Trọng Sinh Vị Lai Chi Vương Đích Kỳ Lân

Chương 31: Bánh nhân thịt


Đọc truyện Trọng Sinh Vị Lai Chi Vương Đích Kỳ Lân – Chương 31: Bánh nhân thịt

Edit: Dĩm Dĩm

◇♥◇

Hoa viên trong hoàng cung không nhỏ, nhưng cũng không lớn, quản gia đang ở cách đó không xa yên lặng nhìn đại đế cùng tiểu vương hậu, nhìn bọn họ thân cận như thế, chắc việc bồi dưỡng cảm tình này nhất định rất khá. Nghe không được đối thoại của hai người đang ngồi trong đình hóng gió, quản gia còn tưởng rằng bọn họ tán gẫu đến thập phần vui vẻ.

“Mệt!” Dung An quyết đoán nói.

Biểu tình của đại đế thiếu chút nữa đã vặn vẹo, cái này so với mình nghĩ hoàn toàn bất đồng, “Thật sự rất mệt?”

“Mệt!” Phát hiện mình có thật nhiều điều không hiểu, thể xác và tinh thần đều mệt, Dung An khắc sâu mà ý thức được mình xuyên qua đến thế giới thú nhân gần hai mươi năm, lại cái gì cũng đều không làm được, việc này thật là một hiện thực đáng sợ. Lúc trước cho rằng mình là thú nhân, không hiểu vài thứ kia, còn có thể an ủi mình là thú nhân không có tinh tế như vậy. Đánh không lại thú nhân khác, cũng có thể an ủi mình bởi vì linh hồn bất đồng, cho nên yếu kém.

Hiện giờ, Dung An đã không thể lấy cớ an ủi chính mình.

“Như vậy ngủ một lát đi.” Mặc Sĩ Phong mỉm cười, “Nếu không biến thành Kỳ Lân, ta ôm em về.”

Tiểu vương hậu nhất định là một người thẹn thùng, không thích mình ôm hình người của em ấy ở trước mặt người khác, như vậy liền ôm tiểu vương hậu trong hình thái Kỳ Lân. Mặc Sĩ Phong cho rằng Dung An hẳn là vui vẻ, tiểu vương hậu còn không cần tự mình đi về phòng ngủ.

Dung An quay đầu không đành lòng nhìn đại đế, trong đầu người này chỉ nghĩ ôm Kỳ Lân, cái này rất không đúng.

“Tiêu hao năng lượng ít một chút.” Mặc Sĩ Phong cảm thán, “Có lẽ có thể nhanh lớn lên hơn.”

o(╯□╰)o, đã không muốn lại phun tào đại đế, mỗi lần đều là lớn lên lớn lên lại lớn lên, Dung An tỏ vẻ mình vẫn nên trở về yên lặng mà bổ sung tri thức, đỡ phải về sau đi ra ngoài làm mất mặt.


Cuối cùng, Dung An vẫn ở dưới ánh mắt nóng bỏng của đại đế biến thành Kỳ Lân, ân, cậu chính là nhìn đại đế biểu tình có điểm đáng thương, để đối phương ôm mình một cái.

Ở trong lòng ngực đại đế tìm một cái vị trí thoải mái nằm sấp xuống, Dung An theo bản năng vươn móng vuốt cắn một ngụm, ngay sau đó mắt trợn trừng, nima, lúc này không có liếm móng vuốt, lại nắm lấy mình cắn đau, bản năng động vật này thật đáng sợ, vi phạm bản tính gì đó vẫn là từ bỏ.

Tay phải nhẹ nhàng mà gợi lên móng vuốt bị tiểu Kỳ Lân cắn, Mặc Sĩ Phong nhẹ nhàng mà thổi hai hơi, “Đừng nói em, ngay cả vài vị đường ca em cũng vậy, giống như khi Dung Khải trong hình thú còn thường xuyên liếm móng vuốt.”

Nhìn thấy tiểu vương hậu nguyên bản là muốn liếm móng vuốt, kết quả lại lập tức hung hăng mà cắn xuống, Mặc Sĩ Phong nhìn thực đau lòng, tiểu vương hậu nghĩ thế nào lại muốn thay đổi loại thiên tính này.

“Tộc thú nhân khác nhau có thiên tính khá nhau, tỷ như loài rắn, khi ở hình thú thích cuốn thân cây.” Mặc Sĩ Phong sắc mặt ôn hòa, “Ta đến bây giờ cũng là như vậy, cũng không muốn thay đổi.”

Cuốn thân cây so với liếm móng vuốt tốt hơn đi, Dung An nghĩ đến móng vuốt bại lộ bên ngoài, rất dơ.

Ghé vào trong lòng ngực đại đế, Dung An có chút loạn, tuy rằng người này là Phệ Thiên Mãng, nhưng độ ấm làn da không phải rất thấp.

Chờ đến buổi tối ăn xong cơm chiều, Mặc Sĩ Phong còn đang nghĩ làm sao để lưu người lại, “Ở cách vách phòng ngủ của Dung lão gia tử đã quen chưa?”

Khi biết được tiểu vương hậu ngủ ở bên cạnh phòng của phu phu Dung lão tử, Mặc Sĩ Phong có chút ưu thương, Dung lão gia tử tuổi tác tuy rằng lớn, nhưng bản lĩnh không thấp, chính mình nếu buổi tối lặng lẽ đi tìm tiểu vương hậu, không chừng rất nhanh đã bị Dung lão gia tử phát hiện.

“Rất tốt.” Dung An nghĩ đến thái độ Dung lão gia tử gần nhất, không khỏi cảm thấy buồn cười, “Tổ phụ không có tùy ý quấy rầy tôi nghỉ ngơi, ngược lại đem mọi chuyện đều an bài tốt.”

Dung An còn nhớ rõ khi vừa mới tới Đế Tinh, lão gia tử râu đều phải vểnh đến tận trời đi, còn phải an bài cho mình các loại huấn luyện, vẫn là phụ thân mình nói muốn nuôi thả, trong nhà đã có nhiều thú nhân mạnh như vậy, không kém một mình mình. Nhìn, Dung nhị thiếu từ trước đến nay không hề để bụng con trai có bao nhiêu yếu ớt.


“Nhưng là…… Như vậy buổi tối không thể đi tìm em.” Đại đế buồn rầu, “Nửa đêm hẹn hò gì đó.”

“Cái gì?” Dung An kinh ngạc, đường đường đại đế sao có thể nghĩ đến muốn nửa đêm hẹn hò.

“Nga, không, ta là nói chúng ta có thể lên trên mạng nói chuyện phiếm.” Mặc Sĩ Phong vội vàng sửa miệng, cái này nói ra so với làm thật không giống nhau, “Có thể đến giả thuyết trong internet tản bộ, cũng có thể đi cửa hàng mỹ thực, thực phẩm giả thuyết hương vị khá ổn, cũng sẽ không xuất hiện tình huống thịt Dị Thú cắn bất động.”

Ngực lại trúng một mũi tên, thịt Dị Thú trung cao cấp cắn không đứt là một cái đau xót trong nội tâm Dung An, thiếu chút nữa không còn hàm răng để cắn, cầu không đề cập tới.

Buổi tối còn chưa tới 8 giờ, Dung Uyên đã tới hoàng cung, nhưng tính tình hắn không bình tĩnh giống Dung Khải, cũng không thích vui cười giống Dung Duệ, gần nhất liền nói thẳng, “Vương, Tiểu An còn không phải của ngài, thỉnh ngài đưa nó trả lại cho Dung gia, nga, không, cũng không cần phải dùng hai chữ ‘trả lại’, tôi đây liền dẫn nó đi.”

Dung An cùng vị đường ca lính đánh thuê này tiếp xúc tương đối ít, mỗi khi gặp mặt đều có thể cảm giác được trên người đối phương ẩn ẩn sát khí, phỏng chừng là vừa hoàn thành nhiệm vụ trở về. Hiện giờ nhìn Dung Uyên, Dung An liền nghĩ mình sao lại quên liên hệ đại đường ca, cứ cho là đại đường ca không rảnh, để quản gia trong nhà tới cũng OK a.

“Đây là hoàng cung!” Đại đế cho rằng mình đã chịu khiêu chiến, tiểu vương hậu là của mình, ai chuẩn đối phương dễ dàng mang tiểu vương hậu đi như vậy, nói cũng không thèm nghe.

“Đúng, cho nên tôi trước đó nói một tiếng cùng ngài, nếu không hiện tại tôi cùng Tiểu An đã ở trên xe.” Dung Uyên tuổi tác so với Mặc Sĩ Phong nhỏ hơn, nhưng hắn không sợ vị đế vương này chút nào, Dung gia không có loại sợ sệt kia.

Wow, Uyên ca khí phách như thế, Dung An tỏ vẻ mình trước kia sao không có cảm giác được điểm này, nhưng không cho đại đế mặt mũi như vậy thật sự được chứ.

“Uyên ca.” Dung An gọi đường ca, “Mấy ngày nay còn muốn đi ra ngoài sao?”

“Tạm thời không cần.” Đưa tay xoa xoa đầu tóc Dung An, Dung Uyên phá lệ thỏa mãn, ha hả, đừng tưởng rằng không biết vài vị đường huynh đệ khác luôn nghĩ làm thế nào để ôm Kỳ Lân, đầu tóc tiểu đường đệ thật đúng là rất nhu thuận, “Vừa lúc có thể đón đưa em đi học, ngốc ở trong nhà người khác rất là không tốt, cũng không thể tùy ý ngồi xe của người chỉ gặp qua vài lần.”


Dung An không có phát hiện ý của Dung Uyên, chỉ cho rằng đối phương xem mình như tiểu đường đệ, lúc này mới xoa đầu tóc của mình, dù sao thú nhân gì đó đều thích xoa đầu tóc người khác, dùng để biểu đạt bọn họ vui mừng.

Mà một bên đại đế đầu đã bốc khói, ca ca của tiểu vương hậu một người so với một người càng chán ghét hơn, cái gì kêu chỉ gặp quá vài lần, chính mình ở trong mộng gặp mặt tiểu vương hậu vô số lần, chỉ là tiểu vương hậu không biết mà thôi.

“Buổi tối lúc ngủ nhớ đóng cửa với cửa sổ cho kỹ.” Còn chưa ra khỏi hoàng cung, Dung Uyên lại bắt đầu dạy dỗ Dung An, “Cẩn thận có cái gì đó bò vào phòng.”

“An.” Đại đế ủy khuất, hắn nghiêm trọng hoài nghi Dung Uyên có phải đã sớm tới hay không, sau đó tránh ở góc nghe bọn họ nói chuyện, mình vừa mới muốn cùng tiểu vương hậu đêm khuya hẹn hò, một lát sau liền bị Dung Uyên chọc phá.

“Muỗi sao?” Dung An nghi hoặc, không nghĩ tới Mặc Sĩ Phong, Mặc Sĩ Phong lớn như vậy, nếu đến cũng chỉ có thể đi vào từ cửa chính.

“Rắn có thể lớn có thể nhỏ.” Dung Uyên không có che dấu, “Đây là công năng đặc dị của Phệ Thiên Mãng.”

Dung An chớp chớp mắt, Phệ Thiên Mãng bản lĩnh thật sự không nhỏ, ít nhất các thú nhân khác không làm được điểm này.

“Dung Uyên, ngươi nên ra ngoài nhận nhiệm vụ nhiều hơn.” Rõ ràng lời nói ra ở ngày thường so với Dung Khải còn ít hơn, trong chốc lát này lại nói nhiều như vậy, đại đế rất muốn trực tiếp đuổi Dung Uyên ra, chính là lúc mình đem Dung Uyên đuổi ra, cũng là khi tiểu vương hậu theo đối phương rời đi, quay đầu nhìn về phía Dung An, “Buổi tối nhớ đắp chăn, nếu không ta đến giúp em đắp.”

Cái này xem như uy hiếp sao, Dung An bất đắc dĩ, “Vậy ngài buổi tối cũng nhớ đắp chăn, nhưng tôi sẽ không chạy tới đắp cho ngài.”

“Nói thêm gì nữa, hiện tại các em cũng không có khả năng kết hôn!” Dung Uyên lạnh lùng mở miệng.

“Khụ.” Dung An ho nhẹ, Uyên ca nói thêm gì nữa, tới mình cũng phải hoài nghi đại đế có phải cướp người trong lòng của Uyên ca hay không, “Uyên ca, chúng ta về sớm một chút đi, ngày mai còn phải đi học.”

Yên lặng mà đưa tiểu vương hậu lên xe, Mặc Sĩ Phong nắm tay, một ngày nào đó hắn sẽ cách ly rớt một đám đường ca này.

“Đừng ngốc như vậy!” Ngồi lên trên xe, Dung Uyên liền mở miệng, “Cẩn thận bị ăn đến xương cốt đều không còn thừa.”


“Ách.” Miệng Uyên ca hình như có chút độc, Dung An tỏ vẻ mình không có ngốc.

“Trở về sớm nghỉ ngơi, có lẽ có thể vãn hồi một chút EQ, chỉ số thông minh liền không cần suy nghĩ đến.” Dung Uyên cho rằng một con Kỳ Lân có thể bị xem là thú nhân dưỡng gần hai mươi năm, đây cũng là kỳ ba, không chỉ có Dung nhị thiếu không đáng tin cậy, vị trước mắt này cũng rất ngốc.

Vì cứu lại chỉ số thông minh thấp đến không thể lại thấp của mình kia, Dung An quyết định không trả lời Dung Uyên.

Buổi tối, trở lại phòng ngủ Dung An bò lên trên mạng tìm kiếm cảm giác tồn tại, nhất định học tập thật tốt những cái tri thức đó, tuyệt đối không thể phạm vào mấy cái ngu ngốc kia nữa.

“Ngày hôm qua chạy tới nơi nào? Truy giống cái hay là á thú nhân?” Bạch Lão Đầu vừa thấy Dung An đến liền nhịn không được lải nhải, “Người trẻ tuổi, cậu có tiền sao? Có quyền sao? Nếu có, kia đều là của chính cậu sao? Không phải cậu, còn một nửa khác đó.”

Dung An không rõ, “Như thế nào phát hiện tôi là tôi?”

“Cứ cho là mặt hệ thống, vẫn là có khác biệt.” Bạch Lão Đầu xem thường, “Thật ngốc, mặt hệ thống cũng có đánh số, nếu không tất cả mọi người đều mang mặt hệ thống, vậy một trong số bọn họ đến đoạt cửa hàng thì làm sao bây giờ? Này vẫn là điểm có thể phân chia cư dân mạng.”

Ngọa tào, đây cũng giống mặt nick name trong trò chơi, cho dù mọi người trang bị hình mặt đều giống nhau, nhưng nick name lại là độc nhất vô nhị, Dung An trầm mặc, cái này cũng không thể nói là hố, xác thật là có phân chia như vậy, chỉ là trước kia mình không phát hiện mà thôi, cực nhỏ người dùng mặt hệ thống huyết lượng nháy mắt giảm max.

“Cũng không biết nhà cậu làm thế nào dạy ra hài tử ngu ngốc như vậy, bọn họ hiện tại nhất định tránh ở góc tường khóc đi.” Bạch Lão Đầu trong miệng nói những lời này, xoay người lại ném cho Dung An một quyển sách, “Phương diện này ghi lại tri thức linh quả, sơ cấp.”

“Sơ cấp?” Dung An nghi hoặc, đây là ý tứ nhập môn?

“Không học tập cơ sở, chẳng lẽ cậu còn tưởng trực tiếp nhảy đến cao cấp à, cậu có thể hiểu được sao?” Bạch Lão Đầu đột nhiên chụp cánh tay Dung An, “Người trẻ tuổi, lão sư trước kia không dạy qua cậu muốn săn thú trước hết phải đánh cấp thấp sao? Chờ cậu có năng lực lại đi đánh dị thú cao cấp, nếu không chết như thế nào còn không biết, bị dị thú dẫm thành bánh nhân thịt.”

“Này…… Phi thường đúng, phi thường chính xác!” Dung An vội gật đầu, ít nhất Bạch Lão Đầu còn đuổi theo dạy mình, mặt ngoài tuy là độc một chút, nhưng làm người vẫn là rất tốt.

Bạch Lão Đầu thấy Dung An như thế, vừa lòng gật gật đầu, cái Mặt Hệ Thống này vẫn có thể dạy dỗ dạy dỗ, còn không có ngốc đến mức không có thuốc nào cứu được


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.