Bạn đang đọc Trọng Sinh Thập Niên 70 Mang Không Gian Vật Tư Về Làm Ruộng Làm Giàu – Chương 25
Dung Yên nhìn thái độ quay xe 180° này , nụ cười càng sâu, “Có thể đổi hai mươi cái trứng gà không ? Tần Dã nhà cháu chạng vạng tối hôm qua lên núi gánh củi về, không may bị rắn cắn , ngã xuống vách núi, chân bị thương rất nặng, cho nên cháu tới tìm thím muốn đổi ít trứng gà đem về cho anh ấy bồi bổ.
“Lời này của cô khiến toàn gia đình đại đội trưởng bị sốc.
” Chân hắn hiện tại thế nào? Có muốn đi bệnh viện nhìn xem?” Là đại đội trưởng, không quan tâm không được.
“Đôi chân với người làm nông rất quan trọng.
“Hoàng Thúy Hoa cảm thấy không ổn, bà suy nghĩ thêm.
Dung Yên này nói là dùng đường đỏ tới đổi trứng, nên sẽ không ! Trên thực tế chính là tới nhà bà vay tiền cho Tần Dã đi chữa chân đi?Nghĩ đến đây, vẻ mặt đang tươi cười dần kéo xuống dưới.
Dung Yên không bỏ sót biểu tình trên mặt người kia, trong lòng cười lạnh một tiếng.
Sắc mặt không chút biểu hiện, “Cháu đã nắn lại xương chân bị gãy của anh ấy rồi băng bó lại, chính là! “Thở dài nói: “Ước chừng phải dưỡng thương hai ba tháng, đến lúc đó, cũng không thể làm việc.
”Đại đội trưởng nắm được điểm mấu chốt trong lời nói của cô, “Cô nói cô tự chỉnh chân cho Tần Dã Chính?”Cô nương này chẳng lẽ là ngại gia đình Tần Dã nghèo khó, nhân cơ hội này làm chết Tần Dã?Cũng cùng cái ý tưởng này với ông có Hoàng Thúy Hoa.
Cô nương này đem Tần Dã làm tàn để hắn chết, sau đó liền trở về thành phố sao?Ai da, lòng dạ nữ nhân thật độc ác!Không chỉ vợ chồng đại đội trưởng nhìn Dung Yên bằng ánh mắt khác mà ngay cả các thành viên trong gia đình ông ta cũng vậy.
Một đám ánh mắt ! Tóm lại, Dung Yên này là loại phụ nữ thâm độc.
Dung Yên khá bình tĩnh, cô chậm rãi giải thích, “Tôi biết chút y thuật , trước đây tôi đã từng làm việc với Dược Sư.
“Đại đội trưởng: ……?Hắn cũng không biết nên nói gì nữa, người ta từng học với dược sư đấy? Liệu chữa có tốt?”Tại sao trước kia không nghe cô nói qua?””Trước kia, cháu không có cơ hội nói a? Hơn nữa trong thôn còn có bác sĩ Xích Cước, căn bản không thấy ai tới yêu cầu cháu khám cho bà con, cháu nói cái này để làm gì?””Huống chi, dù cháu có nói ra thì mọi người cũng sẽ không tin, ngược lại họ cho rằng cháu đang bịa chuyện để lười biếng.
“Đại đội trưởng không nói nên lời.
Rốt cuộc những gì cô nói cũng có lý do của nó, cho dù cô ấy nói rằng bản thân biết y thuật, ông cũng không dám để cô chữa thử, xảy ra chuyện thì ai quản ?Hoàng Thúy Hoa không quan tâm chuyện này, Tần Dã chân có què hay không là tính mạng của hắn, không liên quan tới nhà bà.
Bà một lần nữa giương lên ý cười, “Nếu chân Tần Dã đã bị thương, vậy đành vất vả cho cháu rồi, thím sẽ đổi trứng gà cho cháu, cháu cũng nhanh trở về chăm sóc cho chồng mình.
”Bà có 4 người con trai đều đã lập gia đình,cho nên tính theo đầu người cũng chỉ được nuôi vài con, nhưng được cái con nào cũng đẻ trứng.
Đã tích cóp được khoảng ba mươi cái trứng gà.
.