Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương Nam Thần Sủng Vợ Siêu Mạnh Mẽ

Chương 46: Giết Bên Đây Nè


Bạn đang đọc Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương Nam Thần Sủng Vợ Siêu Mạnh Mẽ – Chương 46: Giết Bên Đây Nè


Edit: Nại Nại
(Đọc truyện ở trang chính chủ Wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor.

Cám ơn mọi người)
___
Hạ Thần Đông thấy mấy người Khâu Sơ Hạ đã chuẩn bị sẵn sàng hết rồi, nhanh chóng chỉnh đốn lại tinh thần, rồi lui về sau một bước ấn vào nút điều khiển từ xa của cửa cuốn:
Tôn Cẩm Nhu nắm gậy sắt trong tay không tự giác được lại bắt đầu run rẩy, dẫn đến hai chân cũng không tự chủ được run theo.

Cửa cuốn chậm rãi cuốn lên lộ ra bóng dáng của bọn zombie, Diệp Trạch Thu chuẩn bị sẵn tư thế như muốn tự đi dẫn dụ bọn zombie đi.

Khâu Sơ Hạ nhìn thấu ý đồ của hắn, lập tức túm lấy hắn lôi kéo về sau, gật đầu với Tôn Cẩm Nhu nhẹ giọng phân phó: “Đánh gãy chân chúng nó trước! Nhanh lên!”

Mắt Tổn Cẩm Nhu sáng ngời, thấy mình không cần phải đối mặt với bọn zombie nữa, chỉ cần đánh chân là được vui vẻ xông lên trước, hô to: “Tôi đến đây! Nhào vô đi!”
Tôn Cẩm Nhu như cơn lốc xoáy quét ngang đám zombie trước mặt, dùng sức lực mạnh nhất đánh gã mấy con zombie phía trước.

Khâu Sơ Hạ dám cam đoan con hàng này chắc chắn là nhắm mắt đánh đại.

Tôn Cẩm Nhu bị cô đoán trúng, dù trong lòng có chút chột dạ nhưng vẫn nhắm mắt quơ đại.

Khâu Sơ Hạ cúi người xuống, thừa dịp bọn zombie khom người nhanh chóng đè lấy bả vai chúng, giải quyết được hai con.

Cửa cuốn hoàn toàn mở ra, Khâu Sơ Hạ và Tôn Cẩm Nhu không hề ăn ý, xém tí nữa đã xảy ra tình huống ngộ thương người nhà, giải quyết được ít nhất năm sáu con zombie.

Trong nháy mắt cánh cửa mở ra lập tức có ít nhất năm con lai đến, Khâu Sơ Hạ lợi dụng cơ thể linh hoạt của mình chạy giữa đám zombie, thấy Diệp Trạch Thu đang lo lắng nhìn mình rồi chạy về phía ô tô, cô mới nhẹ nhàng thở ra.

Cuối cùng Diệp Trạch Thu cũng không tự ý hành động một mình mà biết hành động theo sự sắp xếp của đồng đội.

Khi cửa cuốn được kéo lên hoàn toàn, vì vừa rồi Tôn Cẩm Nhu thiếu chút nữa đã ngộ thương Khâu Sơ Hạ nên không dám nhắm chặt mắt nữa, hơi híp mắt, khi Khâu Sơ Hạ đá một con zombie thì nhanh chóng lấy gậy sắt đập vào đầu nó một cách tàn nhẫn, rồi tự dưng phát hiện giết chúng nó cũng không đáng sợ nữa.

Có dị năng sức mạnh, lại có chút dũng khí, Tôn Cẩm Nhu tự tin hằn lên, tuy tay chân còn hơi vụng về nhưng so với lúc trước thì lợi hại hơn nhiều.

Hạ Thần Đông để ý thấy Diệp Trạch Thu đang lái xe đến nên kéo xác của bọn zombie sang một bên vì sợ chiếc xe sẽ khó tiến vào.


Bả vai bên phải của Khâu Sơ Hạ bị thương nên không dám lộn xộn, nhang động tác vẫn linh hoạt như cũ, tránh né zombie, lách người di chuyển linh hoạt trong đám zombie kia, không ngừng đẩy rồi đá bọn zombie đến trước mặt Tôn Cẩm Nhu báo danh.

Hai người phối hợp dần dần ăn ý, khi Diệp Trạch Thu lái xe đến thì tất cả bọn zombie đều đã xử lý xong hết rồi.

Tôn Cẩm Nhu còn đang nhiệt tình mải mê múa gậy sắt trong tay, trọng miệng còn đang tự lẩm bẩm: “Dễ thôi! Không hề đáng sợ! Mình có thể! Cố lên! Giết đi! Mình lợi hại nhất!”
Khâu Sơ Hạ làm lơ Tôn Cẩm Nhu đang điên dại kia.

Mở cửa hàng ghế sau giúp đỡ Diệp Trạch Thu và Hạ Thần Đông chất vật tư lên xe.

Chờ Tôn Cẩm Nhu điên xong, còn lấy gậy sắt chọc chọc mấy con zombie trên mặt đất, kiểm tra xem có bị sót con nào không rồi xong người vào trong giúp đỡ mọi người khuân vác vật tư.

Hạ Thần Đông thu dọn đồ xong rồi mở cửa ghế sau, đẩy đẩy Khâu Sơ Hạ ý bảo cô lên xe trước.

Khâu Sơ Hạ nhìn nhìn bên ngoài chiếc xe, lại nhìn nhìn cửa hàng tiện lợi phía sau, quay đầu hỏi hắn ta: “Chúng ta xuất phát từ hiệu thuốc thì con đường nào đến thành phố Đông Hà là gần nhất?”
Hạ Thần đông suy nghĩ một lát, chỉ chỉ mặt đất.


“Ý của anh là xuất phát từ hiệu thuốc thì cũng phải quay về đây rồi mới đi đến thành phố Đông Hà được sao?”
Khâu Sơ Hạ thấy Hạ Thần Đông gật đầu thì đè lại Tôn Cẩm Nhu đang chuẩn bị lên xe, rồi nhìn về phía Diệp Trạch Thu chỉ chỉ hàng rào cỏ bên phải trạm xăng dầu: “Lái xe qua đó giấu nó đi.


Nói xong khóe miệng nhếch lên, nhìn về phía phương hướng nội thành: “Chúng ta không thể mang theo vật tư mạo hiểm được, giấu xe và vật tư ở đây đi, tùy tiện tìm chiếc xe khác đi lấy thuốc.


Tôn Cẩm Nhu nghe cô an bài như thế kinh ngạc mở miệng: “Cậu nghĩ chu đáo thật đó!”
____Đây là đường phân cách Nại Nại ____.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.