Bạn đang đọc Trọng Sinh Vị Lai Chi Sinh Bao Tử [ Hệ Thống ] – Chương 25: Phương Thức Nổi Tiếng.
Chương 24: Phương thức nổi tiếng.
Tác giả: Tuyết Gia
Edit: Tiểu Nhiên
Beta: Shoorin Yumi
Vốn tổng download chỉ là con số hàng đơn vị, đến buổi trưa hôm nay đã lên tới hàng ngàn, hơn nữa đã sắp tiếp cận đến hàng vạn.
Mông Hiểu Dương cuống quýt mở khu vực bình luận, ở đó nhất định có thể tìm ra nguyên nhân.
Bình luận 1: Ca từ quả nhiên như thầy giáo Bạch nói, từng chữ như thấm sâu vào lòng người, nghe ba lần, khóc đủ ba lần. lynzmix.wordpress.com
Mông Hiểu Dương: Đờ mờ! Mình hát có sức cuốn hút như thế? (⊙o⊙)
Bình luận 2: Cá nhân tôi cho rằng ca khúc hay hơn ca từ, giúp khích lệ người khác, làm cho tôi thấy được tương lai, thấy được hi vọng… (Tiểu Nhiên : ca khúc chỗ này chắc là giai điệu, nhưng chả hiểu sao giai điệu lại cho người ta cảm giác thấy được tương lai, thấy được hi vọng, nên thôi để ca khúc luôn, ai muốn nghĩ gì nghĩ QAQ)
Mông Hiểu Dương: Thật sao? O__O
Bình luận 3: Ca từ và ca khúc không thể nghi ngờ là rất hay, thế nhưng người biểu diễn bài hát này là Phiếu Miểu càng lợi hại hơn nữa, tiếng hát của anh ấy làm cho tôi cảm thấy dĩ vãng gặp phải ủy khuất đều không là gì cả, tôi muốn giống như Phiếu Miểu kiên cường mà sống.
Mông Hiểu Dương: Cuối cùng cũng có người biết hàng, anh xem trọng cậu, (^o^)/~ . Nhưng mà, câu cuối cùng kia sao có cảm giác sai sai vậy ta?
Bình luận 4: Nghe bài hát này, thật giống như thấy được chính mình, tôi đã sống hết mình từng phút từng giây, tôi nghĩ tương lai của tôi cũng không phải mộng, nắm tay, cố lên nào!
Mông Hiểu Dương: Ừm, rốt cuộc có một người bình thường. lynzmix.wordpress.com
Bình luận 5: Nhờ có thầy giáo Bạch, nếu không sẽ thật sự bỏ qua tác phẩm kinh điển thế này.
Mông Hiểu Dương: Không cần sùng bái anh, anh chỉ là truyền thuyết, ╭(╯^╰)╮
Mỗi lần đọc một bình luận, Mông Hiểu Dương lại ở trong lòng hồi phục một câu, sau khi thích ý đủ rồi, mới bắt đầu phát hiện trong rất nhiều bình luận đều xuất hiện một cái xưng hô, đó chính là thầy giáo Bạch.
Là một trạch nam, y chỉ biết cô giáo Sora, thật đúng là chưa từng nghe nói thầy giáo Bạch. Mông Hiểu Dương sờ cằm, trên mặt lộ ra nụ cười thô bỉ, sau đó ha ha đi tìm thầy giáo Bạch. (chắc là Sora Aoi, mình tưởng Maria Ozawa nổi tiếng hơn chứ =))))
“Má nó, ở thế giới tương lai mà cũng có người làm nghề này mà nổi tiếng nữa sao?” Nhìn hình ảnh được tìm ra, lynzmix.wordpress.com Mông Hiểu Dương kinh ngạc nửa ngày.
Không sai, thầy giáo Bạch này làm cùng nghề với cô giáo Sora, đương nhiên, thầy giáo Bạch hàm súc hơn nhiều, chỉ lộ nửa người trên, nửa người dưới đều bị che khuất.
Nhưng chỉ cần như vậy, ở thế giới tương lai danh tiếng của anh ta cũng vang vọng toàn bộ tinh tế, bởi vì thầy giáo Bạch, là giống cái duy nhất đóng phim loại này, nên toàn bộ tinh tế thú nhân có lẽ cả á thú nhân đều đã coi phim anh ta đóng. (người tương lai thật thoáng OTL)
Thế nhưng, tại sao thầy giáo Bạch lại nghe ca khúc của y, còn làm cho ca khúc gây tiếng vang lớn như vậy?
Mang theo nghi hoặc, tiến vào thế giới nhỏ của thầy giáo Bạch, Mông Hiểu Dương liền thấy thầy giáo Bạch mặc bộ đồ mỏng tang màu đỏ, nửa kín nửa hở, đầy mặt thẹn thùng nằm trên ghế quý phi, bộ dáng mặc người chà đạp, làm cho người nhìn ngứa ngáy khó nhịn.
Đi vào, mới phát hiện đó chỉ là hình ảnh giả thuyết, không phải người thật. Nhưng chỉ với một hình người ảo như vậy, lynzmix.wordpress.com cũng làm cho Mông Hiểu Dương tự nhận là nam nhân đều suýt chút nữa bị mê hoặc.
Bên cạnh ghế quý phi là một gốc cây liễu thật to, cành liễu rũ với lá liễu đủ mọi màu sắc, lớn hơn lá liễu bình thường vài lần, hơn nữa số lá cũng không nhiều lắm.
Lá màu đỏ là đại biểu status mới post, Mông Hiểu Dương giơ tay lên mơn trớn một mảnh lá đỏ rực, trước mặt liền hiện ra một màn hình video.
Trong video thầy giáo Bạch cũng mặc quần áo đỏ, mái tóc dài đen mượt dùng một sợi dây đỏ buộc lỏng, biếng nhác tựa vào gốc liễu nghe nhạc, bên trong truyền ra tiếng ca, chính là ca khúc của Mông Hiểu Dương 《 Tương lai của tôi không phải là mộng 》, sau đó anh ta nhẹ nhàng ngâm nga theo giai điệu, sau khi bài hát kết thúc, khóe mắt còn rơi xuống một giọt nước mắt, làm cho người ta không nhịn được nghĩ muốn ôm anh cẩn thận tỉ mỉ che chở.
Toàn bộ video cứ như vậy kết thúc, thầy giáo Bạch không có viết nhận xét về đoạn video này, càng không có giới thiệu ca khúc của Mông Hiểu Dương, thế nhưng, ca khúc có thể làm cho thầy giáo Bạch rơi lệ, lynzmix.wordpress.com cũng nháy mắt hấp dẫn vô số người đi tìm và nghe thử.
Có rất nhiều người viết lời và nhạc sĩ nổi tiếng chạy đến góp vui, trở về đều ở thế giới nhỏ phát biểu cảm nghĩ, nói bài hát này hay đến mức nào, nghe xong cũng không nhịn được rơi lệ và vân vân.
Giỡn hoài, người hiền lành như thầy giáo Bạch đều nghe đến khóc, phàm nhân vô tri như chúng ta lẽ nào đều là tảng đá sao?
Mông Hiểu Dương: Con mẹ nó, hoá ra còn có thể nổi tiếng bằng cách này? -_-|||
9717: “Kí chủ lần này thật là gặp vận may!”
“Vận cái đầu cậu chứ vận, phải có thực lực mới được, nếu không có giọng hát khuynh tình của tôi, thầy giáo Bạch có thể khóc sao? Có thể khóc sao?” Lấy lại tinh thần Mông Hiểu Dương vô cùng vênh váo. lynzmix.wordpress.com
9717: …
Mặc dù vênh váo với 9717, thế nhưng Mông Hiểu Dương vẫn tự biết rõ, nói về kỹ thuật ca hát, thêm mười năm nữa y cũng không bằng Trương đại thần được.
Trở lại phòng âm nhạc của mình, mới chỉ một lát, số lượng download đã hơn một vạn, và đang thẳng tắp leo lên con số mười vạn. Vui vẻ nhìn số lượng download tăng nhanh đến chóng mặt, Mông Hiểu Dương tuyệt đối không thấy buồn chán.
Thẳng đến quang não thông báo có người tìm, y mới đành phải rời khỏi quang não.
Lâm Hô sắc mặt không tốt đứng cạnh đầu giường Mông Hiểu Dương, đợi đến khi y rời khỏi quang não, mặt mày căng thẳng mới thoáng dịu lại.
“Sao lại lên quang não lâu như vậy? Em có biết bây giờ là mấy giờ rồi không?” Lâm Hô mang ngữ khí chất vấn làm cho Mông Hiểu Dương nhíu mày, trong lòng có điểm khó chịu.
“Nếu em thật sự thích thế giới quang não, lần sau đợi cài đặt khoang thuyền an toàn, ở bên trong chơi thêm mấy ngày đều không sao cả, nhưng mũ giáp mang quá lâu, sẽ ảnh hưởng tới sức khoẻ của em.” Ngồi vào mép giường, nắm hai vai Mông Hiểu Dương nói, “Đói bụng không, xuống lầu ăn cơm đi.” (Tiểu Nhiên: Nghe cứ như là mẹ ta nói chuyện với ta ấy QAQ)
Mông Hiểu Dương: Bây giờ là tình huống gì? Vì sao y bị mắng còn có cảm giác thật vui, (⊙o⊙)
Cơm là Viên Đồng nấu, đồ ăn đương nhiên là bản thân Mông Hiểu Dương đã làm từ sớm. Ba người sau khi ăn xong, lynzmix.wordpress.com liền chuyển qua phòng khách ngồi. Sau đó, phòng khách liền vang lên ca khúc của Mông Hiểu Dương.
“Bài hát này rất êm tai đúng không, em cũng mới phát hiện hồi chiều, hai người không biết đâu, bài hát này nhưng làm cho thầy giáo Bạch khóc luôn đó!” Lâm Cẩn vừa nói, vừa làm bộ dáng say mê nghe nhạc.
Lâm Hô: “Ca từ và ca khúc đều tốt, có thể coi là tác phẩm kinh điển, nhưng kỹ thuật hát ca khúc này. . .” Nhíu mày. Sao tự nhiên lại thấy rợn tóc gáy vậy?
“Kỹ thuật hát như thế nào?” Mông Hiểu Dương kề sát vào, nheo mắt mỉm cười.
“Kỹ thuật hát cũng tốt, chủ yếu là cảm xúc quá dư thừa, chẳng trách sẽ làm cho thầy giáo Bạch khóc.” Lâm Hô nghiêng đầu nhìn chằm chằm Mông Hiểu Dương, không bỏ qua bất kì biểu cảm nào trên nét mặt y. lynzmix.wordpress.com
Hất cằm, coi như anh tinh mắt, ╭(╯^╰)╮
Lâm Cẩn mở to mắt, ngay cả cậu đều có thể nghe ra, người này hát rõ ràng có rất nhiều thiếu sót, nhưng mà anh hai khó tính của cậu cư nhiên lại nói dối, sau đó cậu lại nhìn người nào đó không được tự nhiên, hơn nữa rõ ràng có chút vui mừng khi được khen, tức thì hiểu ra cái gì.
“Chị dâu. . . Oa. . .” Mới kêu được tiếng chị dâu, đã bị Lâm Hô bịt miệng.
Cho một ánh mắt cảnh cáo, Lâm Hô thu tay về ngồi thẳng người, giơ cổ tay lên mở ra quang não, download ca khúc về rồi nhấn play, làm cho tiếng hát của Mông Hiểu Dương lại vang vọng khắp cả phòng khách.
“Bài hát này không sai, nhưng có vài nhạc khí phối không đúng lắm, giọng hát của ca sĩ thiên về ôn nhu, có thể thêm vào. . .” Nói vài câu sau, thấy Mông Hiểu Dương đang chăm chú lắng nghe , liền hỏi: lynzmix.wordpress.com “Có muốn đến phòng tôi không, tôi sửa lại một chút cho em nghe.”
Gật đầu, “Được!” Không ngờ Lâm Hô còn hiểu cái này, nghe anh ta nói như vậy, khi y hát thật sự sẽ dùng ít sức rất nhiều mà còn nghe hay hơn.
Lâm Cẩn bĩu môi, anh hai lại lừa chị dâu. lynzmix.wordpress.com
Trong phòng, Mông Hiểu Dương bị Lâm Hô ôm vào trong lòng hôn đến thở gấp liên tục
Mông Hiểu Dương: Đậu xanh rau má, mình đây là dê vào miệng cọp sao?