Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!

Chương 327: Hối Hận


Đọc truyện Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn! – Chương 327: Hối Hận


Những chuyện này cô còn không có tra rõ ràng, liền sẽ không tuỳ tiện ra tay đối với mẹ con bọn họ.
Cho nên, cô thật là bị oan uổng.
“Cái đó..

tôi cũng không phải quân nhân, cho dù muốn kiện chị, cũng không nên là sĩ quan đến bắt chị.

Cho nên chuyện này thật không liên quan đến tôi.


Không nói không biết, hóa ra chủ mưu hôm qua muốn chơi chết tôi, trước khi chơi chết tôi còn muốn cường bạo tôi, đồng thời quay video H làm xấu thanh danh của tôi là chị!”
Ban đầu lão sư cùng các bạn học nghe nói Chung Thiên Thiên cùng Tiết Mễ Kỳ dính líu âm mưu gϊếŧ người đã đủ giật mình, đối hai người kia đã đủ chán ghét, bây giờ sau khi nghe Chung Noãn Noãn nói ra mục đích của đối phương, càng là cảm thấy kinh dị.
Một cái học sinh vậy mà ác độc đến loại trình độ này, đây quả thực đã không thể dùng lòng dạ hiểm độc để hình dung.
Cái này một cái chớp mắt, Chung Thiên Thiên cảm thấy giữa cô cùng Chung Noãn Noãn cách toàn bộ thế giới.

Mà Tiết Mễ Kỳ ở một bên, thì là cả người đều đã ngớ ngẩn, ngồi dưới đất, trừng tròng mắt, không nói được một câu.
Cô không rõ, không phải nói trang web kia là cái bí ẩn, người đi vào ra mua hung đều là tự động ẩn tàng id sao? Không phải nói trang web là nước ngoài, cảnh sát trong nước cũng không thể tra được sao?
Hôm qua cô đi vào còn chứng kiến rõ ràng, đều là giao dịch công khai, vì cái gì lúc này mới một ngày..
Không, chỉ là một buổi tối, liền tra được cô?
“Noãn Noãn, nhất định là Xích Dương! Nhất định là Xích Dương vì báo thù giúp em, cho nên mới cố ý chỉnh chị.

Em nói với Xích Dương, đừng đối với chị như vậy được không? Có cái gì em nói với chị, chị đổi còn không được sao? Xích Dương nghe lời của em nhất, em nhanh gọi điện thoại cho anh ấy!”
Chung Noãn Noãn kinh ngạc nhìn vẻ mặt khóc cầu xin cô của Chung Thiên Thiên: “Nhưng tôi tại sao phải gọi điện thoại cho anh ấy?”
Chung Thiên Thiên: “!”
“Anh ấy để cho người ta bắt chị khẳng định có lý do của anh ấy, cảnh sát tòa án quân sự đều đến bắt giữ chị, khẳng định chính là chị phạm pháp.


Cho dù tôi là em gái của chị, tôi cũng không thể ảnh hưởng công vụ đi? Lại nói, chị bây giờ biết cầu tôi, lúc tìm người mua hung gϊếŧ người còn muốn hủy thanh danh của tôi, quay video H, sao chị không suy nghĩ nếu hôm qua tôi trúng chiêu của chị, tôi sẽ có kết quả bi thảm như thế nào?”
“Được rồi, đừng lại nhiều lời! Ai cầu tình đều vô dụng, chúng tôi là cầm lệnh bắt giữ mà đến.”
Dứt lời, hai vị cảnh sát phá án, một người lấy ra một bộ còng tay, ngay tại khi Chung Thiên Thiên cùng Tiết Mễ Kỳ ngây người, đeo tại trên tay hai người.
“Không muốn! Không muốn! Tôi không muốn bị bắt! Là cô ta! Là Chung Thiên Thiên! Là Chung Thiên Thiên tám giờ tối hôm trước gọi điện thoại cho tôi, để cho tôi tìm người đối với Chung Noãn Noãn ra tay! Cô ta không tiện tìm người, làm tôi tìm người giúp cô ta.

Tôi chỉ là lên mạng tìm người giúp cô ta mà thôi, tất cả đều là cô ta!”
Tiết Mễ Kỳ thấy mình muốn bị mang đi, biết bằng vào tình huống trong nhà là không thể nào mang cô ra, cả người đều luống cuống, trực tiếp khai ra Chung Thiên Thiên.
Cô hối hận!
Cô thật hối hận!
Hoàn toàn hối hận!
Nếu như không phải là bởi vì muốn thông qua Chung Thiên Thiên tìm bạn trai có tiền, cô như thế nào lại giúp đỡ Chung Thiên Thiên làm loại chuyện này?

Thế nhưng là cô giúp cô ta nhiều như vậy, Chung Thiên Thiên xưa nay cũng không giới thiệu cho cô.
Mà cô, không chỉ có không có tìm được bạn trai có tiền có thế, còn đem nửa đời sau của mình đều đánh mất.
Giờ phút này, Tiết Mễ Kỳ biết mình hủy, đối với Chung Thiên Thiên cũng sinh ra thù hận.

Không chút do dự liền bán cô ta.
Cảnh sát phá án ở một bên gật đầu: “Được, nếu như cô có thể cung cấp chứng cứ có lợi, lời khai của cô có thể tranh thủ lập công giảm hình phạt giúp cô.

Chẳng qua chuyện này đợi đi đến tòa án quân sự lại nói.”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.