Trọng Sinh Thiên Kim Tiểu Thư Có Chút Tàn Nhẫn

Chương 29: Xé Rách Da Mặt


Bạn đang đọc Trọng Sinh Thiên Kim Tiểu Thư Có Chút Tàn Nhẫn – Chương 29: Xé Rách Da Mặt


Từ từ, cô nghe được cái gì!!! Đầu óc Phương Thế Hoa cháy hỏng rồi sao?!! Cư nhiên nói cô ghen!!! Mộ Dung Tuyết mở to hai mắt nhìn:- Anh cùng Tiêu Khả Lệ thế nào thì đâu có liên quan gì tới tôi!? Tôi ghen cái gì?- Còn nói không có ghen, mắt đã đỏ đến thế rồi.Phương Thế Hoa cảm thấy bộ dáng trừng mắt của Mộ Dung Tuyết thập phần đáng yêu, sợi tóc đen như xõa trên làn váy trắng, trên khuôn mặt trắng nõn là đôi mắt đen láy, tựa như tinh linh.


Phương Thế Hoa tim đập hơi nhanh hơn một chút.Mộ Dung Tuyết thật sự buồn luôn muốn chết rồi.- Da mặt anh cũng quá dày đi!Mạc Ái Lê một phen kéo Mộ Dung Tuyết qua.- Tôi nói này bạn học Phương, anh suy nghĩ nhiều đi, Tiểu Tuyết nhà tôi chỉ thích tôi, không thấy Tiểu Tuyết vì chuyện ảnh chụp mà phiền muốn chết sao, còn tới nói loạn cái gì, không thấy ánh mắt bạn học nữ trong lớn trùng Tiểu Tuyết giống như muốn đâm thủng người cô ấy rồi sao?Mạc Ái Lê nhìn đến người chung quanh bởi vì Phương Thế Hoa mà càng thêm đối chỉ chỉ trỏ trỏ Mộ Dung Tuyết, cô liền khó chịu.Tiêu Khả Lệ đi tới, thấy Phương Thế Hoa ôn nhu nhìn chăm chú vào Mộ Dung Tuyết như vậy, đôi tay nắm chặt thành quyền, móng tay bén nhọn đâm vào lòng bàn tay cũng không cảm thấy đau.Từ nhỏ đến lớn, cô ta muốn tiếp cận nam sinh, bọn họ đều sẽ quan tâm cô ta, cô ta lại dùng vẻ bề ngoài mảnh mai, ngẫu nhiên rơi nước mắt liền có thể làm những nam sinh đó không biết phải làm sao.

Khó có lúc cô ta thích một người, nhưng Phương Thế Hoa lại luôn đối với cô ta không nóng không lạnh, tuy rằng ôn hòa lại vẫn không thể tới gần một bước như cũ, đối với thân cận của cô ta, hắn cũng chưa từng tỏ thái độ.Mộ Dung Tuyết, tiện nhân này, thanh danh ở trường học bị truyền ra xấu xí như vậy, cư nhiên còn có thể làm Phương Thế Hoa tin tưởng, cô ta chưa bao giờ chán ghét Mộ Dung Tuyết giống như hiện tại.

Bất quá Mộ Dung Tuyết cho rằng đó cũng chỉ là lời đồn sao, vậy quá ngây thơ rồi, cô ta sẽ không bỏ qua, cô ta sẽ cướp đi tất cả mọi thứ của Mộ Dung Tuyết, nhất định sẽ……Tiêu Khả Lệ thực mau giấu đi cảm xúc quay cuồng mãnh liệt trong mắt, kiều kiều nhu nhu đi đến bên cạnh Phương Thế Hoa, khiến người ta cảm giác có loại nhàn nhạt ái muội quanh quẩn ở trong đó.Mộ Dung Tuyết thật không muốn nhìn thấy hai người bọn họ, có thể đừng thường thường chạy đến trước mặt cô lắc lư được hay không, cô cảm thấy đau đầu.- Mau đi học, hai người đều chạy đến chỗ này này làm gì?!Đôi mắt Tiêu Khả Lệ lập hình thành giọt nước trong suốt.- Tiểu Tuyết, em có phải không thích nhìn thấy chị hay không?Nước mắt của Tiêu Khả Lệ khiến những âm thanh chỉ trích hơn hơn, đặc biệt là nam sinh, Tiêu Khả Lệ vốn dĩ khá xinh đẹp, hơn nữa ngày thường ôn nhu, khiến cho người ta cảm giác mảnh mai, nam sinh đều rất muốn bảo hộ cô ta.Mà Mộ Dung Tuyết tuy rằng lớn lên xinh đẹp hơn so với Tiêu Khả Lệ, nhưng là trừ bỏ Mạc Ái Lê, không có người khác có thể làm bạn với cô, làm học sinh trong lớp cảm thấy cô không dễ ở chung.Phương Thế Hoa nhìn biểu tình ủy khuất của Tiêu Khả Lệ, nghĩ tới Mộ Dung Tuyết vì hắn ta mà giận chó đánh mèo lên Tiêu Khả Lệ, hắn nhớ rõ đã thuê người điền tra Mộ Dung Tuyết hết thảy, trước kia Mộ Dung Tuyết cùng Tiêu Khả Lệ vẫn luôn như hình với bóng, từ khi hắn tới về sau, Mộ Dung Tuyết liền không đi cùng Tiêu Khả Lệ.


Còn không thừa nhận là thích mình?! Khẳng định là gần đây hắn cùng Tiêu Khả Lệ nói chuyện nhiều, hay đi cùng, mới làm hai người bất hòa.Không thể không nói Phương Thế Hoa thật tự luyến, giả như Mộ Dung Tuyết biết trong lòng hắn có suy nghĩ như thế này, phỏng chừng chuyện đầu tiên cô làm chính là quăng giày vào mặt hắn.Mộ Dung Tuyết thật sự là chịu không được, cũng không muốn khách sáo cùng đôi nam nữ dối trá này:- Biết liền tốt, còn không tránh ra, mỗi lần cô xuất hiện đều ở trước mặt tôi rớt nước mắt, giống như tôi khi dễ cô không bằng, tôi không muốn bị người khác nói là khinh dễ cô.Giọng nói Mộ Dung Tuyết không nhỏ, mọi người vừa nghe, suy nghĩ một chút, giống như đúng là như vậy, mỗi lần bọn họ đều cảm thấy là Mộ Dung Tuyết khi dễ Tiêu Khả Lệ, nhưng hôm nay bởi vì lời đồn đãi của Mộ Dung Tuyết cho nên bọn họ đều đặc biệt chú ý bên này, từ đầu tới đuôi Mộ Dung Tuyết cũng không nói gì nhưng người ta lại rơi nước mắt? Chẳng lẽ phía trước là bọn họ hiểu lầm?!Tiêu Khả Lệ nhìn mọi người đột nhiên đem ánh mắt tụ tập đến trên người cô ta, khuôn mặt còn lộ ra hoài nghi, vỗ dĩ đã nhỏ giọng khóc, nắm tay thật chặt, thực mau lại thả lỏng xuống.- Tiểu Tuyết, chị không có, chỉ là khổ sở gần nhất em đều không để ý tới chị.Mộ Dung Tuyết cười lạnh.- Chị nói vậy cứ như là quan hệ chúng ta tốt lắm? Là khuê mật tốt phải không?Tiêu Khả Lệ vừa nghe, liền nói:- Phía trước chúng ta vẫn luôn là bạn tốt, không phải mỗi ngày cùng nhau đi học, tan học cùng nhau đi chơi, em quên mất sao? Em có phải bởi vì Thế Hoa mới không để ý tới chị hay không, thật sự hiểu lầm, chúng ta chỉ là bạn bè, ngày thường trao đổi vấn đề học tập, Thế Hoa giúp chị phụ đạo mà thôi, không phải như em nghĩ đâu.Phương Thế Hoa vừa nghe đến Tiêu Khả Lệ giải thích, thở phào nhẹ nhõm một hơi, tức khắc cảm thấy Tiêu Khả Lệ quả nhiên là thiện giải nhân ý, là người ôn nhu, hắn nhìn Mộ Dung Tuyết nói:- Em tin tưởng tôi đi.Mộ Dung Tuyết xem nhẹ lời nói của Phương Thế Hoa, ép hỏi Tiêu Khả Lệ:- Bạn tốt hẳn là đều rõ sở thích lẫn nhau mới đúng, tôi biết chị thích ăn trân châu đường, thích màu trắng, thích chơi golf, vậy còn chị? Biết tôi thích cái gì không? Hay chỉ có mình tôi coi chị là bạn, mà chị chưa từng coi tôi là bạn.Mạc Ái Lê cũng ở một bên nhảy nhót:- Đúng vậy, tôi cũng biết Tiểu Tuyết thích gì, cô không phải là không biết đi!?Trên mặt Tiêu Khả Lệ cứng đờ, không biết nên nói như thế nào, chuông đi học vang lên, trong lòng Tiêu Khả Lệ vui vẻ, tiếng chuông vang đến thật kịp thời.


Cô ta Quay đầu vừa định nói đi về học trước, lại nhìn đến châm chọc trên mặt Mộ Dung Tuyết.Mặc kệ như thế nào, quan hệ hai người bọn họ xem như hoàn toàn tan vỡ..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.