địa cầu đã phát triển rất khá, sao lại thành ra như vậy. Tim Dung Cầm nhỏ máu, nhưng cô vẫn phải hỏi ra vấn đề này, “Treo trên danh nghĩa vương hậu?”

“An.” Mặc Sĩ Phong nhìn về phía tiểu vương hậu, hắn nghe vương hậu của mình, chuyện người địa cầu không liên quan đến hắn.

“Mau chóng làm đi,” Dung An bất đắc dĩ, Dung Cầm đều đã nói như vậy rồi, “Lại thêm một phần hiệp ước, một trăm năm hay là hai trăm năm cho người địa cầu các chị chọn?”

“Còn chưa đủ,” Dung Cầm lắc đầu, thời gian một trăm năm không đủ để người địa cầu tiến hóa cường đại như người ngoại tinh. Không nói đến khoa học kỹ thuật của người ngoại tinh, chỉ tố chất thể năng của người ngoại tinh cũng không phải người địa cầu có thể so được, “Không bằng một ngàn…… Tính lại, vẫn là hai trăm năm đi.”

Cũng không biết đến lúc đó người lãnh đạo địa cầu là ai, không chừng người ta đã nghĩ ra biện pháp tốt. Dung Cầm thở dài, tranh thủ thời gian hai trăm năm cũng không tệ.

“Có thể,” Dung An nhìn Dung Cầm thở dài, hiểu rõ đối phương rất khó để hạ quyết tâm, ở Già Mã Tinh hệ, hai trăm năm không lâu lắm, sinh mệnh của một thú nhân còn đang ở kỳ thanh niên, mà người địa cầu có thể đã một thế hệ một trăm tuổi lại thêm một thế hệ một trăm tuổi nữa, giữa hai bên lại cách càng lớn. Hai trăm năm cũng đủ để địa cầu một triều đại hưng khởi lại diệt vong, “Cứ như vậy đi, tôi cũng không cần hoa……”

Dung An vừa muốn nói cậu cũng không cần tiêu phí điểm thông dụng, nhưng ngay sau đó vội vàng câm miệng. Lời này chỉ làm Dung Cầm thương tâm hơn, vẫn là đừng nói. Dung An phát hiện vận mệnh của mình tính ra còn tốt, tuy rằng bị xem như thú nhân dưỡng gần hai mươi năm, chỉ là cậu hiện tại muốn cái gì sẽ có cái đó, trước đó Dung gia đã cho cậu rất nhiều điểm thông dụng để làm tiền tiêu vặt, hiện tại cùng đại đế kết hôn, cậu lại nhiều thêm một bút tài sản, không cần lo lắng ra cửa không có tiền làm sao bây giờ.

“Tạm thời cứ như vậy,” Mặc Sĩ Phong mở miệng, “Để bọn họ đi về nghỉ ngơi trước, chờ một lát bảo người mang bọn họ ra ngoài đi dạo, lãnh hội phong cảnh Già Mã Tinh hệ.”


“Được.” Dung An gật đầu, đại đế nói đúng, Dung Cầm bọn họ thật vất vả mới tới Già Mã Tinh hệ một chuyến, nên để bọn họ đi dạo khắp nơi thăm thú.

Đám người Dung Cầm đứng dậy, bọn họ biết đại đế Già Mã Tinh hệ là đang biến tướng đuổi bọn họ đi, không hy vọng bọn họ ở trước mặt Dung An nhiều lời. Dung Cầm đối với điều này thực vừa lòng, cô đã hoàn thành sứ mệnh quan trọng nhất khi tới Già Mã Tinh hệ. Việc này cũng không xem như địa cầu trở thành phụ thuộc của người ngoại tinh, chỉ là mượn danh nghĩa Dung An dùng mà thôi, địa cầu vẫn là của người địa cầu.

Đợi đám người Dung Cầm rời đi, Dung An mới hạ mặt, bất mãn nhìn về phía Mặc Sĩ Phong, “Anh là cố ý!”

“Vậy để em tùy tùy tiện tiện đáp ứng bọn họ?” Mặc Sĩ Phong nhướng mày, “Dù hiện tại em đưa địa cầu về dưới danh nghĩa của em, việc này cũng không có tác dụng quá lớn. Dựa theo tốc độ phát triển của bọn họ, hai trăm năm? Ta thấy một trăm năm Già Mã Tinh hệ cũng chẳng có bao nhiêu tiến bộ lớn!”

“Đó là bởi vì Già Mã Tinh hệ cấp bậc văn minh đã rất cao?” Dung An nghi hoặc, “Hay là quang não lại đổi mới?”

“Cái này còn chưa đủ, không chỉ là khoa học kỹ thuật, còn có tự thân chúng ta,” Mặc Sĩ Phong mềm nhẹ xoa đầu Dung An, “Người địa cầu hiện tại cũng không có dị năng, ngẫu nhiên có người có kỹ năng đặc thù, nhưng rất yếu kém, chờ đến lúc bọn họ tiến hóa có dị năng, phải mất bao lâu? Già Mã Tinh hệ sở dĩ có hôm nay, cũng là từng chịu tai nạn lớn, chúng ta mới từng chút tiến hóa đến bây giờ.”

Dung An trầm mặc, thời gian hai trăm năm đúng là quá ngắn, người địa cầu hai trăm năm trước cùng người địa cầu hiện tại phỏng chừng cũng không khác biệt nhiều lắm. Lại cho bọn họ thêm hai trăm năm, khác biệt chắc cũng không lớn là bao.

Theo người Già Mã Tinh hệ tham quan Đế Tinh, Dung Cầm cũng không có tâm tình chơi đùa, mà lực chú ý luôn đặt trên sự phát triển của Già Mã Tinh hệ, xem tinh hệ người ta phồn vinh cỡ nào, còn địa cầu lại lạc hậu bao nhiêu. Hình ảnh nhìn thấy trên mạng, so với việc tiếp xúc trong hiện thực khác nhau rất lớn, Dung Cầm bị mấy thứ trước mặt trấn trụ, kiến trúc cùng với máy móc không phải địa cầu hiện tại có thể đạt tới, lại thấy trên đường ngẫu nhiên có thú nhân xung đột, chiến đấu giữa thú nhân làm Dung Cầm xem đến hoa cả mắt, so với phim truyền hình trên địa cầu còn xuất sắc hơn.

Dung Cầm thỉnh thoảng đưa mắt quan sát người chung quanh, thậm chí còn thử lấy quang não ra quay chụp hình ảnh. Lúc quay chụp, Dung Cầm nhìn về phía hướng dẫn du lịch Già Mã Tinh hệ bên cạnh, sợ đối phương ngăn cản mình, kết quả đối phương hoàn toàn làm lơ hành động của cô. Dung Cầm cảm thấy buồn cười, người Già Mã Tinh hệ tự nhiên không để bụng điểm này. Bất quá chỉ là mấy tấm ảnh chụp mà thôi, cũng không thể tiết lộ cơ mật của bọn họ, bảo mật của văn minh cao đẳng cực kỳ tốt.

Cùng là hình người, nhưng người Già Mã Tinh hệ trên đường vẫn có thể nhận thấy đám người Dung Cầm không phải người Già Mã Tinh hệ, đối với điều này, bọn họ cũng không hiếu kỳ, nên làm cái gì liền làm cái đó.

Mà ngồi ở trong quán cà phê Lâm Hoa Nam cũng nhìn thấy bọn họ, y lập tức nghĩ đến Dung An 5 năm trước đã từng rơi xuống địa cầu văn minh cấp thấp, người phụ nữ kia hôm qua cũng xuất hiện trên phố nhìn Dung An. Người này chỉ sợ cùng Dung An có một chút quan hệ, bằng không bên cạnh người này cũng sẽ không có người của đội hộ vệ hoàng gia.

“Dù cô ta là người địa cầu, cũng thông minh hơn ngươi,” lúc này, Magar rời khỏi ghế dựa, ngồi vào đối diện Lâm Hoa Nam, “Mặc kệ là người tinh hệ nào, đầu tiên phải hiểu rõ thân phận, địa vị của mình.”

“Anh tối hôm qua không xuất hiện!” Lâm Hoa Nam cắn răng.

Tối qua Lâm Hoa Nam cố ý đến biệt thự trên mạng giả thuyết chờ Magar, kết quả y đợi suốt một buổi tối Magar vẫn không xuất hiện. Điều này làm Lâm Hoa Nam phẫn nộ, nhưng sáng sớm nhận được tin của đối phương, y vẫn lại quán cà phê này.

“Tối hôm qua khá mệt, đi ngủ,” Magar nhún vai, “Cũng không có quy định, tối hôm qua ta cần phải đi gặp ngươi.”

“Anh……” Lâm Hoa Nam biết đối phương cố ý khó xử mình, rõ ràng là đối phương nói có việc buổi tối nói, kết quả đối phương lại không xuất hiện, “Đồ đâu?”

“Ngươi cho rằng ta sẽ mang cái loại đồ chơi đó theo?” Magar châm chọc, “Thân là vương tử Y Tháp Tinh hệ, mang cái loại đồ đó bên người không thích hợp.”

Magar có thể thiết kế Lâm Hoa Nam, nhưng hắn sẽ không đem thứ có khả năng để người khác bắt lấy nhược điểm theo trên người, dù đặt ở nút không gian cũng không an toàn. Khoa học kỹ thuật hiện tại lại không phải không phát minh ra dụng cụ rà quét nút không gian, không cẩn thận bị phát hiện, như vậy sẽ không còn là vấn đề làm mất mặt Y Tháp Tinh hệ, nói không xong còn làm giảm sự ủng hộ của dân chúng Y Tháp Tinh với hắn.

“Vậy mà không mang theo.” Lâm Hoa Nam suy sụp dựa vào lưng ghế.

“Có người chuyên môn tặng cho ngươi,” Magar bưng cà phê trên bàn lên, “Cà phê của Già Mã Tinh hệ quả nhiên khá hơn nhiều so với địa cầu, văn minh cao đẳng với văn minh cấp thấp không cách nào so sánh được.”

“Anh muốn động thủ với địa cầu?” Lâm Hoa Nam suy đoán.

“Không, không, không,” Magar cười nhạt, “Một cái văn minh cấp thấp nho nhỏ mà thôi.”

Chỉ là nhìn thấy người địa cầu, liền nhân tiện nói một hai câu. Magar đối với văn minh cấp thấp thật sự không có hứng thú, loại tinh cầu này hủy diệt một cái thì hủy diệt một cái, nhưng không thể động đến Già Mã Tinh hệ được. Đừng nhìn thấy Dung An hiện tại có vài phần để ý địa cầu, nhưng Dung An là vương hậu Già Mã Tinh hệ, tự nhiên không có khả năng vì địa cầu mà tính toán chi li với văn minh cao đẳng khác. Magar hắn tất nhiên cũng có phong phạm vương tử của văn minh cao đẳng, nói không động liền không động.

“Bọn họ đã biết là tôi sao chép tư liệu.” Lâm Hoa Nam ánh mắt ảm đạm.

“Nếu đã biết, vậy ngươi còn tìm ta?” Loại đầu óc này không phải ngu ngốc đến cảnh giới nhất định, mà là bị dịch gien ngoại tinh ăn mòn, Magar càng cho rằng Lâm Hoa Nam không còn tác dụng với bọn họ, “Một khi đã như vậy, về sau liền ngoan ngoãn làm nghiên cứu của ngươi, không cần tiếp tục lấy tư liệu.”

“Vậy…… Thứ đồ kia đâu?” Lâm Hoa Nam để ý nhất vẫn dịch gien ngoại tinh, y cần loại đồ chơi này tạm thời để mình tăng lên tinh thần.

“Thứ đồ kia hiện tại đối với ngươi còn bao nhiêu tác dụng?” Magar châm chọc, “Ngươi lại dùng nhiều hay ít?”

Gần đây rõ ràng cảm giác được Lâm Hoa Nam dùng dịch gien ngoại tinh càng ngày càng nhiều, Magar tỏ vẻ bọn họ mặc dù có không ít loại dịch gien này, nhưng cũng không phải để Lâm Hoa Nam tiêu hao như thế.

“Anh…… Không tính cho?” Lâm Hoa Nam hít sâu một hơi, “Tôi có thể mua!”


“Lâm Hoa Nam, trước mắt điểm thông dụng ngươi dùng vẫn là Lâm gia cho,” Magar nhắc nhở Lâm Hoa Nam, “Tiền lương viện nghiên cứu linh thực cấp cũng không đủ để gánh vác một bút phí dụng, Lâm gia sớm hay muộn sẽ phát hiện, ngươi nhân lúc còn sớm vẫn nên từ bỏ loại đồ chơi này đi.”

“Từ bỏ?” Lâm Hoa Nam cười, “Sao có thể?”

Hiện tại nếu không để dùng loại dịch gien ngoại tinh này, y sẽ không cách nào tiến thêm một bước nuôi trồng ra linh thực, cũng không thể tiến thêm một bước trong nghiên cứu linh thực. Lâm Hoa Nam hiện tại đã không thể rời khỏi dịch gien ngoại tinh, một khi không sử dụng, trong đầu y liền trống rỗng, y không biết mình còn có thể làm gì.

“Không được cũng phải được!” Magar đứng dậy, “Đây là lời khuyên cho ngươi, đừng tiếp tục huỷ hoại chính mình!”

Magar chuẩn bị rời đi, phát hiện quân cờ đã không còn tác dụng gì. Dù Lâm Hoa Nam báo cho nhân viên chính phủ Già Mã Tinh hệ, nói đối phương là sao chép tư liệu cho Y Tháp Tinh hệ, cái này cũng không có tác dụng nhiều lắm, cùng lắm thì Y Tháp Tinh hệ bồi thường một ít điểm thông dụng tượng trưng cho Già Mã Tinh hệ, giống như bọn họ mua những cái tư liệu đó, vì tư liệu Lâm Hoa Nam cung cấp cũng không phải loại trọng tâm. Nếu những tư liệu đó cực kỳ trọng yếu, đám người kia cũng sẽ không đặt ở chỗ như thế, cũng sẽ không dễ dàng bị người khác sao chép. Lại nói những người đó đã biết là Lâm Hoa Nam làm, lại không có hành động khác, điều này cho thấy tác dụng của tư liệu không lớn.

Không ngăn cản Magar, Lâm Hoa Nam biết Magar đã từ bỏ quân cờ là mình. Lúc trước nếu không sử dụng dịch gien ngoại tinh, hiện tại cũng sẽ không thay đổi thành như vậy, chính là hiện tại y đã không còn biện pháp gì.

Qua một hồi lâu, Lâm Hoa Nam mới ra khỏi quán cà phê, ngẩng đầu nhìn bầu trời sáng ngời, tương lai của y ở đâu.

Bởi vì hôm tư liệu của viện nghiên cứu linh thực bị người khác sao chép, đúng lúc Dung An cũng đi qua, lại bị người hỏi thăm, vì vậy, sau khi cảnh sát biết được tin tức chính xác, liền bẩm báo với Dung An, vương hậu có tư cách biết chuyện này.

Khi Dung An nghe được tên Lâm Hoa Nam, cậu khiếp sợ, ở trong mắt cậu, Lâm Hoa Nam là một giống cái mười phần lạc quan tùy tiện, tuy đối phương ở thi đấu 5 năm trước muốn cướp đoạt linh quả của cậu, Dung An đều cho rằng người này tương đối thẳng thắn. Lại không nghĩ tới Lâm Hoa Nam sẽ làm chuyện như vậy, cậu cũng không có gặng hỏi.

“Ít tiếp xúc với Lâm Hoa Nam.” Mặc Sĩ Phong cũng biết chuyện này, bản thân Lâm Hoa Nam lấy những tư liệu đó cũng không có tác dụng gì, điều này chứng tỏ phía sau Lâm Hoa Nam có người.

Già Mã Tinh hệ đối giống cái khá khoan dung, thêm việc viện nghiên cứu linh thực cũng không truy cứu, cho nên, cảnh sát cũng không giam Lâm Hoa Nam lại.

Sau khi Lâm gia biết được chuyện này, bọn họ cực kỳ tức giận, Lâm Hoa Nam căn bản không có đem những cái tư liệu đó về nhà, cũng không có báo cho bọn họ. Việc này giống như bọn họ mạc danh bị kéo chân vào, Lâm lão gia tử cố ý kêu Lâm Hoa Nam bên ngoài trở về.

Lâm Hoa Nam sau khi trở về liền thấy Lâm lão gia tử ngồi ở đại sảnh, y hiểu rõ mình đã không thể tránh né một cửa này. Chuyện đã đến nước này, Magar cũng từ bỏ y, nói không chừng tương lai cũng không thể mua được lượng lớn dịch gien ngoại tinh, Lâm Hoa Nam ‘bang’ một tiếng quỳ gối trước mặt Lâm lão gia tử.

“Con sai rồi!” Lâm Hoa Nam không chỉ nói mình sai, còn đem chuyện dịch gien ngoại tinh đều nói ra.

Lâm Hoa Nam hiểu, nếu hôm nay mình không nói rõ ràng, về sau sẽ rất khó nói ra, chờ khi tất cả mọi người đều biết, phỏng chừng Lâm gia cũng lựa chọn từ bỏ y. Y cần phải nói cho bọn họ, người trong nhà nhất định sẽ sắp xếp ổn thỏa giúp mình.

“Dịch gien ngoại tinh?” Lâm lão gia tử mở to hai mắt nhìn Lâm Hoa Nam quỳ trên mặt đất, ông không nghĩ tới đứa cháu mà ông coi trọng lại làm ra chuyện như vậy. Lâm lão gia tử đã từng ngàn dặn vạn dò, yêu cầu người Lâm gia không được đụng chạm đến dịch gien ngoại tinh, không được dùng. Nhưng đứa cháu giống cái mình đắc ý lại ngây ngốc mà dùng dịch gien ngoại tinh, còn là vì một cái nguyên nhân cực kỳ ngu đần, muốn vượt qua Kỳ Lân.

Kỳ Lân chính là giống cái đặc thù được thần thú chiếu cố, người Già Mã Tinh hệ trước nay đều không muốn so với Kỳ Lân. Kỳ Lân tuy rằng mạnh, nhưng số lượng cực nhỏ, dù có thể sinh ra, xác suất tồn tại cũng cực kỳ thấp, Kỳ Lân thuận lợi thành niên lại càng ít. Bởi vậy, thật sự ghen ghét Kỳ Lân, muốn đi lối tắt vượt qua Kỳ Lân, không được vài người. Huống chi Kỳ Lân có không gian, điều này vốn không thể vượt qua được.

“Dạ.” Lâm Hoa Nam cúi đầu, không dám nhìn vào hai mắt Lâm lão gia tử. Y biết Lâm lão gia tử đối với giá trị của y chờ mong rất cao, vì việc này, kỳ vọng của lão gia tử đối với y cũng tan biến, “Con hiện tại chỉ cần không dùng nó, đầu óc liền…… Đầu óc liền trống rỗng.”

Lâm Hoa Nam nhắm mắt lại, cái hiện thực tàn khốc này cuối cùng cũng chính miệng y nói ra.

Lâm lão gia tử lảo đảo về sau hai bước, “Tốt, tốt đến tàn nhẫn!”

Ngay sau đó, Lâm lão gia tử cầm quải trượng đánh Lâm Hoa Nam, những người khác đứng ở một bên cũng không có ngăn cản Lâm lão gia tử. Bọn họ bị lời Lâm Hoa Nam nói dọa chết khiếp, dùng dịch gien ngoại tinh, bản thân chính là một loại sỉ nhục. Mà Lâm Hoa Nam chẳng những dùng, còn dùng nhiều năm, vì vậy mà bị người ngoại tinh khống chế. Chuyện này đã đem mặt mũi Lâm gia hung hăng dẫm dưới bùn đất, nếu không phải lần này bị phát hiện, vậy Lâm Hoa Nam còn tính gạt bọn họ làm cái gì, muốn huỷ hoại Lâm gia sao.

Lâm Hoa Nam không cảm giác được trên người dsau đớn bao nhiêu, cũng không bị đánh đến ngã lăn xuống đất, chỉ cứng rắn thừa nhận.

Hung hăng đánh vài cái, Lâm lão gia tử mới dừng tay, “Ngươi lập tức đi theo ta!”

“Dạ.” Lâm Hoa Nam đáp, tránh không khỏi, chỉ có thể cố gắng chống.

Chuyện này nhìn qua không lớn, chỉ là Lâm Hoa Nam dùng dịch gien ngoại tinh huỷ hoại chính mình, đồng thời lại sao chép một ít tư liệu không quá quan trọng cho ngoại tinh. Nhưng Lâm lão gia tử biết chuyện này một khi đề cập đến ngoại tinh, sẽ không thể giảm nhẹ, đại đế chắc chắn biết việc này, như vậy Lâm gia phải chủ động đứng ra.

Lâm lão gia tử tự mình mang theo Lâm Hoa Nam đến hoàng cung, đại đế vốn dĩ không muốn gặp, nhưng nhìn tiểu vương hậu một cái, hắn quyết định mang theo vương hậu bên mình xử lý.

Ngồi trong đình hóng gió ở hoa viên, Dung An cho rằng đây là muốn ngồi xuống nói chuyện phiếm, lại không nghĩ đến Lâm lão gia tử mang theo Lâm Hoa Nam tới nhận tội. Dung An nhìn Mặc Sĩ Phong ngồi một bên bình tĩnh uống trà, đại đế không phải luôn một mình xử lý những việc này sao, sao lần này lại ở trước mặt mình.

Mặc Sĩ Phong nhìn về phía Dung An, đắc ý, “Em hiện tại đã là vương hậu của ta.”

Kỳ thật đại đế vốn muốn cho người khác nhìn bọn họ ở bên nhau đi, Dung An hắc tuyến, hành động của đại đế có chút trẻ con, kỳ thật đối phương còn có một dụng ý khác, chính là để cậu chậm rãi tiếp xúc với những việc này.

Lâm Hoa Nam quỳ gối ở ngoài thềm đình hóng gió, không cảm giác được thềm đá lạnh lẽo, chỉ là bỗng nhiên nhớ tới lời Magar, người văn minh cấp thấp so với y còn rõ ràng hơn, y ở vị trí này cần phải làm gì.

“Đại đế,” Lâm lão gia tử tự thuật sai lầm của đứa cháu với đại đế, “Thỉnh ngài trách phạt.”

“Mang về!” Mặc Sĩ Phong không chuẩn bị xử phạt Lâm Hoa Nam, “Ngừng dịch gien ngoại tinh.”

Một khi ngừng dịch gien ngoại tinh, Lâm Hoa Nam trong một đoạn thời gian rất dài phỏng chừng đều không thể nuôi trồng ra linh thực, cũng không cách nào làm chuyện gì khác. Y cần một đoạn thời gian rất dài để khôi phục, cũng có thể cả đời đều không khôi phục được. Không thể nuôi trồng linh thực kết ra linh quả, vậy giống cái này đối với thú nhân đã không có tác dụng lớn, trừ phi thú nhân kia thật lòng với Lâm Hoa Nam, tự bản thân đã có được linh thực, có thể nhận được đủ linh quả, nếu không hai người ở bên nhau thời gian dài, nhất định sẽ ra vấn đề. Đây là trừng phạt lớn nhất với Lâm Hoa Nam.

Lâm Hoa Nam ngẩng đầu nhìn Dung An ngồi ở một bên, từ lúc vừa tiến vào đến bây giờ, y không nghe được một lời từ Dung An.

“Tạ đại đế.” Lâm lão gia tử cũng không làm ra vẻ, cứ để đại đế xử phạt Lâm Hoa Nam. Ông tới, cũng chỉ là mang Lâm Hoa Nam đến đây, để đại đế biết Lâm gia bọn họ đã biết sai lầm của Lâm Hoa Nam, bọn họ sẽ không bao che Lâm Hoa Nam.


Không nói thêm hai câu, Lâm lão gia tử lại vội vã dẫn Lâm Hoa Nam rời đi. Lúc Lâm Hoa Nam đứng dậy lại nhìn Dung An một cái, Dung An hiện tại so với Dung An trước kia càng thêm ôn hòa, nhưng mà đối phương lại không nói một lời.

Mặc Sĩ Phong thấy ánh mắt Lâm Hoa Nam nhìn Dung An, ánh mắt kia có chứa một tia oán hận lại có một tia không cam lòng, đồng thời còn có hối ý. Mặc Sĩ Phong biết nếu không phải Lâm Hoa Nam đã cùng đường, phỏng chừng đối phương cũng sẽ không thẳng thắng với Lâm gia.

“Rất đáng tiếc.” Dung An rất xem trọng Lâm Hoa Nam, cũng không biết đối phương vì cái gì lại đi đến bước này.

Lâm lão gia tử tự thuật với đại đế, cũng không đề cập đến việc Lâm Hoa Nam muốn vượt qua Kỳ Lân, tuyệt đối không thể để đại đế cho rằng bọn họ đem sai lầm đổ lên người đế hậu. Huống chi, bản thân đế hậu cũng không có một phân một hào quan hệ, là người Lâm gia tự mình luẩn quẩn trong lòng.

“Có cái gì đáng tiếc, chỉ là một người,” Mặc Sĩ Phong không đồng tình với Lâm Hoa Nam, Già Mã Tinh hệ đã sớm nói về vấn đề này, “Già Mã Tinh hệ không thiếu một giống cái như vậy.”

“Giống cái Già Mã Tinh hệ không phải rất ít sao?” Dung An hắc tuyến, còn có không ít thú nhân không cưới được lão bà, khiến cho thú nhân phải làm phẫu thuật biến thành á thú nhân, đại đế còn nói nhẹ nhàng như thế, cũng chỉ là thiếu đi một giống cái.

“Y như vậy vẫn có thể sinh hài tử, nhiều lắm là không thể nuôi trồng linh thực.” Mặc Sĩ Phong cười khẽ. Nói đến hài tử, Mặc Sĩ Phong rối rắm, hắn hiện tại còn chưa nghĩ ra phải nói với tiểu vương hậu hắn từng bị thương, xác suất sinh dục có chút ảnh hưởng thế nào. Đương nhiên cũng không phải tuyệt đối bằng không, nếu không hắn đã đi tìm phụ thân, Già Mã Tinh hệ không thể không có Phệ Thiên Mãng, chỉ là muốn nhiều năm sau, họ có thể có bé cưng thuộc về họ thôi.

“A?” Dung An nghi hoặc, biểu tình đại đế có điểm quái dị, “Có phải còn có chuyện gì khác hay không?”

“Không có,” Mặc Sĩ Phong thở dài, “Không thể để y sinh con cho những thú nhân đó, sẽ biến thành công cụ sinh con.”

Đại đế tỏ vẻ bản thân hắn sẽ không làm ra chuyện tàn ác như vậy, huống chi Lâm Hoa Nam sinh ra ở Lâm gia, cũng xem như hắn bán mặt mũi cho Lâm gia.

“Cũng tốt.” Dung An gật đầu, cậu đã từng nhìn thấy trừng phạt cùng loại trên mạng, nếu giống cái cùng á thú nhân phạm phải sai lầm không thể tha thứ, có thể sẽ bị ném tới chỗ nào đó, sau đó không ngừng sinh con, vì tỉ lệ sinh đẻ của Già Mã Tinh mà cống hiến.

“Lâm gia còn có thể tính,” Mặc Sĩ Phong nói, “Chỉ là dịch gien ngoại tinh nhất định không thể động.”

“Ừm.” Dung An tán đồng, dù sao cậu sẽ không đi động loại dịch gien ngoại tinh này, ai biết bên trong có bỏ thứ gì không sạch sẽ hay không.

Tân hôn ngày thứ ba, Dung An lại một lần nữa bị Mặc Sĩ Phong làm đến cả người bủn rủn, khiến cậu vừa tỉnh đã theo bản năng xem xét đại đế có ở mép giường hay không, thấy mép giường không có người, không khỏi thở phào một hơi. Còn tốt, đại đế không có ở đây.

Dung An gian nan đứng dậy, thu thập một chút, cân nhắc có phải nên về Dung gia một chuyến không. Đang lúc cậu tính toán về Dung gia thì nhận được điện thoại Dung Cầm gọi tới. Cậu cũng bất chấp việc về nhà mẹ đẻ, vội mang theo người đi tìm Dung Cầm.

Nguyên lai Dung Cầm và một người cùng đến cãi nhau với người Già Mã Tinh hệ, người nọ còn bị thú nhân Già Mã Tinh hệ đánh đến hơi thở thoi thóp. Dung Cầm ở Già Mã Tinh hệ nhận thức người không nhiều lắm, hộ vệ hoàng gia cũng không có khả năng trợ giúp bọn họ xử lý quá nhiều chuyện, còn nữa ở trong mắt họ người Già Mã Tinh hệ cao quý hơn người địa cầu, Dung Cầm đành phải xin Dung An tới.

Người địa cầu bị đánh không đi theo đoàn đội, mà tự mình đi sang một bên, lại gặp phải thú nhân nào đó uống chút rượu, xui xẻo mà còn náo loạn, mới bị đánh. Sau khi người địa cầu bị đánh, Dung Cầm cũng chạy lại, nề hà tên thú nhân kia không để bọn họ đi. Trùng hợp tên thú nhân kia còn có chút thân phận, cái này làm hộ vệ hoàng gia không dám nói gì, chỉ có thể ngăn đón tên thú nhân kia.

“Không có việc gì đi,” Dung An bằng tốc độ nhanh nhất chạy tới, sợ mình tới quá muộn, Dung Cầm liền có chuyện. Vốn Dung Cầm tới Già Mã Tinh hệ tham gia hôn lễ của mình, Dung An không hy vọng đối phương gặp phiền toái.

Tên thú nhân say khướt kia, hai mắt mê mang, nhìn thấy một người bộ dạng tinh xảo bước đến, “Tới, bồi anh uống một chén, anh cho em linh quả, cho em điểm thông dụng.”

Hộ vệ bên người Dung An trực tiếp đá tên thú nhân kia ra, vương hậu là người mà ngươi có thể tùy tiện đùa giỡn sao.

“Bảo hắn dừng tay đi.” Dung Cầm đi đến bên người Dung An, sợ người kia sau khi tỉnh rượu lại giận chó đánh mèo địa cầu, địa cầu văn minh cấp thấp không chịu nổi lửa giận của người Già Mã Tinh hệ.

“Không có việc gì,” Dung An dừng chút, sau đó nghĩ đến chuyện Dung Cầm lo lắng, “Các thú nhân thường xuyên đùa giỡn, tôi trước kia cũng bị đánh rồi.”

Dung Cầm cũng không biết phong tục tập quán Già Mã Tinh hệ, chỉ sợ việc này ảnh hưởng đến địa cầu, “Đánh như vậy sẽ không xảy ra chuyện?”

“Thân thể thú nhân đều rất tốt,” Dung An lắc đầu, ý bảo Dung Cầm yên tâm, “Bị thương cũng không sao, kỹ thuật chữa bệnh rất phát triển.”

“Này……” Dung Cầm cuối cùng chỉ phải gật đầu, kỹ thuật chữa bênh của văn minh cao đẳng không phải thứ mà bọn họ có khả năng tưởng tượng.

Lúc ở địa cầu, Dung Cầm thỉnh thoảng thấy người ngoại tinh đánh tới đánh lui, hiện giờ nghe Dung An nói như vậy, không khỏi nghĩ người ngoại tinh có thể tiến hóa đến mạnh mẽ như vậy, có phải có quan hệ đến việc bọn họ thường xuyên đánh nhau hay không. Mà loại đánh nhau này của bọn họ cũng không giống như đánh nhau ở địa cầu, càng giống như là luận bàn.

Nếu người địa cầu đi luyện võ thuật, vậy có phải có thể mạnh hơn một chút không. Dung Cầm nhíu mày, kỳ thật người địa cầu mấy năm nay đã cường điệu tố chất thân thể, cũng đã sắp xếp chương trình học võ thuật ở cấp trung học tiểu học, nhưng võ thuật ở địa cầu trong mắt người ngoại tinh cũng chỉ là thứ đồ chơi.

“Các chị có phải sắp về địa cầu không?” Dung An trước đó đã nghe Mặc Sĩ Phong nói đám người Dung Cầm phải về địa cầu, hiện tại thời gian hai ngày đã qua.

“Ừ, chạng vạng sẽ trở về,” Dung Cầm bất đắc dĩ, có lẽ bọn họ không nên ở Già Mã Tinh hệ lâu, bọn họ không hợp với địa phương này, “Đại đế biết ngài lại đây?”

“Anh ấy không biết,” Dung An phất tay, “Nhưng có người nói cho anh ấy.”

Dung An ngẩng đầu nhìn trần nhà, bọn đại đế luôn lo cậu xảy ra chuyện, lo cậu không thể bảo vệ tốt bản thân, cho nên họ luôn thích phái người bảo hộ cậu. Dung An đã quen điều này, cũng không ngăn cản.

“Cũng tốt.” Dung Cầm thở phào một hơi, cô không muốn để đại đế cho rằng bọn họ lần nữa lợi dụng Dung An, thậm chí khiến Dung An cuốn vào phiền toái không cần thiết. Nếu đại đế không xuất hiện, vậy đại đế hẳn là ngầm đồng ý hành vi của Dung An. Dung Cầm trước đó vẫn luôn suy nghĩ Dung An có thể có bao nhiêu tự chủ, đối phương có phải bị đại đế quản chế gắt gao hay không, sợ Dung An này cũng không thể làm, kia cũng không thể làm, điều này cũng chẳng khác nào đối phương không thể trợ giúp mình cái gì.

Dung Cầm ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt Dung An, cô biết mình còn có tư tâm, chính là vì địa cầu, cô cần phải vứt bỏ chính mình.

“Làm sao vậy?” Đột nhiên thấy Dung Cầm nhìn chằm chằm mình, Dung An nghi hoặc.

“Chiếu cố bản thân cho tốt,” Dung Cầm chậm rãi mở miệng, “Lần sau cũng không biết khi nào mới gặp mặt.”

Dung An trầm mặc, người địa cầu sinh mệnh ngắn ngủi, cậu cũng không biết mình khi nào sẽ đến địa cầu, địa cầu ô nhiễm nghiêm trọng như vậy, không thích hợp cho mình a. Mà người địa cầu cũng không có thực lực đến Già Mã Tinh hệ, Dung An bỗng nhiên cảm thấy ưu thương.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.