Trọng Sinh Thiên Kim Tiểu Thư Có Chút Tàn Nhẫn

Chương 53: Đại Hội Đổ Thạch


Bạn đang đọc Trọng Sinh Thiên Kim Tiểu Thư Có Chút Tàn Nhẫn – Chương 53: Đại Hội Đổ Thạch


Mạc lão là một thế hệ nguyên lão quốc gia, làm ra vô số cống hiến với quốc gia, bọn họ thực kính trọng ông.Ngay khi nghe tin, quốc gia lập tức an bài vài người quyền uy trong giới y học gia trong ngoài nước chạy tới.

Ai ngờ, còn chưa đi vào, thuộc hạ đã cho bọn họ một tin tức làm bọn họ khiếp sợ, một người được chẩn đoán đã là người thực vật như Mạc lão cư nhiên được Mộ Dung Tuyết trị hết!!!Bọn họ xác nhận mãi mới rốt cuộc tin tưởng đó là sự thật!!!Cuối tuần, Mộ Dung Tuyết nhớ tới mấy ngày hôm trước ba cô đã nhắc qua đại hội đổ thạch tỉnh A, ba cô đã đem thư mời thuộc về các đại thế gia giao cho cô.

Đại hội đổ thạch vừa lúc chính là hôm nay.Gần đây, cũng không biết Mặc Tử Văn vội cái gì, trừ bỏ lúc cô muốn đi ra ngoài liền vội vàng chạy tới, thời gian khác đều không thấy bóng người.


Chẳng lẽ Mặc Tử Văn có chuyện gì vội?! Để hắn làm hộ vệ xác thật là đã ủy khuất hắn? Chờ có thời gian rảnh liền hỏi hắn một chút đi.Đại hội đổ thạch tỉnh A là Phương gia, Dương gia cùng Lâm gia trong ngành sản xuất phỉ thúy đồng tổ chức.Địa điểm tổ chức đại hội đổ thạch là ở một trang viên vùng ngoại ô, chỉ cần là doanh nghiệp có quy mô năm nghìn nhân viên, là có thể bắt được thư mời, hoặc là người quyền quý, thế gia, tiểu thương hoặc là người bình thường đều không cho phép tiến vào, công tác bảo mật nghiêm ngặt.

Có thể lấy ra làm nơi tổ chức đại hội đổ thạch thì khẳng định sẽ không kém.Mộ Dung Tuyết nghĩ nghĩ gọi điện thoại nói cho mặc Tử Văn một tiếng, hôm nay liền không cần hắn hộ tống, bởi vì có Cố Minh phụ trách ngọc thạch, cho nên cô cùng Cố Minh đi là được.Ngay từ đầu Mặc Tử Văn kiên quyết không đồng ý, từ một lần để cô bị bắt cóc đến bây giờ hắn còn tự trách không thôi, chỉ là trên thư mời chỉ cho phép mang một người tới, cho nên Mộ Dung Tuyết khuyên can mãi, bảo đảm đại hội đổ thạch an toàn mới thuyết phục được Mặc Tử Văn.Dọc theo đường đi, Cố Minh nhân cơ hội báo cáo tình trạng công ty Quật Lập cho Mộ Dung Tuyết .- Tiểu Tuyết, công ty cơ bản đã đi vào quỹ đạo, phản ứng về Bảo Ngọc các rất tốt, lần trước mua nguyên thạch về cắt ra phỉ thúy, phỉ thúy thượng đẳng đã có, vừa lúc đại hội đổ thạch chúng ta có thể chọn mua thêm một ít.Còn hoa hồng, ngày hôm qua đã gửi vào tài khoản của cháu, lợi nhuận tháng trước chúng ta gần 6 trăm triệu, lưu lại 2 trăm triệu làm vốn quay vòng của công ty.Rốt cuộc bắt đầu đi vào quỹ đạo, sáng sớm nghe được tin tức tốt, tâm tình Mộ Dung Tuyết cực vui vẻ.- Được, vất vả cho chú rồi, đúng rồi chú Cố, Lạc Sinh Phi ở công ty thế nào?Nói đến tên Lạc Sinh Phi này, lần đầu tiên Cố Minh thấy hắn cầm thư bổ nhiệm tới công ty, Cố Minh còn tưởng rằng là kẻ lừa đảo từ đâu ra, bởi vì tuổi quá trẻ, hơn nữa trong thư bổ nhiệm lại là chức vị tổng giám đốc, chỉ ở sau chức vị hắn.

Nhưng mà đến lúc hắn gọi điện thoại cho Tiểu Tuyết chứng thực, mới biết được là thật sự.- Trước mắt không thấy hắn có động tĩnh gì.- Không động tĩnh?! Có ý tứ gì?!Cố Minh một bên lái xe một bên giải thích nói.- Chính là mấy ngày nay hắn vẫn luôn xem tư liệu công ty, các ngành nghề cũng đi khảo sát quá, còn xem xét chờ chất lượng ngọc thạch của bảo ngọc các, sau đó hắn liền ở trong văn phòng viết viết vẽ vẽ, bản nháp giấy cũng ném thành một đống……Mộ Dung Tuyết nghĩ nghĩ, cô không hoài nghi năng lực Lạc Sinh Phi, cô không nghĩ can thiệp cách làm của Lạc Sinh Phi, để hắn tự do phát triển là được.- Chú Cố, công tác Lạc Sinh Phi thì không cần phải xen vào, nếu hắn đưa ra kế hoạch gì, chú phê chuẩn là được, có thể nói, phối hợp với hắn một chút.Tay Cố Minh run lên, thiếu chút nữa lái trật tay lái.- Tiểu Tuyết, hắn mới 17 tuổi! Theo đạo lý hắn hiện tại còn không thuộc độ tuổi lao động, Tiểu Tuyết, cháu không sợ hắn xằng bậy sao?Mộ Dung Tuyết cười cười, cô sao có thể lo lắng hắn xằng bậy, đời trước cũng là độ tuổi hiện tại, cái tên Lạc Sinh Phi này bắt đầu quật khởi.

Nhớ tới tác phong của hắn kiếp trước, cô thật sự muốn cười.

Mỗi một lần mọi người đều nói hắn làm bậy, nhưng mà kế tiếp thành quả của hắn một lần lại một lần làm những người đó mất mặt.- Chú Cố, chỉ cần tin tưởng cháu là được, cháu lựa chọn hắn khẳng định là bởi vì hắn có chỗ hơn người.

Liền tính công ty có vấn đề, cháu cũng sẽ dốc hết sức đảm đương.Cố Minh trầm tư một chút, hồi lâu mới đáp ứng.- Được rồi.Một giờ sau, hai người tới trang viên nơi tổ chức đại hội đổ thạch.


Đưa ra thư mời sau đó đi vào.

Hai người đến cũng không khiến mọi người chú ý, Cố Minh thật ra có chút quen biết, bất quá mọi người đều là đồng hành cũng là cạnh tranh, cho nên cũng chỉ là nhàn nhạt lên tiếng chào hỏi.Mà Mộ Dung Tuyết trừ bỏ xinh đẹp khuôn mặt làm người nhìn nhiều vài lần ngoại, không ai sẽ đem nàng đương đổ thạch người thạo nghề.Đang lúc mọi người nghiêm túc thảo luận quan sát nguyên thạch, đột nhiên Mộ Dung Tuyết thấy được gần phía bên trái nổi lên một mạt hồng quang mang kim sắc.

Trong lòng Mộ Dung Tuyết là một trận kích động, nơi đó khẳng định là có cực phẩm phỉ thúy, chỉ là còn cần phải xem xét một chút mới có thể xác định là phỉ thúy gì.Bất quá năng lực thấu thị của cô cư nhiên lại tiến bộ, dùng càng nhiều, thấu thị của cô lên càng dễ dàng, hiện giờ cô nhìn trong hội trường có không ít nơi đã lóe lên quang mang.


Không hổ là đại hội đổ thạch, có lẽ đều là thượng đẳng.Mộ Dung Tuyết áp xuống tâm tình kích động trong lòng, cô không tính toán hiện tại đi xem, tuy rằng không có gì chú ý cô, nhưng là năng lực thấu thị mà cô có được vẫn là che giấu một chút thì tốt hơn, cho nên cô tính toán trước nhìn xem những nguyên thạch khác.

Cô cũng không lo lắng người khác sẽ mua những khối nguyên thạch kia đi, bởi vì đại hội đổ thạch cùng sân đổ thạch bình thường không giống nhau, nơi là cần đấu thầu, người trong giới không ai không biết biết, chỉ có lúc mở thầu mới công khai, ai ra giá cao thì được.Hai người một bên xem nguyên thạch, một bên chọn rồi đánh số viết xuống, tiện đến lúc đó đấu thầu.Chỉ chốc lát sau, Mộ Dung Tuyết cư nhiên phát hiện Phương Thế Hoa, bên người hắn còn có một nữ sinh, cư nhiên là thiên kim Trương gia.Mộ Dung Tuyết cười lạnh, quả nhiên ở chỗ cô không chiếm được tiện nghi liền tìm mục tiêu khác a.

Khoảng thời gian trước, Phương Thế Hoa luôn tìm cơ hội muốn hẹn cô, chỉ là cô căn bản không thèm phản ứng với hắn, kiếp trước coi như cô mắt mù, tự làm tự chịu, một đời này cô một chút cũng không nghĩ có bất luận gút mắt gì với hắn.Nhìn đứng nhìn thiên kim Trương gia đứng ở bên người hắn, vẻ mặt cười đến hạnh phúc, cô bắt đầu hoảng hốt, có phải đời trước cô cũng là như vậy, ngây ngốc ở bên người hắn cười vui vẻ như vậy hay không, lúc đó cô đã nghĩ như thế nào?! Hình như là không ngừng cảm tạ trời xanh làm cô gặp hắn, cho rằng chính đã gặp được chân ái, sau đó là cảm giác từ thiên đường rơi vào địa ngục, hiện giờ vẫn rõ ràng như cũ……Đột nhiên một trận lực đạo đem cô túm lại, cô sửng sốt, ngẩng đầu liền đối diện với một đôi đôi mắt nồng đậm tức giận……Thượng Quan Mặc, như thế nào lại là hắn?!!!Trong lòng Mộ Dung Tuyết giống như có một đám thảo nê mã lao nhanh qua……!sau đó cũng vẫn là một đám thảo nê mã lao nhanh qua…….


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.