Đọc truyện Trọng Sinh Đô Thị Thiên Vương – Chương 61: Cha! Nhị Thúc! Tam Thúc
– Tiểu Phàm tính cách của cháu vẫn như vậy. Luật sư Kim nói.
Lúc này Dương phàm cùng Kim luật sư đang trên đường trở về biệt thự của hắn.
– Chú Kim! chuyện này cũng không cần phiền phức làm gì. Chú Kim sao chú biết con ở đây mà đến vậy.
trong trí nhớ của Dương phàm. Kim Xuyên này là em kết nghĩa của Dương Thiên chỉ kém có ba tuổi, và cũng là luật sư của nhà hắn, tuy vậy nhưng ông vẫn nhận các vụ án của người khác. lúc hắn còn nhỏ đã gặp ông vài lần, hơn nữa Kim Xuyên rất nuông chiều và thương hắn giống như một người con vậy.
– Tiểu tử ngươi không phải là quên người chú này rồi sao? ngay cả việc đến chơi mà ngươi còn không đến. Hay là đã có bạn gái nên……
Kim Xuyên nói cười nhìn Dương phàm.
– Chú.. Kim! cháu…
Dương phàm nói giống như đứa trẻ phạm tội nói ấp a ấp úng.
” Haizz. Kim Xuyên thở dài cảm thán.
– Chú Kim, có chuyện gì sao?
Thấy Kim Xuyên thở dài Dương phàm biết là ông có chuyện gì đó. Tuy không liên quan đến hắn nhưng linh hồn hắn đã trọng sinh vào người thiếu niên này. Hắn tự nhủ với mình sẽ giúp đỡ cho những người thân của Dương Phàm.
– Chỉ là ta thấy mình lại không có duyên kết thông gia với đại ka.
Dương phàm cũng hơi bất ngờ về câu nói của Kim xuyên. Ông đã từng nói mình có một người con đang ở bên nước ngoài với vợ nhưng lại không nói là trai hay gái.
– Chú Kim! vậy nàng ta vẫn ở nước ngoài sao?
Dương phàm hơi tò mò muốn biết.
– Đừng gọi ta là chú Kim, nghe xa lạ quá, cứ gọi là chú Xuyên đi. Con bé năm nay mới về nước, nó còn đang đi học cùng trường với cháu đó tiểu phàm. Nhưng gần một tháng nay nó cũng chẳng thèm gọi điện cho ta nữa haizz.
Kim xuyên thở dài rồi lại nói.
– Đúng rồi tiểu phàm đã lâu ta cũng không có đến chỗ của cháu và tiểu Nguyệt, hôm nay ta nhất định phải đến làm khách mới được. Đúng rồi không biết đại ka và đại tẩu sức khỏe thế nào cũng lâu rồi ta không gặp hai người.
– Chú xuyên! thật ra cháu không chỉ có một người. mà là bốn người.
Dương phàm cũng không sợ ông biết chuyện này, thay vì lúc ông đến phát hiện ra thì chi bằng nói luôn lúc này là hợp lý.
– Cái gì bốn người! Kim xuyên kinh hãi về điều mà Dương phàm nói.” Tiểu phàm vậy bốn người này có biết đến sự tồn tại của đối phương hay không. Kim xuyên bình tĩnh lại nói.
– Chú xuyên các nàng đều đang sống ở biệt thự với cháu cùng chị Nguyệt.
Dương phàm bình thản nói.
– Ha… ha…… tiểu tử rất có phong thái của đại ka đó. nhưng đại ka lại kém ngươi ở điểm này haizz nhớ lại năm xưa đại ka trong tình trường rất phong lưu, nhưng lại phải bại dưới tay đại tẩu. Tiểu phàm ta nhất định phải đến mới được, phải cùng đại ka say một bữa. Chỉ tiếc là nhị ka không có ở đây.
Nhị ka! Dương Phàm nghĩ thầm, trong trí nhớ thì hắn không hề biết đến người được Kim xuyên gọi là nhị ka. Chẳng lẽ ngoài Kim Xuyên ra còn có một người em kết nghĩa nữa của cha hắn.
– Chú Xuyên, không lẽ cháu còn có một nhị thúc nữa sao?
Dương Phàm không cần suy nghĩ nhiều mà hỏi luôn Kim Xuyên.
– Phải! chỉ là nhị ka sau khi nhị tẩu mất cũng không còn tâm trạng nào nữa. Đúng rồi tiểu Phàm nhị thúc của cháu còn có một cô con gái nữa đó, hình như là sinh sau cháu một tháng. Kim xuyên nhìn Dương Phàm với ánh mắt rất thâm thúy.” Hơn nữa ta dám chắc là con gái của nhị ka rất xinh đẹp, từ lúc sinh ra đã rất giống với nhị tẩu rồi. Thế nào tiểu Phàm có muốn ta đưa ngươi đi giới thiệu với nhị ka hay không.
Dương Phàm cười khổ. Không ngờ hắn lại có một nhị thúc, nghe Kim xuyên nói thì con gái của nhị thúc thì rất xinh đẹp thì phải. Nhưng hắn đâu dám nghĩ tới, hắn còn phải tìm cách để tránh cho cô nàng Ngọc nhi biết, còn có chuyện của cô nàng cảnh sát nữa các nàng còn chưa biết chuyện này. Nếu để các nàng biết thì hắn sẽ thảm rồi.
– Chú Xuyên! chuyện này cứ từ từ rồi nói. Nhà đã có bốn người rồi, bên ngoài cháu còn một người nữa còn chưa đóng thuyền, mấy nàng còn chưa có biết đến chuyện này.
Dương Phàm thẳng thắn nói cho Kim xuyên biết. Hắn biết người này sẽ không nói ra chuyện của hắn thậm chí còn muốn giúp hắn một tay.
– Tiểu Phàm! xem ra ta đã đánh giá thấp cháu rồi. Kim xuyên nhìn Dương Phàm cười ám muội rồi nói.” Có phải người đó chính là cô nàng cảnh sát đứng ở phòng lấy khẩu cung đó phải không?.
Dương Phàm có hơi bất. Hắn không ngờ Kim xuyên lại biết chuyện này, hơn nữa lời nói còn rất chắc chắn.
– Chú Xuyên! chuyện này làm sao chú biết được. Dương Phàm tò mò hỏi.
Kim Xuyên nhếch mép lên cười.” Tiểu Phàm! còn nhiều chuyện cháu không biết đâu, cháu nghĩ ta làm luật sư chỉ để nổi tiếng thôi sao?.
Dương Phàm biết làm luật sư không phải là chuyện đùa, thậm chí con mắt quan sát rất kĩ mọi thứ. Nếu không thì không bao giờ có thể làm được, đây là điều tối thiểu của một luật sư phải có.
– Chú Xuyên! cháu phục chú rồi, không ngờ là chú lại có thể biết được chuyện này. Nhưng mà làm sao chú lại biết được.
Dương Phàm chắp hai tay lại cúi đầu.
– Tiểu Phàm! ta đã nói rồi có nhiều chuyện cháu còn không biết nhiều lắm. Tỉ như đại ka, nhị ka và ta nữa, đều có nhiều chuyện của mình mà cháu không biết. Tiểu tử cháu cứ từ từ mà tìm hiểu.
Thấy Kim xuyên không muốn nói Dương Phàm cũng không hỏi nữa mà lúc này hai người đã về đến biệt thự.