Đọc truyện Trọng Sinh Thành Nhân Vật Game Tại Dị Giới – Chương 33: Long Thần Hạ Giới
Ps: cảm ơn bạn slidernnh, OZUKAMEN và TrầnTiểuTam đã donate tlt và KP cho mình. Tác hiện không có thời gian viết để bạo chương nên đánh hẹn lại chủ nhật 3c nhé!! Hì hì, tks mọi người đã ủng hộ truyện của mình ^^
————
” Ông lão ơi, giờ chỉ còn mình ông thôi, cùng Thải Nhi chơi đùa vui vẻ một chút nhé!”
Sau một kích kinh thiên, Thải Nhi tùy ý tán đi cự cung bảy màu, thái độ hờ hững như vừa đập chết một con ruồi chứ không phải một Cự Long có tu vi Đế cấp như mình.
Sau đó, cô bé đạp không bước từng bước đến trước người Bạch Ngao, trên khuôn mặt xuất hiện nụ cười ngây thơ tinh khiết.
” Mạo phạm Long uy, chết!!”
Bạch Ngao từ đầu đến giờ vẫn nhắm tịt mắt đứng yên không ngừng kết ấn, cho dù Hắc Ngạo hay Long Lôi chết đều không mảy may động dung.
Giờ đây, khi từng bước chân của Thải Nhi lại gần, tiếng gọi của tử thần trong lòng ông ta vang lên báo động hơn lúc nào hết.
Mở trừng mắt ra, đồng tử Bạch Ngao hóa thành một màu vàng kim rực rỡ, hai tay dừng lại kết ấn mà đẩy lên bầu trời.
Long lực trong người Bạch Ngao tuôn ra như biển cuộn, hình thành nên một ma pháp trận khổng lồ bao phủ phương viên ngàn dặm.
” Thỉnh Long Thần hiển linh, bảo vệ cho tộc nhân của người, lấy lại uy nghiêm cho Cổ Long nhất tộc!!”
Âm thanh Bạch Ngao mang theo vận luật đặc biệt vang lên, theo đó ma pháp trận cũng ầm ầm xoay chuyển, rồi từ nơi trung tâm dần xuất hiện ra một hắc động đen ngòm.
Khí tức Thượng Giới lan tràn xuống khiến thiên địa Đấu Ma đại lục rung động, xung quanh mây đen bắt đầu lan tràn lên như sắp sửa có lôi kiếp xảy ra.
Pháp tắc thế giới này đang gầm thét lên giận dữ, bởi vì có một kẻ tu vi Thần cấp sắp sửa buông xuống thế giới này.
” Oáp “
Thải Nhi đứng giữa hư không, nhàm chán mà lấy ra một cây kẹo hồ lô bắt đầu ăn có hương có vị, đôi mắt hiếu kỳ nhìn một chuỗi hành động chớp tắt của Bạch Ngao.
Cô thật sự không hiểu, mấy tên này sao cứ mỗi lần chuẩn bị đại chiêu thì lại tốn thời gian đến như vậy, cho dù nãy giờ chỉ mới trôi qua vài hơi thở nhưng cũng đã đủ để cô giết hắn mười mạng tám mạng rồi.
Nếu không phải chủ nhân có vẻ hứng thú thì Thải Nhi mới lười cho đối phương thời gian nhảy múa, trực tiếp một quyền oanh nát là xong.
” Là kẻ nào to gan dám mạo phạm Cổ Long tộc của ta!”
Từ bên trong hắc động, một điểm sáng màu vàng kim xuất hiện, kèm theo đó là một âm thanh rung trời cùng uy áp hùng hậu đè ép xuống.
Tất cả sinh linh trong vạn dặm trừ Lâm Minh và Thải Nhi dưới luồng uy áp này đều run rẩy quỳ rạp dưới đất, từ trong lòng dâng lên cảm giác bất lực như con sâu cái kiến nhìn thấy bình xịt Jumbo.
Xoẹt xoẹt ì đùng-gggg!
Từ hư không, một luồng thiên uy cũng ép xuống mang theo tiếng sấm chớp gầm gừ chặn lại uy áp của đối phương, động thái như đang cảnh báo nó đang rất giận dữ, hậu quả rất nghiêm trọng.
” Hừ, biết rồi! Ép tu vi xuống Đế cấp là được chứ gì!”
Âm thanh từ hắc động một lần nữa truyền đến, bên trong mang theo một tia bất mãn không hề nhẹ.
Sau đó, từ bên trong, một cái vuốt rồng Hoàng kim to lớn đưa ra, nắm lấy một mép hắc động, tiếp đó là mũi, đầu, rồi toàn thân một con Kim Long khổng lồ xuất hiện.
Đầu cá sấu, sừng hưu, bờm sư tử, mắt rắn, khắp cơ thể được bao phủ bởi một lớp vảy như vảy cá màu vàng kim, đặc biệt trên bốn trảo ưng còn có năm ngón, chính là biểu trưng của thần thú nhất tộc.
Ngũ Trảo Kim Long.
” Là ngươi triệu hoán ta xuống hạ giới này!”
Kim Long nhìn Bạch Ngao lúc cất giọng uy nghiêm hỏi, kẻ sau thấy vậy thì lập tức cung kính quỳ mọp thân thể xuống
” Đúng vậy, lão tổ. Tộc ta gặp phải cường địch có nguy cơ diệt tộc nên bất đắc dĩ phải làm phiền đến ngài!”
” Là đứa bé Thiên Phượng Tộc đó?”
” Vâng “
Nhận được câu trả lời của Bạch Ngao, Kim Long quay lại đối mặt với Thải Nhi, trong ánh mắt hiện lên một tia kiêng kị.
Cùng là Thần Thú, hắn ta hiểu rất rõ sự đáng sợ của Thiên Phượng, bọn họ chẳng những nắm giữ thần thông Thất Thải Thần Quang mạnh mẽ mà còn sở hữu thiên phú không gian siêu cường, sinh mạng lực càng là đỉnh cấp, cho dù là hắn nếu tu vi ngang nhau cũng không dám chắc áp chế được đối phương.
Dù sao, tuy mang tiếng là Ngũ Trảo Kim Long nhưng hắn cũng chỉ là từ một con Cổ Long bình thường tu luyện lên, đến Thần cấp thì huyết mạch mới phản tổ, căn bản không phải là thuần huyết chiến lực siêu cường.
Nếu không phải bản thân là Thần cấp áp chế tu vi thì có lẽ hắn đã sớm phủi đít bỏ chạy mất, cho dù Cổ Long có diệt tộc cũng không dám trêu ghẹo đối phương.
” Tiểu oa nhi, ngươi tên là gì, ở trong chi nào của Thiên Phượng tộc “
” Ngươi mới là tiểu oa nhi, cả nhà ngươi đều là tiểu oa nhi. Còn nữa, muốn hỏi người khác cái gì thì trước tiên tự báo tên ra đi, ta không giết những kẻ vô danh!”
Thải Nhi nghe vậy thì phồng lên đôi má phấn, khôn chút hình tượng gì mà mắng to lên, nhưng sau đó như chợt nhớ ra cái gì mà lại bắt đầu trang bức, một bộ ” ta là cao thủ, ta khinh thường ngươi!”.
Thiệt đúng là chủ nào thì sẽ có tớ đó, ở cạnh một kẻ xấu xa như Lâm Minh thì cô bé tinh khiết trong sáng như Thải Nhi cũng đã bị ô nhiễm rồi.
( Lâm Minh: “…”)
” Ngươi… “
Trong đôi long nhãn bắn ra lửa giận, đã bao nhiêu vạn năm rồi chưa ai dám mắng vào mặt hắn như thế này, đường đường là một vị Thần Vương hô mưa gọi gió nơi Thượng giới như hắn làm sao có thể chịu nhục.
Không chút do dự, Kim Long dùng một tốc độ không tưởng quất mạnh đuôi ra, trong lúc Thải Nhi chưa kịp phản ứng thì đã giáng thẳng lên người cô bé, kèm theo đó là tiếng gầm giận dữ của hắn
” Nghe cho kỹ đây nhóc con, bản long tên là Ngao Lập, là một trong thập bát Long Vương nơi Thượng giới. Hôm nay ta chắc chắn sẽ giết chết ngươi, cho dù có là Phượng Vương giáng thế cũng không thể ngăn cản!”
Vút!
Ầm-mmmmm!
Ăn trọn một cái đuôi rồng quất vào người, Thải Nhi hóa thành một đạo lưu quang bị đánh bật về sau, va đập vào một ngọn núi lớn gần đó rồi lún sâu vào bên trong không còn động tĩnh.
Ánh mắt Lâm Minh híp lại, bên trong có sát khí ẩn hiện, tuy nhiên vẫn ngồi yên mà không ra tay.
Bởi vì hắn biết Thải Nhi không có chuyện gì, chắc là sẽ đau một tí nhưng đại thể thì vẫn ổn.
Cái tên Ngao Lập trước mắt này có lẽ là một đối thủ tốt cho Thải Nhi, Lâm Minh muốn quan sát xem khả năng chiến đấu của cô rốt cuộc đạt đến mức nào, nếu đạt tiêu chuẩn thì có lẽ kế hoạch của hắn sẽ có thêm một trợ lực không hề nhỏ.
Oành!
Ngọn núi nổ tung ra, đất đá như mưa bay loạn xạ khắp bốn phía.
Từ bên trong, Thải Nhi không một chút tổn thương nào bước từng bước đạp không đi ra, nụ cười vui tươi trên mặt đã biến mất, thay vào đó là một biểu tình có chút nghiêm túc hiếm thấy.
” Rồng lớn, đau nha! Nếu ngươi đã nhiệt tình như vậy thì Thải Nhi cũng sẽ chơi với ngươi đến cùng.”
” Hi vọng ngươi đừng làm ta thất vọng đấy!”
Chiếc lưỡi nhỏ liếm quanh bờ môi hồng một cái, nét mặt Thải Nhi tràn đầy hứng khởi, trên thân thì bộc phát ra vô tận Thất Thải Thần Quang.
Li-iiiiiiiiiii
Sau một tiếng phượng ngân kéo dài, ánh sáng cũng theo đó dần thu lại, để lộ ra một con Thất Thải Thiên Phượng xinh đẹp tuyệt luân to lớn vạn trượng, từng cú đập cánh nhẹ của nó cũng hất lên vô tận cuồng phong quét qua khu rừng.
Uy áp kinh thiên lại một lần nữa buông xuống toàn bộ sinh linh trong phạm vi vạn dặm, khiến chúng run rẩy nằm bẹp xuống đất, có con còn ngã lăn quay ra bất tỉnh nhân sự.
Hôm nay có lẽ là ngày mà chúng sẽ nhớ mãi trong cuộc đời mình, cái ngày mà chúng liên tục cảm thấy bản thân mình là như thế nào vô lực yếu ớt, ở trước mặt cường giả thật thụ thì so với con sâu cái kiến cùng không bằng.
Trên thế giới này, yếu nhược cũng là một loại nguyên tội…..!!