Bạn đang đọc Trọng Sinh Thiên Kim Tiểu Thư Có Chút Tàn Nhẫn – Chương 32: Cảm Giác Bạn Bè
– Không cần suy xét, liền chọn Mặc Tử Văn, người anh Mạc đề cử, em rất tin tưởng ánh mắt của anh, con em trai hắn, em cũng sẽ an trí tốt.Mộ Dung Tuyết cảm thấy cái người Mặc Tử Văn kia nếu có thể bởi vì người thân mà từ bỏ tiền đồ, nhân phẩm như vậy tuyệt đối sẽ không kém.- Được, ngày mai anh gọi hắn tới tìm em, thế nào?Mạc Lưu Phong hỏi.- n ân, vậy nhờ anh gọi hắn ngày mai tới tìm em, bất quá phải đợi em tan học, đến lúc đó liên hệ qua điện thoại.Lại giải quyết được một chuyện, Mộ Dung Tuyết tâm tình tốt hơn không ít, quay đầu hỏi Dương Phong,- Dương học trưởng, hôm nay anh nói có chuyện muốn nói với em, là chuyện gì a?Dương Phong nhìn bộ dáng tò mò của Mộ Dung Tuyết cũng cảm thấy hết sức đáng yêu, nếu xem nhẹ Mạc Lưu Phong ở một bên liền càng tốt, vốn là muốn nói cho cô chuyện hắn thích cô, hiện giờ hoàn cảnh lại không thích hợp nói cái này, hắn hơi suy tư, liền hỏi chuyện ảnh chụp ở trường học.- Tiểu Tuyết, ảnh chụp ở trường học rốt cuộc là chuyện như thế nào a, cần tôi hỗ trợ không?Mộ Dung Tuyết nhớ tới Dương Phong cũng có tên trong lời đồn, có chút ngượng ngùng nói.- Thực xin lỗi, Dương học trưởng, liên lụy anh rồi.- Nói cái gì liên lụy đâu, tôi nghĩ có phải ở trường học có người muốn nhằm vào em hay không, nếu không tôi giúp em điều tra một chút?Mạc Lưu Phong nghe ra chút manh mối, tò mò hỏi.- Chuyện gì vậy, làm cho hai người trịnh trọng như vậy?Mộ Dung Tuyết thật sự cảm thấy có thể được trọng sinh thật tốt, cô không có mất đi người nhà, cũng có bạn bè quan tâm, trong lòng cực kỳ ấm áp.
Cười cười nói:- Không có gì, bất quá là một ít việc nhỏ.Mà cô không biết chính là nụ cười ấm lòng vừa rồi của cô giống như bạch mai nở rộ vào đông, làm hai vị nam sĩ đang ngồi thật kinh diễm.- Cái gì mà việc nhỏ? Toàn bộ trường học đều bàn tán, em bị chụp lén, mọi người đều phản ứng rất lớn, những ảnh chụp đó có sức ảnh hưởng không nhỏ.
Anh còn nghe được, có học sinh giấu tên muốn xin trường học khai trừ học tịch của em, tuy rằng Mộ Dung gia ở trong tỉnh rất có năng lực nói chuyện, nhưng lực uy hiếp của dư luận cũng không nhỏ, phải nhanh chóng xử lý tốt chuyện này.Mạc Lưu Phong hay nghe em gái lải nhải, hơn nữa ấn tượng lần đầu gặp mặt Mộ dung tuyết khá tốt, cho nên vừa nghe nói cô xảy ra chuyện lớn như vậy, cũng thực quan tâm.- Tiểu Tuyết, em gọi anh một tiếng anh Mạc, có chuyện liền giao cho anh, anh điều tra một chút là ra, phương diện này anh còn có chút nhân lực, chuyện em bị chụp ảnh, hiện tại thế nào? Có mang ảnh nào về không?Mộ Dung Tuyết do dự một chút, cô thật sự là muốn để thêm mấy ngày mới giải quyết, bởi vì cô biết quá mấy ngày Tiêu Khả Lệ sẽ lại có động tác, cô muốn để cô ta gieo gió gặt bão, phải trả giá, nhưng nhìn thấy ánh mắt quan tâm của Dương học trưởng cùng Mạc đại ca, hai người thật sự muốn nhúng tay vào chuyện này, còn có biểu tình ẩn ẩn lo lắng của Mạc Ái Lê chiều nay, làm cô không thể từ chối sự trợ giúp của bọn họ.
Tâm ý của bạn bè, nếu là cự tuyệt, phỏng chừng sẽ làm bọn họ bị thương.- Vừa vặn có một phần ở nhà em, ngày hôm qua có người gửi về nhà cho ba mẹ em nhìn.
Em đi lấy lại đây.Nói xong liền đứng dậy vào phòng, lấy ảnh chụp.Mạc Lưu Phong đợi Mộ Dung Tuyết vào phòng, sau quay đầu nhìn Dương Phong nói.- Tiểu tử, cậu thích Tiểu Tuyết.Từ buổi chiều nhìn thấy hắn, Mạc Lưu Phong đã nhìn ra, vẻ mặt đầy địch ý của người này tuy rằng không rõ ràng, nhưng đối với người đã trải qua quá nhiều nhiệm vụ như hắn, rất mẫn cảm đối với cảm xúc người khác.Dương Phong không có kinh ngạc khi bị nhìn thấu, nhìn thẳng rồi nói:- Đúng vậy, chẳng lẽ anh không phải!Ngữ khí đồng dạng là khẳng định.Mạc Lưu Phong nghe xong, thật sự phải nhìn hắn bằng con mắt khác, hắn tự nhận là che giấu thực tốt.- Anh không cần kinh ngạc, anh xác thật che giấu rất tốt, tuy rằng ánh mắt anh có thể che giấu, nhưng biểu lộ tâm ý trong lúc lơ đãng thì rất khó thay đổi! Bất quá, tôi sẽ không bỏ cuộc.Mạc Lưu Phong vươn tay.- Cạnh tranh công bằng!Hai tay nắm chặt.- Dựa vào bản lĩnh.Lúc này Mộ Dung Tuyết đã đi tới, thấy hành động của hai người liền hỏi.- Hai người đang làm gì a? Cảm tình thật tốt.- Sao có thể!Hai người trăm miệng một lời!- Di, có gian tình nga.Nụ cười trên mặt Mộ dung tuyết thực quỷ dị.Mạc Lưu Phong đột nhiên cảm giác lông tơ dựng ngược, chạy nhanh nói sang chuyện khác.- Lấy anh chụp tới cho anh nhìn xem.Tiếp nhận mấy tấm ảnh chụp, liếc mắt một cái liền bị cảnh hôn kia làm cho kinh sợ.
Tuy là hắn rất nhanh đã đoán trước được một ít gì đó, nhưng nhìn thấy cô gái mình thích bị hôn, cho dù hôn chỉ là cái trán, nhưng cũng đủ làm hắn mất đi bình tĩnh, lập tức lại hỏi.- Người này là ai?!Giọng nói hơi có chút nghiến răng nghiến lợi.Dương Phong cũng thực khẩn trương, sợ từ trong miệng Mộ Dung Tuyết nghe được mấy chữ người cô thích hay đại loại gì đó?!Mộ Dung Tuyết thực ảo não, chính là bởi vì cái người hàng xóm đáng chết kia, mới làm cho cô gặp phải lời đồn vớ vẩn.- Hắn là hàng xóm nhà em.Trọng giọng nói không có thiện cảm.- Hàng xóm vì cái gì muốn hôn cái trán em?Dương Phong truy hỏi.- Quỷ biết hắn phát thần kinh cái gì, làm ra hành động không thể hiểu, sau đó nói là hôn ngủ ngon.
Em chỉ vô ý giúp hắn băng bó miệng vết thương hai lần, hơn nữa là hàng xóm, cũng coi như có chút quen thuộc, phỏng chừng đây là lễ tiết ở nước ngoài đi.
Chỉ là thảm nhất bị chụp ảnh được.Mộ Dung Tuyết thiệt tình cho rằng Sở Dật Sâm chỉ xuất phát từ lễ phép hôn cô chúc ngủ ngon, cô cũng không nghĩ nhiều.Mạc Lưu Phong cùng Dương Phong liếc mắt nhìn nhau một cái, thấy được tin tức, phỏng chừng hàng xóm này lại là một đối thủ, bọn họ không ngốc như Tiểu Tuyết.
Tin tức tốt duy nhất chính là, từ khẩu khí của Mộ Dung Tuyết, hai người nhận ra có lẽ cô không thích người hàng xóm kia.Mạc Lưu Phong lại nhìn hai bức ảnh khác, một người khác là cố minh vừa cùng ăn cơm, người này hắn biết, phỏng chừng là bởi vì chuyện công việc ở nhà Mộ Dung, hắn căn bản không nghĩ tới cố minh là cộng sự của cá nhân Mộ Dung Tuyết, thế cho nên đến khi phát hiện tập đoàn Quật Lập cư nhiên là của Tiểu Tuyết, hắn có bao nhiêu kinh ngạc.Cuối cùng chính là Dương Phong, Mạc Lưu Phong đột nhiên cảm giác thực không ổn, Dương Phong cùng Tiểu Tuyết ở cùng trường học, cơ hội thân cận quá nhiều, xem ra phải thông qua em gái mới được, để con bé thường xuyên mang Tiểu Tuyết về nhà chơi.- Ảnh chụp này anh cầm đi, quá hai ngày sẽ có kết quả, yên tâm đi.Mạc Lưu Phong cẩn thận đem ảnh chụp cất đi.Dương Phong không có tranh cùng hắn, hiện tại quan trọng nhất chính là giúp Mộ Dung Tuyết giải quyết những việc này, hắn cũng sẽ xuống tay điều tra, hắn không thể cái gì cũng không làm, sẽ rất khó chịu.Mộ Dung Tuyết chân thành nói.- Cảm ơn hai người, quen biết được hai người thật tốt.Mộ Dung Tuyết không phải nói dối, lúc này cô cũng có chút nhịn không được mà hốc mắt hơi hơi đỏ lên.Mạc Lưu Phong sờ sờ đầu Mộ Dung Tuyết.- Nha đầu ngốc, nói cảm ơn cái gì.Thật là nha đầu đơn thuần, mới như này đã cảm động, trong lòng Mạc Lưu Phong càng thêm đối yêu thích cô.Dương Phong trừng mắt nhìn cái tay không an phận kia vài lần, đáng giận, đoạt vị trí của hắn.Lúc sau mọi người lại hàn huyên không ít vấn đề khác, còn cùng nhau hẹn cuối tuần đi ra ngoài du xuân, nói đến hứng khởi liền hẹn tốt thời gian cùng địa điểm.Cuối cùng đêm đã khuya, mọi người mới lưu luyến tạm biệt, mà vợ chồng Mộ Dung cũng cực kỳ hoan nghênh bọn họ thường tới đây ngồi chơi.
Đồ tham ăn nào đó còn nói muốn Mộ Dung Tuyết cho hai túi trái cây trở về, cô cũng không có biện pháp a.Ngày thứ hai, lời đồn đãi về Mộ Dung Tuyết trong trường học nháo đến càng hung, thậm chí còn có nữ sinh trực tiếp chạy đến trước mặt Mộ Dung Tuyết mắng to một hồi, đương nhiên không có động thủ, ít nhất là bên ngoài không dám, nhà Mộ Dung cũng không phải dễ chọc như vậy.Mộ Dung Tuyết vẫn mắt nhìn thẳng như cũ, một đường làm lơ mọi thứ.Tan học, Mạc Lưu phong liền hẹn Mộ Dung Tuyết đến một nhà hàng thanh tĩnh, chuẩn bị giới thiệu Mặc Tử Văn cho cô.Tới rồi chỗ hẹn, vừa mở cửa phòng ăn liền nhìn thấy hai người đàn ông soái khi.Chỉ thấy bên cạnh Mạc Lưu Phong có một người đàn ông tuấn mỹ yêu nghiệt, một thân áo sơmi trắng, loáng thoáng có thể thấy cơ bắp sau lớp áo sơmi, quanh thân bao phủ hồng quang.
Chẳng lẽ hắn chính là Mặc Tử Văn?! Diện mạo này cũng mà ra ngoài cũng quá khoa trương đi.
Cô còn tưởng người này thường là mặt chữ điền, làn da phơi đến ngăm đen, bộ dáng đầu đinh giống như binh lính bình thường vậy.Mộ Dung Tuyết chớp chớp mắt, này……!yêu nghiệt này là ai!?- Tiểu Tuyết tới, anh giới thiệu cho em một chút, đây chính là Mặc Tử Văn.Mạc Lưu Phong cười đánh gãy ánh nhìn chăm chú của Mộ Dung Tuyết, nói thật, mới vừa rồi Mộ Dung Tuyết nhìn Mặc Tử Văn, trong mắt cô hiện lên kinh diễm, làm hắn nhịn không được mà ăn dấm một chút.
Vì vậy trước lúc giới thiệu Mặc Tử Văn cho Mộ Dung Tuyết, hắn đối bề ngoài của Mặc Tử Văn cũng do dự thật lâu.Sau lại nghe em gái nhắc tới chuyện Mộ Dung Tuyết trên đường về nhà từng gặp phải kẻ xấu, vì vậy hắn đành phải bỏ xuống không vui trong lòng, vẫn là tìm một người thân thủ tốt một chút, bảo cô mới được.- Xin chào, tôi là Mộ Dung Tuyết.Mộ Dung Tuyết thực mau thoát khỏi mê hoặc từ mỹ mạo của Mặc Tử Văn, vươn tay tỏ vẻ lễ tiết.- Đại tiểu thư, xin chào, tôi là Mặc Tử Văn.Bàn tay thon dài của Mặc Tử Văn cũng cầm lấy bàn tay nhỏ trắng nõn của Mộ Dung Tuyết, ấn tượng trong lòng cũng đổi mới không ít, mới đầu nghe được là phải bảo vệ thiên kim nhà Mộ Dung, cho rằng sẽ là một đại tiểu thư điêu ngoa, lại không nghĩ rằng thiếu nữ trước mắt lại ôn hòa tươi cười tiếp đãi hắn, trong mắt trừ bỏ loé qua kinh diễm còn bên ngoài cũng không giống như những cô gái hoa si khác, bề ngoài là điên cuồng ái mộ.- Mọi người đều ngồi đi, vừa ăn vừa nói.Mạc Lưu Phong lên tiếng nói, thuận tiện gọi người phục vụ.- Tiểu Tuyết, em muốn ăn gì.Mạc Lưu Phong hỏi Mộ Dung Tuyết đầu tiên.- Em đều có thể, tùy ý là được, em không kén ăn.Mạc Lưu Phong quay đầu nhìn về phía Mặc Tử Văn, Mặc Tử Văn cũng nói tùy ý.- Nếu như vậy, vậy tôi liền tự quyết a.Trong lúc ăn cơm, Mạc Lưu Phong, Mặc Tử Văn hỏi Mộ Dung tuyết.- Đại tiểu thư, xin hỏi Mạc thiếu đã nói tình huống của tôi với cô sao?- Đã nói, anh yên tâm, em trai của anh, tôi cũng sẽ an bài tốt.Mộ Dung Tuyết biết hắn lo lắng cái gì.Sắc mặt Mặc Tử Văn có chút trầm trọng.- Khả năng Mạc thiếu đã nói rất rõ ràng, tôi hy vọng có thể được ở cùng em trai một chỗ, tôi biết là tôi phụ trách an toàn của đại tiểu thư, nhưng là thân thể em trai tôi rất kém, nếu an bài chỗ khác cho hắn, tôi không yên tâm.Mộ Dung Tuyết trầm tư một chút, cô vốn dĩ muốn an bài chỗ ở cho em trai Mặc Tử Văn, lại an bài một người có thể chiếu cố hắn, bởi vì làm bảo vệ, trên cơ bản đều sẽ đi theo bên người cô, màm chung cư của cô trừ bỏ phòng ngủ chính còn có 5 phòng, chỉ là an bài bọn họ ở cùng mình cũng không tốt lắm, không biết cách vách chỗ cô có còn phòng bán ra hay không, nếu thật sự là không có, cũng chỉ có thể an bài bọn họ ở trong nhà cô.- Cái này không thành vấn đề, tôi có thể an bài hai người ở cùng một chỗ.
Chờ dùng bữa xong, liền mang tôi đi gặp em trai của anh đi.Lúc Mộ Dung Tuyết trầm tư, Mặc Tử Văn cho rằng cô sẽ cự tuyệt, không nghĩ tới lại dễ dàng liền đáp ứng như vậy.- Được, đại tiểu thư.Dùng cơm, Mạc Lưu Phong thấy bọn họ nói chuyện vui vẻ, cũng hỏi:- Như thế nào? Hai người đã đạt thành hiệp nghị sao?.