Đọc truyện Trọng Sinh Ta Phải Làm Học Thần – Chương 8: Con Nhà Người Ta
Thật ra trong Tiên Ma đằng còn chứa một ít, nhưng loại mật ong này ở đây khá là quý, Hạ Nhược không muốn lấy ra bán đi.
Tịch Du tiếc nuối cười: “ Không sao, nếu sau này cô còn lấy được nhiều loại mật ong này, đều có thể tìm tôi để bán.
”“ Cô muốn dùng mật ong để đổi lấy các vật dụng khác thì đều có thể tìm tới tôi để đổi.
”“Được!” Hạ Nhược gật đầu.
Tịch Du chủ động trao đổi số điện thoại liên hệ với Hạ Nhược.
Một lát sau, Tịch Du ngồi nói chuyện phiếm với Minh Duệ.
Tịch Du nói: “Lão đại cũng không biết đã chạy đi đâu, ngày mai chính là ngày thi khảo sát cuối cùng.
”Minh Duệ liếc mắt nhìn anh, “Chắc chắn cậu ấy sẽ tới kịp, cậu không cần nhọc lòng lo nghĩ.
”“Hai! Tôi chỉ cảm thấy gần đây lão đại quá liều mạng.
Đám bác sĩ và Dược sư Liên Bang kia cùng với cũng thật bất tài, rõ ràng nói tinh thần lực của lão đại không thể khôi phục được, còn tung tin cho tất cả dân chúng đều biết, đúng là rắm thối mà”.
Ở trong lòng Tịch Du, cậu đều cho rằng lão đại vinh viễn là người mạnh nhất.
Minh Duệ đẩy mắt kính trên mũi, đem lo lắng dưới đáy mắt cất giấu, “Khẳng định là có cơ hội khôi phục lại như cũ.
”Tịch Du nói xong, đột nhiên nhớ tới tinh thần lực của Hạ Nhược cũng xuất hiện vấn đề, nhìn cô an ủi, “ Rồi đến một ngày, cô cũng sẽ khôi phục lại bình thường.
”Trên mặt Hạ Nhược lộ ra thần sắc tràn đầy tự tin: “Ừm, tôi nhất định sẽ khôi phục lại.
”Tinh thần lực cùng tố chất thân thể ở thế giới này đều là nhân tốt then chốt để phân chia thành dị năng giả và người thường.
Cấp bậc phân chia của hai loại này đều gồm F, E, D, C, B, A, S, chỉ khi cả hai yếu tố trên đều đạt tới cấp C, nhân tài mới có cơ hội thức tỉnh dị năng.
Nguyên thân được mười tuổi, tham gia thi khảo hạch có tinh thần cấp S, tố chất thân thể cấp A, lại còn thức tỉnh dị năng hệ mộc, cùng với đó là sở hữu di năng không gian quý hiếm, đã được dự đoán là thiên tài tương lai.
Bố cô đột nhiên chết trận, cô không chịu được đả kích này mà ngất đi, sau khi tỉnh lại thì tinh thần lực cùng tố chất thân thể đều rơi xuống cấp D, dị năng càng là từ cấp ba rơi xuống cấp một, đây cũng không còn là bí mật gì nữa.
Tại trường quân đội đệ nhị, trừ Hạ Nhược bị như vậy, còn có một người cũng là tinh thần lực cấp S xảy ra vấn đề.
“Các anh nói lão đại chính là Phong Ngạn?”Phong Ngạn, Tam công tử của nhà nguyên thủ, người thừa kế quân đoàn đệ nhất điều động nội Liên Bang, thân thể có tinh thần lực cấp SS, thức tỉnh 3 hệ dị năng, là thiên tài tuyệt thế.
Bắt đầu từ mười ba tuổi đã ra chiến trường, lập được rất nhiều chiến công, nhập học tại trường quân đội đệ nhị khi 18 tuổi, cũng đã là dị năng giả cấp 5, là người đứng đầu trong top sinh viên giỏi nhất trường quân đội, vừa là giáo thảo cũng là giáo bá trong trường.
Hơn hai tháng trước, trong một chiến dịch, Phong Ngạn cũng tham gia, vì cứu vài vị lãnh tướng bị bắt, một mình thâm nhập vào giữa vòng vây của Trùng tộc, thuận lợi giảu cứu được con tim thoát ra ngoài.
Tuy nhiên trong quá trình đột phá vòng vây, anh ta vẫn bị dính nọc độc của trùng vương, dẫn tới tinh thần lực trong cơ thể bị nọc độc bao vây rồi áp chế xuống, không có biện pháp lấy ra sử dụng.
Tinh thần lực không thể dùng, cũng đại biểu là không thể điều khiển cơ giáp, cấp bậc dị năng cũng khó có thể phát huy hết uy lực tương ứng, điều này có nghĩa là cả người đều đã bị phế bỏ.
Tình huống như vậy nếu đổi thành những người khác, có lẽ sẽ suy sút tinh thần hoặc chấp nhận số mệnh an bài.
Nhưng Phong Ngạn lại không có từ bỏ, tinh thần lực không thể vận dụng, anh liền chuyển từ hệ cơ giáp tới hệ chiến đấu, thể năng tăng lên không gián đoạn, duy trì rèn luyện cường độ thân thể.
Mẹ anh xuất thân từ gia tộc cổ võ của Liên Bang, thời điểm anh bắt đầu học chính là thuật chiến đấu nguyên thủy.
Tháng trước, dù dị năng giả của anh vô dụng như vẫn đem người có dị năng giả cấp bốn trong trường học đánh bại, cũng khiến cho toàn bộ lão sư và sinh viên trong trường đều chấn động.
Tịch Du cũng không bất ngờ khi Hạ Nhược biết lão đại của bọn họ là Phong Ngạn, kiêu ngạo mà ưỡn ngực, “Đúng vậy! Chúng tôi chính là anh em từ nhỏ đã chơi với nhau, cùng nhau lớn lên.
Phong Ngạn từ nhỏ xưng vương xưng bá, đi đến nơi nào cũng là tiêu điểm, chính là người hay được gọi là ‘con nhà người ta’ trong miệng phụ huynh”.
.