Trọng Sinh Ngự Linh Sư

Chương 61


Đọc truyện Trọng Sinh Ngự Linh Sư – Chương 61

Mắt thấy ba ngày sắp qua, Thời Yến cũng triệt để bước vào lam cấp.

Sau thanh cấp, Thời Yến cảm giác rõ tốc độ hồi phục linh lực của mình đã giảm xuống, nhưng lại càng thêm ổn định, y biết càng về sau tốc độ hồi phục sẽ càng chậm, ngược lại không gấp, mấy hôm trước y không biết mục đích của ngự linh sư tử cấp này, vội chạy ra vì thế vội vã hồi phục linh lực, thân thể vất vả lắm mới hồi phục lại bị tổn hại, ba ngày nay y tận tâm nghỉ ngơi, dùng linh lực chậm rãi thẩm thấu vào mỗi góc trong người, loại cảm giác tràn đầy sức lực lại lần nữa trở về, cảm nhận trong người mình tràn đầy linh lực, tâm cảnh Thời Yến cũng hoàn toàn khác trước.

Kiếp đầu tiên Thời Yến vốn là người bình thường, sau khi trọng sinh, kế thừa ký ức thân thể này, còn có thể mấy chục năm ký ức khát cầu của người thường đối với ngự linh sư, vì thế đặc biệt quý trọng cơ hội có thể trở thành ngự linh sư, mà lần này linh lực bị phế, tái tạo lại lần nữa, tâm trạng đó quả thật không cách nào hình dung, tình cảm đối với một thân linh lực của mình, phức tạp hơn bất cứ ai.

Ngự linh sư tử cấp vây quanh Thời Yến hỏi các vấn đề cổ quái xong, ba ngày vừa đến, lập tức giữ lời dẫn y đi.

Hắn rõ ràng rất quen thuộc trại nô lệ này, hơn nữa lại có thực lực cường đại, mang Thời Yến ra ngoài không tốn chút sức, thậm chí suốt đường còn nói không ít chuyện với y, chính là về lời hứa cho Thời Yến biết bí mật của tử cấp và hắc cấp.

“Thực lực nguyên bản của cậu đã là đỉnh lam cấp, cách tử cấp chỉ một bước, tại thế giới này, ngự linh sư lam cấp không ít, ngự linh sư tử cấp lại lác đác, một khi bước vào tử cấp, mới chân chính bước vào thế giới của ngự linh sư cao cấp, mà có vài thứ, cũng chỉ khi bước vào tử cấp, mới có tư cách biết. Sau khi chính thức bước vào tử cấp, sẽ phải đối mặt với một lựa chọn, có liên quan đến hắc cấp, một loại là nhanh chóng nâng cấp, hấp thụ linh lực trong thiên địa hội tụ trong người, cưỡng chế hóa thành linh lực của mình, sau tử cấp thân thể sẽ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, trong đó một vài ảo diệu hiện tại tôi nói cậu cũng không hiểu, tóm lại cậu có thể chọn trở nên mạnh hơn trong thời gian ngắn, nhưng lại mất đi cơ hội sau này tiến vào hắc cấp. Mà nếu muốn tương lai đột phá hắc cấp, thì phải chậm rãi, tích lũy từng chút một, sau lam cấp mỗi lần đột phá đều vô cùng khó khăn, sau tử cấp càng gian nan, thậm chí dừng lại ở sơ kỳ tử cấp mấy chục năm, cũng không cách nào tiến thêm một bước, mà đến lúc này, cũng mất đi cơ hội nhanh chóng thăng cấp, vĩnh viễn dừng lại ở sơ kỳ tử cấp.”

Ngự linh sư tử cấp không nhanh không chậm nói, Thời Yến lần đầu nghe chuyện về tử cấp, vô cùng hiếu kỳ, toàn thần chuyên chú lắng nghe, giống như ba ngày trước ngự linh sư tử cấp nghe y nói.

“Từ sau khi tôi đột phá tử cấp năm mười lăm tuổi, đã dừng lại ở tử cấp mười lăm năm, không tiến thêm được một bước, tôi từng thề kiếp này không đột phá hắc cấp, cả đời làm nô lệ, vì thế mấy năm nay, tôi vẫn luôn tìm cách đột phá hắc cấp. Tôi đã nghĩ vô số cách, cũng nếm thử vô số cách, nhưng chung quy không cách nào đột phá, cho đến khi tôi phát hiện, ngàn năm trước, từng có một ngự linh sư hắc cấp, có tình trạng giống tôi, nhưng hắn lại đột phá được tử cấp, mà tình trạng của hắn, vừa khéo lại cực giống như cậu.”


Thấy Thời Yến kinh ngạc nhìn mình, ánh mắt ngự linh sư tử cấp trở nên khó dò thấu: “Linh lực bị phế, nhưng linh mạch vẫn còn, tất cả đều tái tìm lại. Từ lúc thiên phú của ngự linh sư chúng ta thức tỉnh đến tu luyện từng bước, mỗi bước đều dựa vào bản thân tìm tòi, trong lúc đó, vì không hiểu phương hướng tu luyện tương lai, không hiểu thân thể mình, vì thế trong quá trình tu luyện, luôn đi không ít đường vòng, nhưng tu luyện lại một lần nữa, sai lầm đồng dạng tuyệt đối sẽ không tái phạm. Ngược lại, vì đã từng có kinh nghiệm một lần, mỗi bước đều đi theo đúng hướng, linh lực trong người được tổ hợp lại, khi một lần nữa lên đến tử cấp trùng kích hắc cấp, không chỉ linh lực trở nên thuần túy hơn, thân thể cũng phù hợp hơn trước, linh hồn cũng vì hai lần tu luyện mà trở nên cường đại hơn, tăng cao vô số khả năng đột phá hắc cấp…”

Thời Yến không ngờ hai lần tu luyện lại có ích lợi như thế, sau kinh ngạc, lập tức hiểu ra.

Y tốn mấy năm mới có thể từ xích cấp tu luyện đến đỉnh lam cấp, nhưng lần thứ hai tu luyện, y chỉ cần dùng chưa đến nửa tháng, cũng chính vì tốc độ tu luyện kinh ngạc như thế, mới dẫn đến sự chú ý của ngự linh sư tử cấp cường đại. Thời Yến nhớ lại quá trình mình khôi phục linh lực, linh lực của y bị phế, tuy vẫn còn trong người, nhưng lại cần phải vận dụng trở lại, trong quá trình này, đúng như ngự linh sư tử cấp đã nói, do hiểu quá rõ thân thể mình, mỗi bước y đều đi đúng hướng.

Nhưng, trải nghiệm của y lại không thể phục chế. Với tổn hại Thời Ân tạo cho y khi đó, nếu không có Thần Quang và phục cổ sinh linh thủy cùng hạt giống cây sinh mạng, Thời Yến hiện tại chính là bạch si tứ chi tê liệt.

Thời Yến ngẫm nghĩ, vẫn nhắc nhở đối phương.

Ngự linh sư tử cấp nghe thế, lần đầu tiên mỉm cười với Thời Yến, hắn đại khái đã quá lâu không cười, lúc nhếch môi biểu đạt ý cười, cơ trên mặt vô cùng cứng, trông có chút cổ quái và quái dị: “Trên thực tế, sự xuất hiện của cậu đã cho tôi biết rõ, phương pháp này thực hiện được. Tuy tôi muốn đột phá hắc cấp đến điên rồi, nhưng chung quy không dám tin sử cổ ghi chép qua loa trên một quyển sách, ai cũng không biết sau khi linh lực bị phế sẽ phát sinh cái gì, một khi linh lực không trở lại, tôi sẽ không cam lòng làm nô lệ cả đời, càng không cam lòng bất lực mà chết. Hiện tại, mắt thấy cậu khôi phục từng chút một, tuy linh lực bị phế, bảo trụ linh mạch gần như không có khả năng làm được, nhưng tôi sẽ nghĩ mọi cách…”

Hắn nói, nhìn Thời Yến: “Ba ngày nay tôi đã hỏi không ít vấn đề về cậu, cũng tự nghiên cứu qua tình huống thăng cấp của cậu, cậu là ở đỉnh lam cấp bắt đầu tu luyện lại lần hai, chỉ sợ tiếp theo đột phát tử cấp không phải chuyện khó, nói thật ra thì cậu không có thiên phú nào, có thể đạt đến đỉnh lam cấp khi còn trẻ như vậy quả thật là kỳ tích, vì thế tôi đề nghị cậu nên trực tiếp chọn nhanh chóng thăng cấp, tránh cho tương lai vĩnh viễn dừng lại ở sơ kỳ tử cấp không thể tiến thêm.”


Lời đối phương nói tuy khó nghe, nhưng Thời Yến lại nghe ra được hắn thật lòng nghĩ cho mình. Thời Yến cũng hiểu tư chất của mình, bất luận là kiếp trước hay thân thể kiếp này, y đều là người bình thường, kiếp này có thể trở thành ngự linh sư, cơ bản là dựa vào ngoại lực và vận may, vì thế sau khi nghe ngự linh sư tử cấp nói, y cười gật đầu.

Nên nói đều đã nói, giữa hai người cũng không còn gì để bàn, ngự linh sư tử cấp đưa Thời Yến ra khỏi trại nô lệ xong thì quay người trở về.

Thời Yến nhìn bóng lưng hắn biến mất, tuy vì ngự linh sư tử cấp làm lỡ của y ba ngày, nhưng Thời Yến vẫn cảm tạ đối phương, cho dù không có hắn Thời Yến vẫn có thể ra ngoài, nhưng đối phương đã chỉ điểm y không ít trong ba ngày này, trừ vừa nãy nói chuyện về tử cấp và hắc cấp, trong ba ngày đó, có lúc Thời Yến đang hồi phục linh lực, đối phương thậm chí còn nhìn vào tình huống để chỉ điểm y. Trừ gia chủ Thời gia Thời Liên ra, ngự linh sư tử cấp này gần như là người cường đại nhất Thời Yến từng gặp, điều đó không chỉ thể hiện ở thực lực cường đại của hắn, mà còn vì sự nhạy cảm trời sinh về linh lực của hắn, cộng thêm thiên phú đặc trưng, kiến giải riêng biệt khác hẳn người thường. Có nhân vật như vậy chỉ điểm suốt ba ngày, cơ hội quý giá không nghĩ cũng biết.

Thời Yến vừa nghĩ, vừa ngẩng đầu nhìn trại nô lệ, mấy hôm nay luôn nghĩ làm sao chạy trốn, bây giờ cuối cùng y đã thoát khỏi đó.

Không chút do dự quay người đi, Thời Yến tìm một khách sạn gần đó trọ lại, cuối cùng ngủ một giấc an ổn nhất trong mấy ngày nay.

Hôm sau tỉnh lại, một khí tức quen thuộc ở ngay bên cạnh, Thời Yến mở bừng mắt ra, phát hiện Bát Hỉ đang nằm sát bên, gối chung gối với y mà ngủ, đang ngủ rất ngon.

Thấy là Bát Hỉ, Thời Yến lập tức thở phào, y còn tưởng tính cảnh giác của mình đã hạ thấp đến trình độ này, có người nằm bên cạnh y ngủ cũng không phát giác, nhưng nếu là Bát Hỉ thì khác, Bát Hỉ và Thần Quang là sinh mạng thân cận y nhất trên thế giới này, khi hai người tiếp cận, Thời Yến đã sớm quen với khí tức của họ, trong tiềm thức xem họ là ‘vô hại, an toàn’, thậm chí còn có thể thân cận, an tâm ngủ chung, vì thế lúc Bát Hỉ và Thần Quang tiếp cận y, y cơ bản không có bất cứ phản ứng nào.


Thời Yến giật mình tạo động tĩnh quá lớn, lập tức đánh thức Bát Hỉ, Bát Hỉ mơ mơ hồ hồ mở mắt ra, thấy Thời Yến nhìn chằm chằm mình, lập tức nhào lên: “Chủ nhân ~~ cậu tỉnh rồi hả ~”

Lần trước gặp mặt Bát Hỉ, kỳ thật cũng chỉ là chuyện nửa tháng trước thôi, nhưng do thời gian này xảy ra quá nhiều chuyện, Thời Yến cảm nhận thân thể đầy lông trong ngực, trong lòng trào lên cảm xúc vô cùng tưởng niệm đã lâu chưa gặp.

Sờ người Bát Hỉ, thấy Bát Hỉ ngẩng đầu nhìn y, Thời Yến lập tức không biết nên nói gì, nghĩ nghĩ, mới nói: “Mấy hôm nay phát sinh vài chuyện, tôi vốn nghĩ ngày mai xuất phát đi tìm cậu.”

Bát Hỉ nghe thế, lập tức hỏi: “Mấy hôm nay cậu rốt cuộc ở đâu? Tôi và cậu có khế ước sinh mạng, lần trước sau khi gặp mặt không lập tức cảm thấy cậu bất thường, vốn còn có thể cảm nhận rõ cậu đang ở Hỏa Viêm quốc, nhưng sau đó lại không cảm ứng được nữa, trong lúc này lại không ngừng phát hiện cậu đang ở Lợi quốc, vất vả lắm mới tìm qua, kết quả ba ngày trước khí tức của cậu lại biến mất.”

Thời Yến nghe thế, mới hiểu ba ngày này ngự linh sư tử cấp kia cư nhiên dựa vào cách che giấu khí tức của y, tránh được truy xét của trại nô lệ, ngự linh sư tử cấp này lại một lần nữa thể hiện sự cường đại của mình, thậm chí ngay cả Bát Hỉ cũng bị lừa.

Thời Yến sửng sốt một lúc, Bát Hỉ lập tức hỏi: “Thần Quang đâu, hắn đâu rồi?”

Nghĩ đến Thần Quang, Thời Yến nghẹn lại, Bát Hỉ thấy vẻ mặt Thời Yến khẽ biến, đại khái biết đã phát sinh không ít chuyện, nó vội dời đề tài: “Khi tôi đến tìm cậu, Hỏa Luyện cũng đi theo, trên đường gặp bạn của Hỏa Luyện, hắn ta cũng nhận ra tôi, chủ nhân cậu còn nhớ không, lần đầu tiên chúng ta vào rừng Ma Thú, người tên Mộc Lam đó… tốc độ của họ chậm hơn tôi chút, tôi đợi không được, đi tìm cậu trước, vừa rồi lúc cậu đang ngủ tôi đã liên hệ với họ, đại khái tối nay họ sẽ đến.”

Thời Yến nghe thế vừa gật đầu, vừa lấy đá luân hồi trong nhẫn không gian màu đen ra, trong mấy hôm nay, đường trắng trong đá luân hồi lại thay đổi lần nữa, nhìn kỹ lại, đường màu trắng đó trở nên rõ ràng hơn, mơ hồ dường như có thể nhìn được hình dáng của Thần Quang, đến lúc này, Thời Yến tất nhiên đã hiểu, đường trắng đó chính là Thần Quang.

Thời Yến vừa đặt đá luân hồi trước mặt, vừa cùng Bát Hỉ nói chuyện xảy ra mấy hôm nay.


Khi Bát Hỉ nghe Thời Yến nói Thần Quang sau khi dùng phục cổ sinh linh thủy và hạt giống cây sinh mạng thì biến mất vào trong đá luân hồi, vẻ mặt trở nên rất kỳ quái, chờ đến khi Thời Yến nói xong, nó nhìn Thời Yến, lại nhìn đá luân hồi: “Chủ nhân ý của cậu là nói, Thần Quang chạy vào trong đây rồi?”

Thời Yến gật đầu.

Bát Hỉ nghe thế, lông toàn thân giống như dựng hết lên, chỉ vào đá luân hồi hét lớn: “Khó trách tôi lại sợ hắn như thế, tôi đã nói mà, rõ ràng tôi là khí linh của hồn khí, đối phương là một con yêu thú, theo lý mà nói cho dù thực lực của hắn có cường đại, cũng không thể nào khiến tôi sợ hãi về tâm lý, giống như cho dù tôi đối diện gia chủ Thời gia, sẽ cảm thấy đối phương cường đại nhưng lại không sợ hãi từ tận xương như thế… thì ra hắn cũng là hồn linh… lẽ nào hồn linh thật sự có thể thoát khỏi hồn khí một mình tồn tại sao…”

Bát Hỉ nói thế, nhìn chằm chằm đá luân hồi, ánh mắt dần trở nên mê mang.

Thời Yến lặng lẽ nhìn nó, y hiểu, Bát Hỉ là khí linh của hồn khí, nếu Thần Quang thật sự là khí linh của đá luân hồi, trải nghiệm của hắn có thể mang tới vô số gợi mở cho Bát Hỉ, khí linh một mình ly khai hóa thành trạng thái của ma thú, có máu có thịt thậm chí có thể biến thành hình người, nếu không phải vì liên hệ đặc thù sâu xa giữa Thần Quang và đá luân hồi, cùng với chuyện đã xảy ra, ai cũng không dám nghĩ Thần Quang cư nhiên sẽ là khí linh.

Thời Yến đột nhiên nhớ lại kinh nghiệm trọng sinh của mình, linh hồn của y bay ra trước, sau đó ký sinh trên thân thể này, tuy ban đầu linh hồn và thân thể còn chưa ăn khớp, nhưng thông qua tu luyện thuật thủy linh khống hồn, vấn đề này đã được triệt để giải quyết.

Mà khí linh thì tương đương với linh hồn, lúc trước y dựa vào đá luân hồi trọng sinh, có lẽ Thần Quang cũng nhờ cái này, mới có thể hóa thành yêu thú, Thời Yến nhớ lại ban đầu vì tra rõ lai lịch Thần Quang, đã lật không ít sách của Thời gia, chỉ riêng trong ghi chép của Thời gia, Thần Quang đã sống vô số năm, trong những năm này, hắn muốn linh hồn triệt để dung nhập vào thân thể yêu thú, cũng không phải không thể…

Bát Hỉ mê mang một lát, rồi nhanh chóng hoàn hồn, thấy ánh mắt Thời Yến dừng lại giữa nó và đá luân hồi, Bát Hỉ nhớ lại vẻ mặt khi Thời Yến nhắc tới Thần Quang, an ủi: “Chủ nhân cậu đừng lo lắng, giống như tôi bị trọng thương vậy, nếu bản thân không thể trị liệu, tôi sẽ chạy về tháp thời gian tu dưỡng. Theo tôi biết, yêu thú sau khi vào tử cấp, có thể tùy ý khống chế thân thể mình, Thần Quang từ rất sớm trước kia đã có thể hóa thành hình người, hiện tại mang theo thân thể trực tiếp vào đá luân hồi, có lẽ đối với hắn mà nói thậm chí còn là chuyện tốt… nếu cậu còn không yên tâm, đợi Mộc Lam tới rồi lại hỏi hắn, trị liệu của Mộc tộc rất nổi danh, trừ chuyên dành cho ngự linh sư, cũng có dính đến yêu thú ma thú.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.