Đọc truyện Trọng Sinh Vị Lai Chi Tinh Sư – Chương 29: Điểm khởi đầu
Edit & Beta: *Hoa Cúc*
Bởi vì trước đêm, Lôi Nghị nói cho Tô Hàm một lượng tin tức khổng lồ, cho nên buổi tối, Tô Hàm đương nhiên không thể nào ngủ yên.
Sau khi vào buổi sáng, ném con trai cho bảo mẫu trẻ em tiểu B, ngáp một hơi, đi dép lê, Tô Hàm ra khỏi phòng ngủ.
Đang chuẩn bị gọi tiểu A làm bữa sáng, sau đó mới đánh răng rửa mặt, Tô Hàm chưa mở miệng, đã ngây cả người, bởi vì cậu phát hiện Lôi Nghị một thân quân trang nghiêm chỉnh ngồi bàn ăn trước.
Đã đến đây ở vài ngày, trên cơ bản mỗi khi cậu rời giường, Lôi Nghị đã đi ra ngoài, cho nên bây giờ nhìn thấy Lôi Nghị còn ở nhà, Tô Hàm có chút kinh ngạc.
Thấy Tô Hàm ra khỏi phòng ngủ, Lôi Nghị mở miệng “Bữa sáng anh đã gọi A19 làm, nhanh rửa mặt, sau đó tới đây ăn sáng.”
“À.” Tô Hàm gật đầu, lại một lần nữa trở về phòng ngủ.
Năm phút sau, Tô Hàm rửa mặt xong, thay xong quần áo đi ra, ngồi xuống phía đối diện Lôi Nghị.
“Sao hôm nay anh còn chưa đi ra ngoài?” Sau khi ngồi xuống, Tô Hàm hỏi.
Lấy một chén cháo đặt xuống trước mặt Tô Hàm, Lôi Nghị mới trả lời vấn đề của cậu, “Về sau mỗi ngày anh sẽ cùng em ăn xong điểm tâm rồi mới đi.”
“…!” Tô Hàm lúc này mới nghĩ đến, ngày hôm qua người này đã nói muốn theo đuổi mình.
“Cái kia…” Tô Hàm cười một tiếng nói, “Thật ra không cần phiền toái như vậy, tôi có thể ăn cơm một mình, nếu anh bận thì không cần ăn cùng tôi đâu.”
“Không phiền.” Lôi Nghị nói xong, liền cúi đầu ăn điểm tâm.
Nhìn Lôi Nghị bắt đầu dùng cơm, dáng vẻ đã quyết định rồi, Tô Hàm giật giật miệng, không nói gì nữa, cúi đầu ăn cháo.
“Cho em.” Ăn xong bữa sáng, Lôi Nghị lấy từ trong không gian xoay một đống thú hạch cấp ba cấp bốn, đưa tới trước mặt Tô Hàm.
“Cái này…” Nhìn ít nhất hai mươi mấy viên thú hạch trước mắt, Tô Hàm không hiểu hỏi.
“Nghe Tiểu Dực nói, bây giờ em là tinh sư cấp thấp, cho nên anh nghĩ những thú hạch này, có lẽ em sẽ dùng được.”
“Nhưng…” Chỉ vào đống thú hạch, Tô Hàm hỏi, “Tôi có thể dùng hay không, có liên quan gì đến những thứ này?”
“Tặng cho em.” Lôi Nghị giọng điệu bình tĩnh mở miệng, giống như là cái đống ở trước mặt không phải thú hạch có giá trị thiên kim mà chỉ là những viên đá bình thường.
Nhìn chằm chằm đống thú hạch một lát, Tô Hàm khó xử mở miệng “Anh và Lôi Dực đã giúp tôi rất nhiều, tôi cũng không biết phải báo đáp như thế nào, sao có thể nhận quà anh tặng.”
“Nếu em thật sự cảm thấy không biết nên báo đáp thế nào.” Nhìn Tô Hàm, Lôi Nghị bình tĩnh mở miệng nói, “Em có thể lấy thân báo đáp.”
Tô Hàm “…” Vậy đây là ý nghĩa kèm theo?
Nhìn Tô Hàm chuẩn bị muốn ôm con chạy, Lôi Nghị kéo kéo môi “Anh chỉ đùa một chút thôi.”
Tô Hàm “… …” những chuyện này tuyệt đối không buồn cười.
Liếc nhìn đống thú hạch kia một cái, Lôi Nghị một lần nữa mở miệng “Mấy thứ này em cứ dùng thoải mái, đừng nghĩ nhiều, dù sao sớm hay muộn đều là của em.”
Cho nên, ý của anh là chắc chắn tôi sẽ cùng sống với anh, như vậy của anh cũng là của tôi? Nhìn Lôi Nghị, Tô Hàm biểu tình quái dị nghĩ thầm.
“Thật sự không cần.” đưa thú hạch đến trước mặt Lôi Nghị, Tô Hàm lấy ra huy chương màu vàng Hứa Duệ cho, mở miệng, “Ngày tôi đi đăng kí, thầy đã cho tôi vật này, có thể tùy ý lấy thú hạch ở Hiệp Hội tinh sư.”
Liếc mắt nhìn huy chương trong tay Tô Hàm, Lôi Nghị hỏi, “Thầy của em là…”
Tô Hàm “Hứa Duệ.”
Lôi Nghị nghe vậy dừng một chút, sau đó thu thú hạch vào không gian xoay, mở miệng nói với Tô Hàm, “Nếu em cần thứ gì, có thể trực tiếp nói với anh.”
Nhìn Lôi Nghị nói xong vẫn cứ nhìn mình chằm chằm, Tô Hàm đành phải gật đầu.
“Về chuyện thân thế của em… Anh sẽ chú ý giúp em, thuấn di, nếu không phải thời điểm uy hiếp đến mạng sống thì đừng dùng.” Lôi Nghị dặn dò.
“Tôi biết.” Tô Hàm lại một lần nữa gật đầu.
“Anh đi trước, sau khi tan tầm sẽ trở về ăn cơm cùng em.” Lôi Nghị nói xong, đứng lên, đứng tại chỗ vài giây, lại nhìn Tô Hàm một lát, kế tiếp đến bên cạnh cậu, nhẹ nhàng ôm cậu một cái rồi mới rời đi.
Nhìn bóng dáng Lôi Nghị, Tô Hàm một mình ngồi ghế trên, buổi sáng ánh mặt trời còn ấm. Cậu xoa xoa tâm mi, trong lòng Tô Hàm nghĩ, mấy cái này Lôi Nghị học của ai vậy.
Đưa tiền, cho mình con chip siêu đắt đỏ của người máy, đưa thú hạch, nếu không phải cậu hiểu anh, sợ là cậu đã nghĩ anh chuyển sang yêu người thích hư vinh rồi.
Chẳng qua cũng vì các loại phương pháp theo đuổi vụng về này mà Tô Hàm có thể khẳng định, đây là lần đầu tiên vị thượng tá này theo đuổi một người, hơn nữa… Khi anh đi câu nói cuối cùng, mình nghe xong còn thấy rất uất ức trong đó.
Gọi người máy dọn đồ ăn thừa, chơi đùa với bé Tô Triêu chốc lát, dặn tiểu B trông coi nó, Tô Hàm mới đi ra cửa tới Hiệp Hội tinh sư.
***
Khi Tô Hàm đến Hiệp Hội tinh sư, vừa vặn thấy Hứa Duệ ra khỏi Hiệp Hội.
“Thầy.” Nhìn thấy Hứa Duệ, Tô Hàm vội vàng lễ phép chào hỏi.
“Ừ.” Hứa Duệ cười gật đầu nói, “Tiểu Hàm à, thầy đang muốn về nhà, nếu không con về cùng thầy đi.”
“Tới nhà thầy?” Tô Hàm sửng sốt một chút, rồi trả lời, “Như vậy hình như không tốt lắm.”
Hứa Duệ nghe thấy thì nở nụ cười “Về nhà thầy thôi có gì phải khách sáo, hơn nữa không phải ngày nào thầy cũng ở Hiệp Hội, chỉ khi ở đó có chuyện thì mới đến, chỉ sợ về sau thời gian thấy dạy con phần lớn đều sẽ ở nhà của thầy.”
Nghe Hứa Duệ nói như vậy, Tô Hàm cũng cười theo “Vậy được rồi.”
Nơi Hứa Duệ ở rất gần Hiệp Hội tinh sư, hai người chỉ ngồi xe một lát là tới.
Tất cả mọi thứ đều giống suy nghĩ trong lòng Tô Hàm, chỗ ở của Hứa Duệ, khắp nơi đều để lộ ra hơi thở dịu dàng, như cảm giác Hứa Duệ cho người khác.
“Tùy tiện ngồi đi.” Hứa Duệ gọi người máy lấy một ly nước trái cây cho Tô Hàm, “Nếm thử xem có thích hay không.”
Tô Hàm nghe vậy nhận lấy ly đặt bên miệng uống một ngụm, hương vị chua chua ngọt ngọt, rất hợp khẩu vị của Tô Hàm.
Nhìn biểu tình vừa lòng của Tô Hàm, Hứa Duệ nở nụ cười, quả nhiên không hổ là con trai người ấy sinh, ngay cả khẩu vị cũng giống người ấy.
“Thầy, thứ này làm bằng nguyên liệu gì vậy, uống rất ngon nha.” Bỏ cái ly xuống, Tô Hàm tán thưởng hỏi.
“Là dị quả (một loại quả từ biến dị sau khi tận thế đến).” Cười trả lời vấn đề của Tô Hàm, Hứa Duệ mở miệng nói, “Trên người con có mang theo thú hạch và đá năng lượng không?”
Tô Hàm nghe vậy gật đầu “Có ạ.”
“Vậy con lấy ra, chuyển hóa năng lượng cho thầy xem.” Hứa Duệ nói.
“Được.” Gật đầu Tô Hàm bắt đầu nhắm mắt lại, chuyên tâm chuyển hóa năng lượng.
May mắn, lần này Tô Hàm thành công, rất nhanh năng lượng màu đen biến thành màu đỏ, sau đó xếp đội hình chạy vào trong đá năng lượng trong suốt.
Mở mắt ra, Tô Hàm đưa tinh thạch bán thành phẩm màu đỏ đã chuyển hóa thành công trong tay cho Hứa Duệ.
Nhận tinh thạch, Hứa Duệ vừa lòng gật đầu “Cũng không tệ lắm.”
Tô Hàm nghe vậy cười cười, mặc dù không nói gì, nhưng đáy mắt kiêu ngạo cũng không lừa được người khác.
“Tiểu Hàm, có phải bây giờ con rất đắc ý?” Nhìn Tô Hàm, Hứa Duệ mở miệng.
“?” Tô Hàm không hiểu.
“Nhanh như vậy con đã có thể chuyển hóa thú hạch cấp ba, hơn nữa xác xuất thành công còn rất cao.” Hứa Duệ cười nói tiếp.
Không sai, Tô Hàm vừa mới chuyển hóa một viên thú hạch cấp ba.
Tô Hàm nghe vậy dừng một chút, đúng là cậu có chút tự đắc, bởi vì theo cậu biết, một người thức tỉnh lực tinh thần, nếu muốn thành công chuyển hóa tinh thạch, trở thành tinh sư cấp thấp thì cần một thời gian rất dài.
Như Lôi Dực nói, cậu ấy đã dùng thời gian hơn một tháng, mới chuyển hóa thành công viên tinh thạch đầu tiên, mà như vậy cậu ấy đã được xưng là thiên tài.
Nhưng cậu chỉ dùng thời gian một tuần là thành công. Chẳng lẽ như vậy, cậu không nên đắc ý?
Nhìn vẻ mặt mê hoặc của Tô Hàm, Hứa Duệ sờ đầu cậu, cười nói, “Con có từng nghĩ rằng, sở dĩ con có thể thành công nhanh như vậy, nguyên nhân chính là vì lực tinh thần của con rất cao?”
Tô Hàm gật đầu, đương nhiên cậu biết, cậu có thể thành công nhanh như vậy đều là vì bản thân cậu sở hữu lực tinh thần siêu cao, mà Hứa Duệ nhận làm thầy hướng dẫn của cậu không phải cũng vì cậu là một người có lực tinh thần cấp bảy hay sao.
Gật đầu, Hứa Duệ mở miệng “Chính là cái đó, ngay từ đầu lực tinh thần của con đã cấp bảy, mà những tinh sư khác, khi vừa mới bắt đầu chuyển hóa năng lượng thì thường đều là cấp hai hoặc là cấp ba, thậm chí cũng có người cấp một, so với bọn họ điểm khởi dầu của con rất cao.”
Tô Hàm nghe vậy gật đầu, lại bắt đầu nghĩ, trước kia có phải mình thường tự cho là đúng hay không.
So với những người mới bắt đầu luyện tập từ đầu thì mình chẳng qua có lợi thế là vì trọng sinh, cho nên không hiểu được khi thức tỉnh lực tinh thần cấp cao có lợi như thế nào.
Nếu như lực tinh thần của mình không cao như vậy, mà chỉ cấp ba, cấp hai hoặc là thấp hơn nữa, thì khi mình chưa hiểu rõ hết về tinh sư và lực tinh thần mình có mạnh hơn bọn họ được không?
Nhìn Tô Hàm nghe hiểu, còn bắt đầu nghĩ lại, Hứa Duệ cười cười, tiếp tục, “Nếu nói bây giờ con chiếm được lợi thế lớn, như vậy chờ sau này khi con bắt đầu chuyển hóa tinh thạch cấp trung, thậm chí là tinh thạch cấp cao thì sao, lúc đó con sẽ có lợi thế hơn bọn họ ở đâu?”
Nghe Hứa Duệ nói, Tô Hàm cúi đầu nghiêm túc suy nghĩ một lát, sau đó ngẩng đầu nhìn Hứa Duệ nói “Vậy thì tăng cấp bậc lực tinh thần lên là được rồi.”
Lần này, Hứa Duệ thật sự nở nụ cười. Lại một lần nữa sờ đầu Tô Hàm, khen “Con rất thông minh, luôn có thể bắt được điểm chính ngay lập tức.”
Tô Hàm cũng cười “Chẳng lẽ vừa rồi thầy nói như vậy, không phải là cố ý dẫn đường cho con, hướng tới con tới đó sao?”
“Thầy chỉ muốn nói cho con biết, tinh sư muốn tiến cấp, quan trọng nhất là phải dựa vào lực tinh thần, chỉ cần cấp bậc lực tinh thần cao, thì cấp bậc của tinh sư cũng sẽ cao, chẳng qua…” Chuyển chủ đề, Hứa Duệ tiếp tục nói, “Phương pháp chuyển hóa năng lượng cũng rất quan trọng, hai cái này khác biệt nhưng phải đi song song với nhau, tốc độ tiến cấp tinh sư mới nhanh nhất.”
Tô Hàm nghe vậy gật đầu, tỏ vẻ mình đã hiểu.
“Bây giờ nói cho thầy biết, con chuyển hóa năng lượng trong thú hạch như thế nào.” Hứa Duệ nhìn Tô Hàm, hỏi.
Tô Hàm cười cười trả lời “Đầu tiên, con truyền đạt thiện ý của mình với chúng, sau đó dẫn đường để chúng chơi đùa với nhau, chậm rãi đồng hóa chúng thành năng lượng người dị năng có thể sử dụng, cuối cùng chậm rãi đưa chúng vào trong đá năng lượng.”
Hứa Duệ nghe xong sau đó mở miệng “Phương pháp này là đúng, nhưng vẫn có chút không rõ ràng.”
Tô Hàm nghe vậy trước mắt sáng ngời “Vậy thầy có phương pháp nào tốt hơn không?”
Hứa Duệ nở nụ cười “Đương nhiên là có, nếu không thầy còn dạy con làm gì, khi chuyển hóa năng lượng, phương pháp tốt nhất không phải là dẫn đường cho chúng, mà là đồng hóa khiến chúng cảm thấy con giống với bọn chúng.”
“Như vậy…” Tô Hàm trầm tư trong chốc lát nói rằng, “Con thử một chút.”
Sau đó lập tức lấy một viên thú hạch cấp ba từ trong không gian xoay, dựa theo cách Hứa Duệ nói, thử một lần, quả nhiên, tốc độ nhanh hơn rất nhiều, hơn nữa lực tinh thần bị tiêu hao cũng ít đi.
“Đúng là rất có hiệu quả nha.” Tô Hàm mở mắt ra, hưng phấn nói với Hứa Duệ.
“Ừ.” Vừa lòng gật đầu, Hứa Duệ nói, “Thầy cho con một tuần thời gian, con cố gắng luyện tập chuyển hóa năng lượng của thú hạch cấp ba cho tốt, sau đó thầy sẽ thử dạy con cách tu luyện lực tinh thần như thế nào và sử dụng lực tinh thần ra sao.”
“Sử dụng lực tinh thần …” Tô Hàm đột nhiên nghĩ tới lần đầu gặp mặt, Hứa Duệ ‘sử dụng’ lực tinh thần với mình.
“Thầy, ý thầy nói là ‘thôi miên’ hả?” Nhìn Hứa Duệ, Tô Hàm rất chờ mong hỏi.
“Không chỉ thế.” Hứa Duệ cười trả lời, “Còn có thủ đoạn công kích người khác bằng lực tinh thần.”
“Thật sao?” Tô Hàm nghe xong cảm thấy vui sướng.
“Thật.” Hứa Duệ gật đầu, “Chẳng qua bây giờ việc quan trọng nhất là con phải chuyển hóa thú hạch cấp ba, thuận tiện luyện tập cách khống chế lực tinh thần một chút.”
“Vâng.” Tô Hàm gật đầu nói “Bây giờ con lập tức luyện tập.”
Sau đó Tô Hàm tìm một chỗ ngồi xuống, bắt đầu chuyển hóa thú hạch, ngẫu nhiên có vấn đề nào không hiểu sẽ nhờ Hứa Duệ chỉ bảo, tóm lại, khi Tô Hàm đi về đã là buổi chiều.
Khi Tô Hàm về, Hứa Duệ cười nói một câu “Lần sau tới mang con trai của con tới đây chơi, chúng ta cùng nhau ăn một bữa cơm.”
Tô Hàm nghe vậy sửng sốt một chút, sau đó gật đầu đồng ý.
Tô Hàm đi rồi, một người đàn ông khí chất trầm ổn đi ra từ phòng ngủ nhà Hứa Duệ, nhìn Hứa Duệ nói “Không nghĩ tới nó không di truyền dị năng thuấn di của Tô gia, mà lại kế thừa thiên phú tinh sư của anh.”