Trọng Sinh Thành Liệp Báo

Chương 27


Đọc truyện Trọng Sinh Thành Liệp Báo – Chương 27

Đàn voi tổ chức rất chặt chẽ, tốc độ tiến tới lại vô cùng thong thả.

Hơn sáu mươi con voi lớn xếp thành một hàng, đi tuốt đằng trước là con đầu đàn, voi cái Mã Sa năm mươi sáu tuổi, đứa con gái La Lạp hai mươi tuổi của nó theo sát phía sau, La Lạp vừa sinh sản không lâu, chú voi con gần được sáu tuần tuổi Duy Tạp đi sát bên người mụ mụ, tựa như một chấm nhỏ đáng yêu. Voi cái mang theo đứa nhỏ được bảo hộ ở trung tâm đàn voi, những con voi cái trưởng thành thể hình to lớn khác cùng voi con gần trưởng thành sẽ đi ở hai đầu đội ngũ.

Lúc ở thế giới trước kia của La Kiều đã rất hiếm khi nhìn thấy đàn voi quy mô thế này, nạn săn trộm cùng đất đai bị xói mòn vì nông nghiệp và chăn nuôi làm đàn voi sinh tồn vô cùng khó khăn. Mà ở tinh cầu này, đàn voi khổng lồ như thế tuy không dễ nhìn thấy nhưng cũng không quá kinh ngạc.

La Sâm cùng La Thụy lần đầu tiên nhìn thấy có nhiều voi như vậy, hai tiểu liệp báo dính sát bên người La Kiều, chỉ cần cúi đầu, cái đuôi không động loạn thì mớ da lông mềm mại màu xám trên lưng sẽ làm bọn nó dung hòa vào bụi cỏ.

La Kiều cũng có chút khẩn trương, trước khi đàn voi rời đi toàn bộ, cậu cùng hai tiểu liệp báo chỉ có thể nằm trong bụi cỏ không nhúc nhích.

Đột nhiên, mấy con voi cái đi đầu đội ngũ ngừng lại, hai má chúng nó bắt đầu tiết ra chất lỏng, đây là dấu hiệu phát hiện kẻ săn mồi đang áp sát. Nhóm voi cái trong đàn bắt đầu tụ tập lại, hộ vệ đám voi con bên trong, trong đó có ba bốn con voi con mới sinh không lâu, điều này làm cả đàn đều vô cùng cẩn thận.

Mã Sa ngẩng đầu, phát ra tiếng kêu to rõ, La Kiều không hiểu ý tứ tiếng kêu của nó là gì, nếu cậu có thể hiểu thứ ngoại ngữ này, có lẽ sẽ lập tức túm lấy hai tiểu liệp báo quay đầu bỏ chạy.

La Lạp cùng mấy con voi cái trưởng thành nghe thấy tiếng kêu to của Mã Sa thì lập tức xoay người, lao về phía bụi cỏ La Kiều cùng hai tiểu liệp báo đang ẩn thân.


La Kiều còn ngây ngốc không biết đám voi này muốn làm gì, thẳng tới khi khoảng cách của bọn nó đã gần tới mức có thể nhìn thấy ánh mắt tràn đầy phẫn nộ của nhóm voi cái, La Kiều mới bừng tỉnh.

Nhóm voi cái phe phẩy lỗ tai, dùng tốc độ hoàn toàn không tương xứng với cơ thể khổng lồ của mình mà nhắm về phía La Kiều cùng hai tiểu liệp báo.

Đàn voi luôn hoành hành ngang ngược, bọn nó không cho phép bất cứ kẻ săn mồi nào rình rập xung quanh, cho dù là liệp báo có tính uy hiếp cực thấp!

La Kiều cùng hai tiểu liệp báo trong phút chốc lập tức nhảy ra khỏi bụi cỏ, hướng về phía ngược lại quay đầu bỏ chạy, nhưng vài quý bà thể hình khổng lồ phía sau vẫn như cũ không chịu buông tha, nếu bị bọn họ đuổi kịp, giẫm một phát thì La Kiều cùng hai tiểu liệp báo không thành bánh dẹp thì cũng thành báo ép khô.

“Ông đây có tính toán tập kích các ngươi đâu, rượt cái gì mà rượt a? !”

Cho dù cậu muốn thì cũng không có điều kiện a! Cái chân của bọn nó so với thắt lưng cậu còn thô hơn.

“Còn rượt nữa? ! Đường rộng như vậy, các ngươi cứ đi đường các ngươi, ta trốn là việc của ta, này cũng ngăn cản các ngươi à? !”

La Kiều vừa chạy vừa quay đầu lại, ý đồ dẫn toàn bộ đám voi cái đang truy đuổi rượt theo mình, nhưng đuổi theo tới năm sáu con, cậu căn bản không có biện pháp làm bọn nó buông tha hai tiểu liệp báo.


Có lẽ, so với việc truy đuổi một con liệp báo trưởng thành, nhóm voi cái kia càng hi vọng có thể một cước giẫm chết một nhóc con hơn.

La Sâm cùng La Thụy liều mạng chạy, với tốc độ của bọn nó căn bản không thể trốn thoát ba con voi cái trưởng thành phía sau, mắt thấy một con voi cái trong số đó nâng chân chuẩn bị giẫm lên người La Sâm, La Kiều bất chấp hung thần rượt theo sát phía sau mình, cơ hồ là bay về phía tiểu liệp báo, trong một giây cuối cùng ngậm lấy La Sâm thoát khỏi một cước trí mạng này.

Nhưng giờ phút này La Kiều cũng không thể chạy được nữa, một khi liệp báo đẩy tốc độ lên tới cực hạn thì nhiều lắm chỉ có thể duy trì trong ba mươi giây. Sau đó nó phải dừng lại nghỉ ngơi, nếu không vì nhiệt độ cơ thể quá cao mà bị thương hoặc tử vong. La Kiều hiện giờ cơ hồ không còn năng lực chống cự, nhóm voi cái muốn giết cậu quả thực là dễ như trở bàn tay.

Nhóm voi cái đã vây quanh La Kiều cùng hai tiểu liệp báo, nhưng không vội giết bọn họ mà cứ vây khốn ở đó, thẳng đến khi toàn bộ đàn voi đi qua.

Lúc thủ lĩnh đàn voi Mã Sa phát ra một tiếng kêu to, sáu con voi cái mới buông tha cha con La Kiều, xoay người rời đi. Trước khi đi còn liếc mắt một cái, tựa hồ đang cười nhạo La Kiều, nếu không vì bảo vệ voi con, bọn nó căn bản không để tâm tới đám liệp báo cơ thể mỏng manh gió thổi cũng bay này.

La Kiều bị đàn voi ‘Boss bự’ này làm mơ hồ, này tính là gì?

Chẳng lẽ rượt bọn họ đến mệt lã chỉ vì giải quyết ‘chướng ngại vật trên đường’ cho đàn voi đi qua?


Cần bá đạo như vậy không a? ! Nơi bọn họ ẩn núp rõ ràng cách xa đàn voi tới mấy trăm mét!

La Kiều không thể khống chế nâng móng vuốt, bốn vuốt tách ra, vô cùng gian nan dựng thẳng hai móng vuốt về phía đàn voi. Tuy lấy hình thái liệp báo làm ra động tác này có vẻ cực kì quái dị, bất quá nó có thể biểu đạt hoàn mỹ sự phẫn nộ của La Kiều.

Khốn khiếp! Đúng là một đám cướp đường mà!

Đàn voi đến đây có lẽ đã mang tới chút phiền phức cho La Kiều, nhưng cũng phủ trùm một tấm màng âm u lên đầu nhóm động vật ăn cỏ ở đây.

Quần thể khổng lồ của những kẻ khổng lồ này không hề kiêng nể mà chiếm lấy nguồn nước, đồng cỏ, rừng rậm trong lãnh địa, những hồ nước gần như cạn khô cùng lòng sông lầy lội của nhánh sông Tát cũng trở thành bãi tắm thiên nhiên của đàn voi, vô luận là voi trưởng thành hay voi con đều rất thích tắm táp, bọn nó dùng cách này để xua đuổi đám ký sinh trùng cùng phòng ngừa muỗi đốt. Mà lượng thức ăn cùng nước uống của voi lại còn gấp mấy chục lần những động vật khác.

Nơi đàn voi đi qua, cây cối bị nhổ bật gốc ngã rạp trên mặt đất, chỉ vì bọn nó thích ăn rể cây có chứa nhiều nước, những chiếc lá cây xanh biếc, những nhánh cỏ trên thảo nguyên cũng bị cướp đoạt không còn sót lại gì, lại càng miễn bàn tới nguồn nước ít ỏi thiếu thốn vào mùa khô.

Cũng không phải tất cả các loài động vật đều dám tiếp cận sông Tát, huống chi lãnh địa của sư đàn Áo La Tư vô cùng khổng lồ, nếu muốn mạo hiểm băng qua cả lãnh địa để uống nước thì rất có khả năng sẽ vứt bỏ tánh mạng.

Thay vì trở thành bàn đồ ăn tươi ngon cho sư tử, còn không bằng tiếp tục chịu khát.


Nhóm động vật ăn cỏ không di chuyển chỉ có thể trơ mắt nhìn đàn voi không chúy kiêng kể cướp đoạt mà không có biện pháp nào, hai mắt đong đầy nước mắt khẩn cầu đám khổng lồ này nhanh chóng rời đi.

So với nguy cơ của nhóm động vật ăn cỏ, sư đàn cảm thấy quyền uy của mình bị khiêu khích.

Trong lãnh địa sư đàn, nhóm sư tử đương nhiên là anh cả, cho dù là những kẻ săn mồi khác cũng không dám cướp lấy ngôi vị này, nhưng đàn voi vào nam ra bắc này căn bản không hề kiêng kị sư tử. Ngày đầu tiên tới trung ương lãnh địa sư đàn đã cho đám sư tử một cú ra oai phủ đầu, bọn nó không chút kiêng nể vọt vào rừng cây keo mà nhóm sư tử ẩn thân, xua đuổi sư tử cái, rượt theo nhóm tiểu sư tử, trước kia đây là việc đám trâu am hiểu nhất, nhưng đàn voi này hành động cũng không nương tay chút nào.

Nhóm sư tử cái vì bận tâm tới đám tiểu sư tử nên cũng không thể ra tay. Áo La Tư rất mạnh, nhưng một con sư tử thực sự không có khả năng đối phó với một đàn voi trưởng thành, kết quả chính là đàn voi diễu võ dương oai trong lãnh địa sư đàn, mà nhóm sư tử cũng chỉ có thể nén giận.

Ngay cả đám trâu kếu thành quần đội cũng không dám lớn tiếng với đàn voi, duy nhất có thể đối kháng với đàn voi là lũ bò tót, nhưng chúng đã rất lâu không xuất hiện trong lãnh địa sư đàn Áo La Tư.

Áo La Tư bị nhóm sư tử cái mắt té tát, gì mà nam nhân không thể bảo vệ quốc gia không phải nam nhân tốt, sư tử đực không thể đuổi đàn voi ra khỏi lãnh địa không phải sư tử đực giỏi!

Áo La Tư cũng thực ủy khuất, nó không e ngại đám voi này, trong sư đàn nó sinh trưởng, thịt voi cũng không phải loại thức ăn quý hiếm gì. Nhưng sư đàn sinh ra nó có tới hai mươi bốn con sư tử cái cường tráng, sáu con sư tử đực hung hãn, vùng với số lượng tiểu sư tử đông đảo, nhóm cha chú của nó liên hợp lại, ngay cả xử lý một con voi trưởng thành cũng chỉ là việc cỏn con.

Nếu không phải nó cùng những anh em khác cách biệt độ tuổi quá lớn, lúc bị đuổi ra khỏi sư đàn chỉ có mỗi mình nó, thì sao bây giờ lại bị đám voi cái này làm nghẹn khuất cơ chứ…

Ngay lúc sư đàn Áo La Tư bị đàn voi gây ra đủ loại nghẹn khuất, La Kiều mang theo hai tiểu liệp báo rời khỏi lãnh địa Áo La Tư, tiến nhập vào một lãnh địa của một sư đàn khác, chủ nhân nơi này là một sư đàn nhỏ, chỉ có một con sư tử đực, ba con sư tử cái trưởng thành, hơn nữa đều là loài nguyên thủy, La Kiều tiến vào nơi này chỉ là ngẫu nhiên, lúc theo dấu một đàn quyến linh thì lạc vào đây, nhưng không ngờ ngày đầu tiên tiến vào vùng lãnh địa này liền gặp phải một con liệp báo cái xinh đẹp tên là Gia Mã!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.