Trọng Sinh Thành Tiểu Tiên Nữ Bên Cạnh Hoắc Thiếu

Chương 39: Làm Anh Vui Lòng


Bạn đang đọc Trọng Sinh Thành Tiểu Tiên Nữ Bên Cạnh Hoắc Thiếu – Chương 39: Làm Anh Vui Lòng


Căn tin ở tầng một.

Diệp Uyển Uyển cúi đầu, gạt đám người sang một bên, mắt đỏ hoe chạy ra ngoài.

Cô là học bá cấp nữ thần của Học viện Isa, luôn thanh lịch và trang nghiêm, dịu dàng và tốt bụng.

Nhưng không ngờ hôm nay cô lại rơi vào tình trạng này.

Người đã đứng bên cạnh và nói chuyện thay cô, giờ đây nhìn cô bằng một cái nhìn kỳ lạ.

——Nếu không phải lộ IP địa chỉ, tôi còn tưởng rằng Diệp Uyển Uyển thật tốt bụng!
– Rõ ràng là một đóa sen trắng tinh khiết, không tùy vết mà!
—— Chẳng trách bị đuổi ra khỏi Ôn gia, quỷ quyệt, sống chung dưới một mái nhà, thật đáng sợ!
Diệp Uyển Uyển lấy tay che lỗ tai, tăng nhanh tốc độ.

Lăng Phỉ Nhi cũng phải đối mặt với những lời buộc tội và chế giễu, nhưng trong lòng cô đành chịu.

Chính là Ôn Nguyễn nói ra những lời vô nghĩa, cho dù Diệp Uyển Uyển có ẩn danh để hủy thanh danh Ôn Nguyễn, thì đó vẫn là sự thật!
Lăng Phỉ Nhi từ trên mặt đất đứng dậy, nhìn Ôn Nguyễn.


Ngu xuẩn, để cho cô tự đắc hai ngày, chờ kết quả của bài kiểm tra tháng, xem cô kết thúc như thế nào!
!
Diệp Uyển Uyển chạy ra khỏi nhà ăn, đến phòng làm việc của trưởng khoa.

Thầy chủ nhiệm thường thích những sinh viên ngoan ngoãn, có học lực xuất sắc.

Diệp Uyển Uyển nghe xong tiếng kêu, sắc mặt sa sầm lại, “Kẻ nào dám ăn trộm tài liệu của trường, làm lộ chuyện riêng tư của học sinh?”
Thầy chủ nhiệm đã gọi cho kỹ thuật viên và muốn kỹ thuật viên xóa bài đăng đã làm lộ địa chỉ nhà riêng của sinh viên, nhưng kỹ thuật viên không thể xóa được.

Kỹ thuật viên trên trán đầy mồ hôi nói: “Bên kia là cao thủ, diễn đàn đã bị khóa.

Bài này sẽ bị ghim trong ba ngày.


Tận ba ngày?
Nó có phải bị xóa sau kỳ kiểm tra hàng tháng không?
Diệp Uyển Uyển thời đi học, luôn là hình tượng nữ thần ngoan hiền, không bao giờ nói xấu sau lưng người khác.

Nhưng nếu bài đăng này không bị xóa trong một ngày, hình ảnh mà cô gây dựng sẽ giảm đi rất nhiều!
Diệp Uyển Uyển nước mắt rơi như ngọc vỡ, cô sụt sịt, đáng thương nói: “Thầy, sao không gọi cảnh sát?”
Thầy chủ nhiệm lập tức lắc đầu, “Đây là chuyện nội bộ của học viện, nếu để truyền ra ngoài ảnh hưởng đến danh tiếng của học viện, em có thể chịu trách nhiệm không?”
Thầy chủ nhiệm đọc hai bài hot nhất trên diễn đàn và biết nguyên nhân khiến Diệp Uyển Uyển khóc lóc than thở, nghiêm nghị nói: “Theo tôi, hung thủ là Ôn Nguyễn, rõ ràng thành tích kém cỏi nhất, lại nói khoác mà không biết ngượng, làm cho toàn trường mọi người đều biết, chờ cuộc thi hoàn thành, biết được thành tích, tôi liền để nó viết giấy kiểm và kiểm điểm trước toàn thể giáo viên và học sinh của trường! “
Diệp Uyển Uyển nghe xong, trên mặt liền nở nụ cười nhạt.

Khi đó, dư luận xã hội sẽ đổi chiều, và lại một lần nữa Ôn Nguyễn trở thành đối tượng chế giễu của dư luận.

Còn cô, chỉ cần cô nắm bắt được cơ hội của kỳ thi này và lọt vào tốp ba của lớp, thì mọi người sẽ dần quên đi những lời nhận xét về cô!
!
Ban mười.

Sau khi IP Địa chỉ được tiết lộ, Văn Nhân là người lo lắng, bất an nhất.

Gia đình cô bị phá sản, nhờ vào mối quan hệ với Ôn Nguyễn mà gia đình cô mới được cấp cho một căn nhà.

Cô từ lớp mười liền đi theo sau lưng Ôn Nguyễn, đi theo làm tùy tùng, giống như chó săn.


Cô ở sau, mỗi lần nhìn thấy Ôn Nguyễn và Hoắc Cảnh Tử đi cùng nhau, trong nội tâm cô vừa ao ước lại ghen tị.

Cô còn âm thầm nói rất nhiều điều không hay về Ôn Nguyễn trên diễn đàn.

Cô không ngờ rằng ai đó sẽ tiết lộ địa chỉ IP của họ.

Văn Nhân cảm thấy bất an, vì sợ rằng Ôn Nguyễn sẽ làm phiền cô khi trở lại lớp học.

Nhưng sau khi Ôn Nguyễn và Thẩm Xuyên trở lại phòng học, bọn họ không nói gì với cô, mà không thèm để ý đến cô nữa.

Văn Nhân nhìn Ôn Nguyễn mấy lần, nhưng Ôn Nguyễn chỉ cúi đầu đọc sách, hoặc lướt qua câu hỏi, phớt lờ cô.

!
Thời gian rất nhanh liền đến thứ sáu.

Bởi vì trong kỳ thi trước, Ôn Nguyễn là học sinh đứng hạng 6 cuối cùng, và cô đã thi cùng lớp với một nhóm học sinh hạng cuối như cô.

Hoắc Hàn Niên là học sinh chuyển trường, không thi xếp lớp nên cũng được phân vào lớp học này.

Thật trùng hợp, anh lại ngồi sau Ôn Nguyễn.

Ôn Nguyễn lấy ra một chai sữa trong cặp đưa cho Hoắc Hàn Niên, nở nụ cười ngọt ngào, “Hoắc tiên sinh, đây là sữa ở đồng cỏ ngoại ô của bà tôi sản xuất, cỏ, không khí, chất lượng nước, tất cả đều được chứng nhận hữu cơ và không ô nhiễm.

Đặc biệt tinh khiết và dễ uống! “

Hoắc Hàn Niên nhìn cô gái gần đây thỉnh thoảng làm anh vui lòng, đôi mắt đen lạnh lùng quét qua khuôn mặt thanh tú xinh đẹp của cô, môi mỏng nhếch ra lạnh lùng, “Sao, cậu lại muốn chơi khăm tôi một lần nữa?”
Ôn Nguyễn xấu hổ.

Ngày thứ hai khi hắn bắt đầu vào ban mười, Ôn Nguyễn đưa cho anh một chai sữa vào buổi sáng và nở nụ cười nhẹ nhàng nói là mời bạn học mới uống.

Anh liếc nhìn cô, rồi nhận lấy.

Anh hớp một ngụm rồi nhổ ra, cô cho thêm gần 300g muối tinh vào.

“Tôi hứa, lần này tôi đã không bỏ thêm gì vào.


Hoắc Hàn Niên nheo lại đôi mắt đen láy, dùng đầu lưỡi liếm răng cửa, “Tôi ghét uống sữa.


Ôn Nguyễn nhẹ nhàng khịt mũi, “Tôi không tin cậu sau này sẽ không uống!”
Hoắc Hàn Niên mắt hướng cổ áo cô nhìn, hầu kết bỗng nhúc nhích lên xuống.

Ôn Nguyễn cánh tay nổi lên một tầng da gà, anh có phải là hiểu lầm cái gì rồi không?.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.